Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 192: Thu hoạch
Editor: Nguyetmai
Một chiêu thức như Substitute rất phổ biến. Hầu hết các Pokemon đều có thể học được.
Hơn nữa, hiệu quả có thể đạt được khi sử dụng trong thực tế cũng khỏi phải bàn cãi.
Tuyệt kỹ bảo toàn tính mạng!
Tuy nhiên, nó cũng tồn tại một vấn đề, đó là tiêu hao quá nhiều thể lực!
Chiêu thức Substitute này sở dĩ được dùng làm kế thoát thân, bảo toàn tính mạng của Pokemon là bởi vì mỗi lần sử dụng đều tiêu hao lượng lớn thể lực của Pokemon.
Cho nên sau khi dùng Substitute xong, Pokemon gần như không còn sức lực để chiến đấu tiếp nữa.
Do đó, chiêu thức này thường được dùng như cách thoát thân giữ mạng cuối cùng.
Nhưng…
Lâm Châu lại có Servine, một Pokemon biết các chiêu thức Synthesis (Quang hợp), Ingrain (Vươn rễ) và Giga Drain (Siêu cấp hấp thu).
Năng lực hồi phục “tầng tầng lớp lớp” của ba chiêu thức có thể nói là cực kì mạnh. Đấy là không có điều kiện, nếu mà có thì Servine chỉ cần hấp thu dinh dưỡng một lần là trên đầu nó có thể nở cả hoa.
Advertisement / Quảng cáo
Vậy nên có thể nói việc hồi phục thể lực nhanh chóng là một điều không quá khó khăn với Servine.
Một chiêu thức như Substitute dùng cho Pokemon như Servine sẽ có tiềm năng khai thác cực lớn.
Do đó, Lâm Châu lựa chọn ngay chiêu thức Substitute.
Ngón tay cậu tiếp tục lướt trên máy tính bảng.
Bây giờ, cậu chỉ còn lại duy nhất một cơ hội lựa chọn, trong khi những chiêu thức hay ho còn rất nhiều.
Leaf Storm (Cơn lốc lá), Solar Beam (Tia sáng Mặt Trời), Hypnosis (Thuật thôi miên)…
Rất nhiều những bí ngọc chiêu thức thường hiếm thấy trên thị trường nay đều bày hết ra trước mặt cậu, để cậu có cơ hội sở hữu chúng miễn phí.
Thật sự rất khó chọn lựa.
Lâm Châu đã chọn rất lâu rồi mà vẫn chưa quyết định được.
Xem xong một loạt chiêu thức thì có một cái thuộc dạng hiếm khiến Lâm Châu có hứng thú.
Natural Gift (Món quà tự nhiên).
Nghe nói đấy là một chiêu thức cho phép sử dụng năng lượng hoa quả để tạm thời tăng sức mạnh và hiệu quả. Còn hiệu quả cụ thể ra sao thì Lâm Châu cũng không rõ.
Bởi vì chiêu thức này quá hiếm gặp.
Dù là trong thực tế hay lý thuyết thì chiêu thức này đều rất ít được chú ý tới.
Cậu cũng chưa từng thấy ai sử dụng nó hay thấy bán trong chi nhánh bí ngọc đấy.
Natural Gift thuộc vào dạng chiêu thức hiếm nhưng lại không được săn đón cho lắm.
Tuy nhiên.
Nếu chiêu thức này thực sự hiệu quả, tạo ra hiệu ứng tốt cho việc vận dụng năng lượng hoa quả thì chắc sẽ rất thích hợp với Servine.
Bởi vì nó có thể tự sản xuất hoa quả, chắc có ưu thế ở mảng này…
Vậy có nên chọn chiêu thức này hay không?
Lâm Châu phân vân.
Cậu không biết cụ thể về hiệu quả của chiêu thức này, hơn nữa nó chỉ có thể là lựa chọn thay thế mà thôi.
Chủ yếu là Lâm Châu đã chọn hai chiêu thức Giga Drain và Substitute cho Servine rồi, cộng thêm hai chiêu thức Synthesis, Ingrain mà tên nhóc này mới đây vừa học được. Tổng cộng đã có bốn chiêu thức mới rồi.
Rồi lại còn có những chiêu thức mà Servine tự học được như Energy Ball, Vine Whip và Leaf Tornador.
Số lượng chiêu thức mà Servine sở hữu đã quá nhiều rồi.
Một nghề thì sống đống nghề thì chết. Không phải cứ càng nhiều chiêu thức càng tốt.
Bởi vì không phải Pokemon cứ học xong chiêu thức là xong, mà nó còn cần thời gian và tinh lực để luyện tập, mài giũa mới có thể từ từ tinh thông được.
Nếu chỉ biết chút xíu hay ở mức bắt đầu thì cũng chẳng khác gì với không biết.
Do đó, Lâm Châu thấy rằng cứ để Servine luyện tập cho tốt những chiêu thức nó biết hiện tại trước, sau đó mới luyện những cái khác.
Nghĩ đi nghĩ lại thì học thêm Natural Gift vào lúc này cũng không phù hợp cho lắm.
Nhưng nếu không có lựa chọn nào tốt hơn thì cùng lắm là chọn chiêu thức này, để đấy cho Servine học sau.
Advertisement / Quảng cáo
Lâm Châu vừa nghĩ vừa tiếp tục lướt xuống dưới xem, hình như không có cái nào phù hợp hơn…
“Hửm?!”
Lâm Châu nhướng mày, ngạc nhiên khi nhìn thấy một phần giới thiệu sản phẩm.
