Cuộc Sống Gia Đình

Chương 15: Chuyến Đi Cuối Tuần 2


Đọc truyện Cuộc Sống Gia Đình – Chương 15: Chuyến Đi Cuối Tuần 2


Beta: Minh Nguyệt
Chương 15: Chuyến đi cuối tuần (2)
………!.

Ra chương nhanh nhất tại == TRÙMtruyện .ne t ==
Ngày hôm sau bọn họ đi làm khách ở nhà hộ khách, hai vợ chồng có một đứa con gái hai tuổi, trông rất giống búp bê Tây Dương, cũng không sợ người lạ, nhìn thấy Lâm Thiền Yên thì cười tít mắt muốn cô ôm, Lâm Thiền Yên cực kỳ thích, ôm bé chụp một đống ảnh post lên dòng thời gian.

Khi Lâm Thiền Yên trở lại xe vẫn còn hưng phấn xem dòng thời gian, Tống Tích thấy cô vậy thì chỉ cười không nói gì, trong lòng lại rất vui vẻ, nghĩ tới một ngày nào đó bọn họ cũng sẽ có một đứa con gái, tốt nhất hãy hoạt bát đáng yêu giống Lâm Thiền Yên vậy đó.

Lúc mặt trời xuống núi, Tống Tích hỏi cô có muốn đi bơi không, Lâm Thiền Yên ấp a ấp úng có thế nào cũng không đi, Tống Tích cho rằng cô ngại không dám mặc bikini, thế là bảo đi tới cửa hàng mua cho cô bộ không lộ da thịt, Lâm Thiền Yên vẫn nói không cần đâu, Tống Tích đành phải thôi, nói vậy thì xem TV đi.

Cô nằm ở trong ngực anh, suy nghĩ một chút cảm thấy có phải mình đã gây mất hứng không, vì thế bò dậy lặng lẽ nói ở bên tai anh, “Chờ em giảm cân thành công rồi, gầy đi một chút thì mới dám mặc bikini.”
Tống Tích ôm lấy cô vô cùng vui vẻ, “Em không mập đâu, thật đó, không bơi thì thôi, nhưng không được giảm cân, không tốt cho cơ thể.”
Lâm Thiền Yên vẫn cứ cố tình chống đối bảo không tin, lại lấy ảnh thời đại học ra cho anh xem quá trình mình mập lên trong những năm nay, cường điệu nhấn mạnh sao đường cong ở eo lại biến thành đường thẳng rồi.


“Là vậy sao? Đâu đưa đây anh kiểm tra xem nào.” Tống Tích nói xong liền buông cô ra vén vạt áo cô lên, giả bộ bóp chỗ này sờ chỗ kia rất chi là nghiêm túc, rồi đưa ra kết luận, “Eo của em chỉ cần hai bàn tay anh đã có thể ôm hết rồi, nếu giảm nữa thì sẽ không còn gì hết.”
“Gì chứ, lúc nằm ấy đương nhiên bụng sẽ phẳng hơn rồi, nhưng khi đứng lên thì là bụng bia nhỏ đấy.” Lâm Thiền Yên hoàn toàn rơi vào trong nỗi buồn tự mình xem xét, nói rồi liền đẩy anh ra xuống giường đứng ở trước gương phòng tắm, vén áo lên xoay quanh nhìn người mình.

Tống Tích vẫn không nhúc nhích đứng ở cửa nhìn cô, giữa lúc xoay qua xoay lại thì quần áo bị kéo lên như có như không (1) lộ ra nội y, anh nhìn mà thấy thèm, đi đến phía sau ôm lấy cô rồi hôn lên cổ cô, “Anh lại thích em như vậy, ôm thấy rất sướng.”
(1) Như có như không: Nguyên văn là nhược hữu tự vô, hình dung sự vật mơ hồ không rõ.

Ngón tay lướt lên theo rốn cởi cúc áo ra, hàm răng giật cổ áo xuống, Lâm Thiền Yên nhìn mình mặc đồ lót bị anh ôm ở trong gương, nụ hôn lấm tấm dừng ở trên vai, bàn tay làm loạn chui vào trong nội y vuốt ve qua lại.

Một khi tình dục đã bị mở chốt thì sẽ không thể thu lại được, Lâm Thiền Yên đã sống hơn 20 năm chưa từng có tình dục đặc biệt rõ ràng, ở trong tư tưởng của cô, ôm hôn chính là cột mốc cho yêu đương, nhưng đến tận bây giờ vẫn không quên được cảm nhận tối hôm qua bị ngón tay của anh đưa đến cao trào, cô giống như bị bật công tắc vậy, khát vọng càng nhiều hơn nữa.

“Chưa từng thủ dâm thật sao?” Đề tài vào đêm qua lại bị nhắc lại lần nữa, Lâm Thiền Yên đối mặt với anh từ trong gương, lại gật đầu.

“Vì sao vậy?” Anh lại với tay vào trong quần cô.

