Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 274: Suy đoán về thổ dân


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 274: Suy đoán về thổ dân

Editor: Nguyetmai

Trong thế giới của Pokemon, Pokemon có khả năng liên quan đến gen không hề nhiều, nhưng cũng không ít, hơn nữa còn tương đối cao cấp.

Xerneas được coi là một trong số đó, con lạc đà cừu già nua tạo ra thế giới – Arceus cũng có liên quan.

Khá nổi tiếng còn có Mew trong truyền thuyết sở hữu tất cả gen của Pokemon, DNA Splicers của rồng băng Kyurem, tế bào Pokemon thần Z Zygarde…

Serperior được sinh ra trên tế đàn Xerneas.

Nó có thể mở được cánh cửa của Arceus, làm phiến thạch Plate phát huy tác dụng, cho thấy có thể nó cũng có liên quan đến phiến thạch Plate gốc.

Bây giờ, nó ăn trọn cái gọi là Hoa Thời Gian và rễ Cây Thế Giới lại là thứ có liên quan đến Mew…

Lúc này Lâm Châu không thể hiểu, khả năng cải tạo gen trái cây của Serperior rốt cuộc đã nắm vững bằng cách nào.

Bỏ đi, cứ theo nó thôi, có thể dùng thì cứ dùng, quan tâm nhiều thế làm gì.

Lâm Châu thấy ở đây đoán già đoán nón cũng chẳng có ích gì, mà còn lãng phí thời gian, có thể dùng là được, cũng đâu phải cậu chưa từng nhìn thấy.

Nhà cậu đã có một con, hệt như cái thùng cơm.

Chẳng có gì lạ.

Lâm Châu nghĩ ngợi, sau đó lại nói với Serperior:

“Thử xem có thể trồng được bông hoa mày vừa ăn không.”

Serperior nhắm mắt suy nghĩ một hồi, những đường vân trên cơ thể phát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, chiếc đuôi quay một vòng tròn trên mặt đất, một chồi non từ dưới đất nhô lên.

Chồi non lớn lên, bộ rễ kéo dài xuống dưới, hấp thụ dần dinh dưỡng xung quanh.


Serperior cũng bắt đầu sử dụng chiêu thức Ingrain, đồng thời mở “tấm năng lượng mặt trời” trên lưng mình, bắt đầu tiến hành Synthesis.

Chất dinh dưỡng không ngừng được vận chuyển vào cây con đang phát triển và chồi non trưởng thành nhờ hấp thụ các chất dinh dưỡng xung quanh.

Càng lúc càng nhiều, càng lúc càng nhiều!

Các chất dinh dưỡng trong khu đất này nhanh chóng bị cây non hấp thụ sạch sẽ, nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng ở đó. 

Vừa rồi khi Serperior mới đột phá, Grassy Terrain bộc phát lan rộng, nhưng lúc này lại đang dần dần khô héo, như thể năng lượng sống đã bị hút cạn vậy.

Cảnh tượng này khiến Lâm Châu nhớ đến ngày trước thử nghiệm trồng quả thần kỳ, cực kỳ giống với bây giờ.

Cuối cùng.

Sự vận chuyển của chất dinh dưỡng đã chậm lại.

Một cái cây phát triển đến khoảng năm mươi centimet, bên trên kết thành một cánh hoa của bông Hoa Thời Gian to cỡ bằng một đồng tiền xu.

“Bé… bé xíu vậy à?”

Lâm Châu kinh ngạc, cảm giác thứ này còn khoa trương hơn cả quả thần kỳ, tốt xấu gì quả thần kỳ còn có thể kết thành một quả, còn mày lại chỉ mọc ra một cánh hoa…

Serperior đưa mắt nhìn Lâm Châu, lắc đầu khinh khỉnh, ý nói cậu còn muốn bao nhiêu nữa, có thể làm được một chút này đã là tốt lắm rồi.

Bên mép cánh hoa, một giọt hoa lộ từ từ lăn xuống, Lâm Châu lấy một cái lọ to cỡ bằng ngón tay cái hứng hoa lộ vào trong.

“Tách” một tiếng, vừa đủ dính đáy.

Không khéo lắc lư mấy cái là sẽ bay hơi hết.

Serperior dường như đã gắng hết sức cung cấp dinh dưỡng rồi, nó ngừng việc vận chuyển chất dinh dưỡng lại.

Không được duy trì dinh dưỡng nữa, cái cây đó bị hút khô ngay, cánh hoa thủy tinh trong suốt rơi xuống. 

Nếu không có nguồn cung cấp chất dinh dưỡng của thân rễ thì tất nhiên nó sẽ không thể tiếp tục phát triển và tàn lụi trong vài ngày mà thôi.

Lâm Châu tiến lên nhặt cánh hoa đó lên, cũng đặt vào trong lọ, sau đó để Milotic thổi một hơi lạnh làm đông nó lại, thử xem có thể giữ được bao lâu.

Tiện thể mang về để An Khả nghiên cứu, dù sao cô ấy cũng chuyên nghiệp hơn mình.

Lâm Châu không quá để ý, nhưng Bảo Đệ lại vô cùng kích động, chỉ vào chiếc lọ trong tay Lâm Châu.

