Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 284: Quay ngược thời gian
Editor: Nguyetmai
Thực ra ý tưởng của Lâm Châu nhiều hơn của An Khả một chút.
Bởi vì cậu biết được một bí mật trên người Braixen, chiêu thức Future Sight.
Đây là một khả năng mà cậu nhóc có thể sử dụng được từ khi còn là Cáo Lửa Fennekin rồi. Trước đó Lâm Châu suy đoán rằng có thể là do di truyền để lại.
Năng lực chiêu thức Future Sight sau khi đột phá lần thứ nhất, khiến nội dung tương lai trình chiếu với thời lượng tương đương một video ngắn thì vẫn giữ như vậy, không có thêm đột phá gì quá lớn.
Chiêu thức này hình như không phải cứ luyện tập chăm chỉ là có được sự tăng dần theo cấp bậc được.
Vì dù Braixen luyện tập rất lâu rồi nhưng ngoài việc sử dụng thành thạo hơn thì không có bước tiến bộ mang tính đột phá nào cả.
Lâm Châu đã nhìn thấy tác dụng atavism của bông hoa thời gian đã mang lại sự thay đổi của Serperior. Cho nên cậu cũng cho Braixen ăn thử, hy vọng có thể khai phá thêm chiêu thức Future Sight.
Braixen ăn hết sạch một bình hoa thời gian, năng lượng trong cơ thể nó dần dần đạt đến đỉnh điểm, vầng sáng tiến hóa chiếu rọi dần ra, bao trùm lấy cơ thể Braixen.
Lâm Châu nhìn Braxien chuẩn bị tiến hóa, cậu bất ngờ hét lên:
“Sử dụng Telepathy* đi!”
(*) Telepathy (đặc tính): Thần giao cách cảm.
Cây cầu kết nối tâm linh giữa Lâm Châu và Braixen được hình thành.
Lâm Châu cảm nhận được tinh thần của mình đang được kết nối với các giác quan của Braixen. Một dòng nhiệt nóng lưu chuyển trong cơ thể nó, mỗi tế bào trong cơ thể đều đang chết đi, thay mới, phát triển.
Đồng thời, những mảnh vụn hoa thời gian được nó nuốt vào bắt đầu từ từ phát huy tác dụng.
Lâm Châu cảm nhận được trong vùng ý thức của mình bắt đầu thi nhau hiện lên những mảnh ghép ký ức. Cậu biết đây là ý thức của Braixen đã bắt đầu tiếp nhận ảnh hưởng của hiệu ứng quay ngược lại rồi.
Lâm Châu nhìn thấy trên những mảnh ký ức ấy đều là những hình ảnh động đang lướt qua, hình như đều là những hồi ức của Braixen.
Tư duy của Lâm Châu vô thức tiếp cận với những mảnh ký ức đó, sau đó cậu gần như bị cuốn vào trong, lạc vào khung cảnh của những hồi ức.
Cảnh trong căn cứ của người ngoài hành tinh và cuộc đối chọi với con Blacephalon.
Cảnh bắt được Luxray trong nhà máy điện bỏ hoang.
Cảnh đè bẹp con Mr. Mime của giám thị trong kỳ thi Quốc gia.
Cảnh thoát chết khi gặp người ngoài hành tinh trong di chỉ thị trấn Pallet.
Cảnh tát một cái, dính tường một tên trong sàn đấu cuộc thi cấp thành phố.
Lần tiến hóa đầu tiên.
Lần đầu sử dụng bí ngọc, luyện tập chiêu thức.
Lần đầu tiên ăn cơm trong trung tâm Pokemon.
Lần đầu gặp nhau…
Những hồi ức lướt qua trước mặt Lâm Châu tựa như một thước phim.
Lâm Châu tựa như đã quay về khoảnh khắc lần đầu tiên cậu và cậu nhóc này gặp nhau.
