Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Tiểu Thiên Tài

Chương 15: Làm người tốt thực khó mà


Đọc truyện Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Tiểu Thiên Tài – Chương 15: Làm người tốt thực khó mà

Cái gọi là lớp năm chính là một đáng nhóc còn chưa lớn, nhìn cái gì cũng tò mò nhất là khi thấy một bé gái năm tuổi xuất hiện trong lớp, tần xuất nhìn cô đạt tỷ lệ 100 phần trăm mà 200 phần trăm mới đúng . Vì nhiều người còn thianhr thoảng nhìn lại lần nữa.

Mang theo khí thế hừng hực Tuyết Ly bắt đầu thời học sinh của mình, nhưng chỉ kéo dài không nổi nửa tiếng trong lớp đã xuất hiện hình ảnh mèo con ngủ ngày. Hình ảnh này thực sự phá mỹ quan lớp học nhưng chẳng thầy cô nào có ý định gọi cô dậy. Thử nói xem một cô bé năm tuổi thì có thể học được cái gì chứ? Không phá buổi học là may rồi. Có người còn cảm thán nhà giầu thực thừa tiền, chi phí học tập tại trường này một tháng cũng tính giá trên trời, lại coi nơi đây là nhà trẻ, thực sự là ném tiền qua cửa sổ mà.

Lại nói Doãn Khiêm sau khi mang theo Tuyết Ly vào lớp, qua loa giới thiệu đã “ một đi không trở lại” bỏ lại cô bé “ một mình bơ vơ” . Lý do đơn giản hôm nay hắn không có tiết lại phải đến trường thế này, đúng là làm khổ hắn.

“Tuyết Ly.. Tuyết Ly..”. Nguyệt Mông Hy đau khổ đưa tay đẩy đẩy người nào đó còn đang chìm trong giấc mộng đẹp. Lúc thấy Tuyết Ly được phân vào cùng lớp với mình Mông Hy phải nói là cực kỳ vui vẻ xung phong để cô ngồi cạnh mình, nhưng mà giờ thì cô bé hối hận rồi. Hu hu cô bình thường rất lười lại nghịch ngợm, ngồi bình thường chỉ muốn né làm sao cho thầy cô giáo coi cô là vô hình, vậy mà giờ nhờ ai đó bên cạnh mà cứ 5 phút thầy cô lại đưa ánh mắt “ chăm chú” về phía cô, có muốn không tập trung cũng không được. Kiếp trước cô làm gì nên tội a.

Chớp chớp đôi mắt ngập nước khó hiểu nhìn người đang lấy tay “ phi lễ” mình, Tuyết Ly ai oán. Người này là ai vậy ? không biết quấy nhiễu giấc ngủ của người khác sẽ bị trời phạt sao? Đúng là không phải người tốt.

“ Tuyết Ly, mau dậy e ngủ sắp hết buổi học rồi a.”

Học? lại chớp mắt thêm vài lần Tuyết Ly mới sực nhớ ra hôm nay là lần đầu tiên mình đi học cấp một. ách, hình như là ngủ gật mất rồi. Không biết tại sao gần đây cô luôn thích ngủ như vậy, trong người có cảm giác mệt mỏi, chẳng nhẽ vì chưa hoàn toàn hòa nhập được với thân thể này chăng.

Ngồi thẳng dậy nhìn lên bảng, thì ra đã hết tiết, cô nhớ lúc mới vào là học văn bây giờ đã đổi qua cái môn cả thể giới đều ghét- Lịch sử rồi. Cô không biết thực ra tiết này tiết 4 nghĩa là cô đã ngủ hơn 3 tiết mà không ai nỡ đánh thức cô rồi.

“ hội nghị thành lập Đảng?

-Thời gian : 03 / 02 / 1930.


-Địa điểm : tại ngôi nhà nhỏ của một công nhân ở Hương Cảng gần Hồng Kông – Trung Quốc.

-Người chủ trì : Nguyễn Ái Quốc.

-Kết quả của hội nghị : Hợp nhất ba tổ chức cộng sản thành một Đảng duy nhất lấy tên là Đảng Cộng sản Việt Nam; đề ra đường lối cách mạng đúng đắn, đưa cách mạng nước ta từng bước đi tới thắng lợi cuối cùng.’’

