Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 291: Đảo ác mộng


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 291: Đảo ác mộng

Editor: Nguyetmai

Buổi đêm.

Sau khi bữa tiệc nhà Fujiwara đã kết thúc.

Lâm Châu thấy sắc trời đã về đêm bèn lén lút rời khỏi nhà Fujiwara, bắt taxi đến một phòng khám tư ở thành phố Kofu.

Một nhân viên y tá trực đêm đã dẫn cậu vào một phòng chăm sóc đặc biệt. Có một người nằm trong phòng bệnh, là nhân viên tình báo bị thương nặng kia.

Mimikyu đứng bên cạnh người này đang dùng một “sợi dây màu đen” kết nối với anh ta, năng lượng sống kỳ diệu đang di chuyển giữa hai người.

Vết thương của người này đã nhẹ đi bớt, giống như đã truyền một ít sang cho Mimikyu vậy.

Pain Split*!

(*)Pain Split: chiêu thức, Chia sẻ nỗi đau.

Đây là một chiêu thức rất kỳ diệu.

Đây là một chiêu thức lúc trước khi Lâm Châu đang học tại Đại học Pokemon đã đặc biệt nhờ cậy mối quan hệ để mua bí ngọc của nó về rồi cho Mimikyu học.

Hiệu quả của chiêu thức Pain Split này là có thể khiến sức sống của sinh mệnh mục tiêu được chia đều với sức sống của Pokemon sử dụng chiêu thức này trong một thời gian ngắn.

Điều này rất khó tin, nhưng nó thực sự là khả năng mà Pokemon có thể sở hữu được.

Giá trị của chiêu thức Pain Split rất lớn, vì thế giá trị viên bí ngọc của chiêu thức này cũng rất cao. Trên thị trường, bí ngọc này lúc nào cũng trong tình trạng bị tranh cướp, giành giật.

Bởi vì đây là một chiêu thức có thể cứu sống bạn vào thời điểm quan trọng!

Sức sống của Pokemon rất mạnh. Đặc biệt là các Pokemon có cấp bậc vượt trên cấp bậc của huấn luyện viên sở hữu nó, tố chất thể lực sẽ còn cao hơn con người.

Con người có thể được chia sẻ sức sống của Pokemon thông qua chiêu thức Pain Split này trong một thời gian ngày. Đối với những người bị thương hoặc sắp chết thì nó chính xác là thứ cứu sống họ!

Nhân viên tình báo đã bị thương quá nặng vào lúc đó. Gần như đã đặt một chân vào cửa tử rồi. Nếu khi phát hiện sự việc, Lâm Châu bỏ mặc anh ta thì anh ta chắc chắn mất mạng.


Cũng may Lâm Châu có Mimikyu trong tay. Cậu sử dụng Pain Split để giữ lại mạng sống cho anh ta rồi đưa anh ta đến bệnh viện, nếu không chắc có lẽ người này đã chết trước khi được chuyển đến bệnh viện rồi.

Sau đó mãi cho đến bây giờ, suốt mấy tiếng đồng hồ mạng sống của người nhân viên tình báo luôn trong tình trạng “nghìn cân treo sợi tóc”. Bác sĩ cố gắng cấp cứu mãi, cuối cùng đã đưa được anh ta từ cõi chết trở về.

Hơn nữa nhờ được san sẻ sức sống của một Pokemon nên anh ta mới dần dần bình phục nhanh như vậy.

Nhân viên tình báo nằm trên giường bệnh, mi mắt khẽ động đậy. Anh ta khó nhọc, mơ màng mở mắt ra, hình như đã lấy lại được nhận thức.

Sức mạnh của Pokemon thần kỳ vậy đấy. Một người bị thương nặng và gần như đã chết mà chỉ sau vài giờ, tình trạng thể chất của anh ta đã bắt đầu cải thiện, ý thức cũng dần dần quay lại.

“Hãy thư giãn, tôi có vài điều muốn hỏi anh.”

Lâm Châu nhìn người vừa tỉnh dậy, nói một câu rồi lấy PokeBall thả Delphox ra.

