Đọc truyện Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ – Chương 21: Biểu ca!
Vương ma ma trở lại làm cho Tào Ngọc Di thở phào nhẹ nhỏm thật to, bất luận là đối nhân xử thế, hay là trông coi tiền tài đồ dùng hàng ngày, hoặc là quản lý tiểu nha đầu vân vân, đều không chỉ tốt hơn tiểu Đào một lần, Tào Ngọc Di để cho Hồng Nhi ở bên cạnh giúp đỡ, dựa vào hai người này, trong khoảng thời gian này bên cạnh Tào Ngọc Di gần như là một giọt nước cũng không lọt, mấy ngày liên tiếp ngủ nghỉ cũng thư thái rất nhiều, làm cho Tào Ngọc Di tiết kiệm không ít tâm tư.
“Thỉnh an mẫu thân!” Sau khi Tào Ngọc Di khỏi “Bệnh”, liền lập tức tới thỉnh an đại phu nhân, tiêu tiêu chuẩn chuẩn dập đầu với đại phu nhân một cái.
Thật ra thì bình thường thỉnh an hoặc ở trong sân đụng phải đại phu nhân hay trưởng bối vân vân, chỉ cần hành một cái lễ nho nhỏ là được, giống như loại đại lễ dập đầu này, chỉ có một vài tình huống đặc biệt mới sử dụng, chẳng hạn giống như tình huống của Tào Ngọc Di, nhiều ngày không có đúng hạn tới đây thỉnh an đại phu nhân.
“Đứng lên đi! Thân thể thật tốt rồi sao?” Mặt đại phu nhân không chút biểu cảm làm theo thông lệ hỏi, hoàn toàn không có hiền hòa và thân thiết như vài ngày trước đó.
“Đã hoàn toàn bình phục, đa tạ mẫu thân quan tâm.” Tào Ngọc Di đứng ở một bên, nhẹ giọng đáp.
“Ừhm.” Đại phu nhân đáp một tiếng, liền cúi đầu uống trà.
Tào Ngọc Di cũng không dám tự ý di chuyển, đành phải đứng ở bên cạnh đại phu nhân.
“Đúng rồi, ta nhớ bên kia của ngươi còn thiếu hai tam đẳng nha đầu có phải không?” Qua một hồi lâu, đại phu nhân mới ưu nhã đặt chén trà xuống hỏi.
“Hồi mẫu thân, trước đó vài ngày ma ma quản sự đã nâng một tiểu nha đầu lên làm tam đẳng nha đầu cho nữ nhi.” Trong lòng Tào Ngọc Di kéo căng ra một chút, đại phu nhân tuyệt đối sẽ không rãnh rỗi quan tâm tới nha đầu bên cạnh một thứ nữ, lúc vừa tới, vì che giấu cho Tào Ngọc Linh lỡ tay đả thương người, đại phu nhân đã phân phát toàn bộ nha đầu nhị đẳng và tam đẳng bên cạnh Tào Ngọc Di ra ngoài, sau này ngoại trừ nâng Tiểu Đào đi lên, vẫn không có bổ sung tam đẳng nha đầu, thời gian dài như vậy cũng không có ai chú ý tới bên cạnh một thứ nữ nho nhỏ bị thiếu nha đầu……
“Ừhm, Tiểu Tú, vào đi! Dập đầu cho Tứ tiểu thư, về sau ngươi hầu hạ Tứ tiểu thư cho thật tốt!” Đại phu nhân gọi ra phía bên ngoài.
Một nha đầu khoảng chừng mười mấy tuổi thành thật đi vào, mặc dù mặc quần áo thống nhất Tào phủ phát cho nha đầu, chỉ có điều đai lưng bên hông nàng ta siết rất chặt, phác họa hết đường cong thân thể ra ngoài, trên đầu cài tất cả ba bốn đóa hoa……
“Nô tỳ thỉnh an đại phu nhân, thỉnh an Tứ tiểu thư!” Tiểu Tú mềm nhũn quỳ xuống, ỏng ẹo nói.
