Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 204: Đố kỵ (1/2)


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 204: Đố kỵ (1/2)

Editor: Nguyetmai

Braixen của Lâm Châu đã đột phá đạt đến cấp Nhập Môn từ khi tham gia cuộc thi cấp thành phố rồi.

Hiện giờ qua vài tháng được cung cấp đầy đủ tài nguyên cao cấp là quả thần kỳ và chế độ huấn luyện không ngừng nghỉ như vậy, đến nay khoảng cách đột phá cấp bậc năng lượng tiếp theo cũng chỉ còn một bước.

Lâm Châu đoán chừng có lẽ cũng chỉ trong mấy ngày này.

Trưởng ban giám khảo cau mày nhìn Lâm Châu, nói thầm vào tai phó ban giám khảo ở bên cạnh:

“Cậu đi kiểm tra thông tin của thí sinh này đi.”

Kho dữ liệu của Liên minh Pokemon và kho dữ liệu của các quốc gia là riêng biệt, thông tin thí sinh trong tay bọn họ đều do các quốc gia tự cung cấp.

Trưởng ban giám khảo cứ có cảm giác không bình thường, cảm thấy cậu tên Lâm Châu này hình như là người đến từ Liên minh.

Về mặt nguyên tắc, người sinh ra trong gia đình huấn luyện viên sẽ không được phép tham gia cuộc thi quốc gia tại các nước, cho nên anh ta mới kêu người đến kho dữ liệu của Liên minh để đối chiếu.

Nhờ sự tiện lợi của internet hiện đại, kết quả đối chiếu rất nhanh đã được đưa ra.

“Cậu Lâm Châu này quả thực xuất thân từ dân thường, nhưng cậu ta lại có thân phận huấn luyện viên dự bị, trong tay có Pokedex bản thử nghiệm, đã từng tham gia sát hạch nội bộ, hình như tư cách thi cuộc thi đó là do Fujiwara Sakura cung cấp…”

“Fujiwara Sakura? Ả ôn thần của Ban Cảnh bị?”

“Chính xác, là cô ta.”

“Chà, một người thường sao có thể có quan hệ với người của Ban Cảnh bị chứ, lại còn là nhà Fujiwara.”


“Việc này thì không rõ.”

Ban Giáo dục của bọn họ cũng không thể lấy được tất cả thông tin trong kho dữ liệu của Liên minh, cho nên cũng không biết Lâm Châu và nhà Fujiwara có liên quan gì đến nhau.

“Trưởng ban giám khảo, việc này chúng ta xử lý thế nào?”

“Còn có thể xử lý thế nào nữa, coi như không biết là xong, dù sao cũng không phạm quy, không có chuyện gì thì cố gắng đừng đụng vào đám chó dữ ban Cảnh Bị đó.”

Trưởng ban giám khảo trong lòng thầm nghĩ, người tên Lâm Châu này còn không biết có quan hệ mật thiết gì với nhà Fujiwara không nữa, anh ta cũng chẳng rảnh dây dưa xui xẻo làm gì, coi như không biết thì hơn, đỡ phiền phức.

Lý do tại sao Pokemon của cậu ta có thực lực như vậy cũng coi như đã thông suốt, tám phần chính là có gia đình Fujiwara chống đỡ sau lưng.

“Vâng, biết rồi.”

Phó ban giám khảo gật đầu nói.

“Có điều, cậu Lâm Châu này có thực lực như vậy, tại sao khi đó lại không qua bài sát hạch nội bộ?”

“Việc này thì không rõ, có điều trên dữ liệu có hiển thị, sĩ quan huấn luyện phụ trách đợt sát hạch đó tên Lữ Lạc đã đưa ra một kết luận “chưa trở về đúng hạn, hành tung không rõ”.”

“Hành tung không rõ? Không nói gì khác nữa à?”

Trưởng ban giám khảo sững sờ.

“Khó nói, dù sao thông tin liên quan đến mê cung đều ở Ban Công tác mặt trận thống nhất và Ban Tìm kiếm, Ban Giáo dục chúng ta không thể đụng đến.”

“Được, tôi biết rồi, cứ như vậy trước đã.”


Trưởng ban giám khảo trong lòng hiếu kỳ, có điều hiện giờ đang thi, rõ ràng không phải là lúc để nói nhiều.

Anh ta và Lữ Lạc là đồng nghiệp cùng phòng ban, cũng coi như có quen biết, nên anh ta nghĩ đợi trở về sẽ hỏi cậu ta xem chuyện là như thế nào.

Trưởng ban giám khảo bên này thì thầm to nhỏ còn Lâm Châu bên kia lại chỉ tập trung vào việc “giải đáp” đề thi thực hành của cậu.

Lâm Châu thử tiến lại gần con Venipede.

Ánh mắt của con Venipede bị thương lộ rõ vẻ hung ác, bồn chồn lo lắng, sợ hãi đến mức phát ra năng lượng Poison Point dày đặc trên người.

Quả nhiên.

Lâm Châu căn bản không có cách nào lại gần nó.

Nếu bây giờ cậu dám tiến lên chạm luôn vào con Venipede này thì chắc chắn sẽ trúng chiêu thức và bị gai độc đâm vào tay.

Nếu đổi sang một người khác thì đặc tính Poison Point này sẽ rất hóc búa, khó giải quyết, nhưng khi có Lâm Châu ở đây, ứng phó với nó lại quá đơn giản.

Quầng sáng màu tím huỳnh quang mờ mờ hiện ra trên cơ thể Braixen.

