Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thiên Kim Hàng Thật Củ Cải Tinh

Chương 12


Đọc truyện Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thiên Kim Hàng Thật Củ Cải Tinh – Chương 12


Edit: Kim LinhSau khi bị khiếp sợ một hồi, lúc này Lăng Tư Tư cùng Đoạn Giai Kha mới phản ứng lại, hai người thét chói tai nhào lên muốn đi đoạt lại hành lý của mình, Lăng Tư Tư lớn tiếng mắng: “Cô định làm gì?”La Mạt nhìn cô ta, hơi mỉm cười: “Tôi đi vứt rác!”Lăng Tư Tư: “Vứt rác cái em gái cô ấy!!!”Nói xong, hai người xông lên đem hành lý đoạt về, từng người kéo hành lý về phòng, sau đó mở ra kiểm tra.Tuy rằng ném không nhẹ, tạm thời cũng nhìn không ra bị hỏng những nơi nào.

Lăng Tư Tư nhanh chóng đem máy tính cùng bàn vẽ đặt lên bàn, nhìn xem còn hoạt động được không.Mà Đoạn Giai Kha lập tức xoay người tìm La Mạt bồi thường: “Máy VR này lúc tôi mua là một vạn bảy, cô bồi thường cho tôi đi!!!”Vẻ mặt La Mạt bình tĩnh như cũ: “Bồi thường?” Cô giống như không thể lý giải: “Đồ để trên giường tôi cũng không có ai nhận, chẳng phải là rác rưởi sao? Tôi chưa từng nghe nói vứt rác còn phải bồi thường.”Đoạn Giai Kha bị cô chọc tức muốn ngã ngửa, cười lạnh nói: “Lời này của cô đi mà nói với cảnh sát!” Nói xong, cô ta liền lấy di động ra, hung hăng mà nhìn La Mạt.La Mạt khinh bỉ nhìn cô ta, thảnh thơi mà nói: “Cứ gọi đi! Xem ai mới là người mất mặt.”Cô bắt đầu đi vòng quanh ký túc xá, vừa đi vừa nói: “Dù sao tôi cũng không sợ mất mặt, xe cảnh sát sẽ bí bo ~ bí bo~ bí bo~ mà đi vào trường học, sau đó sẽ dừng ở dưới ký túc xá của chúng ta.

Đến lúc đó chúng ta sẽ bị tra hỏi, vì sao lại báo cảnh sát? Sau đó, tôi sẽ nói cho chú cảnh sát đáng yêu rằng, tôi bị các người bắt nạt.”Đoạn Giai Kha: “……….” Không biết xấu hổ!!!La Ninh Hạm thấy La Mạt thật sự có thể ném hết mặt mũi, lại nhìn sắc mặt không tốt của ba người bạn thân của mình, liền nhanh chóng hòa giải: “Không cần làm loạn không cần làm loạn, đại tỷ, tớ bồi thường cho cậu.”Đoạn Giai Kha quay đầu lại mắng: “Cậu có phải ngốc rồi không, là cô ta làm hư vì sao cậu phải bồi thường.”La Ninh Hạm chỉ có thể cười khổ: “Tớ cùng cô ấy đều là người một nhà……”“Tôi không phải người một nhà với cô.” La Mạt nói.


“Không cùng cha mẹ, người nuôi dưỡng cũng khác nhau, sao có thể nói là người một nhà?”La Ninh Hạm bị La Mạt nói đến hổ thẹn, giống như cô ngang ngạnh muốn làm người nhà với La Mạt, lập tức đỏ bừng mặt đứng ở đó, vô cùng thất thố.Nhóm bạn thân trong nháy mắt đều bị kích thích ra tình thương của mẹ, nhìn bộ dạng đáng thương của La Ninh Hạm, nhanh chóng tiến lên chặn trước người La Ninh Hạm.Các cô đều lấy thân mình chặn ánh mắt không thiện cảm của La Mạt lại.

La Mạt cười lạnh nhìn tình chị em thâm tình của bốn người, đúng vậy, cô đang trải qua những gì kiếp trước La Tiểu Muội trải qua.Khi đó La Tiểu Muội nhát gan, mẹ La rốt cuộc vẫn là mẹ, cũng không yên tâm cô ở một mình, liền kêu La Ninh Hạm chiếu cố cô, thậm chí còn ở cùng ký túc xá với La Ninh Hạm.Đáng tiếc, mẹ La không biết, La Ninh Hạm có ba người bạn vì cô mà ra vẻ bênh vực kẻ yếu.


