Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 261: Bậc thầy nằm vùng


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 261: Bậc thầy nằm vùng

Editor: Nguyetmai

“Cần cậu làm gì chứ. Cậu cứ ngoan ngoãn đứng ở một bên đợi tôi quay về.”

Fujiwara Sakura tròn mắt kinh ngạc, sức mạnh của Lâm Châu vẫn chưa đủ trình tham gia vào dạng chiến đấu này.

Bảy con Pokemon cấp Quán Chủ của bảy kẻ có thực lực Huấn luyện viên cao cấp “chuẩn đét” đâu dễ gì mà đối phó được.

Lâm Châu xoa tay của mình, cậu thấy bọn họ ba chọi bảy nên mới tiện miệng hỏi thôi. Nhưng thấy Fujiwara Sakura cũng không có ý định ngỏ lời nên cậu cũng mặc kệ vậy.

Thiệu Thiên hỏi Lục Minh đang đứng bên cạnh:

“Sao? Kế hoạch của cậu là gì? Nếu đã tới tìm chúng tôi thì chứng tỏ cậu đã có cách đối phó với chúng rồi chứ?”

“Chỉ có thể nói là có ý tưởng mà thôi.”

Lục Minh lắc đầu.

“Kẻ thù quá mạnh. Những thành viên trong đội của tôi chỉ có thể hỗ trợ, những thứ khác thì không có tác dụng gì nhiều.”

“Chỉ có ba chúng ta là có khả năng tấn công và đánh bại được quân địch. Chúng ta người ít, Pokemon cũng ít nên không có khả năng đánh dai dẳng được với địch đâu.”

“Đây là ý tưởng con khỉ gì chứ!”

Thiệu Thiên trừng mắt.

“Ý tôi là, tôi chỉ có đọ trí khôn chứ không đọ sức mạnh được với quân địch đâu.”

“Dùng trí khôn thế nào?”

“Ám sát.”


Thiệu Thiên đưa tay làm động tác cứa cổ rồi nhìn Fujiwara Sakura và nói:

“Có thể dùng Pokemon của cô được chứ?”

Fujiwara Sakura đặt tay lên PokeBall một lát rồi đáp:

“Quá khó, người đông quá, hơn nữa còn có cả Pokemon của chúng nữa. Độ khó quá cao!”

“Không cần cô phải giết sạch được chúng mà chỉ cần giết được ba con dị thú Ultra hoặc ám sát được một người ngoài hành tinh là có thể kéo cục diện chiến đấu về mức cân bằng rồi. Lúc đó chúng ta có thể toàn lực xông lên tấn công chúng.”

Lục Minh đưa kính viễn vọng cho Fujiwara Sakura.

Fujiwara Sakura nhìn những người ngoài hành tinh đi qua đi lại một lúc lâu rồi mới nói:

“Vậy thử xem sao. Ám sát người ngoài hành tinh khó lắm. Tốt nhất các cậu nên chuẩn bị sẵn sàng tâm lý chúng ta ám sát thất bại và bị bọn chúng phản đòn bất cứ lúc nào đi.”

Fujiwara Sakura có một Pokemon với khả năng ám sát siêu mạnh, và đó là con át chủ bài của cô ấy.

Tuy nhiên, cô không mấy lạc quan với tình hình hiện tại. Quá khó để ám sát ai đó khi xung quanh có bảy con Pokemon cấp Quán chủ.

Pokeball được ném ra, ánh sáng trắng lóe lên, một Pokemon xuất hiện trong bóng tối, đôi mắt màu xanh lá cây của nó ranh mãnh liếc nhìn xung quanh.

Lâm Châu lắng nghe bọn họ nói mà đầu óc cứ lơ mơ không hiểu gì, chỉ đến khi nhìn thấy con Pokemon mà Fujiwara Sakura thả ra thì cậu mới chợt hiểu ra ý định của bọn họ.

Thật không ngờ Fujiwara Sakura sở hữu loại Pokemon này. Nó quả thật là một bậc thấy nằm vùng, rất thích hợp cho việc ám sát.

Nhưng…

“Các cậu có muốn nghe cách của tôi không?”


Lâm Châu đột nhiên lên tiếng.

Khi nhìn thấy Pokemon của Fujiwara Sakura, cậu bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng rất khả thi. Nếu thành công thì mọi chuyện có thể trở nên rất đơn giản.

Lục Minh vẻ mặt nghi ngờ nhìn Lâm Châu và hỏi:

“Cậu có cách gì?”

Lâm Châu mỉm cười.

“Phí xuất trận của tôi..”

Trong khu căn cứ của người ngoài hành tinh.

Những con Nihilego đang bay lượn tuần tra giữa các tòa kiến trúc.

Một tên dị giới mặc quần áo bảo hộ và đeo mặt nạ phòng độc đang dỡ từng kiện hàng tiếp tế từ trong container và chuyển ra bên ngoài.

Ở bên ngoài không gian Ultra, ngoài các vật liệu để xây dựng căn cứ ra thì chúng không thể sử dụng được thức ăn ở đây, cũng không cách nào thích ứng nổi với môi trường khí quyển ở Trái đất này.

Do đó, lúc nào chúng cũng cần những nguồn tiếp tế được vận chuyển đến từ không gian Ultra theo như yêu cầu của chúng.

