Đọc truyện Cuộc Chiến Vương Quyền – Chương 109
Rất nhanh, một chiếc xe ngựa có mái che di động hòa với sắc màu rực rỡ xuyên qua vương cung, xuất hiện trước mặt mọi người, chỗ ngồi xe ngựa có William và Edward đang ngồi bên trong.
Edward mặc một thân lễ phục hào hoa phú quý, trên chất liệu màu trắng được thêu lên hoa văn màu vàng, dưới ánh mặt trời sáng lên lấp lánh, thắt lưng đen nạm vàng thắt lên vòng eo thon thả, trước ngực được thêu hoa văn kim tuyến phức tạp, từ bụng dần lan ra ngoài, cuối cùng che kín toàn bộ vai, làm nổi bật sợi dây chuyền hình hoa sơn trà, sợi dây chuyền này được đính lên hai bả vai trái phải, cố định áo choàng đỏ tươi thật dài, trên đầu y vẫn chưa đội vương miện, cái này phải chờ đến khi tuyên thệ kết hôn, cũng là lúc sau khi ngồi lên vương vị, phải chính do William tự mình đặt trên đầu Edward.
Mà William mặc một thân lễ phục quân trang đã được sửa thành lễ phục màu trắng, hắn vai rộng eo thon, kiên cường rắn chắc. Đỉnh đầu hắn đặt vương miện rất quan trọng —— đây chỉ khi trường hợp trọng yếu mới đeo vương miện này lên, tương tự cũng khoác áo choàng màu đỏ thật dài, trước ngực đặt khăn tay nhỏ màu xanh lam, trên tay mang găng tay, trên eo có đặt một thanh bảo kiếm.
William và Edward tay cầm tay, hướng đến hai bên đường lớn phất tay chào người dân. Giữa bầu trời như từng cánh mưa hoa, đủ mọi màu sắc, cây cỏ cùng hương thơm ngát từ cánh hoa bay lả tả, tiếng chuông giáo đường xa xôi, đi theo phía sau xe ngựa chính là ban nhạc diễn tấu khúc ca vui vẻ. Mọi người hô lên tên quốc vương và tân vương, hô to “Vạn tuế”, biểu đạt chúc phúc hướng về bọn họ.
Lúc bình thường ít nhất chỉ cần mấy phút là đi khỏi con đường, ngày hôm nay phải mất đến 2 tiếng. Đợi đến được giáo đường, William đỡ Edward xuống xe ngựa, hai người đứng ở trên bậc thang giáo đường phất tay chào mọi người mất tận 5 phút, lúc này mới tiến vào giáo đường.
“Chúa ơi!” Edward thở phào nhẹ nhõm, tiếp nhận khăn tay người hầu đưa tới, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán, ở phía sau y và William mỗi người có tận 8 người hầu giúp bọn họ kéo áo choàng thật dài, nhưng y vẫn cứ cảm thấy có một luồng sức mạnh từ trên bả vai truyền đến, kéo y bước về phía trước, “Em cảm thấy mình như bốc hơi khỏi đây rồi.”
“Cực khổ cho em rồi.” William dắt tay y, đặt ở bên mép hôn một hồi, “Trước tiên nghỉ ngơi một chút, uống chút nước, hôn lễ có thể chậm lại, mỗi hoạt động trọng yếu khác ít nhiều gì cũng phải từ từ, lần trước thời điểm ta lên ngôi, phải mất ròng rã đến 2 tiếng.”
Edward không từ chối hảo ý của hắn, một thân lễ phục này tuy rằng hoa mỹ, thế nhưng mặc lên người không phải dễ chịu gì, tuy rằng William đã khiến người ta sử dụng vải thoáng mát nhất, thế nhưng bởi vì ánh mặt trời hôm nay quá chói, hoặc do bầu không khí trên đường quá mãnh liệt, y cảm thấy áo lót bên trong đã ẩm ướt đến nỗi có thể vắt ra nước, tuy rằng ngồi một đường, nhưng khi thời điểm y xuống xe ngựa, nếu như không có William đỡ y, e rằng chân sẽ mềm nhũn, ngã nhào xuống đất. Nếu như không nghỉ ngơi thật tốt, y sẽ không thể kiên trì đợi đến khi kết thúc lên ngôi, rồi khéo léo ngồi lên xe ngựa, theo William trở lại vương cung, tham gia yến hội và khiêu vũ buổi tối.
