Đọc truyện Cuộc Chiến Vương Quyền – Chương 112
Chính như Edward dự liệu, vào 4 – 5 giờ sáng ngày hôm sau, quân đội quốc vương đột nhiên ở tiền tuyến tới gần vương đô khởi xướng tiến công dồn dập. Cũng may Edward đã chỉ lệnh truyền đạt cảnh giới, tuy rằng trong vài ngày lúc mới bắt đầu đội ngũ chiến tuyến bị ép lui, thế nhưng khi quân đội tiếp viện đến, bọn họ đã đoạt lại đất bị chiếm, cuối cùng thậm chí ở ngay chiến tuyến đẩy mạnh hai cây số, bởi vì có rất nhiều hỏa lực, thậm chí quân đội xung quanh còn đoạt lại hai tòa thành thị.
Andrea Tạp Đặc Field đưa độc dược cho Stephen không bị tóm về quy án, chờ binh sĩ chạy tới trụ sở của hắn, nơi đó đã vườn không nhà trống. Có điều cũng không phải là không có bất kỳ thu hoạch gì, căn cứ của hắn có lưu lại manh mối, Edward tiêu diệt 3 cứ điểm mật thám quốc vương lúc trước lưu lại ở vương đô, căn cứ vào việc những người bạn học đã từng tiếp xúc khá nhiều với hắn, tạm giam không ít gián điệp mật thám có khả năng làm tay sai cho quốc vương lúc trước.
Trong lúc nhất thời, toàn vương đô thần hồn nát thần tính, nhưng cũng chính bởi vì Edward truyền đạt chỉ lệnh đặc cấp canh gác cùng thái độ thiết huyết vô tình, tuy không khí vương đô căng thẳng, thế nhưng vẫn an toàn trật tự, không bởi vì quốc vương đột phát “bệnh cấp tính” mà chiến sự ở tiền tuyến tay chân sốt sắng hoảng hốt.
August đối với hoa Bách Hợp Durand tiến triển nghiên cứu vô cùng chậm, mấy chục vị bào chế thuốc ưu tú toàn quốc nhất bị chiêu về tiến vào vương đô, trợ giúp August tiến hành chế tác chất giải độc, nhưng 1 tháng ròng rã trôi qua, thàng quả gì cũng đều không ra. Mà 1 tháng này, William vẫn mê man, vì để tránh cho thân thể bởi vì khuyết thiếu dinh dưỡng trở nên suy nhược, Edward chỉ có thể đưa William bỏ vào không gian mình, dùng tinh thần lực của mình đưa vào trong không gian tẩm bổ cho William.
William hôn mê đối với lực lượng tinh thần và nhu cầu nguyên tố cần rất nhiều, rất nhanh Edward liền tiều tụy đi, lại trở về mấy năm trước không gian của y bị tổn hại, hầu như đem tất cả ma tinh coi như là món ăn chính. Cũng may đẳng cấp không gian hiện tại của y đã đến cấp 8, không gian nguyên tố sau biến dị cùng độ tinh khiết cũng đã tăng lên, nếu không cho dù ăn nhiều ma tinh hơn nữa, cũng không chịu nổi thú nhân cấp 8 đỉnh cao đòi hỏi như vậy.
Lại qua một tháng, sắc mặt August tái nhợt đứng trước mặt Edward, báo cho y kết quả nghiên cứu cuối cùng: “Độc tính Bách Hợp Durand rất khó giải.”
Edward trùm một chiếc chăn mỏng, ngồi trên ghế sa lông, trên bàn nhỏ chất đầy văn kiện thật lớn. Hiện tại đã là mùa hè, thế nhưng thân thể Edward suy yếu không cảm giác nóng bức, thậm chí còn cần quần áo nhiều hơn. Nghe August nói, y bình tĩnh đặt tờ giấy da dê xuống, viền mắt ửng đỏ, ngữ khí vô cùng bình tĩnh.
