Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 529: Pn31, Thư Ngọc chọn vợ


Đọc truyện Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi – Chương 529: Pn31, Thư Ngọc chọn vợ

Pn31, Thư Ngọc chọn vợ

Lý Hãn nghe xong lời Lý Dực nói, động tâm tư, hỏi: “Thế Thư Vĩ học những thứ gì?”

“Chính là chế tạo cơ giới này, máy chạy bằng hơi nước là thuộc về một loại cơ giới, dĩ nhiên, súng pháo cũng là một loại cơ giới, hắn còn có một năm mới có thể tốt nghiệp. “

“Còn nha đầu kia?”

“Y học Tây Dương, học chút da lông, chẳng qua, nàng muốn mời hai bạn cùng trường của nàng, sau khi học thành sẽ tới Đại Phong chúng ta, trợ giúp chúng ta thành lập y quán Tây Dương, có chút bệnh, Tây y có hiệu quả nhanh hơn Trung y, nhưng mà, thuốc Tây Dương này, vẫn chưa có người nào biết chế, lần này, ta sắp xếp năm học sinh, chuyên nghiên cứu dược học Tây Dương.”

Lời nói này, làm cho cơn tức giận trong lòng Lý Dực hơi giảm xuống một chút.

“Phụ hoàng, chuyện thành thân này, năm nay còn kịp không?” Lý Dực cẩn thận từng li từng tí hỏi ra.

“Đầu mùa xuân sang năm, không thiếu mấy tháng này, còn phải đợi hộ bộ đặt chỉ chi tiền, sau đó giao cho Lễ bộ tiến hành. Thời gian không tới hai mươi ngày, không bằng trước hết để cho Lâm Thư Ngọc thành thân đi. Như vậy, trong lúc vội vàng, chỉ sợ hắn nhất thời cũng khó tìm được người thích hợp, huống chi, Lâm Thư Ngọc còn không có công danh gì, vừa lúc, trong Trung vương phủ nghe nói có mấy thứ nữ đến tuổi, trẫm cảm thấy kết duyên với Lâm Thư Ngọc này, cũng không phải ấm ức hắn. Ngươi giúp đỡ hắn chọn một người, nửa tháng sau thành thân.” Lý Hãn nói xong phất tay một cái.

Lý Dực hiện giờ, một cái đầu hai cái lớn(1), Tử Tình vẫn luôn không thích người khác áp đặt hôn sự của con cái, hết lần này tới lần khác phụ hoàng còn một hơi đã định rồi, cũng không biết “không ấm ức hắn” chỉ chính là Thư Ngọc hay là thứ nữ Trung Vương Phủ.

(1)Một cái đầu hai cái lớn: chỉ gặp được một chuyện rất phiền phức, muốn nổ tung đầu hoặc đầu trở nên to rồi. “Không ấm ức hắn”, cách đọc của hắn và nàng đều là [tā] thế nên mới không rõ hắn trong không ấm ức hắn là chỉ ai.

Lý Dực biết rõ là phụ thân mình nhỏ mọn, nhưng là, vẫn phải kiên trì đi tới Lâm gia.


Lúc Lý Dực đến. Mấy người Tử Tình đang đi từ thư phòng ra ngoài, thấy Lý Dực có vẻ hơi ấm ức, trong bụng chợt lạnh, vội hỏi: “Đã có chuyện gì khó xử? Hay là phụ hoàng ngươi không đồng ý hôn sự của các ngươi rồi?”

“Nương, không phải.” Lý Dực nhìn thoáng qua Tử Tình, lại tìm một lần. Không thấy được Thư Ngọc, bèn hỏi: “Thư Ngọc đâu?”

“Ngươi tìm hắn? Có liên quan đến hắn?” Lâm Khang Bình hỏi.

“Ngươi hãy thống khoái nói cho mọi người chúng ta biết rốt cuộc là chuyện gì?” Tử Hỉ gấp gáp rồi.

“Chính là phụ hoàng ta định cho Thư Ngọc một mối hôn sự, nói là để cho nửa tháng sau thành thân, tân nương là của nhà đường thúc Trung Vương ta.”

“Chuyện này không tốt sao? Đường đường nữ nhi phủ thân vương thấp gả cho Thư Ngọc của chúng ta. Đây là phúc khí bao nhiêu người cầu không được chứ!” Tử Hỉ cười nói.