Cây cầu của chiêu thức Telepathy được dựng lên, kết nối ý thức của Lâm Châu và người đó.

“A lô a lô!”

“…”

“À, nói chuyện chính nhé, anh chính là gián điệp của Liên minh Pokemon cài vào tổ chức thợ săn kia đúng không?”

“Đúng.”

“… Trả lời nhanh thế.”

Lâm Châu có hơi phản ứng không kịp.

“Tôi đã bị lộ rồi, người của Bàn Tay Vàng nhìn thấy tôi sẽ trừ khử tôi ngay mà không cần hỏi tôi bất cứ điều gì… Cậu là người của Liên minh đến đây hỗ trợ đúng không? Tôi thấy cậu có vẻ biết rất rõ những chuyện này.”

Lâm Châu làm một cử chỉ với anh, đây là mật mã kết nối của họ, nhưng dường như bây giờ làm vậy cũng không để làm gì nữa.

“Coi như là vậy đi… chúng tôi đã giải và đọc mật mã tình báo mà anh đưa rồi, cũng đã biết chuyện tiếp theo tổ chức Bàn Tay Vàng sẽ đến núi Phú Sĩ để tìm Origin Orb.” 


“Vậy thì tôi xin cậu mau chóng liên hệ với Liên minh, kêu họ nhanh chóng gửi quân tiếp viện đến ngăn chặn chúng! Chuyện này rất nguy hiểm và cấp bách lắm rồi!”

Lâm Châu lắng nghe mà muốn chửi thề, hy vọng cái khỉ gì vào Liên minh Pokemon chứ.

“Chuyện này cứ tới đây đã nhé, quân tiếp viện đang trên đường đến rồi, rất nhanh sẽ đến nơi thôi.”

Lâm Châu nói vài câu xoa dịu anh ta rồi tiếp:

“Ngoài ra, về chuyện của Shinichiro, trước lúc bất tỉnh anh đã hét lên câu “Cẩn thận với Shinichiro”, câu này có ý nghĩa gì?”

Đây mới là mục đích chính của Lâm Châu.

“Fujiwara Shinichiro là một trong mười hai nghị trưởng của tổ chức Bàn Tay Vàng! Lần này hắn trở lại gia tộc Fujiwara là vì nhận lệnh của cấp trên, bọn chúng định đánh vào nội bộ Liên minh Pokemon!”

Nhân viên tình báo nói ra sự thật đáng sợ.

Lâm Châu cảm thán, quả đúng như vậy, thời gian và địa điểm mà Shinichiro xuất hiện đều trùng hợp quá mức.

“Cũng trong lần truyền tin tình báo này mà tôi đã bị Shinichiro phát hiện, suýt nữa thì bị hắn giết người diệt khẩu. Cũng may cuối cùng vẫn giữ được mạng.”

Nhân viên tình báo may mắn vượt qua quỷ môn quan, hiện tại vẫn còn đang sợ hãi.

“Xin hãy giúp tôi liên hệ với Liên Minh. Nhiệm vụ nằm vùng của tôi đã kết thúc. Tôi không thể ở đây lâu. Tôi muốn quay lại đảo nhân tạo càng sớm càng tốt.”

Lâm Châu gật đầu.

“Anh yên tâm, tôi đã liên lạc với phía Liên minh rồi. Trời vừa sáng sẽ bí mật chuyển anh lên máy bay, nhưng bây giờ anh phải nói với tôi về Pokemon của Shinichiro…”

Trời tờ mờ sáng, Lâm Châu từ sân bay quay lại.

Cậu đã đưa người nhân viên tình báo ấy đi và về đến phòng mình.

Lâm Châu ngồi trên ghế và nói chuyện Giáo sư Liêm Câm thông qua điện thoại.


“Giáo sư, nhiệm vụ này thực sự rất rắc rối.”

“Rắc rối đến mức nào?”

“Tóm lại sẽ không đơn giản như nhiệm vụ lần trước.”