Còn có cả bí ngọc của loại chiêu thức này sao?
“Bí ngọc chiêu thức loại này, tôi có được chọn không?”
Lâm Châu cầm chiếc máy tính bảng và chỉ vào viên bí ngọc hiển thị trên màn hỉnh, sau đó hỏi gã Huân tước bủn xỉn.
“Cái nào? Cậu không cần khách sáo, cậu có thể chọn tùy thích bất kỳ bí ngọc nào trong đây.”
Nhưng khi lão ngó đầu sang nhìn loại bí ngọc mà Lâm Châu chỉ thì vẻ mặt có hơi thay đổi.
“Bí ngọc của chiêu thức này à… tôi không biết là trong kho vẫn còn cơ đấy. Tuy không phải mặt hàng “hot” nhưng thực ra cũng là một loại bí ngọc khá quý hiếm.”
Lâm Châu dẩu môi.
“Trước đó ông có nói, chọn loại nào cũng được mà.”
“Tất nhiên tôi sẽ không nuốt lời, cậu muốn bí ngọc chiêu thức này, ấn chọn là được.”
Huân tước Jon mỉm cười làm như rất hào phóng và không để tâm đến chuyện này.
Nhưng sắc mặt của tay giám đốc chi nhánh bí ngọc thì càng lúc càng khó coi. Lâm Châu càng chọn thứ đáng tiền thì hắn càng phải bù vào nhiều hơn. Thử hỏi, sắc mặt hắn còn vui vẻ được không.
Không được, không làm ở đây được nữa. Ai mà dọn dẹp được cái mớ rối rắm này chứ.
E rằng sau lần này cái chi nhánh này chắc phải đóng cửa mất.
Lâm Châu gật đầu, hoàn thành việc chọn viên bí ngọc cuối cùng.
Ba viên bí ngọc đã được chọn xong, thù lao cho nhiệm vụ lần này cũng đã thanh toán xong.
Lâm Châu khá hài lòng với lần thu hoạch này.
Giá trị của bí ngọc sẽ tùy vào từng người sử dụng.
Bởi vì sản lượng của chúng không ổn định.
Không giống như hoa quả có thể được trồng và sản xuất hàng loạt, số lượng khai thác được và chủng loại bí ngọc cụ thể khai quật được đều không thể xác định.
Do đó, đạt được loại bí ngọc mình muốn đã là một điều không tồi rồi.
Gã Huân tước tự tay mở kho lưu trữ, cho cậu được tự do lựa chọn ba viên đã là hết sức đáng giá, hết sức tiết kiệm rồi!
Có được thu hoạch như này thì chuyến đi lần này của cậu cũng không lãng phí.
Hơn nữa, trong quá trình làm nhiệm vụ còn vô tình tìm được Di vật thần tích, Braixen của cậu may mắn học được HyperSpace Hole nữa!
Đúng là “bội thu” rồi!
Huân tước bủn xỉn đưa máy tính bảng cho người bên cạnh và dặn dò công việc, sau đó nói:
“Được rồi, ba viên đều đã chọn xong, hôm nay tôi sẽ điều phối bên kho, sau đó gửi thẳng cho cậu, dự tính là sáng mai sẽ đến tay cậu, thế nào?”
“Vậy thì cảm ơn ông rất nhiều.”
Lâm Châu nói lời cảm ơn, lão béo người Anh này cũng được đấy. Trả thù lao rất có tâm, ngày mai cậu đã nhận được hàng rồi.
Advertisement / Quảng cáo
“Không cần khách sáo, không cần khách sáo, sau này khi phòng gym mới được xây dựng ở Tân Chử, chúng ta còn phải giúp đỡ lẫn nhau nhiều.”
Gã Huân tước bủn xỉn cầm tẩu thuốc, mỉm cười và nói.
“Phía tôi có rất nhiều nguồn vốn và tài nguyên, dù là bí ngọc, hoa quả, PokeEgg hay PokeBall… cứ có dự án hợp tác nào, Lâm, cậu có thể ưu tiên nghĩ đến phía chúng tôi trước nhé.”
“Chuyện này thì tôi không tự quyết được, vì phòng gym không phải của mình tôi. Nhưng nếu có tôi sẽ giới thiệu bên ông, bủn… à quên, Jon, ông là một đối tác có thực lực kinh tế đáng để tin cậy.”
Lâm Châu chỉ có thể nói mấy câu khách sáo, dù cậu không giỏi chuyện này lắm nhưng cũng nên nể mặt người ta một chút.
Tuy nhiên nếu có cơ hội hợp tác thật thì tìm lão béo người Anh này cũng được.
Ông ta có tiền, có người, có gia thế, cảm giác như việc gì cũng có thể làm được.
Ví dụ, nếu phòng gym của bọn họ cần số lượng lớn bí ngọc cơ sở, thì lão béo người Anh này có trong tay tập đoàn Khoa Nguyên, có thể cung cấp hàng. Giá cả vừa được ưu đãi, hợp đồng vừa được thực hiện nhanh chóng, tốt hơn nhiều so với một số kẻ “hữu danh vô thực” ngoài kia.
Chuyện này để sau khi gặp các cổ đông khác của phòng gym sẽ thảo luận vậy.
Lâm Châu ghi lại việc này, sau đó nói:
“Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi xin phép đi trước.”
Gã Huân tước bủn xỉn cũng không giữ cậu lại lâu, sau khi nói mấy câu “sau này hợp tác thường xuyên nhé” xong, Lâm Châu liền rời khỏi chi nhánh hãng bí ngọc, trở về nhà.