Đọc truyện Cuộc Đời Này Đáng Để Chờ Đợi! – Chương 16
Liên quan tới giấc mơ, tôi biết có rất nhiều ý kiến, từ cổ chí kim, bất kể là chi tiết hay là không rõ ràng, luôn có lời giải thích về nó, có thể có một kiểu có thể có rất nhiều.
Cho nên online giải thích về giấc mơ hôn nhau lung tung tôi một chút cũng không tin.
Khóa màn hình, tôi đem đặt điện thoại qua một bên.
Sau khi trở về từ thư viện, bầu trời u ám bắt đầu mưa, tí tách tí tách, đã liên tục một khoảng thời gian, cơn mưa này khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.
Mùa đông luôn vội vàng không kịp chuẩn bị nói đến là đến, rõ ràng tuần trước chúng tôi còn mặc quần áo ngắn tay mà lúc này ra ngoài mặc áo lông cũng chẳng có gì lạ.
Hôm nay Ngư Ngư hiếm khi không ra ngoài, chúng tôi tìm mấy bộ phim, làm ổ trên giường xem cả một buổi chiều, trong lúc cậu ấy bởi vì xem tin nhắn Ngô Đại Gia gởi đến mà bỏ qua khá nhiều cảnh đặc sắc, làm cho chúng tôi phải tới tới lui lui rất nhiều lần.
Sau khi xem xong, Ngư Ngư đặt điện thoại xuống cọ cọ cánh tay tôi vài cái, nói:
“Tiểu Dĩ cậu thật tốt.”
Những lời này không hiểu tại sao làm cho tôi vô cùng sợ hãi, có phải cậu ấy lại có chuyện gì không thể ra ngoài muốn nhờ vả tôi.
Nhưng cũng may không có đoạn tiếp theo.
Cậu ấy từng nói cho tôi biết là may khi gặp tôi, cậu ấy nói cậu có khuyết điểm kỳ lạ, đặc biệt là phương diện chi tiết, cậu ấy còn nói kiểu khuyết điểm này làm cho hồi Cao trung cậu ấy mất đi một người bạn tốt.
Đây là một trong những lần hiếm hoi Ngư Ngư nói chuyện với tôi về những chuyện bát quái của chính cậu ấy, cậu ấy nói cậu ấy không có những câu chuyện xưa cùng bạn học nữ, thực ra không phải vậy, ai mà không có chuyện xưa chứ, chỉ là câu chuyện xưa đó đến cùng có đặc sắc hay không, hơn nữa người miêu tả nó có thể tăng thêm bao nhiêu biện pháp tu từ mà thôi.
Cậu ấy nói Cao trung có một tiểu đồng bọn, ngày đó cậu ấy vẫn cho rằng là bạn bè sống chung với nhau thật tốt, bỗng nhiên bởi vì một chuyện nhỏ cùng cậu ấy nổi cơn tam bành, đồng thời kể ra một đống việc trước đó Ngư Ngư đã làm, chuyện đó làm cho tiểu đồng bọn không vui.
Ngư Ngư nói sau đó không còn liên hệ với họ nữa.
Sau này nghĩ lại, Ngư Ngư cảm giác mình hình như thật sự có những khuyết điểm mà họ nói, tỷ như trong mọi người thì quá coi trọng bản thân, quá coi trọng cảm nhận của bản thân mà quên đi người khác, thích thu hút sự chú ý, không có ý thức tập thể, thích tự cho là đúng nên công kích người khác.
Có lẽ Ngư Ngư đem những tật xấu của cậu ấy nói thành quá nghiêm trọng, con người một ngày nào đó chân chính bắt đầu thức tỉnh, liền dễ dàng phóng đại lỗi lầm của chính mình, nếu không có, thì nói lên họ vẫn chưa cam lòng xét lại chính mình.
Tôi biết Ngư Ngư dường như đã sửa đổi rất nhiều nhưng lúc đó bị người kia nói, bị đám người kia chỉ chỏ, có vẻ có rất nhiều ấn tượng.