“Lần trước em thể hiện xuất sắc lắm, lần này cứ thế phát huy nhé!”

Giáo sư Liên Câm vừa cười vừa nói.

Lâm Châu không nói nên lời.

“Giáo sư, em không đùa với thầy đâu, em thực sự cần cứu viện, cứu viện thật hùng hậu nữa!”

“Gia tộc Fujiwara không giúp được em à?”

“Họ bây giờ… tự bảo vệ mình còn khó.”

Lâm Châu chỉ có thể đưa ra một câu trả lời như vậy.

Có một kẻ địch đội lốt chiến hữu như Shinichiro, Lâm Châu biết cậu không thể trông cậy vào gia tộc Fujiwara.

“Thế bên Liên minh Pokemon thì sao?”

Giáo sư Liêm Câm lại hỏi.

“Thôi thầy đừng nhắc đến Liên minh nữa, chẳng đáng tin tẹo nào.”

Lâm Châu bĩu môi, nhưng nghĩ về việc thầy cũng là người trong Ban Giáo dục, cũng là người trong chín phòng ban của Liên minh. Cậu mà nói như vậy thì hình như không thích hợp cho lắm.

Cũng may, Giáo sư Trọc không giống như người đang quan tâm loại chuyện này, trước việc Lâm Châu khăng khăng đòi hỗ trợ, ông chỉ suy nghĩ một lát rồi đồng ý.

“Được, thầy sẽ tìm người hỗ trợ cho em, đại khái tầm ba ngày sẽ đến nơi, em cố chịu khó thêm một chút.”

Dù sao Lâm Châu cũng là học trò của ông. Liên minh Pokemon không để ý đến cậu, không chịu điều người đến, Liêm Câm cũng không thể giương mắt làm lơ lời cầu cứu của sinh viên của mình được.

Chuyện này được quyết định như vậy.

Lâm Châu khó khăn lắm mới xin được một sự hỗ trợ từ phía Giáo sư Trọc. Chuyện này khiến cậu yên tâm hơn một chút xíu.


Buổi trưa.

Lâm Châu nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh.

Đó là PokeBall chứa Serperior.

Cậu đã bảo An Khả gửi Serperior qua đây.

Lâm Châu hiện tại có ba Pokemon cấp Quán Chủ, ngoài con Luxray vẫn chưa thuần hóa được ra thì chỉ còn Serperior và Delphox.

Bởi vì tình hình ngày càng trở nên phức tạp, Lâm Châu cần tập trung tất cả chiến lực mạnh nhất trở lại bên cạnh mình để chuẩn bị cho chuyện bất trắc có thể xảy ra.

Buổi chiều.

Fujiwara Sakura bất ngờ đến gặp cậu và hỏi cậu có kế hoạch đi ra ngoài cùng nhau vào ngày mai không.

“Ra ngoài? Đi đâu?”

Lâm Châu thắc mắc hỏi. Thời điểm nhạy cảm này hình như không thích hợp để ra ngoài đi chơi.

Fujiwara Sakura nở một nụ cười bí ẩn.

“Đưa cậu đến cấm địa của gia tộc Fujiwara chúng tôi.”

Lâm Châu hơi ngơ ngác.

“Cấm địa là sao?”

“Đó là một nơi giống như phòng nhỏ màu đen*.”

(*)关小黑屋, từ xuất phát từ diễn đàn MOP, chỉ việc một tài khoản do vi phạm nội quy diễn đàn bị mod cấm phát ngôn, sau đó tạo ra một phiên bản diễn đàn mà người dùng thông thường không thể trông thấy gọi là “phòng nhỏ màu đen”, để tài khoản vi phạm phát ngôn tại đó. Từ “phòng nhỏ màu đen” có xuất xứ như vậy.

“???”

“Gia tộc Fujiwara chúng tôi từng có một quy tắc trừng phạt. Bất kỳ thành viên nào vi phạm các quy định của tổ chức đều bị đưa đến cấm địa trong một thời gian để chịu trừng phạt. Nơi này được gọi là Đảo ác mộng.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.