Nghe được cái giọng cố ý ỏn ẻn kia, Tào Ngọc Di cố nén đánh rơi ** (cái này là chửi bậy nhé), trên người nổi lên một tầng da gà.
“Nha đầu này bổ sung cho tam đẳng nha đầu còn thiếu bên cạnh ngươi……” Đại phu nhân tùy ý gật đầu với Tiểu Tú một cái, quay về phía Tào Ngọc Di nói.
“Vâng, đa tạ mẫu thân!” Tào Ngọc Di đè xuống khó chịu trong lòng, bình tĩnh đáp.
Đại phu nhân quay sang Tiểu Tú phân phó mấy câu hầu hạ cho tốt…, liền đuổi nàng ta đi ra ngoài.
Lúc này, bà vú ôm Tào Ngọc Hà tới, lực chú ý của đại phu nhân lập tức liền dời đi, nhận lấy Tào Ngọc Hà trêu chọc.
Tào Ngọc Di rũ mắt xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng thối lui đến bên cạnh Tào Ngọc Dao ngồi xuống.
Thỉnh an vào sáng sớm, đương nhiên mấy cô nương phải ở lại dùng điểm tâm.
“Cho người đi hỏi thăm một chút, biểu thiếu gia đã đi đến đâu rồi!” Mới vừa dùng xong điểm tâm, đại phu nhân liền phân phó nói.
“Vâng!” Hai bà tử quản sự đáp lời, nhanh chóng lui xuống.
Tôn gia nhà mẹ của đại phu nhân cũng là thế gia mang tước vị tam đẳng, Tôn lão thái gia đã qua đời rồi, bây giờ là Tôn đại lão gia đại ca của đại phu nhân kế thừa tước vị, những huynh đệ khác của đại phu nhân đều ra ngoài ở riêng sống cuộc sống của mình rồi, Tôn gia từ Tôn lão thái gia đến Tôn Đại lão gia bây giờ đều một mực đảm nhiệm chức quan ở bên ngoài, mặc dù trong kinh thành cũng có nhà ở, nhưng Tôn Đại lão gia đã mang theo Tôn lão phu nhân và gia quyến đến nơi nhậm chức, trong nhà chỉ chừa lại mấy hạ nhân trông coi, trưởng tử của Tôn Đại lão gia, năm nay đã mười tuổi rồi, lần này hồi kinh đến học viện Thắng Sơn đọc sách, Tôn đại phu nhân không yên lòng một mình Tôn đại thiếu gia ở nhà cũ, đã sớm viết thơ cho đại phu nhân, để cho Tôn đại thiếu gia ở tạm trong Tào phủ, đối với chuyện người nhà mẹ đến, đại phu nhân vô cùng cao hứng, trước đó vài ngày đã sai người thu dọn xong viện bên cạnh viện của đại thiếu gia, chuẩn bị cho Tôn đại thiếu gia ở, cho nên cả nhà trên dưới đều biết có một vị biểu thiếu gia sắp tới đây.
“Hôm nay ta có chút mệt mỏi, các ngươi đều trở về đi thôi!” Đại phu nhân liếc mắt nhìn sang mấy thứ nữ Tào Ngọc Di bọn họ một cái, thản nhiên nói.
“Vâng, mẫu thân, nữ nhi cáo lui!” Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Nga gần như là đồng thời nói ra cùng một lúc, Tào Ngọc Dao mới bắt đầu còn mong đợi nhìn đại phu nhân và Tào Ngọc Linh, bộ dạng hi vọng mình được ở lại, cho nên chậm một bước mới mở miệng.
Chờ ra khỏi phòng đại phu nhân, Tào Ngọc Dao còn giận dử trợn mắt nhìn Tào Ngọc Nga và Tào Ngọc Di một cái, a di đà phật chắc là cảm thấy mình bị hai nàng làm liên lụy.
