Đọc truyện Cuộc Sống Của Tôi – Chương 5: Xin chào!Tôi là Băng Di.
“Chào cô! Tôi là Diệp Tiêu tổng giám đốc về chuyên ngành giải trí
Dạ vâng. Xin chào tổng giám đốc”
“Mời cô ngồi. Sau đây là bản hợp đồng với kì hạn 5 năm của cô. Mời cô đọc nếu có thắc mắc gì xin cứ hỏi” anh ta lịch sự nói
Tôi cầm bản hợp đồng trên tay mà cứ ngỡ là mơ. Sau khi đọc xong tôi liền kí tên.
Một người phụ nữ bước vào. Anh ta giới thiệu:” Từ giờ đây sẽ là trợ lí của cô”. Tôi liền vội vàng đứng dậy chào chị ta.
“Giờ cô ấy sẽ dẵn cô đi tham quan công ti.”
“Vâng”
Khi ra khỏi phòng tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Chị ta liền bắt chuyện: ” chào em. Chị là Như Như, cứ gọi chị là chị Như.”
“Vâng. Chào chị , chị Như”
Chúng tôi đi hết chỗ này đến chỗ khác. Cuối cùng là phòng trang điểm. Tôi cùng chị ấy bước vào. Mọi người ai cũng nhìn xôn xao tiếng bàn tán.
“Người mới ak”
“Xinh thế”
………………………………………..
“Dạ vâng chào mọi người. Em là Băng Di là gà mới. Mong mọi người giúp đỡ nhiều”
Một anh chàng khá đẹp trai đi đến- đó là Trần Mãn thành viên của nhóm nhạc Super Boys.
“Chà tên đẹp người cũng đẹp nữa. Cho anh xin số phone đi
“Dạ…..” Tôi ngượng đỏ cả mặt
Đúng lúc đó có người đi tới
“Chà.. Óc bã đậu, không ngờ gặp cô ở đây”Đình Phong lên tiếng
Dạ vâng chào anh. Mà em là Băng Di chứ không phải óc bã đậu” tôi nhẫn nhịn nói
“Cậu quen cô ấy ak” Trần Mãn hỏi
“Cũng không thể nói là quen được. Lần trước cô ta va phả tôi làm cho tôi bẩn hết áo quần mà không nói một lời xin lỗi đã thế cón mắng tôi té tát nữa chứ”
Cái gì. Thì ra cái người lần trước đó là Đình Phong.Ôi trời ơi cái miệng đáng ghét này mày hại tao rồi.hix…hix..
( suy nghĩ của nhân vật sẽ được in nghiêng mọi người nhé)
“A. Lần trước thì ra là anh. Em không biết nên giờ cho em xin lỗi nha.”(Hừ bịt mắt đeo kính thế thì ai biết)
Đúng là ngựa non háu đá mà một chị gái xinh đẹp choàng lấy tay Đình Phong lên tiếng-chị í là My Soa một nữ ca sĩ 20 tuổi
Buông tay ra Đình phong lạnh lùng lên tiếng
Hừ buông thì buông Cô ta nũng nịu
“Vậy thôi không làm phiền mọi người nữa chúng tôi xin cáo từ” chị Như lên tiếng
Tôi vội chạy bám theo chị đúng là mệt mà.”Từ giờ em sẽ sống ở khu ký túc xá này.”Chị Như dẫn tôi đến 1 khu nhà. Bên trong khá là sang trọng, có đầy đủ tiện nghi. Hèn gì ai cũng muốn làm việc ở DN.
“Đây là bạn cùng phòng với em. Cũng la 1 người mới” chị Như nói rồi co 1 cô gái bước ra.” Thôi 2 đứa làm quen đi. Chị về đã.
” Xin chào. Ấy bao nhiêu tuổi vậy. Để minh tiện xưng hô đó mà.Mình 15t”
“Uk. Mình 16t. Tên là Trương Vỹ San. Nhưng cứ xưng hô ngang hàng cho tiện.” cậu ấy nở 1 nụ cười rất chi là cuốn hút và thân thiện
“Ukm. Mình là Hạ Băng Di”