Đó hình như là lần đầu tiên cậu xuất hiện trong thế giới này, vừa thức dậy đã thấy cậu nhóc này đang nhìn mình.
Ký ức tiếp tục lăn ngược về trước.
Chú cáo nhỏ Fennekin đang hấp hối bị vứt bỏ trong một con hẻm tối, trong khi ý thức mơ hồ, nó được một người nhặt lên, mang tới trung tâm Pokemon chữa trị.
Người đó chính là “Lâm Châu”.
Ký ức tiếp tục tua ngược lại.
Một dáng người quen thuộc xuất hiện trong ký ức của chú cáo nhỏ Fennnekin, một mái tóc màu trắng nổi bật, là Triệu Thiến.
Triệu Thiến chỉ huy con cáo nhỏ đấu với con Piplup, chú cáo nhỏ không tài nào phóng ra được ngọn lửa nên đã bị con Piplup đánh bại dễ dàng. Nó bị đánh đến nỗi thương tích đầy mình, rồi bị vứt ở một bên.
Ký ức lại quay về nơi xa hơn.
Tất cả đều là những ký ức nó bị Triệu Thiến ép buộc phải giao đấu với các Pokemon khác. Mỗi lần, cậu nhóc có khiếm khuyết bẩm sinh này đều bị đánh cho bầm giập hết người, bị vứt sang một bên cho tự sinh tự diệt.
Phương pháp đào tạo của Triệu Thiến rất đơn giản và thô bạo. Nó không phải là quá trình đào tạo mà là đang sàng lọc.
Chọn lọc ra những con Pokemon trời sinh có tư chất bẩm sinh tốt chứ không cần lãng phí thời gian vào việc khai thác tiềm năng của một vài con Pokemon yếu ớt.
Từ những đoạn ký ức của chú cáo nhỏ Fennekin, Lâm Châu có thể thấy Triệu Thiến là một người thuộc phái thực dụng, tàn khốc và không cảm xúc.
Trong quá trình đào tạo những con Pokemon bị tụt lại phía sau sẽ bị vứt bỏ dần.
Trong số những Pokemon đó, con nào may thì còn sống và trở thành Pokemon lang thang, con nào không may thì ôm theo những vết thương nghiêm trọng rồi chết.
Chả trách Fennekin lại hận Triệu Thiến đến vậy, mỗi ngày đều chịu những trận đòn hành hạ, nếu đặt vào một đứa trẻ nhỏ thì chúng cũng không yêu quý nổi cái người đã đánh chúng.
Lâm Châu thật may mắn khi đã gặp được Fennekin trước khi những chuyện tồi tệ hơn nữa xảy ra với nó.
Ký ức vẫn tiếp tục quay ngược lại.
Ký ức của Fennekin mờ dần đi, trở thành một quả trứng Pokemon. Thời gian này trôi qua vô cùng chậm, quả trứng Pokemon dường như đã bị phong ấn và chìm vào giấc ngủ sâu một thời gian.
Mãi cho đến khi Lâm Châu nảy sinh ý thức vô hình như thể mình đã trở thành phôi trong trứng Pokemon thì cậu mới cảm nhận lại được mọi thứ xung quanh.
Một con Delphox xuất hiện trong đoạn hồi ức.
Lâm Châu ngơ người.
Đây là mẹ của Fennekin sao?
Trong mắt Delphox lấp lánh tia sáng trí huệ, nó bất ngờ nhìn qua quả trứng Pokemon, lên tiếng nói:
“Cậu đến rồi.”
Lâm Châu chợt cảm thấy khó thở, da đầu tê cứng, một cảm giác sợ hãi lan tỏa khắp người.
M* nó, không phải là đang nói chuyện với mình đấy chứ!
Không thể như vậy được.
Cậu đang dùng đặc tính Telepathy để quay ngược hồi ức của Fennekin lại, những chuyện này đáng lẽ phải là những ký ức đã xảy ra hết rồi chứ, sao có thể…
Chuyện này kỳ dị quá!