(An: sr tác giả thuộc dân mù lịch sử)

Giọng nói trong trẻo đầy cuốn hút của cô giáo vang lên bên tai Tuyết Ly lúc này chẳng khác nào liều thuốc an thần liều lượng cao, thực sự có sực mê hoặc kinh người. Nhiều khi Tuyết Ly còn mong mình có quyền tham ra bộ giáo dục và bỏ quách cái môn này đi cho rồi. Không phải cô không yêu nước đâu mà đối với cô những người theo sử đều là trâu bò không phải người, họ không nên tồn tại sở xung quanh cô, uy hiếp đến một người trí nhớ có hạn như cô.

“ Tuyết Ly, sao mới 5 tuổi mà em lại học ở lớp này.” Nguyệt Mông Hy che sách thì thầm.

“Không biết nữa.” không nhắc cô còn không cảm thấy bực mình, một bó tuổi rồi còn ngồi với một đám con nít, nói ra các cụ cười chết mất.

“Hả? vậy hai bác cũng đồng ý cho em học ở đây sao?” Người lớn suy nghĩ thực khó hiểu nha.

“Vâng.” Là tên thần kinh có vấn đề kia lôi cô vào cái lớp con nít này a. Cô hoàn toàn quen mất nếu không nhờ có người cô đang oán kia thì cô đang phải ngồi với một đống con nit trong nhà trẻ chứ không phải lớp 5 cô khinh thường này.


“Này, em thấy anh họ là người thế nào?” hai người này rất đáng ngờ, thông cảm cô từ nhỏ hay ngồi với mẹ xem pim hàn, đầu óc bị lây nhiễm đi đâu cũng thấy người ta mờ ám. Biểu hiện của lớn trước tuổi khá rõ rành.

“Anh họ?” là ai.

“ Lãnh Dạ Thiên.” Con nit chậm hiểu quá vậy.

“À, có hai từ để hình dung.”

“Hai từ gì?” Lãnh khốc, soái ca, v..v.. nhiều cái hai từ quá.

Tuyết Ly liếc cô gái đang trong tình trạng hoa si bên cạnh nhỏ nhọ phun ra hai từ: “ Thần Kinh.” Tên thần kinh mới có thể ăn hiếp một đứa bé năm tuổi, tuy linh hồn thì già rồi nhưng thân xác mới 5 tuổi. Thần kinh mới quái gở một đống như vậy, lại còn cướp đi quyền cơ bản làm người của cô- quyền ăn, ngủ v..v..

Mông Hy trợn tròn mắt như thể không tin vào tai mình, anh họ là thần tượng của cô bé, thế mà giờ lại thành kẻ thần kinh trong mắt cô bé đáng yêu này. Không phải có uẩn tình nào cô không biết đấy chứ?

Khinh bỉ liếc vẻ không thể tin của người bên cạnh, Tuyết Ly nói liều không chớp mắt: “ Tên đó á, được cái mã bề người tốt, nhìn tỏ vẻ lạnh nhạt nhưng bên trong một đống thói hư tật xấu phải tiếp xúc nhiều mới biết được, Hy tỷ đừng có học theo y rồi thành người xấu đó.”

Hả.. Hả…thông tin hot này. “ Tật xấu gì?”


“Hừ, nhìn thì như bạch mã hoàng tử vậy mà 12 tuổi rồi vẫn còn tè dầm a.” Hình như cảm thấy cái này còn bình thường chưa đủ sức thuyết phục Tuyết Ly còn nói thêm: “ Tướng ăn cũng rất xấu, lại còn kén ăn. Hừ ở nhà thì luôn bắt nạt người khác không coi ai ra gì.” Cái này cô nói sự thực, hắn bắt nạt cô a, đút trẻ con ăn cũng là tướng ăn xấu, cực xấu.

Lần này miệng Nguyệt Mông Hy đã há to đến có thể nhét quả trứng gà vào. Mịa, người này thực sự là thần tượng anh họ của cô hả. “ Thực vậy sao?”