“Không có đơn giản như vậy đi? Có phải lại có điều kiện gì hay không?” Tử Tình hỏi.

“Là thứ nữ, tân nương có thể để cho Thư Ngọc tự mình chọn, mấy nữ nhi, số tuổi từ mười lăm đến mười bảy.”

“Thứ nữ?” Mọi người nghe xong sửng sốt, cái từ này, Tăng gia Lâm gia còn chưa từng dùng qua, nhất thời rất khó hiểu và tiếp nhận.

Tử Tình cũng chưa từng tiếp xúc với thứ nữ nhà nào. Thật đúng là không biết trong này có khác nhau bao nhiêu, nếu như riêng chỉ là một khác biệt danh nghĩa, cái này, Tử Tình cũng không phải để ý lắm.


“Vào nhà nói đi, gọi Thư Ngạn cùng Thư Ngọc tới chính phòng.” Tử Tình phân phó Thư Duệ nói.

Tử Tình chờ mọi người ngồi xuống, bèn hỏi Lý Dực nói: “Ngươi có thể nói cặn kẽ cho ta biết một chút hay không, đích thứ này có những chỗ nào là không giống? Nhất là đích thứ của Trung Vương Phủ.”

“Cái này, Vương thúc này của ta lúc còn trẻ thích lăn lộn cùng đám nha hoàn trong phủ, tướng mạo hơi đoan chính là bị hắn dụ dỗ lên giường, cho nên. Thứ tử thứ nữ nhà hắn một đống lớn, Vương phi đã sớm không ưa điểm này của hắn, đâu thể tốn tâm tư đi giáo dục đám thứ tử thứ nữ này, cho nên, toàn bộ dựa vào chính mẹ đẻ của bọn họ nuôi lớn, về phần, có bao nhiêu kiến thức và tiền đồ. Thì xem năng lực của mẹ đẻ bọn họ, trong đó cũng có hai người xuất sắc, được Vương Phi mang ở bên cạnh, đáng tiếc, đã xuất giá rồi.”

Lý Dực vừa giải thích. Mọi người liền hiểu rồi, đứa nhỏ nha hoàn giáo dục ra, tầm mắt có thể cao tới đâu?

Lúc này, Thư Ngọc đã tiến vào, lời Lý Dực nói, hắn nghe được hơn phân nửa, cho nên nói với Tử Tình: “Nương, đừng lo lắng, trong bạn học của ta, cũng có là thứ tử, cũng đều rất ưu tú.”

“Thứ tử và thứ nữ này còn không giống nhau. Thứ tử có quyền lợi đọc sách, có lẽ còn có thể nên người, nhưng là thứ nữ không có, dĩ nhiên, cũng sẽ không phải là chữ to không biết một chữ, trong nhà vẫn là có mời tiên sinh dạy, chẳng qua, phải nhìn ngộ tính của mỗi người. Về phần khác, như những thứ đương gia quản gia kia, hơn phân nửa không ai có dạy, cũng không có cơ hội học tập, cùng lắm là biết chút thêu thùa và trù nghệ.” Lý Dực giải thích, nếu là không nói rõ ràng trước, đến lúc đó Tử Tình trách tội hắn, hắn còn khó có thể thừa nhận.

“Còn có một chút, sính lễ và đồ cưới cho những thứ tử thứ nữ này thành thân, cũng phải chênh lệch một mảng lớn, chỉ là một chút đồ ngoài mặt.” Lý Dực lại bổ sung một câu.

“Cái này cũng không sao, chúng ta vốn là cũng không trông cậy vào của hồi môn của đàn gái sống qua ngày.” Tử Tình nói.

“Không phải là còn có cơ hội lựa chọn sao? Trong những người này, cũng có thể chọn ra một người có tài giỏi hơn một chút mà? Ta không cầu nàng biết cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú gì, tài nữ như vậy bản thân ta cảm thấy rất không thú vị, ta cũng không phải là loại người học đòi văn vẻ, ta chỉ muốn tìm một người đàng hoàng bổn phận, lại hơi biết chút quản gia mới có thể, còn phải có thể chịu chút khổ, ta không có ý định lấy sản nghiệp trong nhà, ta muốn tự mình đi gây dựng sự nghiệp, mấy người chúng ta hẹn ước rồi, mấy năm này, trong tay ta cũng gom góp một chút ngân lượng, chỉ dùng nhiêu đó rất đủ rồi, gia sản của ta, toàn bộ tặng cho muội muội.” Thư Ngọc nói.

