Cuộc Hành Trình Ăn Thịt

Chương 29: Hoàng Gia Phương Tây Lãnh Khốc Ca Ca-chương 18


Đọc truyện Cuộc Hành Trình Ăn Thịt – Chương 29: Hoàng Gia Phương Tây Lãnh Khốc Ca Ca-chương 18


Hoa tâm bị nam nhân thô bạo trừu sáp suốt thời gian dài đã không còn cảm giác đau, một cỗ tinh dịch nồng đậm dũng mãnh phun vào, trên drap giường cũng tràn đầy dấu vết dâm thủy cùng tinh dịch.

Hai chân thon dài của thiếu nữ vô lực vắt lên vai nam nhân, trong miệng vô thức bật ra âm thanh yêu kiều.

Trên mặt nàng toàn là nước mắt, đôi môi bị nam nhân hôn đến sưng đỏ, trên tuyết nhũ trải rộng dấu tay.

Hoa huyệt nhỏ hẹp gian nan phun ra nuốt vào cự vật dữ tợn, khe hở hẹp phấn nộn bị côn thịt nam nhân chống đỡ rộng ra bằng quả trứng gà, không ngừng có dâm thủy cùng tinh dịch tràn ra.

Hai cánh hoa phấn nộn mềm mại theo động tác cắm vào tàn nhẫn của nam nhân cuốn vào trong hoa huyệt, lại bị côn thịt thô bạo kéo ra.
Cổ họng Diệp Huyên vì liên tục không ngừng kêu khóc giãy giụa mà trở nên khàn khàn, hai tay bị Cesare nắm chặt, trên da thịt non mịm tạo thành một vòng màu đỏ chói mắt.

Cesare thở hổn hên cắn lên tiểu hoa châu, hạ thân vẫn thô bạo trừu sáp, nàng thét lên một tiếng chói tai lại cao trào thêm một lần nữa.


hắn có lẽ muốn đem bản thân đùa chết, Diệp Huyên không nhớ rõ bản thân đã cao trào bao nhiêu lần, cũng không nhớ rõ Cesare bắn bao nhiêu lần.

trong bụng nhỏ của nàng chứa đầy tinh dịch nam nhân, theo động tác của Cesare không ngừng có tinh dịch chảy ra dọc theo huyệt khẩu.
Khi đó nàng vừa khóc vừa muốn chạy ra ngoài, lại bị Cesare hung hăng giữ lại, đặt lên giường.

Mặc cho Diệp Huyên không ngừng đá đạp giãy giụa lung tung, Cesare không chút do dự đem côn thịt sáp vào, vừa bắt đầu đã vội vàng đâm vào khiến Diệp Huyên đau đớn kêu khóc liên tục.

hắn dường như hạ quyết tâm không cho nàng cơ hội thở dốc, không ngừng đùa bỡn thân thể Diệp Huyên, Diệp Huyên vừa mới cao trào xong liền bị hắn cuốn vào lốc xoáy tình dục.

Bị hắn tàn nhẫn đối đãi, Diệp Huyên dần dần mất đi khí lực giãy giụa để mặc anh trai đem bản thân lăn qua lăn lại, một lần lại một lần đem tinh dịch bắn ra.

Trên mặt nàng, trước ngực, trên bụng, thậm chí ngay cả trên bàn chân nàng cũng dính đầy tinh dịch.

Ngoại trừ cúc huyệt mỗi nơi trên người nàng đều bị Cesare đùa bỡn qua, Diệp Huyên giống như không có ý thức phản kháng, mê mam chìm trong bể dục phập phồng cao thấp.
Lại một lần nữa, từ trong yết hầu Cesare bật ra tiếng gầm nhẹ, kịch liệt phun lên hoa tâm Diệp Huyên, đem nàng đốt nóng đến run rẩy.

đại khái là Cesare cảm thấy không thể tiếp tục nữa, hắn gắt gao ôm nàng vào ngực, hô hấp dồn dập, cũng không nói một câu.

Diệp Huyên cực kỳ mệt mỏi, nàng yếu ớt vươn tay muốn đẩy Cesare ra nhưng cả người không có chút sức lực.

Cesare cảm thấy trong lòng đau đớn, nàng bây giờ không muốn bản thân ôm nàng.

Tuy rằng hắn có thể ép buộc nàng, nhưng trái tim như bị đâm một nhát.


Đi tới tình thế ngày hôm nay, cũng vì bản thân đã quá ích kỷ.
Ích kỷ nghĩ muốn giữ lấy nàng, đoạt hết thảy những thứ nàng sở hữu.

ghen tị, sợ hãi, lo lắng… tất cả những cảm xúc mà hắn cho rằng không thể xuất hiện trên người mình thật ra lại như bóng với hình, khiến hắn không ngừng tra tấn em gái.

Nàng đau đớn một thì trong lòng hắn đau đớn gấp trăm gấp ngàn lần.

Hắn như một tên bệnh hoạn, điên rồ giãy giụa trong thống khổ cũng vui vẻ.

Nhưng hắn chưa từng hối hận, nhưng Cesare hiểu rất rõ, hắn không biết cách yêu thương em gái như một người bình thường.
Diệp Huyên ngăn không được mệt mỏi liền nặng nề thiếp đi trong lòng Cesare.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gầy yếu, lông mày thanh tú hơi nhăn lại, lại khiến lòng Cesare cảm thấy yên bình.

Nếu có thể, làm cho khuôn mặt này vĩnh viễn vui vẻ tươi cười, cho dù phải buông tay.


Hắn cúi đầu, ấn lên môi Diệp Huyên một nụ hôn khẽ khàng: “Lily, ngươi yêu ta không?”
Không có ai trả lời, Cesare đứng lên, mặc xong quần áo, cuối cùng liếc mắt nhìn thân ảnh trên giường một lần.

Hắn biết, bản thân hắn sẽ không bao giờ nghe được đáp án.

Hồi lâu sau, Diệp Huyên từ trong giấc ngủ mơ hồ tỉnh lại.

Trên giường chỉ có mình nàng, trên drap giường còn lưu lại dấu vết của Cesare, nhưng người đã đi mất.

Diệp Huyên buồn bã vuốt khóe mắt, không biết vì sao, nàng cảm thấy
nơi đó nóng rát đau đớn-dường như đã từng có một giọt nước mắt rơi xuống đây, đánh thẳng vào trong lòng nàng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.