Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 36


Đọc truyện Cuộc Chiến Vương Quyền – Chương 36

Tất cả gia đình đều vào lúc sáng sớm đi tới Aixia. Sau khi các gia đình thăm hỏi lẫn nhau, Edward đem thời gian lưu lại cho bọn họ, đặc biệt cho phép người hầu mấy ngày nay không cần làm việc, đem tất cả các công việc giao cho người hầu đại công cao cấp hơn, sau đó liền chỉ dẫn William rời đi. William đối với thành viên gia tộc Letterman so với người xa lạ còn muốn xa lạ hơn, cần Edward chủ động giật dây gia tộc Letterman, giới thiệu lẫn nhau, lấy làm bước đệm, mà Edward cũng muốn mượn cơ hội này quan sát một chút người trong gia tộc Letterman.

Trong thư phòng trang viên tinh xảo giờ khắc này nhét đầy người, Edward quét một vòng, phát hiện gia tộc Letterman lúc này được phát động toàn viên rồi, tất cả đều có chút địa vị, có thể cùng mẹ đẻ William tiểu thư Margaret kéo lên quan hệ trực điểm đều chạy tới Aixia. Ở phòng tiếp khách, bọn họ đầu tiên nhìn thấy William đi theo phía sau Edward, mắt từng người lập tức đều đỏ lên, một mặt dung hợp kinh hỉ, thương cảm, biểu hiện phức tạp hoài niệm cùng kích động. Edward không bài trừ trong những người này có ai quan hệ cực kỳ thân mật cùng tiểu thư Margaret hay không, người tồn tại chân chính quan tâm đến William, có điều phần lớn người, e rằng chỉ đang diễn trò, đặc biệt mấy mợ cùng dượng kia, trong đó có mấy người căn bản không có tiếp xúc cùng tiểu thư Margaret, hai mắt cũng rưng rưng, một bộ kích động cửu biệt chí thân khi gặp lại, dáng vẻ kệch cỡm đến nỗi khiến Edward không ngừng cau mày.

Vương trữ vẻ mặt không vui, nhà Letterman rất nhanh liền lĩnh hội tâm thần, thu lại vẻ mặt khuếch đại, lần nữa khôi phục quý tộc rụt rè cùng tao nhã.

Lúc này Edward mới hòa hoãn vẻ mặt, liếc nhìn William ngồi ở bên cạnh mình. Tuy rằng cật lực áp chế, thế nhưng Edward vẫn có thể nhìn ra vẻ kích động trên mặt William, Edward theo ánh nhìn William, cuối cùng nhìn thấy ngồi ở bên ngoài vị kia cùng William con thú nhỏ có ba phần tương tự trên người, con thú nhỏ đối diện tầm mắt Edward, lập tức cúi đầu thật sâu, dáng vẻ ngượng ngùng cùng với William giống nhau như đúc.

“Nếu ta nhớ không lầm, tên của ngươi hẳn là Stephen.” Edward chủ động mở miệng nói. Người ngồi ở bên cạnh Stephen nhẹ nhàng đẩy hắn một cái, thấp giọng nói: “Nhanh trả lời vương trữ đi.” Stephen có chút hoảng sợ trượt xuống ghế, từng bước nhỏ đi đến trước mặt Edward, lấy mũ xuống, cúc cung sâu sắc, âm thanh như muỗi lẩm bẩm nói: “Nguyện Orgona phù hộ ngài, vương trữ điện hạ… Ta, tên của ta đúng thật là Stephen.” Hắn động tác hành lễ vô cùng tiêu chuẩn, thế nhưng tay cầm mũ khẽ run, xem ra cực kỳ sợ hãi.

Edward vẻ mặt ôn hòa, giơ tay ra hiệu hắn đứng dậy, rồi hướng về hắn nói: “Cùng ca ca ngươi ngồi cùng một chỗ đi, huynh đệ các ngươi hơn nửa năm không gặp mặt, nhất định vô cùng nhớ nhung đối phương.”

Tôi tớ ở trong gian phòng lập tức đem ghế chuyển tới bên cạnh Edward. Stephen cảm kích liếc nhìn Edward, một lần nữa cúi người chào thật sâu, hoảng loạn hoang mang kéo mũ xuống, chạy đến bên người William. William lập tức nhảy xuống ghế, chăm chú bảo vệ đệ đệ mình, thời điểm chia cách, viến mắt hai đứa bé đỏ hồng, xem ra có rất nhiều chuyện mà hai huynh đệ muốn nói, thế nhưng do hiện trường nhiều người như vậy, trước mắt chỉ có thể đành nhịn.

