Cuộc Sống Của Tôi

Chương 17: Nhã Ly đi vắng!


Đọc truyện Cuộc Sống Của Tôi – Chương 17: Nhã Ly đi vắng!

Nhã Ly mắt thì xem tivi miệng thì ăn snack Khi nghĩ đến kế hoạch tác hợp của mình thì lại cười bí hiểm.( Chị này nghĩ gì mà nguy hiểm thế).
Mình sẽ vắng nhà vài ngày đồng thời cho người giúp việc trong nhà nghỉ ngơi luôn. Như vậy sẽ chỉ còn hai người bọn họ và anh Thế Huân sẽ nhân đó mà tấn công. Thật là một kế hoạch tuyệt vời. Mình đúng là thông minh mà.(Chị này có độ tự sướng cao ghê)
Băng Di thấy vậy thì liền vỗ vào lưng cô vài cáo kéo cô từ giấc mộng quay về.
“Nè cậu không sao chứ”
“Rất chi là bình thường nha. Hô..hô..hô”
“Trời ơi! Còn đâu hình tượng tiểu thư nữa chứ” *o*
——————————————————
+Vào bữa ăn tối tại biệt thự, Nhã Ly hào hứng thông báo:
” Ngày mai em sẽ đi Mỹ thăm ông bà vài ngày nha”
” Một mình em đi có ổn không”
“Quá ổn. Em lớn rồi”
” Cậu đi bao lâu”

” Chắc cỡ 1 tuần a”
1 tuần luôn! Vậy thì mình phải làm sao bây giờ. Chỉ có mình và Thế Huân thôi. Cũng may là có vài người giúp việc không thì ngại chết.
Nhã Ly nhìn nó với ánh mắt rất đắc ý:
Cứ mơ đi con. Không có người giúp việc ở đây đâu. Tối nay họ sẽ nghỉ hết thôi. Ha..ha (Công nhận chị quá nhanh quá nguy hiểm)
Tối đó cô liền cho tập hợp lại tất cả người hầu trong yên lặng rồi cho họ về quê.
*****************************************
Sân bay quốc tế thành phố S
“Cậu đi nhanh về nhanh nhé” Nó ôm lấy Nhã Ly
“Ok baby. Tớ về sẽ mua thật nhiều quà cho cậu. Tiện thể nhờ cậu giám sát anh tớ luôn nha”
“Hừm. Đến giờ bay rồi kìa, ở đó mà nói nhiều”
” Tạm biệt hai người” Nhã Ly vẫy tay với nụ cười rạng rỡ hơn bao giờ hết. Chắc là vì kế hoạch đang có chiều hương rất suôn sẻ.
” Tôi đưa cô đến công ti” Anh nói với nụ cười nhẹ trên môi( mừng quá còn gì. Được ở với Băng Di mà không có bất kì vật cản nào)

” Vâng. Nhờ anh ạ” Cô cười ngại ngùng
Đến tối nó về mới phát hiện có chuyện lạ lùng: không có một bóng người hầu trong nhà.
Vậy là sao? Sao không có ai hết vậy? Thế trưa nay phải tự nấu ăn rồi.
Nghĩ là làm. Nó liền xuống bếp nấu ăn
“Để xem nào: thịt bò, mỳ ,cà chua,tiêu, ớt,….Sao ở đây cái gì cũng đầy đủ thế. Vậy thì mình sẽ nấu mì spaghetti vậy.
Lúc Thế Huân thì đập vào mắt anh là cảnh tượng: người con gái chăm chú nấu ăn. Tóc được búi cao , có vài sợi rơi trên chiếc cổ trắng nõn lấm tấm mồ hôi. Mặc một chiếc váy xoè ngắn cùng áo phông ôm sát người lộ ra đường cong mê người. Nhìn đến đó là miệng lưỡi anh đắng khô. Anh không ngờ càng lớn cô càng xinh đẹp đến hút hồn.
” Sao người giúp việc đâu hết mà cô phải nấu ăn”
” Em cũng không biết nữa”
“Vậy thì làm luôn cho tôi một phần”
” Vâng. anh chờ một lát nữa ạ”
Hừm. Nhã Ly về nhà anh sẽ tính tội với em. Dám làm mọi thứ mà không cần xin phép.( Chị không xong rồi Ly ơi°0°)
“Mời anh”
“Ừ.”
Không gian bao trùm bây giờ chỉ có thể diễn tả bằng hai từ lãng mạn: nàng thì ngồi ăn say sưa còn chàng thì vừa ăn vừa ngắm nàng.
(Nhã Ly: thành công rùi
Vena: trời)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.