Chớp đôi mắt ngây thơ mang tính lừa tình sâu sắc Tuyết Ly khẳng định. “ Đương nhiên, chị nhìn em giống nói dối sao?”

Đương nhiên không giống, mẹ bảo trẻ con là thật thà vô tư nhất.

“Nhưng sao ta thấy không giống như vậy?”

“ Đương nhiên là hắn không biểu lộ ra ngoài rồi.” bày ra bộ đáng thương Tuyết Ly tìm cớ. “ Chị không thấy sáng nay hai chúng ta đang nói chuyện với nhau hắn vội kéo em đi sao? Tên đó là sợ em tiếp xúc nhiều với chị rồi để lộ bí mật của hắn đó.” Cô tuyệt đối không phải trả thù, đây là do tên đó ép.

Dạ Thiên mà nghe được những lời này chắc sẽ cảm thấy aon uổng muốn đánh người, hắn là cố tình sắp xếp cho cô và Mông Hy cùng lớp sợ ai bắt nạt cô, vậy mà giờ lại thành để hai người thông đồng đằng sau nói xấu mình. Đúng là lòng tốt không được báo đáp.

“Hình như đúng là như vậy.” Có nơi nào đó của cô đang đổ sụp a, ôi hình tượng ak không thần tượng của cô. Hóa ra ai cũng có mặt xấu mà.

“Chị Mông Hy đừng nói ra nhé, nếu để y biết em nói với chị thể nào hắn cũng sẽ mượn đó bắt nạt em.” Nói ra hắn không làm thịt cô mới là lạ . Tuy rằng không có chuyện này thì trước sau gì cô vẫn bị Dạ Thiên làm thịt.

“Đương nhiên là không nói rồi.” Chuyện xấu trong nhà không nên để lộ ra ngoài, cô thông minh như vậy đương nhiên sẽ không nói ra.

Hào phóng thưởng cho Mông Hy một nụ cười ngọt ngào, Trẻ con này nay thực dễ dậy mà.


“ Tuyết Ly tý tan học chúng ta cùng về nhé.” Cô bé hạ quyết tâm to lớn từ hôm nay trở đi phải bảo vệ cô bé đáng yêu này, không thể để ai kia bắt nạt. Nếu mình qua đó chơi vài ngày nói kèm tuyết Ly học chắc không ai phản đối đâu nhỉ?

“ Cùng về?” đâu có cùng đường đâu, tên kia đã dặn sẽ đến đón cô, không nên để hai người này tiếp xúc với nhau mới đúng.

“Đúng vậy a.”

Tuyết Ly đang định lên tiếng phản đối, còn chưa kịp nghĩ lý do thì một giọng nói không mấy quen thuộc đã vang lên trên đầu cô: “ Mông Hy, em có thắc mắc gì ak? Cái gì đúng vậy?” dám nói chuyện riêng trong giờ học, lại còn lôi kéo em bé mới vào này, đây là làm hư cả một tương lai đó biết không. Là một giáo viên có đạo đức và trách nhiệm cô phải quản nghiêm việc này.

Trẻ em luôn đúng mà.

“ Dạ..” Bối dối ngẩng đầu lên Mông Hy nhanh nhẹn đáp : “ em muốn nói điều cô đang nói rất đúng ạ.”

“ Thế em nhắc lại cho cô biết cô đang nói gì mà em thấy rất đúng.”

“ Cô đang nói về Hội nghị thành lập đảng ạ.” Trên bảng có viết a.

“ Được rồi, ngồi xuống đi.” Thấy Tuyết Ly vẻ mặt sợ hãi đưa mắt nhìn cô, hình như dọa sợ bé nhỏ rồi. Tinh thần người mẹ dâng lên ào ạt khiến cô đành bỏ qua. Không có lần sau.Làm giáo viên tốt nhực khó mà.

Ai mà biết được cô giáo đang nghĩ gì, Mông Hy vô cùng đắc ý, thấy không cô thực thông minh mà. Với trí thông minh siêu đẳng của mình cô nhất định sẽ bảo vệ Tuyết Ly thực tốt.

Làm người chị tốt cũng thực khó mà.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.