Cuộc Sống Hậu Cung Hằng Ngày Của Thần Hào

Chương 21: Thu Tiền


Đọc truyện Cuộc Sống Hậu Cung Hằng Ngày Của Thần Hào – Chương 21: Thu Tiền


Đỗ Phi Vinh ngang ngược, liên tục cười lạnh nhìn Tô Thanh Nhã.

Muốn đi?Trừ phi không muốn sống sót trong cái vòng này, công ty muốn phong sát một nhân viên, quả thực quá dễ dàng.

Huống chi, nếu như công ty nguyện ý, chỉ với hợp đồng, quan tòa có thể dồn Tô Thanh Nhã vào chỗ chết.

Hắn cũng không tin, Tô Thanh Nhã không có nhân mạch, không có thực lực, còn có thể lật trời hay sao?Về phần Ninh Viễn Trình! Từ đầu tới cuối, Đỗ Phi Vinh cũng chưa nhìn tới.

Mà Ninh Viễn Trình.

Nhìn sắc mặt Đỗ Phi Vinh, chuẩn bị rời khỏi, đột nhiên một chiếc điện thoại gọi đến.

“Này, xin hỏi đây là chủ cho thuê, ngài Ninh Viễn Trình Ninh đúng không? Tôi là tổng giám đốc Tôn Thiểu Thành của công ty bất động sản Chí Tôn, bên chúng tôi muốn thuê ba năm, tôi đã an bài Phó tổng Đỗ Phi Vinh tìm ngài để bàn bạc, về phương diện giá tiền! ” Trong điện thoại, Tôn Thiểu Thành căn bản là không cho Ninh Viễn Trình cơ hội nói chuyện, rất mạnh thế.

Hiển nhiên, hắn là muốn ép giá trị.

Ninh Viễn Trình cười nhẹ, bình tĩnh trả lời: “Tiền thuê nhà gấp bội!”Nói xong, không đợi Tôn Thiểu Thành phản ứng, hắn liền cúp điện thoại.

Vừa gọi đến đã dồn dập như vậy, nói chuyện với người nào cơ chứ!Sau đó, nhìn về phía Đỗ Phi Vinh, “Đỗ tổng đúng không?””Tôi này nhắc nhở ông một chút, tiền thuê kế tiếp của công ty, gấp bội so với tiền thuê năm trước, hoặc là mời dời xa nơi này.


“Nói xong, hắn liền quay đầu, không để ý Đỗ Phi Vinh đang ngây ngẩn, ôm Tô Thanh Nhã đi vào thang máy.

Tô Thanh Nhã mờ mịt, có chút tò mò, lại có chút khiếp sợ.

Chẳng lẽ, tòa nhà lớn này thật sự là của Ninh Viễn Trình ?Rất nhanh, Đỗ Phi Vinh liền cho nàng đáp án.

Phản ứng đầu tiên của Đỗ Phi Vinh là xem Ninh Viễn Trình như đang cố ý dọa người.

Nhưng mà rất nhanh hắn đã ý thức được, ngoài mình và Tôn tổng biết chuyện ký hợp đồng, hình như cũng chỉ có chủ cho thuê biết.

Nhưng Ninh Viễn Trình làm sao lại biết ?Vừa nghĩ đến đây, sắc mặt hắn đã thay đổi, vội vàng lấy điện thoại ra.

“Ông nội, cháu của ngài lại gọi điện thoại cho ngài ! “Tiếng chuông điện thoại phát ra từ chỗ không xa.

Nghe thấy tiếng chuông! Sắc mặt Đỗ Phi Vinh lúc trắng lúc xanh.

Ninh Viễn Trình cùng Tô Thanh Nhã đã đi tới thang máy, lấy điện thoại ra vừa nhìn, sau đó cười, quay đầu nhìn về phía Đỗ Phi Vinh.

“Đỗ tổng, gấp bội nhé!”Cầm điện thoại phất phất tay về phía Đỗ Phi Vinh, vừa vặn thang máy đã đến.

“Ninh tiên sinh, chờ! ” Đỗ Phi Vinh quá sợ hãi, vội mở miệng giữ lại.

Nhưng mà Ninh Viễn Trình đã ôm Tô Thanh Nhã đi vào thang máy.

Bịch một tiếng, thang máy khép lại.

Đỗ Phi Vinh vội vàng chạy tới, nhấn thang máy khác.

Lúc này lòng hắn đã hối hận tột đỉnh!Đánh chết hắn đều không thể tưởng được, gã đàn ông củ Tô Thanh Nhã, là chủ cho thuê của tòa nhà lớn này.

Địa vị của công ty bất động sản Chí Tôn, tự nhiên không cần sợ hãi một tên chủ cho thuê nho nhỏ.

Nhưng mấu chốt của vấn đề là, tổng bộ của công ty ở tại Vũ Hán.

