Cuộc Sống Của Tôi

Chương 31: Buổi quay ngoại cảnh


Đọc truyện Cuộc Sống Của Tôi – Chương 31: Buổi quay ngoại cảnh

Đêm đó, cô có một giấc mơ rất lạ. Cô thấy mình bị Thế Huân cưỡng hôn. Đẩy anh ra, cô vội chạy ra ngoài. Không hiểu sao anh nhìn cô vs ánh mắt đượm buồn. Ánh mắt của anh sâu hun hút nhìn cô. Lúc này là ở sân bay, anh quát to vs cô. Sau dó cô đi tản bộ dọc đường, bỗng có chiếc xe lao đến…
” A…..A……A” Cô ngồi dậy hét oang. Chuyện gì đang xảy ra vậy. Tại sao lại có Thế Huân trong giấc mơ cô? Hơn nữa nó rất chân thực. Hình như đây là một phần kí ức của co.
Bước xuống giường, cô vào bếp uống nước. Nhìn đồng hồ, kim ngắn đã điểm 6h là lúc mà cô phải đến thành phố A quay mv ngoại cảnh.
” Vỹ San! Sao cậu dậy sớm vậy”
” Ý cậu là tôi luôn dậy muộn.” Cô ta đanh đá trả lời. Cô ta hận vì năm đó ám sát cô không thành! Để rồi giờ đây cô trở thành một super star nổi tiếng.
” Không. Chỉ là tôi thấy cậu dậy sớm hơn thường ngày nên hơi lạ. Mà cậu cũng soạn sửa nhanh lên. Sắp đến giờ khởi hành rồi.”
” Biết rồi. Thưa *nữ chính*. *Nữ phụ* bé nhỏ không dám cãi lời” Cô ta vênh mặt lên mỉa mai.

” Sao cậu lại nói vậy.” Cô cảm thấy Vỹ San rất lạ. Chỉ là vai chính vai phụ trong mv thôi mà. Có cần phải làm quá vậy không. Chả lẽ Vỹ San đang ghen tị. Mà thôi, cô không nên nghĩ xấu người khác như vậy..
Chiếc xe lăn bánh ba giờ đồng hồ cuối cùng cũng đến khu resort thành phố A. Cô nhẹ nhàng bước xuống dưới ánh đén flash chớp nháy liên tục. Mọi sự chú ý của cánh nhà báo đều dồn hết vào cô. Phải mất rất lâu thời gian mới có thể di chuyển được đến hậu trường. Vì điều đó mà cách đo không xa, Vỹ San nhìn cô bằng một ánh mắt ghen ghét. Tuy cô ta cũng được săn đón nhưng làm sao bằng cô được chứ. Cô ta chỉ biết ngồi nghiến răng ken két lườm cô.
” Chào anh! Đình Phong. Anh đến cũng sớm nhỉ” Cô cúi chào con người đang ngồi vắt chéo chân nằm nghỉ bên hồ bơi kia. Đây cũng chính là *nam chính* của mv hợp tác giữa cô và anh.
” Ừ. Anh cũng chỉ vừa đến một lúc thôi. Em ăn sáng chưa.” Vứt bỏ phong thái lạnh lùng lúc nãy, anh liền cười ấm áp với cô.
” Dạ chưa. Em cũng đang tính đi ăn ạ”
” Vậy đi luôn” Anh kéo tay cô chạy đến nhà hàng trong khu resort đó.
***

” Cut! Cut! Tốt lắm. Chúng ta bây giờ sẽ chuyển địa điểm đến hồ bơi” Ông đạo diễn hô to
Cô mệt mỏi đứng dậy. Lo lắng! Đó chính là tâm trạng của cô lúc này. Điểm yếu của cô là không biết bơi vậy mà giờ phải diễn gần hồ bơi mới nguy.
Trong lúc mọi người đang còn nghỉ ngơi uống nước, cô liền đi lòng vòng quanh hô để tìm hiểu nó. Mải mê ngồi nghịch nước, bỗng có một sức mạnh đẩy cô ngã xuống nước. Cô không kịp nhìn thấy mặt nhưng chiếc lắc chân đó không phải là của Vỹ San sao!
Toàn thân cô cứ chìm dần dần trong nước mặc cho cô vùng vẫy thế nào. Giọng cô kêu đến khản đặc nhưng mọi người lại ở đầu xa.
Chỉ biết trong lúc mê man, có một bóng hình to lớn đã nhảy xuống nước ôm cô lên. Anh nhẹ nhàng áp môi mình xuống môi cô để hô hấp.
” Khụ…. Khụ… Khụ” Cô ho sặc sụa
” Ổn rồi, không sao nữa đâu” Thế Huân nhẹ nhàng vỗ vai cô. Tại sao Thế Huân lại ở đây..! Cô trợn mắt nhìn anh với dấu chấm hỏi to đùng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.