Edward mỉm cười nhìn hai đứa bé. Stephen là con riêng của tiểu thư Margaret cùng Richard thị vệ bảo vệ bên cạnh bà, Richard là một người dân bình thường, có điều thú hình hắn là sư tử biến dị thân ưng đuôi rắn thú có cánh, cả người vảy giáp, huyết thống kém không thể so với quý tộc, mà tiểu thư Margaret chính là một vị quý tộc, bởi vậy Stephen thực lực cũng không yếu, căn cứ từ tin tức vương đô truyền đến, trình độ hắn đã là cấp 3 trung cấp. Chỉ là cái đầu hơi thấp, thế nhưng thân dài vững vàng chặt chẽ, hiện tại vừa đúng 10 tuổi nhưng xem ra Stephen vẫn gầy yếu vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn cằm nhọn ra, tóc thưa thớt, tay chân tinh tế như muốn đứt từng khúc. Hắn có một đôi mắt oánh nhuận, một khắc không ngừng từ trong bóng tối đánh giá xung quanh, đầy cảnh giác cùng kinh hoảng, vẻ mặt hắn căng thẳng, biểu hiện sợ hãi, nhất cử nhất động cẩn thận từng li từng tí một, khi đi tới bên người William, hắn lập tức cầm lấy tay William, rốt cuộc tìm được sự giúp đỡ.


Xem ra đứa nhỏ này ở nhà Letterman không được chăm sóc quá tốt. Edward thầm nghĩ. Hoặc là không thiếu thốn vật chất, nhưng rất có thể tinh thần bị bạo lực. Edward mơ hồ nhớ tới kết cục của người thị vệ kia chính là trong bóng tội bị xử tử, dù sao Stephen tồn tại chứng minh ông cùng tiểu thư Margaret, chính là chân chính thông dâm cùng vương hậu bệ hạ, mà vương hậu thông dâm cũng chính là tội phản quốc phán xử chặt đầu. Cứ coi như Margaret còn sống sót, quốc vương vì William, sẽ không tính toán vấn đề của bà, thế nhưng gặp qua thị vệ Lôi Trì chắc chắn sẽ chết, Stephen vừa mất đi cha mẹ, hắn liền bị ép đi tới nơi mình chưa bao giờ quen thuộc, bị ép tách ra khỏi huynh trưởng, bị ném tới trong nhà cậu hoàn toàn xa lạ, hắn lại là con riêng, Edward hoàn toàn có thể tưởng tượng đến hắn ở nhà Letterman chịu đãi ngộ như thế nào.

William tựa hồ cũng phát hiện ra gì đó, hắn hôn đệ đệ so với mình thấp hơn nửa cái đầu, cầu xin nhìn về phía Edward, thấp giọng nói: “Điện hạ, ta có thể cùng Stephen ngồi trên cùng một chiếc ghế dựa không? Cái ghế này rất lớn.”

Edward gật gật đầu, đối với người phía sau nói: “Giúp tiểu vương tử một chút.”

Vương trữ đối với William xưng hô rất rõ ràng dọa cả nhà Letterman giật mình, trong thư phòng nhỏ nhất thời vang lên vài tiếng âm thanh hút không khí, thế nhưng khiếp sợ rất nhanh liền tản đi, trong mắt của bọn họ chỉ có hưng phấn không thể che giấu nổi.

Edward giả bộ cái gì cũng đều không phát hiện, ngược lại động viên Stephen núp phía sau William: “Buổi sáng đã ăn sáng chưa? Ta nghe nói các ngươi sáng sớm liền chạy tới Aixia, cho dù có ăn điểm tâm, e cũng không lấp đầy bụng đi.” Y kêu người ta đặt điểm tâm cùng bàn trà nhỏ đưa đến bên người Stephen, tiếp tục thân thiết nói: “Muốn ăn thì ăn đi, đừng quá câu thúc.”

Stephen chặt chẽ cầm lấy vạt áo William, chần chờ gật gật đầu. William lập tức cầm lấy một miếng bánh nhỏ, đút vào trong miệng Stephen, Stephen một bên vừa ăn cẩn thận quan sát vẻ mặt Edward, William lại nâng tách trà lên đút hắn một ngụm, Stephen thấy vẻ mặt Edward vẫn ôn hòa dễ thân thiết, lúc này mới yên lòng lại, bắt đầu hưởng dụng trà bánh.

William sờ sờ phía sau lưng Stephen, thời điểm quay đầu nhìn về phía Edward, trong mắt đầy cảm kích gần như muốn tràn ra ngoài, nếu như không phải Stephen an vị ở bên cạnh hắn, phỏng chừng hiện tại hắn sẽ vồ tới quỳ rạp xuống bên người Edward, môi hôn lên nhẫn y.


