Đọc truyện Cuộc sống cẩu huyết của ta và phu quân – Chương 9:
Chương 9:
Edit: Tequila
Hai ngày nay thức ăn của Thục Hoa Uyển tốt hơn rất nhiều. Có lẽ là bởi vì ta sắp trở thành Thượng thư phu nhân, bình thường cũng không dám thất lễ với ta.
Mà chuyện làm ta nghĩ mãi vẫn không ra, ví dụ như Giang Tầm muốn cưới ta, thì mấy ngày nay cũng có lời giải thích hoàn mỹ.
Cái tin đồn này là Bạch Kha tiết lộ cho ta, đừng nhìn tướng mạo nàng nghiêng về tướng nam nhân, trên thực tế tâm lý vẫn rất nữ tính, về phương diện nghe ngóng tin đồn thì nàng là một người lão luyện.
Nàng nói, tối hai ngày trước, lúc đêm khuya biểu muội của Giang Tầm đưa canh đến, không cẩn thận trượt chân ở cửa phòng làm đổ hết canh lên đầu mình. Thêm vào trong canh cũng không phải độc dược mà là xuân dược.
Lúc ấy nàng ta không nhịn được, vừa mắt gã sai vặt đi ngang qua, kích tình lăn lộn với nhau. Nói tóm lại, chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, Giang Tầm viết một bức thư gửi về nhà, lặng yên không một tiếng động xử lý chuyện này, nói dối là hai người bọn họ bỏ trốn khỏi Thượng thư phủ.
Ta ồ một tiếng, loại chuyện này chịu tổn thương nhất chắc chắn là Giang Tầm, biểu muội yêu thích nhất lại cùng người khác ở chung một chỗ, hoàn toàn bỏ qua một phen tâm ý của hắn. Cho nên Giang Tầm mới dời tình để chữa thương, dồn yêu thương vào ta, khăng khăng muốn thành thân với ta.
Cũng được, dù sao ta cũng hài lòng với khuôn mặt của Giang Tầm, ở trên phương diện nào đó, ta với hắn cũng coi như là lưỡng tình tương duyệt.
Qua vài ngày sau, Giang Tầm nói đã an bài một thân phận mới cho ta. Đại khái là nữ nhi của một nông hộ gia cảnh bần hàn, khi còn bé có quan hệ sâu xa với cha nương hắn cho nên được định thông gia từ nhỏ.
Mà Giang đại nhân thanh liêm chính trực cũng không có ngại bần yêu phú, chờ cô gái nhỏ cập kê, đến tuổi lập gia đình thì rốt cuộc cũng muốn thành hôn.
Dân chúng bình dân không rõ chân tướng nên rất có hảo cảm với Giang Tầm. Nhưng thật ra thằng nhãi này thủ đoạn giao tiếp rất lợi hại, rất biết che giấu mình, bày ra một vẻ thanh thiên đại lão gia tiến hành chăm sóc dân chúng, là vị quan tốt hiếm có. Vì lẽ đó, cho dù thay đổi triều đại, Tân hoàng đế quý trọng người tài cũng không giáng chức hắn. Đương nhiên, cũng có thể là có lo lắng khác, đó chính là không thể đổi Giang Tầm do danh vọng của Giang Tầm rất cao, Tân đế công nhận hắn thì đại biểu rằng Tân đế cũng là Hoàng đế tốt.
Những cong cong vẹo vẹo trong triều đình này ta hiểu không bao nhiêu, nhiều nhất cũng chỉ có thể phân tích được chỗ này.
Giang Tầm tự mình đưa ta đến nhà nông hộ kia, đừng nhìn viện tử này đơn sơ, thật ra bên trong có động tiên(1) khác, không tệ hơn trong phủ bao nhiêu.
(1)Động tiên: nơi ở của thần tiên, là một nơi ở đẹp.
Chân ta đau xót nên bỏ giày thêu ra nằm co lại trên giường.
Giang Tầm ngồi bên cạnh ta, căn dặn:” Sau này, vì để tránh cho nghi ngờ nên thần sẽ không gọi Công chúa nữa. Danh hiệu của Công chúa là Triêu Dương? Vậy thần gọi người là A Triêu được chứ?”
“Được, mẫu hậu ta cũng gọi ta như vậy.”
Giang Tầm đột nhiên hỏi ta:” Vậy người có biết, về sau phải gọi ta là cái gì không?”
Cái này ta không nghĩ ra, hỏi dò:” Giang đại nhân?”
“Quá xa lạ.”
“Giang Tầm?”
“Quá khách sáo.”
Ta không hiểu nói:” Vậy nên gọi là cái gì?”
“A Triêu gọi tiếng phu quân cho ta nghe một chút nào.” Lúc hắn nói lời này, giọng nói rất nhẹ, giống như là chưa nói.
Phu quân?
Cái này ta gọi không được, độ khó quá cao.
Giang Tầm vội ho một tiếng, lạnh lùng nói:” A Triêu có phải hiểu lầm cái gì hay không?”
“Hử?”
“Ta để nàng gọi phu quân cũng không phải ta muốn nghe, chỉ là sợ nàng quá mức xa lạ, ngày sau lộ ra sơ hở. Tuy nói không có ai thấy qua tướng mạo của nàng nhưng người có lòng điều tra nghe ngóng sâu, nói không chừng có thể lật ra chút chuyện ẩn ở bên trong. Đến lúc đó đừng nói bảo vệ nàng, thân ta còn tự khó bảo toàn, hiểu không?”