“Em không biết…!Ưm ~~ cũng không có nghĩ tới.” Lâm Thiền Yên bắt đầu hô hấp rối loạn.

“Ngoan vậy sao? Tối qua có sướng không hử?” Anh ngậm lấy vành tai cô hỏi.

“Ưm ~” Ngón tay khô ráo chui vào quần lót sờ đến lông mu, đẩy khu rừng rậm ra tìm được hang động.

“Xoay lại để anh hôn cái nào.” Tay này của anh thì cởi đồ lót cô ra, tay khác thì ở trong quần vân vê cô, giống như đang xoa bột nhão không hề có chút trình tự nào, cô cảm thấy dòng nước không ngừng cuồn cuộn chảy ra từ trong thân thể, làm ướt tay anh.

Ngoan ngoãn quay đầu hôn môi với anh, Lâm Thiền Yên đánh bạo vươn đầu lưỡi ra liếm anh, Tống Tích nhận thấy sự chủ động của cô liền cười một cái ngậm lấy đầu lưỡi cô liếm mút, nửa đốt ngón tay với vào trong từ miệng huyệt.

“Ưm!” Cô rên rỉ.

Thật chặt mà! Anh nghĩ.


Tống Tích ôm cô ngồi ở trên bồn rửa tay, tách hai chân cô ra, cúi đầu nhìn xuống nơi riêng tư của cô, Lâm Thiền Yên xấu hổ quay mặt đi, nhưng cũng không có ngăn lại.

Anh vươn ngón giữa tiếp tục nhẹ nhàng chọc vào rút ra, ngón tay cái ấn hạt đậu nghiền nát, Lâm Thiền Yên khó nhịn nổi ôm đầu anh thở gấp.

đầu v* lõa lồ dựng đứng ở trong không khí, Tống Tích ngậm lấy rồi dùng đầu lưỡi làm ấm nó, khoái cảm tích lại, Lâm Thiền Yên hét lên một tiếng, một dòng nước chảy ra theo ngón tay, toàn thân cô căng cứng không kiểm soát được ngã ngửa ra sau, Tống Tích nhanh tay lẹ mắt ôm lấy cô, ngậm bộ ngực cao vút tiếp tục ăn.

Lâm Thiền Yên phục hồi tinh thần lại cảm nhận được sự vội vàng của anh, cánh tay của anh trước sau hoạt động qua lại, cô nhìn dáng vẻ nhẫn nhịn đến nổi gân xanh lên của anh mà trong lòng đầy ngọt ngào.

“Em giúp anh……” Ai nói vậy chứ? Không phải là cô!
Người trên thân dừng động tác lại, cười như không cười đứng thẳng cởi quần của mình xuống, cây gậy đỏ thẫm to dài xuất hiện ở trước mắt cô, đang giận dữ với mình.

Lần đầu tiên Lâm Thiền Yên nhìn thấy dương v*t của người đàm ông, cô đỏ mặt đứng vững xuống, tay nhỏ sờ cây gậy th*t kia, mới vừa đụng vào đã lùi lại, giống như bị phỏng vậy.

Tống Tích đã không nhịn được nữa, kéo tay cô lên ôm lấy cổ mình, đẩy chân cô ra, dương v*t cứng rắn cắm vào theo bẹn đùi, bị hang động ngọt ngào ướt át chặt chẽ dán lấy, anh giữ mông cô bắt đầu thọc vào rút ra.

Lâm Thiền Yên cảm thấy cô sắp bị anh siết chết vậy, dùng sức ôm cánh tay của cô như thế, nơi riêng tư bị anh nhanh chóng cọ xát như bị thiêu đốt.

“Ưm ưm đau ~ nhẹ chút đi mà ~”.

Cô chỉ biết xin tha càng thêm kích thích người đàn ông, anh giống như điên rồi không giảm tốc độ đi chút nào, “Ngoan, sẽ xong nhanh thôi.”

Sau mấy chục cái, cuối cùng anh cũng gầm lên một tiếng kề sát hạ thân của cô bắn ra, tinh dịch đặc sệt nhỏ giọt xuống theo bồn rửa tay, hai người ôm nhau lắng lại nỗi lòng.

Sau khi tắm xong, Tống Tích ôm cô nằm trên giường.

“Sao anh lại không muốn em chứ……” Cô nhỏ giọng hỏi.

“Còn chưa phải lúc.” Anh nói.

“Vậy là khi nào chứ?” Cô vô thức hỏi, hỏi xong quả nhiên nghe thấy tiếng cười trên đỉnh đầu, vậy là càng mắc cỡ hơn.

“Muốn bị anh ăn luôn vậy sao.” Tống Tích trêu chọc cô, cô lại không để ý tới anh nữa, dù sao anh cũng biết tâm ý của cô rồi, không bao giờ muốn chủ động nữa.

Tác giả có lời muốn nói: Thật ra nam chính chấp nhất với chuyện nữ chính chưa từng thủ dâm là vì có lí do!
……..
#Ấn ngôi sao>< và ủng hộ nhé xD.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.