Cuộc Chiến Tranh Đoạt Nam Chủ Của Nữ Phụ: Nữ Chính Mau Tránh Ra!

Chương 30: Âu Thần Dương


Đọc truyện Cuộc Chiến Tranh Đoạt Nam Chủ Của Nữ Phụ: Nữ Chính Mau Tránh Ra! – Chương 30: Âu Thần Dương

Tiết Lạc đi theo sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ. Không bao lâu liền nhìn thấy được ba Tiết.

Ba Tiết lúc này đang nâng ly rượu vang đỏ, chậm rãi nhấp một ngụm, thật hoà hảo nói chuyện cùng đối tác.

Tiết Lạc đi lại, thế nhưng vừa vặn nhìn thấy bóng lưng người kia. Nhìn từ góc độ nào cũng cảm thấy hết sức quen mắt nhưng nhất thời lại không nhớ ra gặp gỡ ở nơi nào.

” Ba!”

Tiết Lạc nhu nhu kiều kiều gọi khẽ một tiếng. Ngay lập tức lôi ba Tiết dậy từ cuộc xã giao, vẫy tay hoà ái gọi cô tiến lại.

Tiết Lạc ngọt ngào cười một tiếng. Không làm ba Tiết thất vọng ngay lập tức nhào tới, ý định chính là nằm gọn không lòng ông làm nũng một phen. Cô hồn nhiên không biết, có một người nào đó ngồi đây đã sớm đen mặt.

Âu Thần Dương tối mắt nhìn chằm chằm Tiết Lạc ngây ngô. Không nói hai lời liền vươn tay đem tay nhỏ bé của cô kéo mạnh về phía mình. Khoé môi không chịu thua kém khẽ quát.

” Thật không có ý tứ!”

” Ách!”


Tiết Lạc bị kéo lại đột ngột có phần chới với. Bước đi dưới chân không vững khiến cô nghiêng người về phía sau, nặng nề đổ ập lên lồng ngực nam tính cường tráng phả ra mùi bạc hà dìu dịu đặc thù.

Thật khó khăn ổn định lại chỗ đứng, Tiết Lạc không thể tin được ngoáy ngoáy tai. Hình như vừa rồi cô vừa nghe thấy giọng nói của Âu Thần Dương trên đỉnh đầu mình. Này không phải là bản thân cô hoang tưởng ra đấy chứ?

” Cô đang ngơ ngẩn cái gì?”

Âu Thần Dương đứng ở phía sau. Mặt mày vốn đang đen sì sì lại nhìn thấy hành động ngốc nghếch của cô, tự nhiên lại cảm thấy đáng yêu. Khoé môi thoáng cong cong, giọng nói cũng ngậm theo một vài ý cười trêu chọc. Ẩn ẩn còn có một tia sủng nịnh mà bản thân anh cũng không nhận ra.

Tiết Lạc bị nói đến âu sầu rụt rụt vai nhỏ bé, dùng sức đem đầu nhỏ nâng lên, vừa vặn đối diện với gương mặt tuấn tú đầy suất khí của Âu Thần Dương, chớp mắt vài cái.

Âu Thần Dương bên này nhìn gương mặt nhỏ nhắn phóng đại trước mắt liền hút khí một hơi. Anh từ trước đã biết Tiết Lạc rất xinh đẹp, thế nhưng lại chưa bao giờ dụng tâm nhìn kĩ cô. Đến tận bây giờ vô tình ý thức lại phát hiện người này có vẻ đẹp thật khiến người khác hít thở không thông đâu.

” Ngốc luôn rồi sao?”

Âu Thần Dương nâng tay lên, ở trên gò má bầu bỉnh của Tiết Lạc bẹo nhẹ một cái. Cảm giác chạm vào làn da thiếu nữ quả nhiên vô cùng tốt đẹp, bóng loáng, mịn màng, khoảng cách gần có thể nhìn thấy từng sợi lông tơ thật nhỏ nhưng lại không có một điểm lỗ chân lông. Làn da trắng hồng như vậy lại không hề đánh phấn, chỉ có đôi môi mới tô một chút son hồng hồng nổi bật đường nét căng đầy quyến rũ.

Đây chính là muốn dụ dỗ người khác phạm tội có phải hay không?

Âu Thần Dương trong lòng ảo não, còn ở bên kia Tiết Lạc bị bẹo má nháy mắt liền tỉnh lại. Cô không hề nể mặt ở đầu gối anh mạnh mẽ đá một cái, mắng nhỏ.

” Anh đang phát điên cái gì?”