Các cô đã sớm nghe thân thế thật của La Ninh Hạm, mà La Ninh Hạm lại dùng lời nói nửa thật nửa giả, tỏ ra mình ở La gia rơi vào cảnh bi thảm thế nào.Cho nên mấy người bạn này thường xuyên bắt nạt La Tiểu Muội, La Tiểu Muội vốn dĩ từ khi còn là học sinh đã bị bắt nạt nên vô cùng nhạy cảm, hơn nữa với tính cách của cô, mấy người ở ký túc xá này chính là đem cô thành bùn nhão mà nhào nặn.Đối với La Tiểu Muội mà nói, sống trong ký túc xá không khác gì đem cô đi lăng trì.Hiện tại nếu La Mạt đã tới cái trường này, cũng không hoàn toàn nói là vì tới trải nghiệm, cô càng muốn đến xem những gì La Tiểu Muội đã trải qua, mà cô cũng có thể “Báo đáp” mấy người này.Người đầu tiên nhảy ra là Đoạn Giai Kha, cô ta cười lạnh một tiếng nói: “Nếu không phải người một nhà, vậy khẳng định cô cũng ngại không để cô ấy bồi thường rồi, vậy cô mau bồi tiền đi!”La Mạt nhìn máy VR trong tay cô ta nói: “Nếu muốn tôi bồi tiền, chẳng phải trước tiên cô nên khởi động máy lên xem thử trước hay không? Nếu không hỏng thì sao tôi phải bồi thường cho cô? Nếu hỏng rồi, tôi vì cái gì phải bồi thường với giá một cái máy hoàn toàn mới? Tôi có tiền, nhưng tôi không ngốc, cô có tức hay không? Lêu lêu lêu……….”Đoạn Giai Kha bị tức giận muốn bật ngửa, tay run run chỉ vào La Mạt.La Mạt vui vẻ mà nhún vai, khoe khoang nói: “Một thứ hàng cũ, còn muốn tôi bồi thường như hàng mới, thật không biết xấu hổ.”Đoạn Giai Kha lại bị nghẹn, người làm đại tỷ mấy năm trong ký túc xá lúc này bị nói đến hốc mắt ướt át.Sao lại có loại người này? Quá không biết xấu hổ!!! Đoạn Giai Kha tức giận đến mức thiếu chút nữa là xông lên đánh La Mạt.

Nhưng mà, ba người còn lại tất nhiên sẽ không để Gia đại tỷ nhà mình rơi vào thế chủ động đánh người trước, cho nên vội vàng giữ chặt cô ta lại.“Tôi rất thích nhìn bộ dạng muốn bóp chêt tôi của các người, nhưng lại không dám, hì hì.”La Mạt thần thanh khí sảng mà cười, sau khi cất hành lý của mình xong, cô bò lên trên giường nằm xuống.Hoàn toàn không để ý đến những người còn lại, bốn người ở nơi đó tức giận run bần bật.La Mạt nằm trên giường vắt chéo chân, thoạt nhìn còn thập phần an nhàn.Bốn người chỉ có thể hung hăng trừng mắt liếc cô một cái, sau đó nắm tay nhau rời đi.

La Ninh Hạm không rõ biểu cảm nhìn La Mạt một cái, sau đó bất đắc dĩ đi theo mấy người bạn thân của mình ra ngoài.Đám người Đoạn Giai Kha cũng không đi xa, gần trường học có rất nhiều tiệm ăn vặt, giá cả không cao mà cũng đủ ngon.Mấy người Đoạn Giai Kha đến tiệm mình thường đến, ở phía nam trường, tuy rằng chỉ là tiệm trà sữa, nhưng bày trí lại rất tốt.


Mấy người sau khi gọi trà sữa xong liền đi lên tầng hai, Lăng Tư Tư hút một ngụm trà sữa, có chút thỏa mãn híp mắt, điểm tối tăm trong lòng cuối cùng cũng xua tan đi không ít.Nhưng Chu Kim Thục là người nóng nảy không dễ nguôi giận như vậy, đến bây giờ cô ta vẫn còn tức giận, không nhịn được nói: “Tớ nghe Ninh Ninh nói tính tình của cô ta rất tốt, bây giờ được gặp tớ mới biết, không phải cô ta tính tình tốt, mà do cậu quá mềm mỏng.”Bằng không với tính cách như vậy, sao có thể nói cô ta có tính tình tốt chứ? Rõ ràng là bị bắt nạt, cái đồ ngốc này.La Ninh Hạm cảm động thiếu chút nữa bật khóc, lâu như vậy, cuối cùng cũng có người có thể lý giải nỗi lòng của cô khi ở cùng với La Mạt.Hiện giời La Mạt ở lại La gia theo lẽ thường, mà cô ở lại La gia chỉ dựa vào tình cảm.

