Đọc truyện Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt – Chương 292: Xã trưởng bát quái Phó Thời Khâm
Editor: Wave Literature
Phó Thời Dịch vốn tưởng rằng chỉ cần một, hai ngày là có thể điều tra ra được tên Xã trưởng bát quái kia là ai.
Kết quả, sau hai ngày trời, La Gia Minh lại nói với hắn rằng hình như tên đó dùng thủ đoạn gì đó, đến cả công ty không thể điều tra ra được hắn là ai.
Phó Thời Dịch tức muốn chết, trực tiếp đi gõ cửa phòng Cố Vi Vi ở sát vách.
“Chị dâu, giúp tôi một chuyện, nhờ đại ca điều tra xem tên Xã trưởng bát quái kia là nhóc con nào.”
Người của công ty hắn không tra được, chỉ có thể nhờ người nhà đi điều tra thôi.
Nhưng, Raymond chỉ nghe lệnh của một mình đại ca, hắn và Phó Thời Khâm đều không thể sai khiến được.
Cố Vi Vi: “Anh trai của cậu mà, tự đi tìm đi.”
“Tôi nhờ thì anh ấy cũng không thèm để ý.” Phó Thời Dịch tỏ vẻ tội nghiệp.
Hơn nữa, Raymond là hacker do Phó gia đào tạo, chuyên điều tra những tình báo cơ mật cho tập đoàn Phó thị.
Sao có thể đi điều tra một tên blogger bôi nhọ được chứ.
Nhưng, nếu chị dâu mở miệng nói chuyện với đại ca, chắc chắn đại ca sẽ lập tức sai người đi điều tra ngay.
“Vậy thì cậu tìm nhị ca của cậu đi, chuyện lừa gạt chọc phá cậu, không phải hắn là người am hiểu nhất hay sao?” Cố Vi Vi hừ một tiếng.
Hôm qua nghe hắn nhắc đến, cô cũng đã xem qua Weibo của tên Xã trưởng bát quái kia, thật sự là đăng không ít tin xấu về Phó Thời Dịch, hơn nữa… còn là sự thật.
Người biết được nhiều chuyện xấu của hắn như vậy, chắc chắn là một người cực kỳ thân cận với hắn.
Nếu không phải người trong công ty, vậy thì chỉ có thể là người nhà mà thôi.
Những người ở bên cạnh hắn, lại thích hãm hại hắn như vậy, ngoài nhị ca của hắn ra thì còn có thể là ai chứ?
Phó Thời Dịch xua tay, tỏ vẻ không tin chuyện này do Phó Thời Khâm làm.
“Tên này đã bôi nhọ tôi suốt mấy năm nay rồi, không thể là Phó Tiểu Nhị được.”
“Thế thì anh cứ từ từ mà tìm đi.” Cố Vi Vi không tham gia chuyện này, cũng không có ý định giúp hắn đi nhờ vả Phó Hàn Tranh điều tra.
“Không phải vì tôi không tìm được, cho nên mới đến cầu xin chị dâu hay sao.” Phó Thời Dịch cười cười lấy lòng.
Cố Vi Vi: “Anh trai của cậu thì cậu tự đi mà nhờ đi, đừng tìm tôi.”
“Đại ca nhà tôi là người trọng sắc khinh đệ mà, đừng nói tới chuyện tôi nhờ vả anh ấy, tôi có quỳ xuống dập đầu, thì cũng không bằng một câu nói của cô.” Phó Thời Dịch ai oán.
Hắn đã hiểu rõ bản chất của đại ca từ sớm rồi, hắn và Phó Thời Khâm có nói một trăm câu, cũng chẳng thể so với một câu nói của cô ấy.
Vì thế, có chuyện gì thì cứ trực tiếp tới tìm cô là được, đơn giản hơn đi tìm đại ca nhiều.
Cố Vi Vi: “…”
“Chị dâu, tên Xã trưởng này hình như còn là fan CP đây, chuyện này không chỉ ảnh hưởng tới một mình tôi, cũng liên quan tới cô mà.”
Cố Vi Vi suy nghĩ một chút, “Tôi không cảm thấy có vấn đề gì cả, dù sao anh trai anh cũng sẽ không làm gì tôi.”
“Tôi…”
Phó Thời Dịch tức giận đến nỗi suýt nôn ra máu, tại sao người bị thương lúc nào cũng là hắn vậy.
“Thôi được rồi, chuyện này đợi tới khi quay về tôi sẽ hỏi giúp anh, nhưng anh ấy có điều tra hay không thì tôi không quan tâm đâu đấy.” Cố Vi Vi nói.
Chuyện này, còn cần phải điều tra chắc?
Người thích bôi nhọ hắn như vậy, ngoài nhị ca của hắn ra, còn ai vào đây chứ?
Kết thúc ngày ghi hình thứ hai, hai người trong đêm bay về nước, lúc về tới Đế Đô đã là sáng sớm rồi.
Bọn họ không về nhà trọ, mà trực tiếp tới Biệt thự Thiên Thủy của Phó gia.
Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm đang ăn sáng, thấy hai người về rồi liền dặn dò người giúp việc lấy thêm bát đũa.
“Chương trình của hai người thật có sức hút đấy, thu hút nhiều fan CP như vậy.” Phó Thời Khâm hừ một tiếng.
“Tất cả đều là do tên nhóc Xã trưởng bát quái kia hại mà ra.” Phó Thời Dịch tỏ vẻ thành kính mà nhìn đại ca Phó Hàn Tranh ngồi đối diện hắn.
“Anh, anh bảo Raymond điều tra giúp em xem tên nhóc kia là ai được không?”
Phó Thời Khâm nghe vậy liền hừ một tiếng, “Cậu nghĩ cậu là ai chứ, cậu bảo đại ca điều tra, thì đại ca liền điều tra cho cậu chắc?”
Dựa vào hiểu biết của hắn về đại ca, căn bản anh ấy sẽ không giúp Phó Thời Dịch.
Đúng như dự đoán, Phó Hàn Tranh chỉ chăm chú nhìn Cố Vi Vi, căn bản không hề nghe hai người nói chuyện.
Phó Thời Dịch cắn răng, quay đầu ho khan vài cái với Cố Vi Vi.
Cố Vi Vi miễn cưỡng ngáp một cái, nói với Phó Hàn Tranh.
“Tên Xã trưởng bát quái đó là ai vậy?”
Phó Hàn Tranh nghe vậy, liền quay đầu nhìn Phó Thời Khâm đang ngồi đối diện ăn sủi cảo hấp.
Cố Vi Vi nhìn theo ánh mắt của anh, cũng nhìn chằm chằm Phó Thời Khâm.
Phó Thời Khâm khó khăn lắm mới nuốt trôi được miếng sủi cảo kia, chột dạ cười cười.
“Hai người… hai người nhìn em làm gì?”