Cho nên vừa mới nói câu kia, tôi dường như có thể hiểu, cậu ấy bởi vì nguyên nhân của bản thân, đường phát triển thụt lùi nhiều lần lắm, mà tôi không có sinh lòng oán trách, là cảm kích đi, nếu như những người khác có lẽ sẽ hiểu được chuyện này.
Tạm thời coi như cậu ấy đang khen tôi đi, loại khích lệ này không phải khoa trương, tôi vui vẻ tiếp nhận.
Xem phim xong, chúng tôi bắt đầu lướt Weibo, tôi nhìn chữ văn nghệ chợt lóe lên trên đầu, bỗng nhiên nghĩ đến cậu ấy trước đây từng nói qua tôi.. ôn hòa.
Đó là kết quả của một chuyện tình cờ, quá trình vô cùng ngắn ngủi, mà trước sau tôi đều không nhớ rõ, chỉ nhớ cậu mang theo nụ cười mỉm có vẻ nghiêm túc cảm thán:
“Chu Tiểu Dĩ, chào cậu… ôn hòa.”
Trời mưa nhiệt độ giảm xuống, có lẽ thích hợp để sến súa, vừa rồi Ngư Ngư cũng nói, vài phút trước Ngô Đại Gia vội vàng không kịp chuẩn bị cùng cậu ấy bày tỏ thẳng thắn.
Thức ăn cho cẩu này trước hết tôi đặt qua một bên, tôi nhìn Ngư Ngư tay bấm chuột, dùng khủy tay chọt chọt cậu ấy, hỏi:
“Cậu nhớ kỹ trước đây từng nói mình ôn hòa không?”
Ngư Ngư nhìn màn hìn máy tính, tùy ý Ừ một tiếng.
Tôi kéo chăn lên trên một chút, lại chọt cậu ấy:
“Nhớ kỹ là chuyện gì không?”
Ngư Ngư nghe xong ngửa đầu nhìn trần nhà, mấy giây sau lắc đầu:
“Đã quên.”
Thật buồn, vì sao trí nhớ mọi người đều kém như vậy.
Tôi liếm liếm môi, lại hỏi:
“Vậy bây giờ cậu còn cảm thấy mình ôn hòa không?”
Ngư Ngư cười cười, mở một hình động, tôi nhìn hình động hài hước trên màn hình, nghe cậu ấy nói:
“Ôn hòa nha, thực ra thích hợp có lẽ là không quan tâm, đừng nhìn cậu có đôi khi vui buồn thất thường nhưng cậu trong lòng mình sự ôn hòa vẫn còn tồn tại.”
Cậu ấy thu nhỏ tấm hình động lại, tiếp tục kéo xuống, nói: “Chu Tiểu Dĩ cậu đó đối với mọi người đều là bộ dạng bạn tốt, cười cười hì hì, cũng không cáu kỉnh gì.” Cậu ấy nhún nhún vai, bổ sung: “Thực ra Chu Tiểu Dĩ, có đôi khi cậu vô tư.”
Tôi ôm lấy cánh tay cậu ấy:
“Đây là ưu điểm hay khuyết điểm?”
“Ưu điểm.”
Đối với người khác thì quan điểm của mình về chuyện này- tôi nhớ mình từng đọc qua một câu trong Canh gà tâm hồn- đại khái là nói cách nhìn của người khác đối với mình không quan trọng, không cần để ý, bạn không phải sống cho cách nhìn của họ, bạn sống là cho chính mình xem.
Cái Canh gà này tôi vẫn không tiêu hóa nổi, có lẽ tôi vẫn lưu tâm cách nhìn của người khác đối với mình.
Hơn nữa không biết người không thèm để ý tất cả bình luận của xung quanh rốt cuộc làm sao làm được, rất muốn học tập, như vậy sống thanh tâm quả dục giống như tiên, thoạt nhìn vẻ mặt cấm dục, mỗi nụ cười dường như đều có vẻ Liên quan gì tôi tưởng tượng cũng có cảm giác.