“Đừng, đừng, ngươi cứ tự giữ đi. Chúng ta có.” Lý Dực vội từ chối.


Thư Ngọc liếc hắn một cái, nói: “Ta không phải là tặng cho ngươi, là tặng cho muội muội.”

“Trước hết đừng nói những cái này, chuyện ngươi muốn làm, nương tán thành, chẳng qua, ngươi hãy cứ nghĩ tới làm sao chọn được một nàng dâu thích hợp về nhà, nương cũng không thích cái loại không phóng khoáng kia, trừ ghen tỵ với người khác, đâm bị thóc chọc bị gạo, cái khác hết thảy không biết, người như vậy vào cửa rồi, ta sẽ đánh ra cho các ngươi.” Tử Tình nói.

“Cái này, chọn thế nào? Ngoại sinh nữ tế hiểu rõ tình huống của các nàng không? Ta cũng đã nghe một câu cách ngôn, muốn mua lợn phải xem chuồng, lời này tuy có chút thô, chẳng qua đạo lý không sai. Cho nên các ngươi không chỉ phải xem tướng mạo của nữ hài, tình huống mẹ đẻ của các nàng cũng phải tìm người hỏi thăm một chút.” Tử Phúc nói.

“Điều này là tất nhiên.” Lâm Khang Bình vội nói.

“Như vậy đi, Thư Ngọc, ngươi giả làm thiếp thân thái giám của Dực Nhi, mang theo Hoa ma ma, để cho Yên nhi giả làm thiếp thân nha hoàn của Dực Nhi, các ngươi đi theo Dực Nhi vào Vương Phủ một chuyến, bước đầu tìm kiếm một cơ sở trước, trong lòng cũng có nắm chắc.” Tử Tình trầm ngâm một hồi nói.

“Vẫn là biện pháp này của muội muội tốt, từ nhỏ đã nói ngươi cổ linh tinh quái, nhiều mưu ma chước quỷ, không nghĩ tới lớn tuổi rồi, vẫn là nghịch ngợm như vậy.” Tử Phúc cười nói.

“Tỷ tỷ đây không gọi là nghịch ngợm, mà gọi là sách lược.” Tử Hỉ lấy lòng mà cười cười với Tử Tình.

Biện pháp đã thương lượng ra, Lý Dực cùng Thư Ngọc đi tìm Yên Nhiên và Hoa ma ma, mấy người xì xào xì xầm thương lượng ước chừng một khắc, rồi tự giải tán.

Ngày hôm sau, ăn điểm tâm xong, Thư Ngọc cùng Yên Nhiên mang theo Hoa ma ma ra cửa, len lén vào cửa sau Thành Vương Phủ, sau nửa canh giờ, Lý Dực mang theo một thái giám một cung nữ một ma ma ra cửa, nghênh ngang mà vào Trung Vương Phủ.

Trung Vương Phủ đã nhận được ý chỉ của Hoàng thượng, biết được Lý Dực vì sao tới. Thì ra là, Lý Trung Vương này chính là Tam điện hạ Lý Tiềm năm đó cùng mấy người Văn Tam, Lý Hãn, La Trì ở trong cửa sổ nhìn lén bình luận Tử Tình.

Lý Tiềm này trải qua nhiều mỹ nữ và diễm ngộ, đối với chuyện năm đó tất nhiên không có ấn tượng rồi, chẳng qua, sau đó, hắn cũng không có gặp Tử Tình, mấy người Lý Hãn cũng không nhắc tới chuyện Tử Tình với hắn, hắn tất nhiên không biết hoàng huynh thay Tử Tình chọn nàng dâu.

Lý Tiềm lúc này đang oán trách với Lý Dực, nói: “Hoàng huynh cũng không biết nghĩ như thế nào? Đường đường một nữ nhi Trung Vương Phủ, mẹ đẻ các nàng dù không tốt, cũng là giống của Lý Tiềm ta, gả cho một tiểu tử không tên không họ đã đủ lợi cho hắn rồi? Lại còn để cho ngươi tới chọn một đứa cho hắn? Nghe lời Vương thúc, tùy tiện phái một người là được.”