Hôn lễ này đã chậm đến 2 giờ rưỡi, ngồi ở đại lễ đường bên trong giáo đường các quý tộc khác cũng không có bất mãn nào, chỉ là khi William nắm tay Edward xuất hiện ở cửa, mọi người không tự chủ được thở phào nhẹ nhõm, ban đầu như từng con bướm nhỏ uyển chuyển nhảy múa là thế nhưng bây giờ như một cơn gió thoảng qua trong nháy mắt biến mất rồi, tất cả mọi người đều đứng lên, nghênh tiếp quốc vương và vương hậu tương lai của bọn họ.
Đứng ngay hàng đầu tiên, Edward nhìn thấy Bryant mặc phục trang, bên cạnh ông là Ralph và đứa con mới tròn 7 tuổi. Bryant kích động hai mắt đỏ chót, tuy rằng đã cực lực khống chế, thế nhưng vẫn là có thể nhìn ra, ông đã kích động chỉ muốn bật khóc lên. Tuy rằng đối với việc xa lánh quý tộc xã giao hơn 10 năm, thế nhưng khí chất quý tộc trên người Bryant vẫn mười phân vẹn mười không suy giảm chút nào, xa cách, lãnh đạm, tao nhã, cao cao tại thượng, không thể xâm phạm, ông ngồi ngay bên cạnh công chúa, đại công và thượng tướng đế quốc, không nhát gan sợ hãi tí nào, ngược lại khí thế trên người đem những người kia áp chế lại thật chặt, ngay cả trượng phu ông là Ralph cũng phải lu mờ ảm đạm.
Hai người đạp lên tiết tấu theo nhạc, chậm rãi đi tới tế đàn ngay phía trước giáo đường, quỳ xuống dưới đệm, hai vị đại giáo chủ đem quyển thánh huấn đặt trước mặt bọn họ, bên ngoài bản thánh huấn bao một lớp vàng thật dày, trang sách là chất liệu tơ lụa, chữ viết trên mặt được các thợ thêu dùng từng đường kim mũi chỉ thêu ra đường may cực kì nhỏ, này là bản thánh huấn chỉ có những dịp điển lễ quan trọng mới xuất hiện, ví dụ như khi quốc vương và nữ vương lên ngôi, thành viên trong vương thất làm lễ kết hôn, mới được trình ra ngoài tuyên thệ.
Edward và William đem tay của chính mình đặt trên bản thánh huấn, lúc này giáo tông Phất Áo Thụy Hai Thế đi tới trước mặt hai người, giương giọng thì thầm: “Quốc vương Kaz Bert, William Alfred Arthur Lancaster.”
“Vâng.” William hồi đáp.
“Căn cứ ý chỉ Orgona thần thánh, con có nguyện ý cùng á thú nhân này ký kết quan hệ hôn nhân, sinh hoạt cộng động? Sinh thời…”
Edward không nhịn được nhìn mặt William. Trên đại lục Salman, không có ai sẽ không dùng lời thề kết hôn, như một lời cầu xin sâu sắc vậy, sâu sắc khắc vào trong lòng của mỗi người, song khi y chân chính quỳ ở đây, trở thành thời điểm dùng lời thề tuyên thệ, sự kích động trong lòng cùng cảm động kia, vẫn như cũ không giảm đi nửa phần tí nào.
Hiện tại y chỉ nhìn mặt William, nghe tiếng nói của hắn, vào đúng lúc này toàn bộ thế giới như mất đi màu sắc, hòa vào trong bóng tối vô tận, bên cạnh chỉ còn lại William, vẫn rõ ràng, sáng sủa, phát ra ánh sáng tao nhã nhàn nhạt.
Lúc này, William cũng xoay đầu lại, đối diện tầm mắt Edward, ánh mắt của hai người quấn quýt lấy nhau, thú nhân không tự chủ được lộ ra mỉm cười ôn nhu, âm thanh rõ ràng mà vang dội: “Vâng, con đồng ý.”
“Edward Bryant Lancaster…” Phất Áo Thụy Hai Thế âm thanh rất xa truyền tới, y theo bản năng trả lời, ánh mắt vẫn không thể từ trên mặt William dời đi, như từ trong đáy lòng khóe miệng tuyên thệ tiết lộ ra ngoài, y mấp máy môi, không một tiếng động đọc lên lời thề:
Sinh thời, con sẽ yêu hắn, an ủi, tôn trọng, bảo vệ, cho dù khỏe mạnh hay là khó khăn, có nguyện ý bỏ qua tất cả, vĩnh viễn trung thành với hắn?
“Vâng, con đồng ý.”