Một tên dị giới đang mang thùng đồ đi đến nhà kho. Hắn gặp một người ngoài hành tinh khác đang đi phía đối diện nhưng không kịp tránh. Hai tên va vào nhau.

“Này, Rod, cẩn thận chút đi, đừng lơ đãng như vậy chứ.”


Một tên dị giới nói với giọng không hài lòng.

Tên người ngoài hành tinh được gọi là “Rod”, mỉm cười không nói gì, chỉ cúi đầu đi mất.

Tên dị giới mang thùng hàng đặt vào trong kho, xếp tới xếp lui được một lúc thì hắn thấy hơi mệt nên ngồi xuống nghỉ giải lao.

Một lúc sau, một người ngoài hành tinh khác mang theo thùng hàng bước vào, đặt thùng hàng xuống đất, nhưng lại vô tình va vào kệ hàng bên cạnh gây ra tiếng động khá lớn.

“Lại là mày à Rod! Sao lúc nào mày cũng lóng nga lóng ngóng thế!”

“Xin lỗi, xin lỗi.”

Rod gãi đầu xấu hổ, tính khí của ông chú Ork này không được tốt lắm.

“Lần sau cháu sẽ chú ý hơn.”

Sau khi xin lỗi, hắn lại quay lại làm việc tiếp.

Nhưng khi hắn quay lại container để lấy thêm một thùng hàng khác, thùng hàng này hơi nặng thì bỗng có người đến giúp hắn bê.

“Chú… chú Ork, cảm ơn chú.”

Rod tự dưng được giúp đỡ đâm ra thấy sợ. Ông chú Ork này sao tự nhiên lại tốt tính vậy nhỉ?

“Chú Ork” mỉm cười và vỗ vai hắn, nhìn thấy Rod rời đi, “chú Ork” giấu ra sau lưng quả PokeBall màu xanh đậm hình thù kỳ lạ ban nãy ăn trộm được từ trên người Rod.

Ánh sáng trên cơ thể người này biến đổi, và ngoại hình của hắn cũng biến đổi.

Hắn lại biến thành một người ngoài hành tinh khác!

Tên “người ngoài hành tinh” kỳ lạ đó bắt đầu rời khỏi vị trí, đi xung quanh tìm kiếm mục tiêu mới.

Cứ như thế, một đám người ngoài hành tinh bận rộn vận chuyển các thùng đồ, tản ra khỏi khu căn cứ mà không một tên nào phát hiện ra trong số chúng có thêm một “người” nữa.

“Người” này liên tục thay đổi hình dạng và nằm vùng trong đám người ngoài hành tinh. Nhất thời không tên dị giới nào phát hiện ra rằng giữa họ có “kẻ phản bội”.


“Người” này cứ dùng cách này và lấy trộm đi bảy quả PokeBall của bọn chúng.

Sau đó.

Nó bắt đầu mang theo PokeBall đi tìm đám Nihilego đang bay lượn tuần tra.

Nắm lấy cơ hội khi một con Nihilego bay tới chỗ khuất không ai thấy, nó lập tức lao lên, PokeBall phát ra ánh sáng thu con Nihilego vào bên trong quả bóng.

Đúng lúc đó, một lỗ đen nhỏ xuất hiện phía bên phải của nó, nó tiện tay vứt luôn PokeBall nhốt con Nihilego vào trong đó.

Con Nihilego kia vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra. Nihilego còn chưa kịp định thần việc mình bị bắt vào trong một quả PokeBall thì đã bị ném vào trong một cái hố, thoắt cái nó đã chui qua cái hố đó, đến một nơi hoàn toàn xa lạ. Ở đây còn có mấy người cũng xa lạ đang nhìn nó…

Σ(っ°Д°;)っ!!!

Con Nihilego lập tức nhận ra điều bất thường! Nó giãy giụa nhằm phá hỏng quả Pokeball.

Nhưng rõ ràng bên kia đã thiết kế cái bẫy này rất kĩ càng.

Sương muối lạnh buốt bất ngờ ập xuống, Pokeball biến thành một nhà lạnh. Nhiệt độ giảm xuống mức hóa băng ngay tức thì, và dường như đủ để đóng băng mọi thứ!

Dưới cuộc tấn công lén lút bất ngờ này, con Nihilego dần trở nên đông lạnh và cứng ngắc trong quả PokeBall, cơ thể nó bị tê liệt dần, không thể cử động được nữa.

Quả PokeBall nhốt con dị thú Ultra mà Braixen dùng Hyperspace Hole ném qua bên này bị khống chế ngay tức khắc, Nihilego từ từ ngừng giãy giụa.

“Eevee của Thiệu Thiên sử dụng kỹ năng “một đàn Eevee” hóa thành Glaceon, trong miệng nó phun ra Ice Beam* để biến quả PokeBall thành một khối băng cứng.

(*) Ice Beam (Tia sáng băng giá): chiêu thức của Pokemon hệ Băng có tác dụng khiến đối thủ bị đông cứng tức thì và mất đi khả năng chiến đấu.

Sự phối hợp của mấy con Pokemon đã xử lý gọn ghẽ một con dị thú Ultra mà thần không biết, quỷ không hay, chẳng phải đổ chút máu nào mà đã giảm được 1/7 khả năng chiến đấu của quân địch!

Lâm Châu quay lại nhìn rồi hỏi Lục Minh đang ngơ người:

“Sao? Có muốn gia nhập hội anh em không?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.