Bạn đang đọc Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa 2 – Chương 10: Hỏng Mấth
Nhìn thấy vệt máu đỏ chói trên cây gậy của mình, hắn biết rằng đây đích thị chính là lần đầu mà cô thân mật với người khác giới.
Bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy drap giường đến mức khớp ngón tay trắng bệch, môi mềm cắn chặt và không ngừng rên rỉ vì cơn đau dưới hạ thân, nước mắt không ngừng tuông trào.
Cô rốt cuộc đang làm gì thế này?
Rõ ràng muốn tìm thú vui để quên đi thực tại, sao ngay cả việc này cũng không được theo ý muốn vậy chứ?
Ông trời thực sự không thích cô vui vẻ dù chỉ là một chút hay sao?
Người đàn ông se se ti.
ểu hạ.
ch và cố gắng hướng dẫn cho cô:
“ Hít thở đều, thả lỏng … hừ~”.
Ai mà ngờ khi hắn vừa bảo thả lỏng thì cô liền liều mạng siết chặt, suýt thì đã không kìm nén được mà ra rồi.
Hắn khẽ gầm lên, dù bản thân đang rất muốn di chuyển nhưng tình hình của cô thế này làm cho hắn cảm thấy không nỡ.
“ Ngoan, không sao đâu, thả lỏng”.
Lý Uyên vừa nức nở vừa lên tiếng:
“ Không, anh sẽ lại đẩy vào cho mà xem.
Đau chết tôi rồi, không thưởng thêm đâu”.
Cái người con gái ngốc này, đã đau đến mức khóc nhoè cả son phấn mà còn nghĩ đến vu tiền nong.
Hắn cảm thấy buồn cười.
Xét thấy cô không nghe lời là vì cái vật đó của hắn quá to lớn, lần đầu không thích nghi được nên mới không tính toán với cô.
“ Không động, em thả lỏng đi~”.
Lý Uyên hít hít cái mũi sau đó bắt bẻ:
“ Gọi là cô, em cái gì mà em chứ? Có biết tôn trọng khách hàng không?”.
Hắn khẽ nuốt nước bọt, yết hầu chuyển động, ngay cả cổ cũng nổi vài đường gân trông rất đáng sợ, dường như đang rát khó chịu.
Cúi xuống ngậm lấy đôi môi của cô gái, tuy đã chặn đứng thứ ríu rít từ nãy đến giờ nhưng vẫn nghe được âm thanh bất mãn.
Cơ thể đau đớn bắt đầu có sự chuyển biến, một dòng điện chạy dọc từ sống lưng đến tận mật đạo thần bí.
Kỳ lạ, hình như cô không còn cảm thấy quá đau đớn nữa.
Không để cho cô nghĩ ngợi nhiều, hắn cuống lấy chiếc lưỡi nhỏ kéo nó vào trong miệng của mình rồi bắt đầu chơi đùa, bàn tay cũng lần xuống bờ mông căng mịn rồi nắn bóp.
Tiếng kêu than vì đau đớn khi nãy của cô dần biến mất, âm thanh bắt đầu ngọt ngào và dụ hoặc hơn.
Lúc đó, hắn đã biết cô không còn cảm thấy đau đớn nữa.
Cái hông cường ngạnh nhẹ rút ra rồi tra vào lỗ, cô gái hít một hơi kêu than, hắn từ tốn dừng lại.
Rất biết cách chiều lòng khách hàng nha.
Ngón tay trỏ và ngón tay cái nắm lấy ti.
ểu hạ.
ch vân vê, cực kỳ kiên nhẫn.
Cho đến khi nghe thấy cô gái hoàn toàn phát ra âm thanh say đắm thì hắn mới bắt đầu luận động.
Vật thể lạ bành trướng ở trong cơ thể, nơi mà ngay cả cô cũng chưa từng chạm đến.
Vài lần nhấp hông đầu tiên cô vẫn còn chưa quen, cảm giác hơi nhói đau nhưng dần dần chẳng còn nữa.
So với khi nãy bị hắn dùng tay chạm vào bên ngoài cánh hoa thì như thế này thoải mái hơn nhiều.
Miệng nhỏ bị hắn chiếm lấy, bên dưới cũng bị xỏ xuyên qua, đoá hoa yếu ớt bị cây chày lớn không ngừng đâm vào chỉ có thể run rẩy rồi tiết ra mật hoa ngọt ngào, bôi trơn cây chày to đó.
Lý Uyên chẳng biết từ lúc nào đã cùng hắn dây dưa, nụ hôn của người đàn ông này quá mức điêu luyện, so với sự vụng về của cô thì hắn quá chuyên nghiệp đi.
Lúc đầu còn lúng túng, chẳng mấy chốc dưới sự hướng dẫn của hắn, cô đã thành thục cùng hắn say đắm.
Địa phương kia cũng không còn đau đớn nữa, hoàn toàn chấp nhận những cú thúc vào tận sâu bên trong.
Hắn cúi người xuống, áp sát toàn bộ cơ thể rắn chắt lên cô.
Một sự đối lập hoàn hảo.
Người đàn ông ngày một hung hăng, không còn nhẹ nhàng như lúc đầu nữa.
Cái hông cường ngạnh đẩy vào rút ra vô cùng công mãnh, như muốn huỷ hoại cô gái dưới thân mình.
Âm thanh lạch bạch trong căn phòng phát ra khi da thịt va chạm vẫn là một điều gì đó khiến cho cô không tránh khỏi ngại ngùng.
Dù không muốn nghe thấy âm thanh damdang này, nhưng không thể phủ nhận được cơn khoái lạc mà nó đem lại, so với sự dịu dàng ban nãy đam mê hơn nhiều.
Không xong rồi, cứ thế này thì cô hỏng mất.
Cả về thể xác lẫn tinh thần đều sẽ hỏng mất thôi.
.