“Có ai phản đối cặp đôi mới kết hợp này?” Phất Áo Thụy Hai Thế hỏi, trong lễ đường hoàn toàn yên tĩnh, ông cúi người xuống, đem tay của hai người chồng lên nhau, đưa tay của chính mình đem tay của bọn họ đặt ở trên thánh huấn, “Mời Orgona chứng kiến, hướng về bầu bạn con tuyên thệ.”
“Ta, William Alfred Arthur Lancaster, sẽ cùng ngươi, Edward Bryant Lancaster, kết hợp bầu bạn hợp pháp, từ nay về sau, bất luận tốt xấu, bất luận giàu nghèo, khỏe mạnh hay bệnh tật, luôn yêu và quý trọng ngươi, chỉ khi đến chết mới tách được chúng ta.”
“Ta, Edward Bryant Lancaster, sẽ cùng ngươi, William Alfred Arthur Lancaster, kết hợp bầu bạn hợp pháp, từ nay về sau, bất luận tốt xấu, bất luận giàu nghèo, khỏe mạnh hay bệnh tật, luôn yêu và quý trọng ngươi, chỉ khi đến chết mới tách được chúng ta.”
Giáo tông buông tay của bọn họ ra, để bọn họ đứng lên. Sau đó từ bên tay đại giáo chủ tiếp nhận nhẫn vương hậu. Quốc vương hoặc vương trữ kết hôn, chỉ cần bạn lữ bọn họ đeo lên nhẫn, không cần bầu bạn phải vì bọn họ mà đeo nhẫn lên, bởi vì làm thành viên vương thất, chỉ cần bọn họ giữ quyền lực ràng buộc bầu bạn, nhưng bầu bạn không có ràng buộc quyền lực của bọn họ, cho dù đến hiện tại, quyền lực quốc vương đã bị pháp luật ràng buộc, thế nhưng truyền thống cổ xưa vẫn không có bất kỳ thay đổi nào.
Giáo tông dâng nhẫn đặt trên quyển thánh huấn, cất giọng nói: “Orgona phù hộ chiếc nhẫn này, phù hộ người được tặng nhẫn này sẽ trung thành, vĩnh viễn yêu nhau, mãi đến khi sinh mệnh kết thúc.” Sau đó, ông đem chiếc nhẫn này đưa tới trong tay William.
William cầm tay Edward, chậm rãi đưa nhẫn tròng vào ngón áp út trên tay phải Edward, nói: “Lấy danh nghĩa Orgona, ta cùng em kết hôn, ban tặng em vinh quang, cùng nhau chia sẻ của cải cùng ta, lấy nhẫn này làm chứng.”
Giáo tông đi lên phía trước, đem tay của hai người đặt cùng một chỗ, cất giọng nói: “Xét thấy William cùng Edward đã đồng ý ký kết hôn nhân, đồng thời đã trao đổi lời thề và nhẫn, ta hiện tại lấy tên Orgona, tuyên bố bọn họ chính thức kết làm bầu bạn.”
“Nguyện Orgona kết hợp hai người, vĩnh viễn sẽ không ai tách được họ ra.”
“Orgona phù hộ các con, đem ân huệ và tâm linh dung hòa nhau, các con sẽ vượt qua một đời, mãi mãi trường thọ.”
Đám người xem lễ bùng ra một trận vỗ tay nhiệt liệt, một tay William nắm tay Edward, một tay khác đỡ cằm của y, nhẹ nhàng ở trên bờ môi y ấn xuống nụ hôn, nhẹ giọng nói: “Người yêu của ta, vĩnh hằng trở thành bầu bạn ta.”
Sau đó, William buông tay Edward, quay lưng đi lên trước tế đàn. Trong lễ đường bầu không khí nhiệt liệt cấp tốc trở nên yên tĩnh lại, toàn bộ đại lễ đường yên lặng, mà Edward lại một lần nữa quỳ xuống trên đệm, cúi đầu xuống thật thấp.
Giáo tông từ trong tay một vị đại giáo chủ nâng khay lên, cầm lên vương miện vương hậu thật nặng, trên vương miện được khảm 9 viên kim cương màu xanh lam khổng lồ, dưới ánh mặt trời sáng lên lấp lánh. Ông đem đỉnh vương miện đưa tới trong tay William.
William đứng trước mặt Edward, giơ lên đỉnh vương miện thật cao, biểu diễn cho mọi người xem: “Lấy tên Thánh Catherine đã thành lập ra đế quốc Kaz Bert, ta trang nghiêm vì ngươi lên ngôi, Edward Bryant Lancaster, trở thành vương hậu Kaz Bert, cùng ta thống trị đế quốc.”