Tào Ngọc Di thoáng xoẹt qua chút suy nghĩ ở trong lòng, đại phu nhân đối xử với Tào Ngọc Dao xem ra là tương đối thành công, không biết dùng cách gì dưỡng Tào Ngọc Dao thành một tiểu cô nương nông cạn không gì so sánh được như vậy.
Đại phu nhân cũng để cho bà vú ôm Tào Ngọc Hà đi ra ngoài, chỉ chừa lại Phương ma ma và Tào Ngọc Linh trong phòng.
“Mẫu thân!” Chờ mấy người Tào Ngọc Di các nàng thối lui ra khỏi phòng, Tào Ngọc Linh liền không ngồi yên được, nhào tới trước mặt đại phu nhân.
“Đã bao lớn rồi, mà còn như vậy, còn ra hình dáng gì!” Đại phu nhân nghiêm mặt nói.
“Mẫu thân!” Tào Ngọc Linh mân mê miệng lại gọi một tiếng.
“Phu nhân, Nhị tiểu thư ở trước mặt người ngoài cũng không có mất lễ số gì, đây là cùng người thân cận đấy!” Phương ma ma cười giảng hòa.
“Ha ha, đúng vậy đó!” Tào Ngọc Linh cuộn trong ngực đại phu nhân nũng nịu nói.
“Được rồi, được rồi, con đó, ngồi thẳng dậy!” Đại phu nhân sờ sờ tóc Tào Ngọc Linh, từ ái nói.
“Mẫu thân, đại biểu ca thật sự sắp tới rồi ạ?” Lúc Tào Ngọc Linh năm tuổi khi Tôn đại lão gia hồi kinh báo cáo công việc đã cùng đại phu nhân ra mắt người Tôn gia, hiện tại đã năm năm chưa từng gặp qua, chỉ có điều mỗi dịp đặc biệt Tôn gia đều gửi đồ chơi nhỏ cho nàng lại chưa từng gián đoạn, cho nên đối với người đại biểu ca đó vẫn tương đối tò mò.
“Ừhm, xem ra xế chiều hôm nay liền đến, Nhị tỷ nhi, mẫu thân nói với con, đến lúc đó, con có thể sẽ phải giúp mẫu thân trông coi hai tiểu đề tử Tào Ngọc Nga và Tào Ngọc Dao, không để cho chúng nó quấn lên đại biểu ca của con!” Đại phu nhân nửa đùa nửa thật nói.
“Cái này nữ nhi biết……” Tào Ngọc Linh cười hì hì đồng ý.
So với đại biểu ca trên danh nghĩa kia, thì Tào Ngọc Di càng quan tâm tiểu nha đầu Tiểu Tú kiểng đầu ngón tay vặn cái khăn đi theo phía sau mình hơn.
“Hồng Nhi, đây là tam đẳng nha đầu hôm nay mẫu thân mới chỉ cho ta, ngươi dẫn nàng đi xuống làm quen với mọi người một chút, ah, đúng rồi, để cho nàng và tiểu Đào ở cùng một chỗ là được!” Tào Ngọc Di vừa vào phòng liền nháy mắt với Hồng Nhi, giống như dặn dò nói.
Hiện tại Tào Ngọc Di ở trong viện của đại phu nhân, chủ tớ cộng lại cũng chỉ có mấy gian phòng như thế, bên cạnh gian phòng của Tào Ngọc Di có bốn gian phòng nhỏ, Phương ma ma ở một gian, tiểu Đào ở một gian, Hồng Nhi và mấy tiểu nha đầu chen chút một gian, còn dư lại một gian phòng tận cùng ở bên trong là dành cho nha hoàn trực đêm ở, hai bà tử thô sử khác ở phòng các hạ nhân ở trong viện, mỗi ngày sáng sớm tới đây nghe sai bảo.
“Vâng!” Hồng Nhi tiếp thu trong lòng đáp một tiếng.
Tiểu Tú cắn môi, dường như có ý kiến gì đó, lại bị Hồng Nhi cứng rắn kéo đi ra ngoài.