“Ta sớm đã có loại dự cảm này.” Ngón tay y xoa nắn tua rua trên thảm, “Những năm này, vận khí của chúng ta quá tốt, quá thuận lợi. Nếu như là một đời trước, ta làm sao cũng không nghĩ ra, chúng ta có thể thuận lợi có được hơn nửa quốc gia, đem người kia đuổi xuống vương tọa. Ta còn cho rằng sẽ rất gian nan, cần phấn đấu mấy chục năm, mãi đến tận khi tóc mai ta đã điểm bạc, mới có thể trừng phạt đến người kia, không nghĩ tới, nhanh như vậy liền thực hiện được.”
“Ngươi biết không, August.” Edward ngẩng đầu lên, “Như ta đã từng nói, vận may là có hạn. Trước đó vận may chúng ta quá tốt, vì thế đến hiện tại, phải tiếp nhận trừng phạt từ vận may bị tiêu hao.”
“Đây là lời nói vô căn cứ.” August nỗ lực gượng cười nói, “Chúng ta chiếm được tất cả, chúng ta đã trả một cái giá thật lớn mới đổi lại được.”
Edward nhẹ nhàng vuốt lên nếp nhăn trên áo choàng, nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ phát sáng có chút phát ngốc, lúc này mới quay đầu hỏi: “Ngoại trừ độc dược này khó giải, các ngươi không có kết quả khác sao?”
“Có.” August vội nói, “Loại chất độc này tuy rằng khó giải, nhưng sẽ dần dần chậm rãi từ trong thân thể xuất ra ngoài, nếu lượng ít, thời gian xuất ra sẽ ngắn đi một chút, dùng lượng nhiều, thời gian xuất ra sẽ lâu hơn một chút. Trọng điểm là ở chỗ, muốn duy trì thân thể hoạt động, chỉ cần thân thể còn sống sót, một ngày nào đó sẽ tỉnh lại.”
Nói tới chỗ này, y do dự một chút, vẫn là đem kết quả cuối cùng nói ra: “Chỉ là, sau khi tỉnh lại, thần trí có còn tỉnh táo hay không, phải nhìn đến vận may cá nhân của hắn.”
Ánh mắt Edward từ trên mặt August lướt qua, cuối cùng rũ xuống, rơi vào góc nào đó trong không khí, một hồi lâu sau mới nói: “Không sao, chỉ cần hắn sống sót là tốt rồi… Nếu như hắn ngốc nghếch, ta sẽ chăm sóc hắn cả đời… Từ nay về sau, bất luận tốt xấu, giàu nghèo, khỏe mạnh hay bệnh tật, yêu ngươi cũng quý trọng ngươi, cho đến chết mới tách linh hồn chúng ta ra. Đây là lời thề của ta.” Y vừa nhìn về phía August, nhếch miệng lộ rõ ưu thương, kiên cường mà ngọt ngào mỉm cười, “Ta ở trước mặt Orgona phát ra lời thề, ta sẽ không vi phạm nó.”
Quốc vương “trọng bệnh” hơn 2 tháng, quốc sự toàn quyền do Edward xử lý. Nhưng Edward vừa làm vương hậu, cũng chưa có thai nghén dòng dõi quốc vương đời sau, nói cho cùng, vị trí vương hậu cũng không ổn thỏa, y đại diện quốc vương toàn quyền xử lý quốc sự, không ít người tâm mang bất mãn, loại bất mãn này theo thời gian quốc vương hôn mê càng ngày càng dài, càng ngày càng kịch liệt. Đợi quốc vương hôn mê đến tháng thứ 3, loại bất mãn này dưới tình huống hữu nhân xúi giục, liền bạo phát ra.
“Nếu như quốc vương trước sau không cách nào tỉnh lại, như vậy, có phải là ngài muốn thay thế quốc vương?” Một vị quan quân ở trong hội nghị làm khó dễ nói, “Thứ thần nói thẳng, bệ hạ, ngài không có quyền lực kế thừa vương vị, quốc vương không rõ sống chết, ngài thay thế vương quyền như vậy, không khỏi sẽ khiến người khác trộm quốc hiềm nghi.”