Lâm Châu tiếp tục giả chết, vờ như không nghe thấy tiếng con Delphox mẹ.
Thật ra ngoài như vậy thì cậu cũng không thể làm được gì khác. Cậu vốn dĩ chỉ là một người xem, còn có thể làm gì với những đoạn ký ức này sao?
Nhưng, con Delphox mẹ vẫn tiếp tục nói.
“Cậu chỉ là một người trong hàng trăm, hàng nghìn khả năng. Người đến đây là cậu hay là người khác thì cũng chỉ là một trong số rất nhiều khả năng trong tương lai…”
Delphox mẹ càng nói, Lâm Châu càng cảm thấy rối bời, cậu chỉ còn biết căng não lên mà nghe.
Delphox mẹ trong ký ức đến gần hơn và chạm vào “quả trứng của Lâm Châu”.
“Đứa nhỏ này có tài năng và cơ duyên không gì sánh nổi, nhưng con đường trong tương lai không được suôn sẻ, nó luôn phải đối mặt với sự lựa chọn. Tôi hy vọng cậu có thể thay tôi chăm sóc đứa nhỏ này.”
Đôi mắt của Delphox mẹ dường như có thể xâm nhập vào linh hồn của Lâm Châu, và Lâm Châu luôn cảm thấy nó như đang nhìn chằm chằm vào cậu.
Khung cảnh xung quanh dần mờ đi và thời gian lại bắt đầu nhảy cóc. Nhưng hình như hiệu quả của bông hoa thời gian đã cạn kiệt rồi.
Lâm Châu cảm thấy tiềm thức của mình đã bắt đầu dần trở lại dòng thời gian bình thường.
Khi tư duy của Lâm Châu vẫn chưa hoàn toàn nhập vào dòng thời gian thực tại, có một chuỗi gen như câu đố bí ẩn vụt qua, nhưng đã bị tư duy nhanh nhạy của Fennekin tóm được.
Cây cầu Telepathy bị đứt đoạn.
Tiềm thức của Lâm Châu lắc lư kịch liệt, bắt đầu quay về tầm nhìn của chính cậu.
Ánh sáng tiến hóa màu cầu vồng biến mất dần, Braixen đã hoàn thành quá trình tiến hóa của nó.
Nó tiến hóa thành, Delphox!
Ngọn lửa ma thuật được hình thành bởi siêu năng lực nhảy nhót trong ngón tay nó, kèm theo một ngọn lửa đang bùng cháy đột ngột dữ dội hết mức.
Khi ngọn lửa qua đi, nó thoắt cái đã từ trong ngọn lửa xuất hiện trước mặt Lâm Châu, mà rõ ràng hai vị trí cách nhau những hơn mười mét, y như trò ảo thuật biến ra người sống vậy.
Lâm Châu kinh ngạc, hiệu ứng của chiêu thức Teleport sau khi Braixen đột phá tiến hóa đã có sự thay đổi ngoạn mục.
Lâm Châu thấy có chút kỳ lạ khi nhìn Delphox trước mặt cậu, hình như không giống với những gì cậu tưởng tượng.
Hình dáng của Delphox không có chút nào giống nữ phù thủy như Lâm Châu tưởng tượng, bộ lông ở nửa thân dưới gọn gàng bó sát vào thân, không có cảm giác luộm thuộm mà rất gọn ghẽ và vô cùng rắn rỏi.
Cơ thể nó cao và mảnh khảnh, các cơ bắp thích hợp cho việc di chuyển, một đôi mắt sáng long lanh, tràn đầy sức sống.
Không biết có phải do cách đào tạo của cậu và thói quen chiến đấu của Fennekin hay không mà tình trạng thân hình của Delphox nhà cậu nhìn thế nào cũng không giống một pháp sư mà lại giống như một sát thủ ma thuật đang đắm mình trong ngọn lửa đỏ rực.