Đọc truyện Cuộc Sống Hậu Cung Hằng Ngày Của Thần Hào – Chương 25: Mèo Con
Chỉ chốc lát sau, các loại tin tức có quan hệ với công ty Giải Trí Tinh Mộng đã được Tần Tiểu Vũ xem xét.
Thật đúng là một công ty nhỏ, hơn nữa đã kề cận phá sản.
Hiện tại mà đi thu mua bao hàm ký hợp đồng mới với các streamer thì bỏ ra khoảng 4 triệu.
Những streamer kia có một vài người có kinh nghiệm còn lại thì mới đăng kí.
Về phần AP trực tiếp kia !.
Người xem không vượt quá 1 triệu, người đăng kí không đủ 100 ngàn! Thu mua công ty này, muốn phát triển, là một việc rất có tính khiêu chiến.
Mà đúng lúc, Tần Tiểu Vũ là một người thích sự thử thách!”Được rồi, tôi có thể đáp ứng với cậu, nhưng mà phải cho tôi chút thời gian, tôi không giống với cậu, từ chức phải cần thời gian.
” Tần Tiểu Vũ gật gật đầu, quyết đoán đáp ứng.
Nàng cũng khát vọng có được một vị trí lớn.
Ninh Viễn Trình không chút do dự liền cho nàng làm tổng giám đốc, nàng đương nhiên không có lý do cự tuyệt.
Chủ yếu hơn là do Ninh Viễn Trình mời, mà không phải người nàng không thích!Đối với Ninh Viễn Trình, tình cảm nội tâm của Tần Tiểu Vũ rất phức tạp.
Đây là một người cần cù chịu khó! Nàng đã sớm lưu ý Ninh Viễn Trình từ lâu.
Nay lại biết được, Ninh Viễn Trình vẫn rất có tiền, không kiêu căng chút nào, hoàn toàn không có giống kẻ có tiền.
Thường xuyên giao lưu với nhau nên lòng nàng đã buông lỏng, tâm lý có một chút dấu vết của Ninh Viễn Trình.
Hiện tại, Ninh Viễn Trình vừa thấy mặt, liền trực tiếp tung một quả bom nặng ký, để cho nàng điều hành một công ty.
Tuy rằng, so sánh công ty này với nơi làm việc hiện tại, chẳng qua là một con chim sẻ nhỏ mà thôi.
Một mình quản lý một công ty, cùng với nhậm chức ở trong một công ty, khác nhau hoàn toàn!Cho nên, Tần Tiểu Vũ đáp ứng.
Hơn nữa đáp ứng rất quyết đoán.
Kỳ thật, còn có một nguyên nhân không ai biết, ít nhất là không để Ninh Viễn Trình biết.
Cha của Tần Tiểu Vũ, là một vị quân nhân đã xuất ngủ, nhiều năm trước từng cứu Hầu Diệu Minh là tổng giám đốc của tập đoàn Thịnh Thiên một mạng.
Mà Tần Tiểu Vũ sở dĩ làm việc ở tập đoàn Thịnh Thiên, chính là do Hầu Diệu Minh an bài.
Trước khi đến đây, nàng thư ký của tổng giám đốc tập đoàn.
Vị tổng giám đốc kia, đó là con trai của Hầu Diệu Minh, Hầu Tử PhàmHầu Tử Phàm từng nhiều lần phát ngôn đùa giỡn, thậm chí là quấy rầy nàng, làm nàng sợ hãi.
Sau đó, dưới cơn nóng giận đã mắng Hầu Tử Phàm ở trước mặt mọi người.
Đắc tội con trai của ông chủ, lại là tổng giám đốc, cho nên kết cục cuat Tần Tiểu Vũ thành ra như này!Nhưng mà, Hầu Diệu Minh vẫn không làm cho nàng quá mức khó xử, ông cũng biết con trai mình có đức hạnh như nào.
Trải qua một phen điều giải, Tần Tiểu Vũ bị phái đến công ty con đảm nhiệm làm tổ trưởng của một nhóm thực tập.
Đoạn lịch sử này trừ người ở tổng công ty ra, bọn người Ninh Viễn Trình cùng với Lý Thắng Quang không biết.
Kỳ thật, Tần Tiểu Vũ đã sớm muốn từ chức.
Nhưng do ngại mặt mũi của cha, nàng không muốn như vậy.
Dù sao, Hầu Diệu Minh chưa từng trách nàng, thậm chí còn nhiều lần thay con của hắn xin lỗi.
Đường đường là chủ tịch của một công ty làm sao lại có thái độ như vật với một nhân viên quèn cơ chứ cho nên nàng lại khó mở miệng từ chức.
Lần này, Ninh Viễn Trình cũng tính là cho nàng cái cớ.