“Ngươi là cảm thấy quốc vương bệ hạ sẽ không tỉnh lại?” Edward nhỏ giọng, hiện tại y mỗi ngày chỉ có thể ngủ 4 tiếng, vừa mở mắt là phải xử lý hết quốc sự còn dồn ở trước mắt, còn phải lo lắng William trong không gian, cơm cũng ăn không ngon, không có khẩu vị để ăn, còn thường thường tiêu hóa kém, trạng thái tinh thần càng ngày càng kém, nghe được vị quan quân này làm khó dễ, nhất thời cảm thấy đầu đau đến sắp nứt, tâm trạng phiền lòng, hận không thể như bạo quân, đem tất cả những người gây phiền phức đến mình đưa đi chém đầu. Thế nhưng y không thể làm như thế, chỉ có thể hết sức bình tĩnh xử lý việc này.
“Thần không hi vọng xảy ra chuyện như vậy, vương hậu bệ hạ.” Vị quan quân này đúng mực nói, “Thế nhưng đây không phải là không có khả năng, bá tước Aboulous dẫn theo mười mấy nhà bào chế thuốc đứng đầu toàn quốc, đã nghiên cứu ròng rã 3 tháng, nhưng mà hiện tại kết quả đều không có. Điều này có ý gì, thần nghĩ mọi người đều đã rõ ràng.”
“Thế ngươi muốn ta phải làm cái gì?” Edward xoa huyệt thái dương, một tay khác xiết chặt nắm đấm, y không để mình đối đầu tầm mắt người này, miễn cho bản thân không khống chế được, tùy ý tỳ khí loạn phát.
“Vị trí quốc vương, nên giao cho người khỏe mạnh, có năng lực thống trị quốc gia.” Vị quan quân này nói.
Edward nhắm hai mắt lại, y mím chặt môi, không muốn nói chuyện, chỉ lo chính mình vừa mở miệng, sẽ mệnh lệnh người ta đem kẻ này kéo ra ngoài ném vào hắc tháp. Y không thể tùy hứng như vậy, nhiều người nhìn chằm chằm vào vị trí của y và William, nếu y một bước đạp sai, sẽ chính là câu chuyện bọn họ bị đuối xuống vương vị trở thành đầu đề mọi người thảo luận.
“Vương hậu bệ hạ.” Người kia lại bắt đầu thao thao bất tuyệt nói. Edward vẫn nhắm mắt lại, xoa lên huyệt thái dương đau nhức của mình, chỉ cảm thấy âm thanh người kia càng ngày càng xa, càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng, không còn âm thanh nào phát ra —— Edward ngất đi.
Đợi đến thời điểm Edward mở mắt ra, phát hiện chính mình nằm ở trên giường, ngoài cửa sổ, từng tiếng chuông vang vọng khắp bầu trời vương đô.
“Bệ hạ?” Một người hầu thấy Edward mở mắt ra, vội vàng tiến lên đỡ y ngồi dậy, đưa cho y một ly nước có phấn ma tinh.
“Ta làm sao vậy?” Edward suy yếu hỏi.
“Bệ hạ, ngài mang thai!” Người hầu vô cùng phấn khởi nói, “Mỗi ngày ngài đều tiến vào không gian mình, không phát hiện tiểu vương tử hay tiểu công chúa tương lai đã xuất hiện sao? Bác sĩ nói quả trứng này đã hơn 3 tháng, nó rất khỏe mạnh.”
Edward ngơ ngác nhìn cậu, nửa ngày mới phản ứng được cậu đang nói cái gì, lập tức tiến vào trong không gian mình. Kỳ thực ngẫm nghĩ lại, tựa hồ như y đã sớm có cảm ứng, chỉ là tâm tư của y hoàn toàn đặt ở trên người William, rất ít quản lý trong không gian, ngay cả cảm giác vi diệu khi mang thai cũng quên bén đi.
