Cuộc Đời Định Mệnh

Chương 63: Đại Nghĩa's Got Talent (cuối)


Đọc truyện Cuộc Đời Định Mệnh – Chương 63: Đại Nghĩa’s Got Talent (cuối)

– Xin chúc mừng tập thể lớp… 10… A… 1111111 – tiếng hò reo, hú hét của cả trường lấn át tiếng MC ngay khi kết quả vừa được công bố

– Tao có nghe nhầm không? – Phương lâng lâng

– Tiết mục của bọn mình được nhất kìa… – Chi với Mai Anh vẫn chưa tỉnh

– Thắng thật à? – nó ngạc nhiên không kém

– Chúc mừng mấy đứa nhé! Tiết mục của các em hay lắm! – Huy cười

– Nhất kìa mày, tao không ngờ đấy! – Trang cười toét miệng

– Chắc tối nay tao mất ngủ quá – nó vẫn cứ lâng lâng

– Xin mời đại diện các tập thể lớp lên sân khấu để nhận giải – tiếng của MC, con người bị quên lãng, cất lên

– Ra đi… ra nhanh lên – nó với Huy Anh bị đẩy ra sân khấu

– Con làm tốt lắm! – ba nó trao cho nó chiếc cúp bằng thủy tinh, nói nhỏ


– Con cám ơn – nó nói rồi ôm chầm lấy ba nó

– Xin hỏi cảm xúc của em lúc này thế nào? Em có thể chia sẻ cho mọi người biết cảm nghĩ của mình lúc này không? – anh MC đưa cho nó cái mic

– Tới tận bây giờ thì em vẫn hoàn hồn lại được (cười). Cám ơn các vị giám khảo đã thích tiết mục này của nhóm chúng em, cám ơn mọi người đã giành tình cảm cho tập thể 10A1 và dành một lời cảm ơn đặc biệt tới sự nỗ lực, cố gắng của những người bạn của em cho tiết mục ngày hôm nay. Một lần nữa, xin cám ơn mọi người – nó cúi đầu

– Hoan hô… – phía dưới vỗ tay ầm ầm

Quả là một kết thúc có hậu cho một tuần tập luyện vất vả với nhiều khó khăn!

– Qua trái xíu… ấy, phải 1 tẹo…rồi, được rồi, hoàn hảo! – nó gật đầu hài lòng

– Phải công nhận là tụi mày giỏi ghê, tiết mục hôm qua hay dã man! – mấy đưaa con trai trong lớp nhao nhao lên

– Chuyện, khen thừa… mất nguyên 1 buổi để lên kịch bản đấy – Phương ngắm cái bằng khen đang được lồng kính treo ngay giữa lớp

– Mà này, cái Trang không sao chứ? – Mai Anh hỏi nhỏ Chi

– Con đấy á? Yên tâm đi! Miệng nó sắp thành Doremon vì cười nhiều rồi – Chi cười

– Thế thì tốt, tao chỉ sợ nó bị tủi thân thôi. Hôm nay nó nghỉ đúng không? – nó hỏi

– Ừ, ba nó đâu có cho đi đâu… – Phương cười

– Ế, cô vào…cô vào.. – Mai Anh nói rồi kéo vội nó vể chỗ ngồi

– NGHIÊM…CHÚNG EM KÍNH CHÀO CÔ Ạ!!!

– Mấy đứa ngồi đi, sao? Dư âm hôm qua vẫn còn phỏng? – cô Tâm cười

– DẠ…

– An này, cô tưởng là cũng có Trang tham gia cơ mà?


– À, mấy hôm trước nó cứu một đứa bé lúc qua đường, bị trật khớp nên không tham gia biểu diễn được ạ! – noa trả lời

– Vậy sao? Trang đỡ chưa? – cô tiếp tục hỏi

– Tuần sau là tháo bột được rồi ạ! – nó trả lời

– Thế tốt rồi! Cũng như để khen ngợi và khích lệ tinh thần cho mấy bạn hôm qua, cô quyết định sẽ cộng cho mỗi người 1 phẩy vào điểm trung bình cuối học kì

– Thật ạ? – cả 4 đứa đều há hốc mồm. Ôi, thêm 1 phẩy toán, phần thưởng này còn giá trị hơn cả tiền mặt

– Riêng mình An thì không được cộng – cô Tâm nhấn

– Ơ? Tại sao ạ? – một cơn mưa rào đổ ngay xuống đầu nó ngay sau câu nói của cô Tâm

– 9.9 rồi thì cộng gì nữa? Riêng An sẽ được cộng 0.2 vào điểm tổng kết cuối kì!

– Tao có đang mơ không mày? – nó như lơ lửng trên mây

– Tao cũng không biết nữa, người nó cứ lâng lâng ý mày… – Mai Anh cũng vui chẳng kém gì nó

– Còn một chuyện quan trọng nữa, thứ 5 tuần sau, theo thông lệ, trường ta sẽ tổ chức một buổi dạ hội để bình chọn ra nam vương và nữ vương. Lớp mình biết chứ?

– DẠ BIẾT…


– Nam vương? Nữ vương? Là cái gì vậy? – nó thắc mắc

– Đó là 1 danh hiệu mà hot girl với hot boy nào trong trường cũng muốn có. Trong đêm dạ hội sẽ chọn ra 1 nam và 1 nữ có trang phục cũng như khiêu vũ đẹp nhất! Ba năm trở lại đây thì Nam Vương là 3 thành viên của PAP – Mai Anh giải đáp thắc mắc của nó ngay lập tức

– Đúng là cái loa phóng thanh có khác, biết nhiều gớm – nó thán phục nhỏ bạn thân

– Có mỗi mày là không biết thôi. Hơn 20% học sinh vào học ở đây là vì cái đêm dạ hội tuần sau đấy

– Vậy sao? Thế chắc mày cũng đang xúng xính quần áo rồi đúng không?

– Tất nhiên, cả năm mới có 1, phải tranh thủ làm đẹp trước mắt người ấy chứ!

– Vâng vâng… – nó thở dài, ra là mục đích của nhỏ là thế!

– Thế không tham gia cũng được đúng không? – nó tìm cách rút lui

– Người khác thì tao không biết nhưngà tất cả những lớp được giải BẮT BUỘC phải tham gia – nhỏ nhấn mạnh

– Thế á? Thôi xong, tao tạch rồi… – nó nằm dài ra bàn, bảo đánh đấm thì còn biết chứ chọn quần áo với trang điểm thì nó đầu hàng


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.