“Cậu!… Nó!… Cái này!… Hoa lộ!”

“Làm sao? Anh còn cần à?”

Lâm Châu lắc lắc cái lọ.

Dù sao mình có thể làm ra, nếu Bảo Đệ cần, cậu cũng không để tâm cho tên đàn anh này một chút ít hời.

Bảo Đệ lắc đầu.

“Không phải tôi cần, mà là gia tộc Dowkesen cần, rất cần, cậu có thể mang ra bao nhiêu họ đều sẽ nhận, giá cả chắc chắn sẽ vượt xa tưởng tượng của cậu.”

Bảo Đệ không có ý lừa gạt đàn em, thật tâm thật dạ nói giá của hoa lộ cho cậu.


Lâm Châu nhíu mày.

“Rốt cuộc bọn họ dùng hoa lộ để làm gì?”

“Áp chế Aura.”

“Aura?”

Lâm Châu ngơ ngác.

Aura là một loại hình thái năng lượng, nghe nói tồn tại bên trong cơ thể của mỗi sinh vật, tất cả con người và Pokemon đều sở hữu Aura.

Thế nhưng, năng lượng Aura bên trong cơ thể của phần lớn các loài sinh vật đều không thể sử dụng, chỉ có một bộ phận Pokemon có thể phát hiện và vận dụng loại năng lực này.

Lấy một ví dụ nổi bật nhất chính là Lucario.

“Gia tộc Dowkesen dùng loại hoa lộ này làm nguyên liệu, dược phẩm chế tạo có tác dụng tạm thời ức chế, triệt tiêu Aura.

Loại hoa lộ này đặc biệt hiếm, cậu cũng thấy đấy, bắt buộc phải ở nơi như thế này mới có thể tìm thấy.

Mỗi năm gia tộc Dowkesen đều sẽ có người đứng ra tiến hành bí mật thu thập, nhưng năm nay lại vô cùng khó để thu thập được, Hoa Thời Gian ở rất nhiều nơi đều bị chết một cách khó hiểu.

Cho nên, nếu trong tay cậu có hoa lộ, nói thẳng một câu là cậu có thể ra giá tùy thích.”

“Quan trọng thế cơ à?”

Lâm Châu nhìn cái lọ nhỏ trong tay mình.

“Gia tộc Dowkesen muốn áp chế Aura gì?”

“Của con người.”

“Con người?”

Lâm Châu tặc lưỡi, cậu đã nhìn thấy siêu năng lực, giờ lại thêm một cái Aura, nghĩ ra có lẽ cũng không khó lòng chấp nhận được.

“Ý của anh là thứ có thể sử dụng Aura là con người.”

“Đúng vậy, việc này nói ra rất dài…”


Bảo Đệ hình như rất am hiểu về chuyện này, cũng đúng, anh ta đặc biệt đến đây để tìm hoa lộ nên chắc chắn biết rất rõ.

“Thế anh nói ngắn gọn thôi.”

Lâm Châu xua xua tay, chặn đứng trước màn thao thao bất tuyệt của anh ta.

Bảo Đệ giang hai tay, bắt đầu trình bày.

“Việc này phải bắt đầu nói từ ngọn nguồn của gia tộc Dowkesen, nghe nói tổ tiên của gia tộc Dowkesen hình như không phải là người của thế giới chúng ta.”

“Ông ta đến từ một nơi khác, sau đó kết hôn cùng người ở đây, sinh ra đời sau nên mới có gia tộc Dowkesen.”

“Vị ngoại lai này cũng chính là tổ tiên của gia tộc Dowkesen, sở hữu sức mạnh Aura, sau đó con cháu nối dõi mang huyết thống của ông ta cũng xuất hiện Aura được kế thừa trên cơ thể.”

“Có điều, mỗi một thế hệ sẽ chỉ xuất hiện một người con kế thừa Aura, người này sẽ trở thành người kế thừa tước vị, là chủ nhân tiếp theo của gia tộc Dowkesen…”

Lâm Châu nghe câu chuyện của Bảo Đệ, trong lòng chỉ thầm muốn nói, mẹ nó, đúng là nực cười mà.

Thế nhưng, suy nghĩ kĩ lại thì không thể đưa ra lý do phản bác được, bởi vì tuy nghe có vẻ rất buồn cười nhưng việc này quả thật có khả năng.

Từ khi Lâm Châu nhìn thấy di chỉ Pallet Town, xâu chuỗi rất nhiều manh mối lại với nhau, thực ra đã lờ mờ có đôi chút nhận thức về thế giới này.

Nếu Pokemon đã tồn tại, nếu người ngoài hành tinh đã tồn tại.

Thế giới Pokemon hoàn toàn là một thế giới khác không giống với Trái đất của họ, kết nối với thế giới bằng những cánh cổng mê cung. 

Vậy thì, liệu thế giới Pokemon ban sơ có phải cũng có thổ dân?

Lâm Châu cảm thấy sau khi nhìn thấy di chỉ Pallet Town thì suy đoán này rất khó bị phủ định.

Còn bây giờ Bảo Đệ lại nói với mình, tổ tiên của gia tộc Dowkesen là một người ngoại lai có sức mạnh Aura…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.