Đọc truyện Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Nhạc Tư Trà – Chương 21
Bởi vì biểu hiện xuất sắc trong buổi tiệc đón ngời mới, hơn nữa còn có hiệu ứng ‘mỹ nhân’, năm nay cửa phòng câu lạc bộ suýt nữa bị đạp đổ bởi những người tới đăng ký, so với số lượng năm trước là một trời một vực, điều này khiến Lâm Thanh Nhã vô cùng đắc ý, cho rằng nhờ quyết định sáng suốt của mình mới có được kết quả như thế. Vậy nên cô đã dự định cho Nhạc Tư Trà tham dự buổi diễn lần sau, tiếp tục phát huy hiệu ứng của người nổi tiếng, tiện thể cũng để nhìn cho đẹp mắt, dù sao một mỹ nhân xinh đẹp như thế __ đặc biệt còn là nam__chính là JP a~~
Chỉ là thời gian trước, cô bận rộn với việc huấn luyện, dạy dỗ các thành viên, không có thời gian để ý đến Nhạc Tư Trà mới khiến cậu tránh được một kiếp. Nhưng là qua được mùng một, không trốn được mười lăm. Sau khi giải quyết hết công việc, người đầu tiên cô nghĩ đến, là cậu.
Chiều hôm sau không có tiết, Nhạc Tư Trà liền ngoan ngoãn tới câu lạc bộ.
Từ buổi tiệc đón người mới, cậu chưa từng tới câu lạc bộ, thậm chí trước đây cũng chỉ là theo mọi người tới nhận vài thứ, vội vàng, qua loa đến cánh cửa cũng chưa bước vào, cũng không biết thành viên của cậu lạc bộ từ 8 người đã được mở rộng lên tới 30 người.
Trong đó còn có bạn tốt của cậu – Cao Dương.
“Sao cậu lại ở đây? Chẳng phải cậu ở câu lạc bộ game sao?” nói trắng ra thì chỉ là một đám trạch nam chỉ biết đến trò chơi điện tử.
“Bị Lâm tỷ chụp tới làm cu li.” Vẻ mặt Cao Dương đầy bi phẫn, tuy rằng hiện tại câu lạc bộ có rất nhiều người, nhưng nam sinh chỉ lơ thơ vài mống, vậy lên Lâm Thanh Nhã ra chiêu mỹ nhân kế, khiến Cao Dương bị đội trưởng của mình bán.
“Ở đây cũng không tệ lắm, chẳng phải cậu thích mỹ nữ sao? Nữ sinh trong câu lạc bộ đều khá xinh đẹp.” Lâm Thanh Nhã là đại diện cho phái coi trọng bề ngoài, không qua được cửa này, không được vào câu lạc bộ, nếu không, với sự nổi tiếng của cô, làm gì có chuyện câu lạc bộ không tuyển được ai.
“Cậu nói đùa à?” vẻ mặt Cao Duơng như nhìn thấy ET “Nếu là bọn họ trước khi gia nhập câu lạc bộ, có thể mình sẽ còn hứng thú, còn tham gia rồi …. mình không muốn bạn gái tương lai suốt ngày muốn ghép cặp cho mình.”
“…Sao cậu biết được.”
“Cậu không thấy mỗi ngày Lâm học tỷ đều cho bọn họ bổ túc ‘tri thức hủ ’, ngay cả nam sinh cũng không trốn thoát được.” Điều khủng bố nhất là, chị ta tẩy não thành công, hiện giờ cậu nghe nữ sinh khác lấy câu làm bản gốc, thảo luận CP, mặt có thể không hề đổi sắc. Chuyện này khiến Cao Dương vô cùng choáng váng “ Mình có thể hiểu được vì sao cậu không muốn nói chuyện ở câu lạc bộ, có một đội trưởng như vậy, không ai có thể chịu nổi.”
“…Quen dần sẽ không sao, từ khi biết chị ấy, mình chưa bao giờ cảm thấy được bình thuờng, dù sao cậu đã vào rồi, còn biết thế nào? Bọn họ nói gì thì cũng làm như không nghe thấy đi.” Có lẽ cậu nên suy nghĩ cách để rút khỏi câu lạc bộ.
“Đúng là khách quý, phó đội trưởng Nhạc , dường như ta nghe thấy có người nói xấu sau lưng ta?” Lâm đại đội trưởng giá lâm đầy xuất quỷ nhập thần. Nhạc Tư Trà bị Lâm Thanh Nhã ép làm phó đội trưởng.
“Làm gì có chuyện đấy, em đang cùng Cao Dương nói về ‘sự tích anh minh’ của chị, đúng không, Cao Duơng?” lặng lẽ cho cậu ta một nháy mắt.