Cho nên, nếu cô không biểu hiện thật tốt, sẽ thực mau bị La gia ghét bỏ.Nói như vậy, cô liền không thể không tỏ ra mình là người ngoan ngoãn đáng yêu, thậm chí khi bị La Mạt chọc tức muốn hộc máu, La Ninh Hạm chỉ có thể nhịn xuống.Khoảng thời gian này thật nghẹn chết cô, mà bây giờ bạn thân lại có thể nói ra suy nghĩ trong lòng cô.Ngồi ở chỗ này nghe mấy người bạn oán giận La Mạt, cũng không thể tính là cô oán giận La Mạt, thật là làm lòng cô sảng khoái không ít.Mấy người cứ như vậy hàn huyên hồi lâu, Đoạn Giai Kha càng nghĩ càng tức giận, hỏi Chu Kim Thục: “Nói thế nào cũng phải dạy dỗ cô ta một chút, tớ nhớ cậu có một người bạn trai bên câu lạc bộ quyền anh đi?”Chu Kim Thục gật đầu, lúc này ba người đều nhìn về phía La Ninh Hạm, giống như là trưng cầu ý kiến.La Ninh Hạm chỉ sửng sốt một chút, bất đắc dĩ nói: “Cô ấy cũng không phải cố ý, tính khí vẫn luôn như vậy, chúng ta kiên nhẫn một chút liền có thể qua đi.”Dựa vào cái gì!!!La Ninh Hạm: “Cô ấy mới là thiên kim tiểu thư chân chính của La gia, tuy rằng cha mẹ không thích cô ấy, nhưng ở nhà cha mẹ đều nhẫn nhịn ba phần.”Chúng tôi không phải cha mẹ cô ta!!!La Ninh Hạm còn đổ dầu vào lửa: “Hơn nữa nếu cô ấy gọi cảnh sát, sẽ rất phiền toái.”Đoạn Giai Kha sửng sốt, tròng mắt đảo một vòng, cười lạnh.***La Mạt ngủ một giấc đến chạng vạng 6 giờ, thời điểm rời giường mấy người kia còn chưa về.La Mạt nhảy xuống giường, thân thể cô phi thường uyển chuyển, chỉ dùng tay trái nắm lấy thành giường, cả người liền có thể nhảy xuống.

Động tác xinh đẹp lưu loát, thậm chí thời điểm hai chân chạm đất còn không phát ra âm thanh.Thời điểm La Ninh Hạm tiến vào cửa, đã thấy La Mạt đang đứng tốt.La Ninh Hạm đi tới nói: “La Mạt, cô tỉnh rồi.”La Mạt không phản ứng cô, lấy di động ra nhìn thời gian, sau đó liền mở cửa đi ra ngoài.Cô muốn đi ăn cơm.Ra khỏi ký túc xá cô mới phát hiện đại học lớn như thế nào, căn bản không dễ tìm nhà ăn.Cô mới đi được hai bước, liền thấy một nam sinh viên cơ bắp rắn chắc tiến lại hỏi cô: “Học muội, em đang làm gì vậy?”La Mạt dừng lại, đưa mắt nhìn về phía cây đại thụ ở ven đường, sau đó lãnh đạm trả lời: “Tôi đi tìm nhà ăn.”Nam sinh viên cười ha hả: “Nhà ăn? Em là tân sinh viên sao?”La Mạt: “Tôi là thể nghiệm sinh, tới nơi này học tập, không có học tịch.”Nam sinh viên bừng hiểu ra: “Khó trách em đối với trường tôi không hiểu biết, tôi mang em đi?”La Mạt nhìn thoáng qua phương hướng hắn vừa đi tới, lộ ra một nụ cười rất có thâm ý, sau đó giọng nói mang theo hai phần dụ hoặc: “Có thể!”Vì thế, La Mạt liền đi theo nam sinh viên này đi tìm “Nhà ăn”.


Dọc theo đường đi, nam sinh đều mang theo La Mạt đi đường ít người qua lại, tránh camera.Mà ở lúc hai người đi rồi, ba người Đoạn Giai Kha từ sau thân cây đi ra, nhìn bóng lưng của La Mạt, Đoạn Giai Kha cười to đối với Chu Kim Thục nói: “Dạy dỗ cô ta một chút là tốt rồi.”Chu Kim Thục che miệng: “A Khắc chỉ cần nắm nhẹ tay, cũng đủ cho cô ta không chịu được rồi.”Vì thế, ba người tâm trạng thật tốt, thấy sự việc đã được giải quyết, liền gọi điện thoại cho La Ninh Hạm, hẹn cùng đi ăn tối.La Ninh Hạm không tham dự cùng mấy người, tránh về sau không thể giải thích với La gia.

Thấy mấy người bạn thành công, cô nhẹ nhàng thở ra, sau đó đáp ứng một tiếng, vội vàng mặc một bộ váy liền tối màu rồi đi ra cửa.Bốn người vui vẻ đi tới nhà ăn, gọi đồ ăn bản thân yêu thích nhất để chúc mừng, sau đó tìm một bàn gần cửa sổ ngồi xuống.Chu Kim Thục muốn mời cơm A Khắc, nhưng đã 10 phút trôi qua, A Khắc còn chưa quay lại.Liền ở lúc các cô còn đang mòn con mắt trông mong, đột nhiên từ cửa sốt xuất hiện một hình bóng quen thuộc.Là ai đây?Bốn người híp mắt nhìn kỹ, chỉ thấy La Mạt đang bưng một khay cơm, hai mắt sáng lấp lánh đi ngang qua.La Ninh Hạm: “???” Hả?Chu Kim Thục: “???”Đoạn Giai Kha: “???”Lăng Tư Tư: “???”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.