Thư Ngọc nghe xong giận đến đang muốn phản bác, Yên Nhiên kéo kéo y phục của hắn, hắn mới nghĩ đến, lúc này, thân phận của hắn là thái giám, liền cúi đầu.

“Chẳng phải là lời này, nếu không phải nể mặt nàng dâu chưa qua cửa của ta, ta cũng không đích thân đến một chuyến như vậy rồi, không bằng, Vương thúc giới thiệu cho ta một chút, đã có mấy muội muội cập kê rồi? Phẩm tính của mỗi nàng như thế nào?”

“Ta cũng không rõ ràng lắm, ngươi cũng biết, Vương thúc hồi trẻ, chỉ có chút yêu thích của nam nhân này, chỉ quản gieo giống, không quản thu hoạch. Ha ha ha, đúng rồi, ta nghe nói, hai trắc phi kia của ngươi mất rồi, không bằng, Vương thúc tặng ngươi hai đứa tuyệt sắc, ngươi yên tâm, bảo đảm là Vương thúc chưa từng chạm vào.”

“Đừng, Vương thúc hãy cứ giữ lại cho mình dùng đi, ở trong nhà Vương thúc, còn có thể có nữ tử tuyệt sắc sạch sẽ, không chỉ ta không tin, chỉ sợ phụ hoàng cũng sẽ không tin tưởng.” Lý Dực vội từ chối, nói đùa gì vậy, lúc này khó khăn lắm mới đuổi được hai người kia đi, dụ dỗ được mỹ nhân về, mỹ nhân còn chưa có ôm vào lòng, lại tới chút gì đó, chuyện sau này, thật có thể không đảm bảo rồi.

“Ha ha, tiểu tử ngươi, ngay cả lời của Vương thúc cũng không tin rồi, được rồi, Vương thúc cũng không phân tích với ngươi những thứ này, những nha đầu này, đều ở hậu viện, không bằng, ngươi đi tìm Vương Phi hỏi thăm một chút, nàng nắm rõ hơn ta.”

Lý Dực tạ ơn Lý Tiềm, mang theo mấy người vào hậu viện, Vương Phi thấy Lý Dực, vội vàng tiến lên cười vấn an, nắm tay hắn, lôi qua, “Rất nhiều ngày không thấy ngươi tới, nghe nói ngươi ra ngoài, cũng không phái người mang thư về, không biết bổn phi nhớ thương ngươi đó.”

“Đa tạ Vương Phi nhớ đến, chẳng phải lúc này, Dực Nhi trở lại là tới thăm Vương Phi ngay, một chuyến ra ngoài này, trái lại tìm đượcc mấy thứ thứ tốt, không biết có thể vào mắt Vương Phi hay không, ta đã phái bọn sai vặt đưa tới rồi.”

“Ai nha nha, ngươi đứa nhỏ này, mỗi lần ra cửa, cũng không quên mang một ít thứ tốt cho ta, bổn phi biết ngươi là đứa nhỏ hiếu thuận, có chuyện gì, bổn phi có thể giúp được ngươi, chỉ cần mở miệng.”

“Hiện tại, thật sự là có một chuyện khó, Vương thúc không có nói cho ngươi sao? Phụ hoàng nói muốn từ chỗ Vương thúc chọn một thứ nữ, gả vào Lâm gia, bởi vậy phái ta tới?”

“Lâm gia, Lâm gia nào?”

“Chính là ngũ phẩm nghĩa Quan Lâm gia kia đó, cũng là nhà vợ của Dực Nhi, nếu là nhà khác, ta cũng sẽ không cần bận tâm.”

“Như vậy à, những nữ hài này, đều là đi theo mẹ đẻ của các nàng, chẳng qua là mỗi ngày đều đi theo di nương của các nàng tới đây thỉnh an, ta cũng không có chú ý các nàng lắm. Như vậy đi, ta phái Lưu ma ma bên cạnh ta, để cho nàng mang theo Hoa ma ma của ngươi đi chọn một đứa, ngươi ở đây nói chuyện cùng ta, được không?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.