“Dạ? Đúng, đúng thế.”
“Thật vậy sao?” ánh mắt đầy vẻ hoài nghi nhìn bọn họ chằm chằm, nhìn tới khi cả hai đều vã mồ hôi lạnh mới rút về “Quên đi. Dù sao chị cũng biết hai chú nói gì.”
“Hôm nay sao lại có thời gian tới vậy?”
“Nếu không tới em sợ chị sẽ trừng phạt.” Nhạc Tư Trà thành thực trả lời.
“Coi như em biết điều. Người chị nhờ em mời đã mời được chưa?”
“Đã mời được rồi.”
“A? Nhanh vậy sao? Diệp Kình đồng ý?” Chuyện này đúng là ngoài ý muốn của Lâm Thanh Nhã, mời Diệp Kình diễn vốn chỉ là để bức Nhạc Tư Trà từ nay về sau ngoan ngoãn nghe cô tham gia tất cả các buổi diễn, còn về chuyện người được chọn thay thế Diệp Kình, chẳng phải có sẵn Cao Dương sao. Không nghĩ rằng thật sự có thể mời được anh ta? Nhưng là như vậy thật tốt! Lâm Thanh Nhã bắt đầu mang lên vẻ mặt xem kịch vui.
“Vâng, nhưng là anh ấy nói thời gian trống không nhiều lắm, không thể mỗi ngày đều tới được.”
“Không sao, chị có thể sắp xếp, chỉ cần tham gia tập luyện là được rồi, chuyện khác không cần bọn em quan tâm. Nghe nói Diệp Kình từng học võ, không biết anh ta có thể dùng kiếm không?” Triển Chiêu vốn là cao thủ a.
“Nghe nói anh ta từng học qua.”
“Tốt, vậy không cần lo tới anh ta nữa, hiện tại nói đến em, em có biết dùng kiếm không?”
“Không ạ.”
“Vậy diễn với quạt?”
“Cũng không.”
“Múa thì sao?”
“Lâm tỷ, chị biết rõ em không biết mấy thứ này, còn hỏi làm gì?”
“Cái gì cũng không biết vậy em còn diễn Ngũ gia như thế nào? Không được, nhất định phải đặc huấn. Mai chị sẽ tìm người dạy em, hôm nay xem trước kịch bản đi, tiện thể cũng đưa cho Diệp Kình, nhớ kỹ, mai nhất định phải tới, chị có thời khoá biểu của em đó nha~~”
Cao Dương chết tiệt, mấy hôm trước cậu còn thấy kì lạ không biết tạ sao cậu ta lại đi hỏi thời khoá biểu của cậu mà.
“Tư Trà, lời chị Lâm nói, mình không dám không nghe a.” Dù sao “tử đạo hữu bất tử bần đạo”, cậu phải thông cảm cho mình a~~
Cầm kịch bản, Nhạc Tư Trà liền lấy ra nghiên cứu, sau đó….
Câu chuyện thực tế là cải biên của , pha thêm một chút của , và một ít tự viết, ví dụ như Bạch Ngọc Đường không chết, Miêu Thử được ở bên nhau. Nhưng là …. Lâm Thanh Nhã dù thêm thắt thế nào cũng không có chuyện Bạch Ngọc Đường là nữ giả nam, nói các khác, đây rõ ràng là kịch BL!!!
Vậy còn chưa tính, lại còn có chuyện Bạch Ngọc Đường nam giả nữ thành vũ cơ, trà trộn vào Vương phủ!!
Cậu có thế không cần diễn sao?
“Tốt nhất cậu nên bỏ cái ý nghĩ chạy trốn trong đầu đi, xem kịch bản này, ngay cả tôi cũng đều chờ mong sự diễn xuất của cậu mà.” Diệp Kình say sưa nhìn kịch bản, tưởng tưởng tới cảnh Nhạc Tư Trà mặc đồ nữ, nhất định rất đẹp.
“Hừ, còn nói tôi, lúc ấy chắc chắn anh cũng phải diễn.”
“Tôi quên mất.” Diệp Kình giống như vừa mới đột nhiên nhớ ra “Chúng ta vốn là một đôi mà, Ngũ đệ~~”
“Không biết xấu hổ, ai là một đôi với anh, thật không biết sao bọn họ lại nghĩ rằng anh thích hợp diễn Triển Chiêu.” Nhìn bộ dạng hiện tại của anh ta, nào có được cái tao nhã như ngọc của Triển Chiêu? Đúng là mắt mù.
