Cuộc Chiến Học Đường

Chương 42: Phiên ngoại #2


Đọc truyện Cuộc Chiến Học Đường – Chương 42: Phiên ngoại #2

Một số câu chuyện ngắn về vợ chồng Phan Thiên Bảo ㅡ Lâm Minh Hy.

Câu chuyện 1:

Minh Hy ngồi ở phòng khách, cầm điện thoại gọi cho Thiên Bảo.

” Chồng! Lên hai vạch rồi! ”

” Cái gì?! Vợ! Em nói thật sao? Đợi anh! Anh sẽ về nhà ngay! ”

” Chồng.. ”

Tít tít tít.

Hai vạch thôi mà? Có cần vui như thế không chứ?

Lát sau, hắn đã có mặt ở nhà, vẻ mặt vui mừng vô cùng.

” Vợ, em muốn ăn gì? ”

” Anh.. Hai vạch mà vui vậy sao? ”

” Em không vui sao? ”

” Đâu có. Em rất vui mà! ”

” Phải! Nhà chúng ta sắp trở thành gia đình ba người rồi! ”


” Gia đình 3 người? ” Nó ngạc nhiên.

” Không phải sao? Em nói với anh là em có thai rồi mà? ”

” Em nói? ” Nó chỉ vào mặt mình.

” Phải! Em nói hai vạch. Tức là có thai rồi! ”

Nó thở dài. Tay chỉ về phía bức tường có đánh dấu rất nhiều chỗ.

” Chồng! Ý em nói chiều cao của em lên 2 vạch rồi! ”

Câu chuyện 2:

Hắn ngồi trên giường dùng laptop làm việc. Nó lau sàn.

Nó lau xong, đi vào phòng. Vì phòng vừa lau xong, trơn nên nó ngã xuống giường, đè lên người hắn.

Hắn nở nụ cười ma mị.

” Vợ, anh không ngờ mới buổi chiều thôi mà em cũng đã có nhu cầu rồi! ”

” Không phải! Là do sàn.. ” Nó vùng vẫy khỏi người hắn.

Hắn đặt laptop trên bàn.

” Vợ! Chúng ta cùng quyết đấu đến đêm được không? ”

Câu chuyện 3:

Nó vờ bệnh rất nặng, để hắn không chạm nó nữa. Tên chồng này! Thật
rất biến thái! Một ngày 24 giờ, hắn đã bắt nó dành hết 1/3 giờ trên
giường, nó không thể làm gì hơn nên chỉ còn cách giả bệnh.

Nó rảnh rỗi nên mở điện thoại tám với bạn mình.

” Hy, cậu biết không? Chồng tớ nói tên chồng cậu nghe cậu bệnh, ở
công ty rất hay nổi nóng, đã vậy còn không dùng cơm, cậu bệnh, đúng thật không khí trong công ty trở nên u ám, nhân viên luôn sống trong sợ hãi. ”

” Kỳ.. Tớ chỉ giả bệnh.. ” Nó có phải là làm quá rồi không?

” Hy.. Cậu thật gan.. Cậu dám gả bệnh gạt chồng cậu! Á! ”

” Kỳ! Cậu sao vậy? ”

” Vợ.. Em dám giả bệnh gạt anh.. ”

Là giọng tên chồng biến thái của nó!


” Em.. ”

” Chờ anh ở nhà.. ”

Nó khóc ròng trong lòng. Ông trời ơi! Hãy cứu con!

” Hy.. Tớ xin lỗi.. Tớ không biết chồng cậu đi qua đây để gặp chồng tớ. ”

Tít tít tít.

Nó nhìn bộ đồ mình đang mặc. Phong phanh vô cùng! Mỏng manh vô cùng! Hắn mà thấy là chết!

Nó vội lên phòng, tìm 1 bộ đồ kín đáo nhất có thể. Đúng là tên chồng
biến thái! Tủ nó không có bộ nào kín đáo, nào là trong suốt, rồi 2 dây,
rồi 2 mảnh..

Nó bới hết tủ đồ lên.

Sau 1 khoảng thời gian, nó cuối cùng cũng tìm thấy 1 bộ kín. Nó bắt đầu thay đồ thì hắn mở cửa phòng đi vào.

” Vợ, thì ra em muốn chờ anh về à? Em biết lỗi rồi sao? Tự nguyện dâng cho anh? ”

Nó muốn đập đầu vô tường!

Những đoạn còn lại các bạn có thể tự suy diễn =))

Câu chuyện 4:

Nó lên công ty hắn để đưa cơm trưa nó tự tay làm. Quầy tiếp tân chỉ
phòng làm việc của hắn, nó đi lên, mở cửa đi vào thì thấy có 1 cô nàng
vô cùng gợi cảm đang rất thân thiết với hắn. Nó quăng hộp cơm xuống đất, chạy ra khỏi công ty.

Hắn vừa thấy nó, đã vội xô cô gái nọ ra, chạy theo nó.


Hắn cuối cùng cũng chạy theo kịp.

Dưới tán cây, nó đứng đó, khuôn mặt đẫm nước mắt. Ánh nắng chiếu rọi, những giọt nước mắt mờ ảo.

Hắn đau lòng.

Hắn bước đến gần nó, choàng tay ôm lấy nó. Nó xô hắn ra. Hắn vẫn ôm chặt nó.

” Anh mau cút! Anh mau đi với cô nàng xinh đẹp ấy! ”

” Vợ, cô ta là thư kí anh mới tuyển, thật không ngờ cô ta đưa tài
liệu cho anh mà lại sát vào người anh như thế! Mai anh sẽ đuổi việc bù
nhìn ấy đi! Thật không ngờ CEO lại tuyển 1 thư kí chỉ có cái mã mà lại
không biết làm việc như thế! ”

Nó im lặng, bên tai nó chỉ vang lên tiếng tim đập thình thịch của hắn.

” Trong tim anh bây giờ chỉ chất chứa hình ảnh của em, em còn không
biết điều đó sao? Tình cảm của anh đối với em, anh không thể giải bày
hết được, bởi anh cũng không phải 1 người lãng mạn gì cả! Nhưng anh sẽ thể hiện bằng những hành động mỗi ngày đối với em. Hãy tin anh!”

Nơi ấy, ánh nắng mặt trời ấm áp, ấm như nụ hôn hắn đặt trên môi nó.

Hắn nhìn sâu vào mắt nó, nơi cất chứa bao hạnh phúc của hắn.

Vợ à! Anh yêu em!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.