Thì ra là đạo lý này! Giang Tầm không hổ là người làm việc lớn, mưu tính sâu sa, chuyện ta còn chưa suy xét tới, hắn đã giúp ta nghĩ đến chu toàn.
Ta rất cảm động, âm thầm thề trong lòng, ta nhất định làm một hiền thê để báo đáp ơn không giết của Giang đại nhân.
Hắn tuổi gần ba mươi, dưới gối không con, như vậy ta nhất định giúp hắn nạp nhiều thiếp hơn, giúp phủ đệ khai chi tán diệp, tranh thủ để hắn một năm ôm hai đứa, hai năm ôm ba đứa!
Thật ra, xưng hô như thế này, bất kể như thế nào ta vẫn rất thẹn thùng.
Ta xấu hổ thật lâu, mới cẩn thận từng li từng tí hô một câu:” Phu, phu quân?”
Giang Tầm tránh mặt đi, ta nhìn không rõ nét mặt của hắn. Nhưng hình như hắn không ghét, cũng không nói gì phản bác.
Liên quan tới sinh hoạt sau khi cưới, ta không có kinh nghiệm gì. Giang Tầm dường như yêu cầu đối với ta khá cao, sợ ta ném đi mặt mũi của Thượng thư phủ, định dạy ta từng bước một.
Giang Tầm suy nghĩ một hồi, nói với ta:” Sau khi nam nữ thành thân thì phải ngủ chung trên một giường, mấy chuyện này nàng hiểu không?”
Ta gật đầu:” Cái này ta biết, vẫn giống như trước kia.”
“Không giống với trước đây, còn phải thân mật hơn một chút.”
“Gì đấy?” Thân mật hơn? Vậy thì ta không hiểu lắm.
“Được rồi, sau này sẽ dạy nàng”
Hắn nói sinh hoạt sau khi kết hôn rất thần bí làm cho ta nảy sinh lòng hiếu kỳ mãnh liệt.
Cho nên, ta bắt đầu dùng tất cả mọi cách để điều tra phương diện sinh hoạt thần bí sau khi cưới.
Vương đại nương nuôi gà nói:” Thành thân rồi, quan trọng nhất chính là sinh con. Giống như gà nhà ta, liên tiếp không ngừng đẻ trứng mới được. Ta nói cho ngươi biết, nhà Triệu tứ nương cách vách làm giàu như thế nào? Chính là không ngừng sinh, sinh rồi nuôi không nổi thì đưa vào nhà người ta làm hầu, mỗi tháng nhận được tiền con cái gửi về, tháng ngày trôi qua vô cùng thoải mái thuận lợi!”
Từ quả phụ mổ heo nói:” Thành thân? Trượng phu này phải thật tốt, đừng tìm người trên thân không có hai lạng thịt, gầy quá xem ra là đoản mệnh. Nữ nhân ấy, không thể chỉ xem mặt mà thân thể mới quan trọng, có tiền mà chết sớm tiêu xài cũng không được, ngươi nói đúng không? Ta nói cô nương gia các ngươi chính là tuổi còn quá trẻ, không có một chút kinh nghiệm việc đời, bị những tiểu bạch kiểm kia nói hai câu dễ nghe đã tin.”
Lại phải tìm người có thể sinh, còn phải khỏe mạnh, vậy mới sống lâu.
Ta thay gương mặt Giang Tầm vào, nghĩ nghĩ, hắn hình như không thể sinh, cũng không cường tráng, vậy chẳng phải là đã vô dụng lại còn đoản mệnh sao?
Đệt.
Lần đầu tiên ta thành thân, không có kinh nghiệm gì, có lẽ lần thứ hai thì tốt hơn, tạm thời chịu dạy dỗ vậy.
Ta nắm chặt tay lại, làm ra quyết định này.
Không quá mấy hôm đã định ra ngày thành thân. Thời gian có chút gấp nhưng người phải bận rộn chính là Giang Tầm, còn ta vẫn ăn uống ngủ nghỉ như cũ, hưởng thụ đoạn thời gian độc thân cuối cùng của mình.
Bên cạnh ta cũng không có người thân bạn bè gì, bởi vậy đêm trước ngày thành thân, Giang Tầm lẻn vào phòng nhét cho ta một quyển sách.
Hắn mặt đỏ tới mang tai nói:” Nàng xem cái này một chút, về sau phải dùng tới.”
Ta nhìn trang bìa mộc mạc, đọc ra ba chữ lớn trên đó:” Tị Hỏa Đồ!”
Giang Tầm cả kinh lảo đảo một cái, quay sang che miệng ta, nghiêm nghị nói:” Bên trong này đều là cơ mật, không thể nói với người ngoài.”
Ta hơi khẩn trương, nhanh như vậy đã phải để lộ bí mật thật sự là trình độ văn hóa của ta không cao sao?
Ta cắn môi nói:” Thật ra, ta không biết nhiều chữ lắm.”
Giang Tầm vội ho một tiếng, nói:” Bên trong không có chữ gì, nàng nhìn hình là được rồi.”
“Nếu ta xem hình không hiểu, ngươi sẽ dạy ta sao?”
“Cái này không thể dạy.”
“Vậy ta xem cái này làm gì?”
Giang Tầm nhíu mày, xoắn xuýt thật lâu rồi mới nói:” Đây là lễ nghi thành thân, nữ tử đợi gả sẽ phải xem cái này. Mẫu hậu nàng không còn nên ta chỉ có thể dặn dò nàng.”
Ta lo lắng hỏi:” Không xem sẽ có hậu quả gì?”
“Hậu quả?” Giang Tầm sửng sốt phút chốc, “Nàng đợi ta suy nghĩ một chút đã.”