Y ở trong không gian đi một vòng, cuối cùng ở ngay nơi thảo dược sinh trưởng tươi tốt, dưới rễ lá cây thảo dược rậm rạp, phát hiện một quả trứng màu bạc có hoa văn viền hồng. Y ngồi xổm xuống, cẩn thận đem quả trứng ôm vào trong lòng ngực, nhẹ nhàng đặt tay sờ lên vỏ trứng bóng loáng. Y và William chỉ quan hệ một lần, không nghĩ tới lần đó thế mà đã hoài thai.
Cảm nhận được ba ba xoa mình, quả trứng bị lãng quên đã lâu hài lòng run lên nhúc nhích một chút, nhiệt độ vỏ trứng bởi vì hài lòng mà từ từ tăng lên, ấm áp như một bình nước nóng. Hai tay Edward lạnh lẽo rất nhanh liền ấm áp hẳn lên.
“Xin lỗi, con của ta.” Edward hôn lên quả trứng, thấp giọng áy náy nói, “Khoảng thời gian này ba ba quá bận rộn, liền quên mất con đi, con đừng để trong lòng. Ba ba rất yêu con, không phải cố ý quên con đâu.”
Quả trứng liền run lên, như đã hiểu rõ ý tứ Edward. Edward ôm nó, trở lại bên người William. Con ngân long to lớn nằm co trên mặt đất, phía sau cắm từng thanh kiếm hình răng cưa trên lưng lên lên xuống xuống như có tiết tấu. Edward ngồi xuống một bên đầu William, hôn lên mũi hắn, đặt quả trứng ở trước mũi hắn, nói: “Ngài ngửi đi, đây là con của chúng ta, nó ba tháng rồi.”
Ngân long không phản ứng chút nào, hít thở thật sâu rồi phun ra lượng lớn khí thể, như một cơn gió, thổi đến thảo dược trong không gian ngã đến mức xiêu vẹo.
Edward biết hắn không thể tỉnh lại, nhích đến gần William, dùng lực lượng tinh thần chỉ huy không gian mặt đất, chất lên một chiếc đài cao đặt quả trứng vào đó, miễn cho nó bị William đè bẹp, điều khiển dây leo thảo dược bảo chúng lại đây, để chúng cuốn lấy quả trứng, miễn cho nó không cẩn thận từ trên đài cao rơi xuống.
“Ba ba không thể ở trong không gian lâu với con được.” Edward kề mặt sát vào vỏ trứng, nhỏ giọng giải thích, “Cha con sinh bệnh, con giúp ba ba chăm sóc hắn, có được không? Bình thường trò chuyện cùng cha con nhiều một chút, hay gọi hắn, để hắn mau tỉnh lại một chút, như vậy người một nhà chúng ta mới có thể đoàn tụ.”
Quả trứng lung lay hai lần, biểu thị đồng ý. Edwar ở lại bên nó thêm một lúc, không thể không rời đi không gian, hiện tại y mới vừa mang thai, chỉ cần quả trứng có thể sống sót phá vỏ, người thừa kế vương vị liền sinh ra, vị trí vương hậu Edward cũng có thể ngồi vững vàng, y cũng sẽ có lý do quang minh chính đại, trợ giúp William hôn mê xử lý quốc sự.
Trong không gian, dây leo bao bọc xung quanh quả trứng cục cựa, một luồng lực lượng tinh thần từ trong vỏ trứng truyền ra, vang vọng trong không gian, âm thanh này lỗ tai không thể nghe thấy, chỉ khi giao lưu với lực lượng tinh thần. Nhưng mà, nhìn kỹ thì cũng có thể phát hiện, lỗ tai con ngân long nằm trên mặt đất vẫn đang ngủ say, có run lên nhúc nhích một chút.