Nhưng cho tới bây giờ tôi đều thấy là không thèm để ý người khác, nửa đêm len lén mở tài khoản điện thoại, spams.
Nói gần thì bên cạnh tôi là Ngư Ngư, ngoài mặt đã nói không để ý bạn gái trước của Ngô Đại Gia, trên thực tế thì thử lập một cái tài khoản, suốt đêm lục lội tư liệu của Ngô Đại Gia và bạn gái trước, túm được vài thứ ngọt ngào trước đây của họ thì ngược lại tổn thương chính mình.
Ngư Ngư nói Ưu điểm hai chữ này làm cho tôi yên lòng, dù sao vừa rồi cậu nói tính cách của tôi, nghe đặc biệt giống ngốc bạch ngọt.
Vì vậy thừa dịp đang nói về cái đề tài này, tôi tiếp tục hỏi:
“Vậy cậu cảm thấy… là mình ôn hòa hay là Hà Trừng ôn hòa?”
Ngư Ngư đang bấm bấm chuột chợt ngừng lại, theo đó là “ah một tiếng quay đầu nhìn tôi:
“Mình nói sao hôm nay cậu bô bô hỏi mình nhiều như vậy, té ra là muốn hỏi Hà Trừng.”
Tôi đẩy cậu ấy một cái:
“Đừng nói cứ như trước đây mình không cùng cậu nói tám chuyện vậy.”
Ngư Ngư: da da da da da da da da da da.
Cậu ấy tiếp tục động tác, nhấn vào kính lúp trong Weibo, nhập nhập, nói:
“Trước mắt theo lý giải của mình Hà Trừng ôn hòa với cậu ôn hòa thì không cùng dạng, hai người các người so với mình thì đối lập, nhưng mình thực sự cảm thấy tính cách của hai người…”
Cậu ấy chợt ngừng lại.
Tôi vội hỏi:
“Ừm ừm ừm… tính cách tụi mình làm sao?”
Cậu ấy cười:
“Rất thích hợp làm người yêu.”
Tôi:…
Tôi bóp cổ cậu ấy, cậu ấy cười mấy tiếng quái dị, sau đó chỉ chỉ màn hình:
“Đừng làm rộn, cho cậu xem thứ hay nè.”
Cái gì hay, thật đúng là hay thiệt, làm cho tôi ngay lập tức buông bỏ ý niệm khi dễ Ngư Ngư trong đầu.
Trên màn hình máy tính là cửu cung cách* ảnh chụp trên Weibo, thường kiểu chụp ảnh này rất được yêu thích, mà ngạc nhiên là người bên trong cửu cung cách lại là Hà Trừng.
Cửu cung cách là dạng khung có 9 ô.
Weibo là 8 tháng trước, không có định vị nhưng dựa vào Hà Trừng lúc đó thân phận vẫn là học sinh Cao trung, chắc là ở công viên của A thị, dù sao cảnh này, tôi nhìn rất quen, cực kỳ giống cảnh múa Quãng trường trong video mẹ gởi cho tôi.
Tôi đoạt lấy con chuột trong tay Ngư Ngư, nhấn nhấn.
Phong cách của 9 tấm hình vô cùng đơn giản, sắc thái trong lành, 9 tấm chỉ có một tấm cười, nhưng không phải đối mặt với ống kính mà bắt được kiểu cười mỉm này, còn lại đều không có biểu tình gì.
Chữ trên Weibo, bên cạnh người viết là Hà đăng không có chuyển động.
Chuyện này còn khiến tôi ngạc nhiên hơn, tôi gởi ảnh chụp tới điện thoại sau đó lưu lại, hỏi Ngư Ngư:
“Sao cậu phát hiện ra cái này?”
Ngư Ngư bấm bấm vào Weibo, giải thích:
“Hậu kỳ này là của một người bạn của mình, hình như là chuyên viên quay phim, gần đây muốn tìm Hà Trừng chụp hình, nhưng em ấy đổi số điện thoại không liên lạc được, nghe nói mình học trường này nên thử xem mình có quen không, kết quả mình thực sự quen, chính là như vậy.”