Edward sờ sờ đầu William, kéo tay hắn nói: “Cách các ngươi lần trước gặp mặt đã qua hơn nửa năm, chỉ sợ ngươi đã không nhớ đến bọn họ. Không sao cả, ta giới thiệu lại cho ngươi một chút.” Y chỉ người ngồi ở phía trước nhất, “Đây là bá tước Letterman đại cữu của ngươi, ông là đại ca mẹ ngươi, bên cạnh vị này chính là bầu bạn ông, bá tước phu nhân Letterman.” Hai vị lập tức đứng lên hướng về Edward hành lễ.

Cho dù không muốn, thế nhưng William vẫn là sờ sờ mặt đệ đệ, để hắn buông ra vạt áo mình, nhảy xuống ghế, hành lễ hướng về bá tước Letterman cùng bá tước phu nhân. Hiện tại hắn không phải vương tử chân chính, còn chưa có tư cách tiếp nhận lễ cúc cung đến từ một vị bá tước.

Edward lại vì hắn lần lượt giới thiệu thành viên gia tộc, mãi đến tận tiểu thúc ngoại tổ phụ Orlando, lại nhiều hơn một câu: “Hiệp sĩ Orlando ở quân đội nhậm chức nhiều năm, có kinh nghiệm phong phú tác chiến tiền tuyến, hơn nữa, đế quốc mấy năm qua đã thăng nhiệm 23 cấp 7 tướng quan quân, đã có 6 vị bộ hạ đã từng do ông tự mình dẫn dắt qua, mấy ngày sau ngươi phải cùng ông giao lưu nhiều một chút.”

“Ta nếu như biết điều gì đó sẽ nói hết không giấu giếm.” Orlando chào một cái, mỉm cười nhìn cháu trai mình, vợ ông còn trẻ cũng nở nụ cười đáng yêu, hướng về William tỏ ra thiện ý hữu hảo.

Sau khi giới thiệu, trước tiên mọi người đều thệ ước, hi vọng nỗ lực hấp dẫn William chú ý, khiến đối phương có hảo cảm đến mình, tiếp đó hàn huyên tán gẫu cùng William một chút chuyện vặt, bộ phận này hầu như chỉ Edward tự mình đứng ra nói, cuối cùng đề tài chuyển tới những tin đồn thú vị phát sinh gần đây ở vương đô. Rốt cuộc tìm được đề tài có thể liên hệ, bầu không khí trong thư phòng lúc này mới dần dần sôi động lên.

Sau bữa trưa, thay đổi quần áo, khi đến thời gian nghỉ ngơi, tất cả gia đình đều dời bước đến trang viên hoa dạ lan hương dành ba tiếng uống bữa trà chiều, lúc này mới từng người một dẫn theo con mình rời đi, trở về phòng lặng lẽ nói chuyện, buổi tối còn có tiệc tối hoan nghênh, bọn họ cũng cần một lần nghỉ ngơi thật tốt, chuẩn bị bữa tiệc tối nay.

Đặc biệt sắp xếp Stephen, lại cùng thành viên gia tộc Letterman nói lời từ biệt, Edward dẫn theo William trở về phòng, thay đổi một thân trang phục gò bó, mặc áo ngủ nằm xuống giường.


“Ngươi có cảm giác gì đối với bọn họ?” Edward vỗ vào vị trí bên cạnh mình, ra hiệu William tới, “Có thích bọn họ không?”

William lắc lắc đầu, chậm rãi bò lên giường, rồi mới lên tiếng: “Bọn họ rất dối trá, cũng rất lạnh lùng. Bọn họ đối xử với Stephen không tốt, chỉ vì ngài coi trọng nên bọn họ mới thích ta thôi.”

“Bảo bối đáng thương.” Edward hôn lên trán hắn.

“Ta không đáng thương, đệ đệ ta mới đáng thương. Điện hạ, ta không muốn nói chuyện cùng bọn họ.” William có chút oan ức tiến vào trong lòng ngực Edward, ôm lấy eo y.