“Sao mà biết được, đấy là chúng ta có duyên mà.” Đối với sự bất kính của cậu, Diệp Kình không thèm để ý, vui vẻ mà trêu cậu.
“…” Da mặt của người này đúng là dày.
Vì vậy, Nhạc Tư Trà chưa được nhàn nhã vài ngày đã lại phải tất bật.
Lâm Thanh Nhã tìm giúp cậu hai người đàn anh và đàn chị, chuyên môn dạy kiếm thuật và múa với quạt cho cậu. Khi Diệp Kình rảnh liền thành đối thủ cũng diễn với cậu. Cũng may Nhạc Tư Trà khoẻ mạnh, tiếp thu cũng nhanh, chính là, các bà các cô, có thể không cần vây lại xem có được không a…
Thật ra thì chỉ xem thôi cũng không sao, đằng này họ còn vừa xem vừa thét chói tai.
“Tư Trà, động tác nhẹ nhàng thôi, đừng gượng cứng như vậy, đây là cảnh hai người ở tửu lâu gặp mặt, Bạch Ngọc Đường muốn Triển Chiêu uống rượu, nên mới mời rượu anh ta, phải tiêu sái một chút. ”
Nếu không có mọi người quấy nhiễu, chắc chắn cậu sẽ diễn được.
“Triển Chiêu có được danh hào Ngự miêu, được Tương Dương vương thưởng thức nên mới muốn gả muội muội cho, Bạch Ngọc Đuờng tức giận liền hẹn Triển Chiêu ra phủ luận võ, Triển Chiêu không muốn, luôn nhường nhịn, cuối cùng vô ý chém đứt bội kiếm của Bạch Ngọc Đường, Bạch Ngọc Đường lửa giận công tâm, chạy về Hãm Không đảo, Diệp Kình, anh phải biểu hiện được sự xin lỗi đối với cậu ấy, đúng, chính là thế, Tư Trà, em bây giờ đang lửa giận công tâm, ra tay ngoan một chút. ”
“Triển Chiêu đuổi tới Hãm Không đảo, Bạch Ngọc Đường vây anh ở trong động, nhớ kỹ đoạn này phải cực kì chú ý tới giọng hát và điệu bộ, lúc này hai người phát hiện mình với đối phương có JQ … có hảo cảm, nhớ kỹ, nhất định phải đưa được tình cảm vào.”
“Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu trở về thỉnh tội, Bao Chửng vì hai người cầu tình, nhận được sự tha thứ của hoàng thượng, bị phạt tới phủ Khai Phong nhậm chức, nhìn Đinh Nguyệt Quang luôn dây dưa với Triển Chiêu, Ngọc Đường vừa sầu thương vừa bi thảm….Tư Trà, không được cười.”
“Nghe nói Tương Dương vương lập mưu tao phản, Công Tôn Sách hiến kế, để Bạch Ngọc Đường giả nữ, thành vũ cơ thâm nhập vào Vương phủ để thám thính….Quần áo vẫn chưa làm xong, chưa đủ hoa lệ, lúc đổi trang phục hơi tốn thời gian, đoạn trước có thể nhờ ngươờ đóng thế. Tư Trà, em cần nâng cao khả năng múa, tối nay sẽ đặc huấn….”
“Bạch Ngọc Đuờng bỏ thuốc mê Triển Triêu, một mình tới Tiêu lâu, liều chết lấy được danh sách, cuối cùng phá hỏng được âm mưu của Tương Dương vương nhưng bản thân cũng bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh. Triển Chiêu không kể ngày đêm mệt nhọc, luôn chờ đợi bên giường Bạch Ngọc Đường, kỳ vọng cậu có thể tỉnh lại. Định Nguyệt Quang nhận thấy tình cảm sâu nặng giữa hai người, tự nguyện giải trừ hôn ước….Từ Tuyết, em là thương tâm rời đi, không cần cười hưng phấn như vậy.”
“Bạch Ngọc Đường rốt cục tỉnh lại, Triển Chiêu kìm lòng không nổi liền thổ lộ …. Mọi người, nhỏ giọng đi, để cho tôi còn xem.”
“Tình cảm của hai người xác định, mọi người chúc phúc, đến đây thì kết thúc. Tuy rằng kết thúc hơi tầm thường một chút.”
Buổi tập dưới ánh mắt theo dõi vẽ thành hình trái tim của mọi người cuối cùng cũng đã kết thúc bình yên, bọn họ dần dần đã có thể tự nhiên luyện tập giữa một lũ nữ sinh đã hóa thân thành lang, hơn nữa thỉnh thoảng còn làm một vài động tác ái muội để kích thích mọi người.
.
.