Ở đây chỉ là công ty con mà thôi.

Công ty con này, tổng tài sản cũng không bằng một nửa giá trị của tòa nhà này.


Đắc tội Ninh Viễn Trình, tiền thuê nhà chắc chắn sẽ không thể giảm, thậm chí còn tăng cao chót vót.

Chỉ sợ phân bộ ở khu này cũng phải gặp tai ương.

Người có thể có tòa nhà như vậy, bối cảnh có thể đơn giản được hay sao?Huống hồ, công ty con đã cắm rễ sâu ở đây.

Công ty ở đây đã nhiều năm rồi, nếu như đột nhiên dời đi xa, ngoại giới khó tránh khỏi suy đoán, tổng bộ đang gặp trắc trở?Nếu không thì sao mà cả tiền thuê nhà đều không trả nổi!Lúc này Đỗ Phi Vinh đã nghĩ tự sát tạ tội, hắn sao có thể nghĩ đến, Ninh Viễn Trình nhìn như một tên trai bao, thế nhưng lại là chủ nhân của nơi này.

Mà lúc này, Ninh Viễn Trình cũng không biết Đỗ Phi Vinh đã đuổi theo.

Trong thang máy, Tô Thanh Nhã vẫn mải mê nhìn hắn, trong mắt cũng là khiếp sợ, lại mờ mịt, còn có một chút vui mừng.

Tiền thuê nhà gấp bội!Bốn chữ này nghe thì đơn giản, nhưng mà trong tâm lý Tô Thanh Nhã, nó lại có khí phách vô cùng!Liền vì chính mình, bởi vì Đỗ Phi Vinh cố ý làm khó dễ, Ninh Viễn Trình liền trực tiếp tăng gấp đôi tiền thuê nhà.

Nếu như tiền thuê nhà một năm là bốn triệu, như vậy gấp bội chính là tám triệu!Số tiền này, ai chịu trách nhiệm?Đỗ Phi Vinh nhất định là khó thoát khỏi.

Làm cho công ty tổn thất một khoản tiền lớn như vậy, sợ là tổng công ty cũng phải trừng phạt.

“Em yêu ạn chết mất!”Tô Thanh Nhã hôn bất ngờ lên môi của Ninh Viễn Trình một cái, hí hửng, làm xho người ta sinh lòng trìu mến.

“Gọi không thì có ích lợi gì, nếu là chân ái thì tối phải biểu hiện tốt hơn một chút.

” Ninh Viễn Trình hơi dùng sức ôm Tô Thanh Nhã sát lại.

Mặt Tô Thanh Nhã đỏ lên.


Rồi sau đó cau mũi một cái, ngượng ngùng hừ hừ nói: “Người ta biểu hiện còn chưa đủ tốt hay sao chứ! Ba cái ổ khóa đều cho anh đút vào hết! “Ninh Viễn Trình trợn mắt.

Yêu tinh này, càng ngày càng quyến rũ!Tô Thanh Nhã đỏ mặt cúi đầu, cũng âm thầm tính toán xem giá tiền cho thuê của tòa nhà này.

Một năm thu được bao nhiêu tiền?Chỉ là thu tiền, hàng năm đều có tiền lời vượt qua 100 triệu!Hơn nữa, những năm gần đây kinh tế ngày càng phát triển mạnh.

Trên thực tế, lợi nhuận hằng năm ít nhất phải 150 triệu trở lên.

Tô Thanh Nhã khó tin nhìn Ninh Viễn Trình, đây là người đàn ông của mình sao?Một nơi khácTôn Thiểu Thành ngơ ngác nhìn điện thoại, hắn chẳng qua chỉ muốn cường thế một chút, miễn cho chủ nhà tăng giá một chút mà thôiCúp điện thoại luôn là cái quỷ gì?Đúng rồi.

Trước khi cúp, giống như có nói câu tiền thuê nhà tăng gấp đôi?Tôn Thiểu Thành kinh ngạc, vội vàng gọi cho Đỗ Phi Vinh.

Quả nhiên, là chuyện xấu do Đỗ Phi Vinh làm!Mặt Tôn Thiểu Thành xanh mét, lại gọi điện cho Ninh Viễn Trình.

“Ninh tiên sinh, thật sự là xin lỗi, đều do Tôn mỗ quản lí không nghiêm, mới gây ra chuyện chê cười này! Ngài bây giờ đang ở đâu, nếu không thì tôi mời ngài ăn cơm trưa?” Tôn Thiểu Thành lấy lòng.

“Ta ở đại sảnh, cho ông 10 phút.

“Tôn Thiểu Thành vui vẻ, chỉ nói thời gian, chứ không nói chuyện tiền thuê nhà, còn có cơ hội!Lập tức, hắn đứng phắt dậy, “Ninh tiên sinh xin chờ, tôi lập tức sẽ đến!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.