Nói xong, hắn đem vương miện đặt trên đỉnh đầu Edward, đưa tay nâng dậy Edward, nắm tay y, dẫn y đi tới trước tế đàn có đặt song song hai cái vương tọa, trước tiên dìu y ngồi xuống, rồi sau đó mình mới ngồi xuống.
Lúc này, giáo tông cầm quyền trượng vương hậu, giơ lên thật cao, biểu diễn cho mọi người xem: “Đây là quyền trượng nguyên thủ, nguyện vinh quang cao quý vĩnh viễn theo vương hậu Edward chúng ta, nguyện ngài mọi việc thuận lợi, nguyện ngài có thể sinh ra người thừa kế cho quốc vương.” Nói xong, ông đem quyền trượng đặt vào trong tay Edward.
Chính thức lên ngôi hoàn thành, mọi người trong lễ đường, ngoại trừ giáo tông, đều rời đi chỗ ngồi mình, hướng về hai vị bệ hạ ngồi song song hành lễ thật sâu, kêu: “Vương hậu bệ hạ.”
Nghi thức tượng trưng kết hôn cùng nghi thức lên ngôi kết thúc dưới tiếng chuông vang vọng bầu trời, tiếng quần chúng hoan hô như sấm dội, William nắm tay Edward, dẫn y đi chậm rãi xuyên qua đường nối, rời đi giáo đường. Bọn họ ngồi xe ngựa, dựa theo đường cũ trở về vương cung.
Buổi tối là tiệc tối vũ hội long trọng, trời mới vừa sẩm tối, pháo hoa nổ tung trên bầu trời, ánh sáng đủ loại màu sắc chiếu lên toàn vương đô như ban ngày. Toàn thị thành tiếng hoan hô vang dậy khắp trời.
Trong đại sảnh đang bị dạ minh châu chiếu đến chói mắt, sau khi William và Edward khiêu vũ xong, liền trở lại chỗ ngồi của mình, nhìn xuống các khách mời trong phòng.
William vẫn nắm chặt tay Edward, không ngừng dùng ngón tay gãi lòng bàn tay y. Edward nhịn một hồi, cuối cùng nhích thân qua một chút, nhỏ giọng oán giận nói: “Đừng nghịch, ngứa lắm.”
William hít một hơi thật sâu, đến gần hôn lên miệng y, cẩn thận không biến nụ hôn ngắn gọn này thành hôn sâu: “Ta sắp nhịn không nổi, cưng à… Chúa ơi, là ai quy định nhất định phải 12 giờ mới có thể tiến hành lễ kết thành?” Hắn tức tối nắm chặt tay vịn vương tọa, Edward thấy rõ ràng mấy dấu tay in thật sâu bên trên.
Buổi tối này chính là dạ vũ long trọng nhất toàn đế quốc trong vòng mấy năm qua, nhưng chủ nhân đối với dạ vũ đêm nay mà nói, thật là khó nhịn lại dày vò, chờ đến khi 11 giờ, đột nhiên trong đám người bùng lên một trận hoan hô: “Đến giờ tiến hành lễ kết thành!” Bọn họ hô, “Vương hậu Edward, hãy vì quốc vương sớm sinh người thừa kế thật khỏe mạnh!”
William sượt đứng lên, một bên phất tay chào mọi người, một bên nắm tay Edward nhanh chóng rời đi phòng khách. Quốc vương cấp thiết mọi người nhìn thấy rõ như ban ngày, ngay lập tức mọi người nở nụ cười, cách một tầng lầu có thể nghe được rất rõ ràng.
Đêm tân hôn lễ kết thành, cần phải có giáo hoàng, thành viên vương thất và thân thuộc trực hệ thành viên vương hậu hoàn thành chứng kiến. Trước tiên Edward và William đi phòng tắm rửa mặt thay y phục, đổi áo ngủ, phủ thêm áo ngủ, lúc này mới trở lại phòng ngủ bọn họ. Mà trong phòng đã đầy ắp người, ngoại trừ giáo tông, còn có vợ chồng công chúa Deborah, ba vị vợ chồng đại công, Stephen, Bryant và Ralph.
Thấy quốc vương và vương hậu đi vào, lập tức bọn họ khuất thân hành lễ. Phất Áo Thụy Hai Thế vì bọn họ cầu xin nói: “Đây là thần Orgona chúc phúc kết hợp, hợp pháp, thuần khiết, chắc chắn sinh sản dòng dõi khỏe mạnh.”
Sau đó, các thành viên vương thất sắp chứng kiến lễ kết thành bắt đầu vì hai vị bệ hạ mà chúc rượu.