“Không có việc gì, tôi đi thu mua công ty, tỷ sớm từ chức đi là được.
” Nhìn Tần Tiểu Vũ, Ninh Viễn Trình cười gật gật đầu.
Chung quy, vẫn là thịt ở trong miệng của mình!Trốn không thoát được.
“Vậy được, cậu đi bộ tài vụ làm thủ tục, điện thoại liên lạc.
” Tần Tiểu Vũ khó hiểu nhìn Ninh Viễn Trình, lấy đơn từ chức ra đưa cho hắn.
Nàng râtd muốn hỏi, đêm hôm thứ Sáu kia, Ninh Viễn Trình đã ăn Hàn Địch mất rồi hay không.
Bằng không thì hôm nay sao mà Hàn Địch nhìn không thích hợp, trở nên thành thành thật thật, cũng không nói chuyện với ai.
Nhưng mà lời như vậy rất khó hỏi.
“Nếu không thì giữa trưa tôi mời tỷ đi ăn một bữa cơm?” Ninh Viễn Trình cầm lấy đơn rồi đứng dậy, hỏi.
“Ngày khác đi!” Tần Tiểu Vũ cự tuyệt lời mời của Ninh Viễn Trình.
“À? Quan hệ của chúng ta hình như còn chưa tới bước này?” Ninh Viễn Trình ra vẻ lúng túng khó xử nhìn Tần Tiểu Vũ.
“Cái gì! Muốn chết à!” Tần Tiểu Vũ sửng sốt, lập tức khuôn mặt đỏ lên, sau khi phản ứng kịp mới giận trừng mắt nhìn Ninh Viễn Trình, ném tập tài liều vào mặt Ninh Viễn Trình.
Ninh Viễn Trình cười haha né tránh.
“Hôm nay tôi còn phải viết đơn, xế chiều đi tổng công ty tìm lí do thoái thác chuyện từ chức.
Đầu óc của cậu suốt ngày đều nghĩ cái gì vậy!” Tần Tiểu Vũ đỏ mặt, trợn mắt nhìn Ninh Viễn Trình.
Thật ra nàng lại không có chút tức giận nào, ngược lại có chút ngượng ngùng, mừng thầm.
“Vậy là được rồi, tôi sẽ không quấy rầy nữa, đợi công ty được thu mua xong, tôi sẽ quét dọn giường chiếu mà đợi!” Ninh Viễn Trình ha ha cười đi ra văn phòng.
Tần Tiểu Vũ cạn lời, sắc mặt hồng hồng.
Nhưng đột nhiên, sắc mặt của nàng cứng đờ, tức giận ngay tức khắc!Cái gì mà gọi là quét dọn giường chiếu mà đợi?Cho là tôi đi làm ấm giường chứ không phải làm quản lý công ty sao?!Tần Tiểu Vũ hậm hực nhưng tâm lý lại có chút chờ mong ! Thương lượng xong với Tần Tiểu Vuz, giải quyết thủ tục từ chức, lúc đi ra khỏi bộ tài vụ, Hàn Địch đã ngoan ngoãn chờ ở cửa.
Mặc váy cao qua đầu gối, vòng eo thon dài, bắp chân cân xứng.
Liếc mắt nhìn đã biết hấp dẫn vô số nam nhân.
“Ba ba, chúng ta đi chỗ nào?”Hàn Địch tiến lên ôm cánh tay của Ninh Viễn Trình, khuôn mặt hồng hồng , nhỏ giọng hỏi.
Cuối cùng vẫn còn vụng trộm nhìn lướt qua bốn phía, sợ người khác nghe thấy xưng hô biến thái này.
“Trước tiên đi mua sắm một chút, sau đó đi ăn cơm trưa, buổi chiều theo tôi đi thu mua một công ty.
” Ninh Viễn Trình ôm Hàn Địch, khẽ cười nói.
Trước mặt mọi người, Hàn Địch còn có một chút không thích ứng, sắc mặt biến thành ửng đỏ.
Nhưng mà Ninh Viễn Trình lại râtd thản nhiên.
Nghe Ninh Viễn Trình nói muốn đi mua đồ, Hàn Địch vui mừng, lại nghe hắn nói buổi chiều muốn đi thu mua một công ty, Hàn Địch lại càng vui hơn!Quả nhiên chính mình không nhìn lầm người.
.
Thu mua công ty là một chuyện lớn như vậy, nói ra giống như mua đồ ăn vậy, nhẹ nhàng bâng quơ.
Đây là phong cách của kẻ có tiền hay sao?Rõ ràng Ninh Viễn Trình không có cảm giác chút nào, nhưng ở trong mắt Hàn Địch, những lời này cũng rất có khí phách!.