“Nếu như trên thế giới này, tất cả mọi chuyện đều đơn thuần như vậy thì tốt rồi.” Edward nhẹ nhàng vỗ lưng hắn, “Nhưng là có rất nhiều tình huống, chúng ta đều phải đọ sức cùng người chúng ta không thích. Đừng quên, mẹ của ngươi chung quy là người gia tộc Letterman, ngươi muốn đoạn tuyệt quan hệ cùng bọn họ, người khác sẽ không cho là như thế. Quý tộc thế gia là thanh kiếm hai lưỡi, có thể liên lụy ngươi, cũng có thể giúp ngươi. Máu mủ của ngươi khiến ngươi vĩnh viễn không có cách nào không đếm xỉa đến họ, nếu như ngươi không thể nắm giữ Letterman, bọn họ liền biến thành một con dao phía sau ngươi, còn nếu ngươi có thể khống chế Letterman, vậy bọn họ chính là một thanh kiếm trong tay ngươi. Bé ngoan, ngươi phải nhớ kỹ.” Edward nâng cằm William, “Ngươi là con trai quốc vương, cho dù pháp luật không thừa nhận, ngươi vẫn là một vị vương tử, tương lai ngươi sẽ là chỉ huy tối cao quân đội đế quốc, thân phận của ngươi sẽ khiến ngươi đọ sức trong giới quý tộc một thời gian, mà Letterman, chỉ là bước đầu tiên.”

William mặt cau lên, hắn bĩu môi, ở trong lòng ngực Edward rầm rì cọ đến cọ đi, Edward mân mê vỗ lên mông hắn, William lập tức biến thân thành thú, trong cổ họng “thút thít thút thít”, từ trên mặt sượt vào trong ngực Edward.

Edward bị hắn cọ qua cọ lại, gãi gãi cổ cùng cái bụng nhỏ của hắn, nói: “Được rồi, được rồi, yên tâm, ta sẽ giúp ngươi.”

William liếm lòng bàn tay Edward, lúc này mới yên lặng ở trong lòng y cuộn mình lại. Hai người trong căn phòng tĩnh lặng chờ đợi mười mấy phút, William lại biến trở về hình người, nói: “Điện hạ, ta muốn đến thăm đệ đệ ta.”


Edward túm áo ngủ William buộc thật chặt, nói: “Đương nhiên có thể.”

William ngồi ở trên giường, cúi đầu suy nghĩ một chút, cuối cùng lại nói: “Điện hạ, có thể giữ Stephen lưu lại đây không? Một mình nó ở vương đô rất là sợ hãi, bọn họ không chăm sóc nó. Ta đã đáp ứng mẹ rồi, phải chăm sóc đệ đệ thật kỹ lưỡng.”

Nói xong, William vành mắt đỏ lên. Edward ngồi dậy, nhéo nhéo mặt hắn, nói: “Đương nhiên có thể lưu lại. Trước đây là ta sơ sẩy.”

Đệ đệ tương lai được bảo đảm, William nín khóc mỉm cười, lại hôn qua Edward, lúc này mới rời khỏi phòng.

Trong phòng chỉ còn dư lại một người Edward. Y lại nằm xuống, trở mình, đầu gối lên khuỷu tay, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ dần dần lờ mờ, vẻ mặt dần dần nghiêm túc lên. Người cũng đã đến đông đủ, hiện tại còn lại, cũng chỉ còn cơ hội phải làm thế nào đơn độc để nói chuyện.

Mấy ngày nay, liên quan đến phát minh giả Michelle Wilton về pháo năng lượng tư liệu đã tra gần đủ rồi, dựa theo tin tức chiếm được mà nói, người này xác thực tồn tại, không phải giả bộ. Như vậy, cùng August đi đến Aixia gặp mặt chủ tịch đảng bảo thủ tự do hiệp sĩ Knightly, tiến hành phải nhanh thêm một chút.

Edward ở trong lòng tính toán những chuyện này. Hiện tại ở bên người y không có một người nào nghĩ kế cho mình, chuyện gì cũng chỉ tự mình nghĩ biện pháp giải quyết, dòng suy nghĩ đi vào ngõ cụt, thường thường cảm thấy cực kỳ thê lương, lòng đầy uể oải, chỉ ngóng trông William có thể nhanh lớn hơn một chút, mà tiếp đó, thông thường sẽ vì chính mình có cảm giác xấu hổ mà có loại ý nghĩ trốn tránh. Cũng may kiên trì lâu như vậy, rốt cuộc dần dần cảm thấy quen thuộc.

Nếu đặt vào mấy tháng trước đây, y nơi nào sẽ muốn lấy chính mình biến thành người như vậy. Có điều, tựa hồ cũng không tệ, chí ít không cảm thấy mịt mờ mà không biết làm sao. Edward nghĩ, không tự chủ bật cười, đứng dậy ở trước bàn trang điểm ngồi xuống, tìm ra giấy bút, bắt đầu tinh tế lên kế hoạch, đợi đến sắc trời dần tối, thời điểm sắp đến giờ đọc kinh, lúc này mới dừng bút, đem giấy ném vào lò sưởi, thấy nó hóa thành tro tàn hoàn toàn, lúc này mới gọi người hầu vì mình thay y phục.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.