Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 225: Capture Styler*


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 225: Capture Styler*

Editor: Nguyetmai

(*) Capture Styler (Con trỏ săn bắt): một thiết bị sử dụng tia sáng kết nối với thần kinh Pokemon để giao tiếp với chúng.

“Liên Minh Pokemon nhìn giống như một chính thể độc lập nhưng thực chất nó chỉ là một bàn cờ cho các quốc gia chơi với nhau và là một công cụ để khai thác mê cung.”

Lâm Châu không hiểu.

“Tại sao các quốc gia không đường đường chính chính khai thác Pokemon và mê cung?”

Zapp lắc đầu nói:

“Cháu nghĩ Pokemon và khoa học kỹ thuật, cái nào dùng cho chiến tranh sẽ mạnh hơn? Hữu dụng hơn?”

Chiến tranh?

Lâm Châu sững sờ.

Sự phát triển của khoa học kỹ thuật là sức mạnh quan trọng nhất cho sự phát triển của con người, hơn nữa còn được dùng cho lĩnh vực quân sự, từ vũ khí hạt nhân, tên lửa điều khiển đến quân hạm, xe tăng, máy bay chiến đấu.

Pokemon ở cấp Quán Chủ có tác dụng tương đương với vũ khí chiến tranh hạng nặng, nghe nói một vài chủng loại Pokemon cấp Thiên Vương có khả năng tấn công mạnh, lực sát thương ngang với đạn hạt nhân.

Pokemon hơn những trang bị vũ khí chiến tranh ở chỗ chúng linh hoạt hơn, có thể kiểm soát sử dụng trong nhiều tình huống hơn.

Thế nhưng, Pokemon cũng tồn tại khuyết điểm, đó là khó vận dụng khi tác chiến quy mô lớn.

Việc đào tạo Pokemon rất khó khăn, việc nuôi dưỡng rất tốn kém, nếu dùng cùng một mức vốn đầu tư đó có thể sản xuất ra nhiều trang bị vũ khí hơn.

Tuy Pokemon cấp Thiên Vương hoàn toàn có thể coi như vũ khí cấp chiến lược song cực kì khó để đào tạo một con cấp Thiên Vương.


Đó là một việc mà bạn bỏ ra vốn liếng nhưng lại chưa chắc đã có kết quả.

“Không dễ phân định cái nào mạnh hơn…”

“Cho nên các quốc gia sẽ không từ bỏ con đường khoa học kỹ thuật nhưng lại không có sức lực để đi tranh giành tài nguyên mê cung có hạn, bởi vì như vậy sẽ gây chậm trễ rất nhiều đến sự phát triển.

Nên họ dứt khoát, giao hết quyền khai thác tài nguyên mê cung cho Liên minh Pokemon, cùng trao đổi với nhau thành quả nghiên cứu khoa học.

Như vậy có thể ngăn ngừa tranh chấp một cách hiệu quả nhất, để cả hai bên đều an tâm phát triển cùng lúc con đường khoa học kỹ thuật và Pokemon.”

Lâm Châu nhíu mày hỏi:

“Chúng ta sắp có chiến tranh sao?”

Cậu nghe ra từ trong lời tự thuật của Zapp hình như giữa các quốc gia và Liên minh Pokemon đang gấp rút phát triển lực lượng quân bị cho chiến tranh?

“Xem ra cháu thật sự vẫn không biết…”

Zapp không hề bất ngờ.

“Nếu Liêm Câm đã không nói cho cháu biết vậy thì chú cũng không thể nói với cháu, đợi đến khi cháu có đủ thực lưc để nhìn rõ chân tướng tự khắc có người sẽ nói với cháu. Nhưng, cháu phải chuẩn bị tâm lý trước, sớm muộn gì thì chiến tranh cũng sẽ nổ ra.”

Có một số chuyện Zapp không thể tùy tiện nói ra, nhưng đã đưa lời nhắc nhở ẩn dụ với Lâm Châu để cậu chuẩn bị sớm.

Thực ra…

Ông không biết rằng Lâm Châu đã từng nhìn thấy cả người da xanh nhỏ bé, cũng đã biết đến sự tồn tại của không gian Ultra, kết hợp thêm thế cục giông tố sắp đến giữa Liên Minh Pokemon và các quốc gia.

Lâm Châu cũng không thể không suy đoán ra, chiến tranh ở đây là như thế nào.


Khả năng cao nhất chính là chiến tranh với người ngoài hành tinh!

Xem ra quả nhiên người ngoài hành tinh có đối địch với con người, Lâm Châu vừa nghĩ tới việc này đã cảm thấy hơi đau khổ, có ai đang yên đang lành lại muốn đi đánh nhau đâu cơ chứ.

Cũng không biết rốt cuộc những con dị thú Ultra trong thế giới hiện thực mạnh chừng nào, số lượng bao nhiêu. Trước đó cậu chỉ bắt gặp một Nihilego nên cũng không phán xét được.

Zapp nhìn Lâm Châu đang cúi đầu trầm tư, ông mỉm cười và nói:

“Cháu cũng đừng nghĩ nhiều quá, việc này còn chưa biết khi nào mới xảy ra, một trăm năm nay vẫn yên ổn đấy thôi.”

“Cho dù chiến tranh có nổ ra thật, trời có sụp cũng có bên trên chống đỡ rồi mà. Các quốc gia không ngần ngại từ bỏ tranh đoạt tài nguyên mê cung để cho Liên Minh Pokemon chuẩn bị nhiều năm như thế, dù thế nào cũng có thể ứng phó được.”

Zapp cũng ý thức được vừa rồi mình đã nhiều chuyện với Lâm Châu, chẳng hiểu sao lại nhắc đến chuyện này.