Tôi Ồ một tiếng thật dài, duyên phận giữa người và người kỳ diệu như vậy, thỉnh thoảng ở trong vòng bạn bè bạn nhìn thấy tay trái trong vòng bạn bè lại khen tay phải trong vòng bạn bè, khi bạn phát hiện ra sẽ cảm thấy thế giới này thực sự rất nhỏ.
“Hà Trừng nhận không?” Tôi hỏi.
Ngư Ngư lắc đầu:
“Không nhận.”
Tôi lại ồ một tiếng.
————-
Mưa liên tục chừng mấy ngày liền, vào một buổi sáng sớm rốt cuộc cũng ngưng, trên mặt đất tuy rằng ẩm ướt thế nhưng không khí cực kỳ tốt, bầu không khí tốt như vậy lại hay vào ngày cuối tuần, tất nhiên ký túc xá chỉ còn lại mình tôi.
Thật chán, hôm nay nên làm gì, tôi vừa ăn bánh mì vừa suy nghĩ.
Bên ngoài bây giờ nhất định rất lạnh, lạnh như thế còn ra ngoài hẹn hò, thực sự là hành hạ bản thân hành hạ bản thân mà, một độc thân cẩu nghĩ như thế.
Ăn xong điểm tâm, tôi xoa xoa tay rồi lại lăn đến trên giường, bọc kín mình lại, mới mở máy tính ra, chuẩn bị xem phim giết thời gian, Ngư Ngư gởi tin qua Wechat với ba dấu chấm than.
Sau đó còn nói: Tin tức quan trọng!!!
Sau đó, cậu ấy qua weibo liên tiếp quăng qua vài tin nhắn.
Còn chưa kịp mở ra liền thấy tiêu đề bên trong ô vuông nhỏ, với tiêu đề Mỹ nữ phẫu thuật thẩm mỹ trở thành hoa khôi của Ngành, vừa mập vừa xấu xí các bạn đoán được không?
Đây là một tin buồn nôn, hiện nay loại này trên Weibo nhiều vô số kể, trường học chúng tôi cũng có, tên đơn giản thô bạo, cứ gọi là Hốc cây lớn X, dù sao trường học dân số nhiều như vậy, hiện nay người trẻ tuổi lại dốc sức lặn xuống nước hoặc là cắn hạt dưa xem chuyện, cho nên Hốc cây đại quân chủ mỗi ngày đều đổi mới càng ngày càng nhiều tin.
Vội liếc sơ qua, đại khái nội dung là PO và H là cùng trường Cao trung lại cùng trường đại học, cô này nghe nói H được bầu làm hoa khôi của Ngành nên vô cùng buồn bực, tỏ ý H ở Cao trung không quá xuất sắc, đồng thời còn rất béo rất xấu, hôm qua xem hình hóa ra H phẫu thuật thẩm mỹ rồi. Cuối cùng PO tổng kết, hiện bây giờ như vậy, các bạn còn suy nghĩ gì? Đi phẫu thuật thẩm mỹ đó, hoa khôi của Ngàng hoa khôi của trường tùy tiện như vậy.
PO còn đặc biệt tỉ mỉ đăng ảnh trước đây cùng hiện tại của hoa khôi khoa, tuy khuôn mặt bị đánh dấu nhưng từ dáng người nhìn, rõ ràng có thể tìm ra điểm khác biệt, có lẽ vóc người rất gầy rất đẹp nhưng từ tấm ảnh trước kia trong mắt của tôi cũng không trở thành mập như chữ trong phần tự thuật kia.
Ảnh chụp này tôi nhìn rất quen thuộc, mang theo cái cảm giác quen thuộc này, tôi mở ra những đánh giá hot.
Cái này không nhấn không sao nhấn vào dọa tôi giật mình, đánh giá hot nhất dĩ nhiên viết Hoa khôi của Ngành là Hà Trừng khoa Lý, không cần cảm ơn.
H, Hà Trừng?
————————
Ps. Sống gió đến, bởi đẹp cũng khổ :v