Âu Thần Dương bất ngờ bị tập kích dĩ nhiên không kịp tránh. Đầu gối hứng chịu một cước khiến anh đau suýt chút liền nhảy lên. Mèo hoang này, từ lúc tỉnh dậy liền trở nên bạo lực như vậy sao?

Tiết Lạc hừ hừ hai tiếng, hèn mọn nguýt Âu Thần Dương mặt nhăn mày nhó cúi người ôm đầu gối đau đớn. Nếu không phải cô nể mặt ba Tiết đang ở đây, xuống chân biết nặng biết nhẹ thì sợ rằng chân này của anh đã muốn bỏ đi rồi.

” Lạc Lạc!”


Ba Tiết từ trong kinh ngạc hoàn hồn trở lại. Bản thân ông không ngờ con gái lại mạnh mẽ như thế. Phải biết rằng trước đây cô vẫn thật thích Âu Thần Dương đâu. Quả nhiên mất trí nhớ không tệ a!

Ba Tiết liếc mắt nhìn Âu Thần Dương. Vẻ mặt rõ ràng đạo mạo nhưng thật tế là vui sướng khi người gặp hoạ. Tâm tình vô cùng phấn chấn.

Đừng tưởng ba Tiết không biết trước đây Âu Thần Dương như thế nào đối đãi với con gái nhà mình. Rõ ràng chính là khinh thường cùng chán ghét thật sâu đâu.

Bây giờ khen ngược. Con gái vùng lên, tốt nhất đem Âu Thần Dương ngược từ từ. Đổi tất cả khi nhục trước đây toàn bộ đều quăng trở về. Vừa vặn tuyên cáo cho mọi người biết con gái Tiết gia chính là dạng người không dễ chọc.

Ba Tiết không phúc hậu nghĩ rồi lại nghĩ. Ông cảm giác như vậy thật tốt lắm. Hoàn toàn không hề để tâm đến hợp đồng giá trị hàng tỉ đô la định kí cùng Âu thị.

Đây chẳng phải là điển hình người yêu con gái hơn mạng hay sao!

” Ba, ba gọi con sao?”

Tiết Lạc lại gần ba Tiết, ngọt ngào nói một câu. Vừa vặn còn cắt ngang qua dòng suy tưởng của ông.

Ba Tiết nhẹ nhàng cười, điểm điểm cái trán của Tiết Lạc, yêu thương nói.

” Còn không phải muốn cứu con một mạng hay sao. Hôm nay nghe nói mẹ con muốn đem con đi giới thiệu với các vị phu nhân liền muốn đem con kéo về phía này. Con gái ba ngàn tốt vạn tốt, làm gì đến phiên bọn họ nhìn ngắm. Nếu muốn cũng là nhà mình tuyển rể!”


Ba Tiết khí khái dâng trào nói. Lời này khiến cho Tiết Lạc muốn bung ngón tay cái lên khích lệ ông một phen. Ba ba uy vũ quả nhiên không tầm thường. Vì con gái nhà mình kén rể thế nhưng cũng có thể nghĩ ra như vậy.

Tiết Lạc híp híp mắt hạnh xinh đẹp. Đột nhiên nhớ tới một vài bộ phim cổ trang cô từng xem trên truyền hình. Một vị hoàng đế cầm hàng ngàn danh hoạ mỹ nhân, trái chọn phải chọn, tuyển ra một bầy tú nữ.

Nếu để cô kén rể, có khi cũng nên cân nhắc đến phương pháp này. Đãi ngộ của hoàng đế, dân chúng bình thường như cô cũng có thể tuỳ thời sử dụng a!

Âu Thần Dương bên cạnh xoa bóp đầu gối đau nhức. Vừa ngẩng đầu lại nghe thấy ba Tiết nói năng hùng hồn như vậy. Trong đầu không ý thức được lặp lại hai từ.

Kén rể?

Ánh mắt mất tự chủ đảo qua nhìn Tiết Lạc một chút. Trên nhìn, dưới nhìn, phải nhìn, trái nhìn. Cảm thấy ba Tiết nói thế nhưng vô cùng hợp lí.

Tiết gia kén rể? Anh nếu muốn đăng kí một chân, có khi phải chuẩn bị từ bây giờ…

Tiết Lạc cùng ba Tiết hăng say nói chuyện. Lẽ dĩ nhiên không hề hay biết Âu Thần Dương đang triển khai một phen tính toán. Đợi đến khi cô ý thức được, thì mèo hoang đã sớm rơi vào hang sói. Trốn không được, đạp không ra a…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.