Với tuổi tác hiện giờ của cậu, ở trong giới huấn luyện viên chỉ được coi là một đứa trẻ, còn con đường phía trước phải đi rất dài, nếu có cần phải tới chiến trường thì cũng không đến lượt cậu.

Du thuyền tiếp tục lướt trên mặt biển.

Hướng bên trái trước mặt họ, có thể thấy thấp thoáng một đường bờ biển, giống như đất liền.

Zapp chỉ tay nói:

“Đường bờ biển bên đó là lãnh thổ Campuchia, không phải là một nơi tốt lành với huấn luyện viên.”

“Bởi vì bản thân khu vực này quá hỗn loạn, kiểm soát, chấp hành pháp luật yếu kém, nảy sinh rất nhiều điểm tối, là nơi đám thợ săn rất thích xuất hiện.”

“Ở đây còn có cả thợ săn?”


Lâm Châu kinh ngạc hỏi.

Cậu có biết về thợ săn, vì trước đó trong mê cung đã nghe đội trưởng tiểu đội thám hiểm Bàng Nhiên nói.

Thợ săn, là một nhóm huấn luyện viên phạm pháp của Liên minh, thường xuyên xuất hiện trong mê cung làm những việc phi pháp.

“Những thế lực đen tối ở đây quá phức tạp, Liên minh Pokemon cũng không giải quyết được, cho nên tạm thời cũng cứ bỏ ngỏ ở đây.”

Zapp nói.

“Chúng ta chỉ cần cẩn thận đừng để chạm mặt bọn chúng là được. Ở đây được coi là địa bàn nơi chúng hoành hành ngang ngược, nếu xảy ra xung đột chúng ta sẽ rất dễ bị tổn hại.”

Lâm Châu gật đầu.

Phép vua còn thua cả lệ làng nữa mà.

Du thuyền lại chạy về phía trước thêm một lúc.

Lâm Châu phát hiện phía trước xuất hiện một số điểm bất thường.

Trên bầu trời, mây đen dày đặc, gió lớn cuồn cuộn, sóng biển tung trào hình thành một vòng xoáy khổng lồ, dường như muốn cuốn tất cả mọi thứ vào trong rồi xé nát.

Ở giữa những đám mây đen bao phủ, hình như có một hòn đảo đang được vòng xoáy bao quanh.

“Nhìn thấy hòn đảo đang bị xoáy nước bao quanh kia không, đó chính là nơi cần điều tra lần này.”

“Ba tháng trước, xung quanh hòn đảo này bắt đầu xuất hiện một vài xoáy nước, khi đó chú đã thử vào trong mấy lần nhưng bị thuyền cướp biển của thợ săn chặn lại ở bên ngoài.”

“Lần này đến, môi trường ở đây dường như còn tồi tệ hơn lần trước.”

Zapp nhíu mày nhìn hòn đảo bị bao phủ bởi hiện tượng thời tiết xấu, dự cảm không lành trong lòng ông càng mãnh liệt hơn.

“Thuyền của chúng ta cũng không tiến lại quá gần nơi này được.”

Lâm Châu nhìn dòng nước ngút trời, xoáy nước cuồn cuộn. Nếu con thuyền nhỏ này của bọn họ dám đi qua nhất định sẽ bị lật!


“Không sao, chúng ta sẽ dùng Pokemon để tiếp cận.”

Zapp đổi phương hướng, cho du thuyền dừng lại một hòn đảo gần đó, hai người xuống thuyền, lên đảo.

“Chúng ta phải làm thế nào?”

“Chờ chút, để chú tìm đã.”

Zapp đi lên bờ, lấy một cái lư đốt hương ném xuống biển, một luồng năng lượng thần bí đặc biệt khuếch tán trong lòng biển.

Không lâu sau, Lâm Châu nhìn thấy có rất nhiều Pokemon đại dương giống như bị thu hút cùng hội tụ với nhau.

Zapp đảo mắt, tìm kiếm mục tiêu thích hợp trong biển, đồng thời ném từ bên hông ra một thiết bị như một cái điện thoại vô tuyến.

Capture Styler!

Lông mày Lâm Châu khẽ giật, đồ vật mang tính đại diện nhất của một nhân viên kiểm lâm đã xuất hiện.

Trong tôn chỉ của Liên minh Kiểm lâm có ghi một dòng là “Không chấp nhận sử dụng Pokeball.”

Bọn họ cho rằng sử dụng Pokeball không phải là một việc lành mạnh. Pokemon bị con người bắt lại một cách cưỡng ép, phải xa rời tự nhiên.

Lâm Châu cũng không tiện nói đúng sai, thực ra thiết kế của Pokeball vô cùng thân thiện với Pokemon, cũng không hẳn tất cả Pokemon đều thích hoang dã.

Nhưng suy cho cùng đây là tôn chỉ của tổ chức người ta, cũng giống như ẩm thực hai miền Bắc Nam cũng có sự khác nhau vậy.

Có điều, những nhân viên kiểm lâm quả thực không sử dụng Pokeball.

Hơn nữa, để không sử dụng Pokeball, nhân viên kiểm lâm còn phát minh ra một loại thiết bị hoàn toàn mới – Capture Styler.

Thiết bị có tác dụng có thể khiến Pokemon ngoan ngoãn trong thời gian ngắn, nghe lời con người và giao tiếp với họ, từ đó đạt được hiệu quả “mượn tạm” sức mạnh của Pokemon hoang dã.

Không bắt Pokemon, không nhốt chúng trong Pokeball, nhưng trong thời điểm cần thiết, có thể giao tiếp, sử dụng chúng, mượn sức mạnh của Pokemon mới chính là tôn chỉ của Liên minh Kiểm lâm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.