Cuộc Đời Định Mệnh

Chương 19: Năm học mới


Đọc truyện Cuộc Đời Định Mệnh – Chương 19: Năm học mới

Chíp… chíp… chíp

Một buổi sáng thật trong lành, cây
cối sao hôm nay tươi tốt đến lạ lùng. Phải chăng tâm trạng phấn khởi của nó đã lây sang cảnh vật? Đi bộ tới trường là cách để tận hưởng buổi
sáng tuyệt vời nhất. Ba nó muốn để Long đưa nó đi học nhưng nó nhất
quyết từ chối bởi vì nó không muốn bạn bè nhìn mình bằng 1 con mắt khác.

Bíp… bíp…bíp…

– A…..

Uỳnh… – một chiếc ô tô và một cô bé “hôn nhau”

– Ui da… – nó xuýt xoa cho cái đầu gối đang chảy máu

– Cô có sao không? – một người đàn ông với vẻ mặt hốt hoảng mở cửa ô tô chạy lại chỗ nó

– Bộ mấy người đi không có mắt sao? – nó bực mình quát lên

– Thật sự xin lỗi cô.. – người đàn ông ríu rít xin lỗi

– Sao giải quyết lâu vậy? – một người thanh niên đi xuống xe với vẻ mặt khó chịu

– Cậu chủ… – người đàn ông cúi đầu

– Trời ơi… – nó thốt lên trong đầu, người gì mà đẹp tới từng cen – ti – mét luôn: người cao, thân hình chuẩn, khuôn mặt trái xoan được tô điểm
bởi cặp kính cận, khoác lên mình bộ đồng phục, chắc lại hotboy của
trường nào rồi

– Lại mấy người cố tình đụng xe rồi để đòi
tiền bồi thường đây mà – hắn ta nói với vẻ mặt khinh thường rồi rút một

tờ tiền đưa cho nó

– Cái này…. – nó vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra

– Cầm lấy rồi đi đi, chỗ đấy đủ để cô chữa khỏi vết thương đấy – hắn nói rồi toan bỏ đi

– Này… anh kia… – nó hét lên rồi cố gắng đứng dậy

– Vẫn chưa đủ hay sao? Cô còn muốn thêm? Bao nhiêu? – hắn quay lại hỏi

Bốp… một cái tát ngay giữa mặt

– Anh tưởng ai cũng như anh sao? – nó cáu

– Sao cô dám?

– Dám chứ sao không? Ai xúc phạm tới tôi đều phải chịu kết cục đó – nó
nói – Một thằng con trai chỉ biết nghĩ tới tiền, anh không có lương tâm
sao?

– Cô… – hắn cứng họng

– Số tiền này
tôi không cần, tôi chỉ cần một lời xin lỗi là được – nó nói rồi đập tờ
tiền ban nãy vào tay hắn – Một người chỉ biết tiêu tiền một cách hoang
phí như anh thì thật đáng khinh thường – nó mắng một trận thỏa đáng rồi
bỏ đi

“Nếu không phải hôm nay mặc váy với chân đau thì mi
sẽ phải vào viện rồi” – nó nghĩ thầm rồi cố lết cái chân đau của nó đến
trường

– Cậu chủ… cậu chủ – bác tài xế đập đập vào vai hắn

– Chuyện gì? – hắn gắt

– Cậu có tới trường tiếp không ạ?

– Tất nhiên rồi… mới sáng sớm đã gặp xui xẻo – hắn bực tức rồi lên xe

..

– Dừng lại – hắn đột nhiên bảo tài xế dừng xe

– Có chuyện gì vậy cậu chủ? – bác tài xế phanh gấp lại mà chả hiểu chuyện gì đang xảy ra

– Đợi tôi một lát… – hắn nói rồi bước xuống xe

– Này… anh đang làm gì vậy hả? – nó hét ầm lên khi hắn bỗng dưng bế nó về phía xe

– Cô giữ im lặng một chút đi – không hiểu sao mặc dù rất ghét nhỏ vì
những lười nói ban nãy nhưng khi thấy nó bước từng bước trên vỉa hè thì
không đành lòng

– Anh đang xâm phạm quyền tự hủ của tôi

đấy, có tin là tôi kiện anh không? Bỏ tôi xuống, mau lên! Tôi không cần
sự trợ giúp giả tạo của anh! – mặc kệ nhưng lời nói của nó, hắn vẫn bế
nó vào

….

– Trời ơi, anh Huy kìa! Đẹp trai quá mày ơi – vừa mới bước vào cổng trường, tiếng của những nữ sinh đã náo loạn cả sân trường

– Ơ… anh Huy đang bế ai kia? – nữ sinh 1

– Nhỏ nào tốt phúc vậy? – nữ sinh 2

– Tôi tu 7 kiếp còn chưa được anh ý nhìn đến 1 lần – nữ sinh 3

Nghe được những lời đó thì nó như muốn thịt sống tên đó. Mới ngày đầu mà đã
đc nổi tiếng thế này rồi! Chả biết nó có được yên ổn không?

– Anh bỏ tôi xuống, mau lên! Cái tên cứng đầu này – vì chân đau nên tay
đành phải hành động, nó ra sức cấu, véo đôi tay đang bế nó

– Cô giữ im lặng giùm cái đi… – hắn nhọc nhằn bảo

– Bỏ ngay ra… không cần anh giúp, cái đồ giả tạo này… – nó gào lên

– Trật tự đi nếu cô không muốn làm loạn phòng y tế – hắn dặn dò

– Anh….

– Em bị sao vậy? – cô y tế lo lắng khi thấy hắn đi vào

– Em không sao cả! Cô xem chân nhóc này hộ em – hắn nói rồi đặt nó lên giường ngồi

– Gọi ai là nhóc hả? – nó liếc xéo

– Lần đầu tiên thấy em chu đáo vậy. Bạn gái em hả? – cô y tế hỏi

– Dạ không phải đâu cô – nó chối bay chối biến


“Mới sáng sớm đã gặp xui xẻo rồi!” – nó khóc thầm

….

“Anh bảo dì lấy giùm em cái quần đồng phục rồi trưa qua trường đón em nha!” – nó nhắn tin cho Long lúc nghỉ giữa giờ

“Ừ, lát đợi ở cổng trường nhé!” – Long nhắn lại

….

– Anh… – nó phải mất tới 10 phút để có thể lết ra tới cổng trường với cái đầu gối đã được băng bó sáng nay

– Anh nè… – Long vẫy tay

– Có mang quần cho em không? – nó hỏi ngay khi đã yên vị trên ghế

– Có, ở ghế sau đấy – Long nói rồi toan lái xe đi

– Anh xuống xe đi – nó nói rồi trườn nhẹ nhàng xuống ghế sau

– Sao lại phải xuống xe?

– Bộ anh muốn xem em thay đồ sao?

– Không, đâu có đâu… anh ra… anh ra- Long ấp úng

– Cấm nhìn trộm đấy! – nó nhắc nhở

– Không… không nhìn trộm đâu…. – Long chạy nhanh ra khỏi ô tô với cái bộ mặt đỏ như gấc

….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.