Một đường xạ tuyến vô hình bắn thẳng vào con Venipede.

Sức mạnh siêu linh bện thành một sợi dây kết nối quy luật vô hình, liên kết giữa hai con Pokemon.

Sợi dây quy luật của Skill Swap (Hoán đổi đặc tính) được hình thành.


Hai con Pokemon hoán đổi đặc tính cho nhau.

Poison Point trên người Venipede biến mất, đồng thời Lâm Châu để ý thấy trên người của Braixen đứng bên cạnh đột nhiên xuất hiện một tầng năng lượng Poison Point dày đặc.

Thông thường đặc tính mà Braixen hoán đổi thông qua năng lượng Skill Swap không dễ kiểm soát cho lắm, không hề dễ dàng điều khiển như với con Venipede này.

Có điều như vậy cũng đủ rồi.

Lâm Châu chỉ cần trên người Venipede không còn đặc tính Poison Point là được, như vậy cậu có thể bôi thuốc cho nó.

Lâm Châu nhân khoảng thời gian ngắn ngủi mà Skill Swap có thể duy trì, vội vàng tiến lên bôi thuốc cho Venipede.

Hai giám thị bên cạnh thấy vậy vô cùng kinh ngạc.

Đó là Skill Swap?!

Con Braixen này còn biết cả chiêu thức hiếm?

Trình độ đào tạo cao, chiêu thức cao cấp… một dân thường sao có thể đào tạo được như vậy? Con Braixen này nhìn kiểu gì cũng thấy giống con Pokemon mà chỉ những con cháu nhà giàu mới có thể đào tạo ra được.

Lần này trong lòng trưởng ban giám khảo lại càng thêm tin chắc rằng, sau lưng cậu Lâm Châu này phải có sự hỗ trợ từ gia đình huấn luyện viên lớn.

Trong lúc trưởng ban giám khảo bên này còn đang mải suy nghĩ thì phía Lâm Châu đã điều trị xong cho Venipede.

Braixen hủy bỏ sợi dây liên kết của Skill Swap, đặc tính Poison Point trên người lại trả về cho Venipde như cũ.

Lâm Châu cầm Pokeball lên và thu Braixen về, chờ đợi giám thị cho điểm.

Trưởng ban giám khảo nhìn Lâm Châu, không do dự nhiều mà với lấy phiếu chấm điểm viết ngay vào đó một điểm mười tròn trĩnh!


Đùa à! Đây là người có “chống lưng” đó!

Tuy không biết gia thế cụ thể thế nào nhưng cho điểm tuyệt đối cũng chẳng mất cái gì.

Huống hồ, phần thi của Lâm Châu căn bản không có vấn đề gì, bốc phải một trong những đề thi khó nhất, nhưng lại nói được trạng thái bất thường của Pokemon và cũng giải quyết vấn đề một cách hoàn hảo.

Ba thí sinh còn lại nhìn thấy thành tích của Lâm Châu thì vô cùng kinh ngạc, vẻ mặt nhăn như ăn phải chanh.

Bọn họ không nhận ra được chiêu thức Skill Swap, tất nhiên cũng chẳng không thể nhìn ra Lâm Châu đã làm gì, thể hiện trình độ như thế nào.

Bọn họ chỉ nhìn thấy Lâm Châu tiến lên thoa thuốc trị bỏng một cách rất bình thường, sau đó con Pokemon đó được chữa khỏi luôn, tiếp sau đó trưởng ban giám khảo liền cho điểm tuyệt đối.

Như vậy là thế nào? Quá đơn giản rồi đấy! Lần này có khó hơn là bao so với việc tưới nước khi nãy chứ, sao lại cho điểm tuyệt đối? Cho bọn họ lên bọn họ cũng làm được!

Mấy người bọn họ trong lòng thầm bất bình, phẫn nộ. Nhất là cậu thí sinh được thông qua bài thi đó, không so sánh thì không tổn thương, mọi người đều gặp phải đề thi “đơn giản” cùng mức độ như nhau, dựa vào đâu mà tôi được bảy điểm còn cậu lại được điểm tuyệt đối?

Chơi bẩn! Chắc chắn là chơi bẩn!

Có điều, ba người họ lại không dám nói ra ý kiến bất đồng, ai dám nói? Dám quấy nhiễu trật tự thi sẽ bị cấm thi cả đời!

Thí sinh thông qua đó tuy trong lòng bất bình nhất nhưng cũng lại ngoan ngoãn nhất.

Tuy điểm số không bằng nhưng dù gì cũng đã thông qua rồi, vẫn không nên phá rối, đợi sau này lấy được tư cách huấn luyện viên rồi tính.

Đợi đến lúc đó tìm cách để tố cáo là thoải mái ngay thôi!

Thứ gọi là đố kỵ vẫn luôn được tạo ra như vậy, nếu thất bại hoàn toàn sẽ không dễ dàng nảy sinh đố kỵ như thế, mà ngược lại là do thành tích thấp mới càng không nhận ra điểm thua kém của bản thân, nảy sinh suy nghĩ sai lệch.

“Được rồi, đã chấm điểm xong, bài thi của nhóm này đã kết thúc, quay về chờ thông báo bài thi tiếp theo, không nhận được thông báo thì yên tâm chuẩn bị năm sau thi lại, được rồi, mau ra ngoài đi.”

Bài thi thực hành giai đoạn thứ hai kết thúc, bốn người nhóm Lâm Châu lần lượt rời khỏi phòng thi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.