Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 190: Thanh toán


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 190: Thanh toán

Editor: Nguyetmai

Tại Cửu Nguyệt Ốc.

An Khả ngồi sau quầy và đang quan sát cấu trúc sinh học của lát quả thần kỳ qua kính hiển vi.

Việc nghiên cứu trái thần kỳ vẫn không có bước đột phá hay tiến bộ nào kể từ khi Lâm Châu đưa hạt giống cho cô đến giờ.

Chủ yếu là do hạt của nó quá quý hiếm.

Nếu buộc phải cắt hạt giống để lấy mẫu thì chắc chắn sẽ gây ra tổn hại và hậu quả sẽ khó lường được.

Do đó họ không có mẫu lát hạt giống, chỉ có thể quan sát trên thịt quả, cho nên tiến triển nghiên cứu tương đối chậm.

An Khả đẩy kính hiển vi ra, dụi mắt rồi lấy cây bút ghi chép lại những gì quan sát, phát hiện được trong hôm nay vào cuốn sổ nghiên cứu.

Công việc nghiên cứu của một Breeder rất phức tạp và khô khan. Cho dù đó là Pokemon học hay cây quả học đều cần phải liên tục quan sát các quy luật thay đổi sinh học mỗi ngày.

Đối với một nghiên cứu, phải mất một vài năm, nhiều thập kỷ hoặc thậm chí là một thế hệ để thực hiện nó.

Để cho ra một công trình nghiên cứu có khả năng phải tốn thời gian mấy năm, mấy chục năm, thậm chí cả đời người.

Cánh cửa tiệm Cửu Nguyệt Ốc bị đẩy ra.


Một vị khách bước vào.Advertisement / Quảng cáo

An Khả đứng dậy, cử động phần eo và cổ có chút căng cứng vì ngồi quá lâu.

Khách hàng là một cô gái.

Trông cô ấy rất bình thường, không quá xinh đẹp cũng không có gì đặc biệt cả.

Cô gái loanh quanh chỗ kệ để hàng, trong tay ôm một con Sylveon trông rất khỏe mạnh, nó vẫy vẫy hai cái tai, chiếc mũi nhỏ ngửi ngửi xung quanh.

Tuy cô gái đó nhìn thì giống như đang chọn mua đồ trên kệ nhưng mắt lại lén đảo tứ phía, như thể đang tìm thứ gì đó hoặc ai đó.

An Khả bước tới từ phía sau cô gái, cất tiếng hỏi:

“Xin chào, cho hỏi bạn cần gì?”

“Á!”

Cô gái chột dạ giật bắn cả mình, lúc này mới nhìn thấy An Khả, cô ấp úng nói:

“Không, không có gì… à… ừ… Tôi muốn mua một số thực phẩm bổ dưỡng cho “con gái” của tôi, dạo này nó không được khỏe lắm.”

Cô gái giơ Sylveon của mình lên, căng thẳng tới nỗi tí nữa thì gí nó vào mặt An Khả.


???

Sylveon vẻ mặt không hiểu quay đầu nhìn chủ nhân của mình, rõ ràng nó khỏe mạnh lắm mà!

An Khả nhìn Sylveon, rồi lại nhìn cô gái, sau đó nở nụ cười, nghiêng đầu và nói:

“Được, tôi sẽ làm cho bạn một ít viên năng lượng nhé.”

An Khả đi đến bên cạnh kệ, chọn một vài loại quả rồi lấy cái máy làm viên năng lượng và bắt đầu chế biến.

Cô gái ôm Sylveon cũng đi tới xem, cô cứ đứng một bên do dự, sau đó mới ấp úng nói:

“Tiệm của chị không phải có một nhân viên à?”

An Khả chớp mắt.

“Bạn đến tìm Lâm Châu hả?”

“Hả? Không! Tôi không đến tìm cậu ta!”

“À, ý tôi là…”

“Không! Không! Tôi chỉ tiện đường ghé vào xem thôi, không phải cố ý đến tìm cậu ta đâu!”

“Tôi còn chưa nói…”

“Tôi tuyệt đối không phải nhân lúc nghỉ hè, đi từ thành phố khác đến đây rồi giả vờ làm khách hàng để đến gặp cậu ta đâu! Tuyệt đối không phải! Chủ tiệm chị phải tin tôi nhé!”

“…”

(> _


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.