Đọc truyện Cuộc Chiến Học Đường – Chương 32: 32
Aaa ~ Lười làm phần Tóm tắt quá!!! •ㅅ• Bỏ qua nhá nhá nhá *aegyo*
_______________________
Chiều,như lịch hẹn,Kỳ đến bệnh viện lấy kết quả. Bác sĩ nói rằng thuốc đó chỉ là thuốc đau đầu thông thường,nên Kỳ đỡ lo hơn. Bỗng Kỳ lại nhớ về ngày hôm qua,rõ ràng cô ở nhà Lộc,sao lại là mơ được? Nếu đó là thật thì thật là hạnh phúc,nhưng Lộc .. chưa bao giờ thấy anh dịu dàng như vậy .. Chắc đó là mơ thật rồi!
Chuông điện thoại của Kỳ reo lên..
– Alô?
– Vera!
– ???
– Tớ Lami đây!
– Lami? Cậu gọi tớ làm gì?
– Tớ về Việt Nam rồi nè! Ra sân bay Tân Sơn Nhất đón tớ đi!
– Hể? Sao cậu không ở bên Hoa Kì?
– Về nhà tớ nói cho
– OK!
Kỳ bắt taxi đi ra sân bay,đứng ngó quanh thì thấy 1 cô gái có dáng người quen thuộc đang ngồi ở ghế đợi
– Lami!
– A! Vera!
Lami kéo vali chạy tới,tươi cười vẫy vẫy Kỳ
– Lami! Tại sao cậu lại về Việt Nam vậy?
– Chuyện dài lắm,về tớ kể cho.
Kỳ gật gù,đi vào taxi với Lami về nhà. Tới nhà,Kỳ đứng ngoài cửa gọi:
– Hy,My,Như!!!
– Sao cậu không gọi là Selca,Rachel và Lucy?
– Tí tớ kể cho.
Như ra mở cửa,thấy Lami thì tròn mắt ngạc nhiên. Kỳ nói:
– Chuyện dài lắmmm!
Như đóng cửa,đi vào nhà sau Lami và Kỳ.
– Lami!
Nó gọi to,miệng chữ A mắt chữ O. Lami ngồi xuống nói:
– Haizzz .. Ngồi xuống đi! Tớ kể cho nghe!
– Rốt cuộc là sao? – My hỏi
– Bên Hoa Kì khi tớ vừa qua đã gặp La Diệc,cậu ta bảo sẽ quản lí,mọi chuyện đã ổn định. Tớ định ở lại,nhưng cậu ta năn nỉ tớ cho cậu ta quản lí tổ chức bên Hoa Kì 1 lần,để trả ơn cậu đã cứu cậu ta 1 mạng. Tớ bắt buộc phải về đây thôi! Với lại tớ nghe nói Venus đang trả thù?
– Ừm .. – Nó trả lời
– Tớ biết và tớ hiểu các cậu vẫn còn rất quý Venus. Bản thân tớ cũng vậy .. Nhưng tại sao Venus lại không nhận ra Eric lợi dụng mình chứ? – Lami nói,giọng có vẻ mang hơi âm trầm
– Tớ không biết .. – Nó trầm ngâm – Tớ sẽ giúp cậu ấy nhận ra!
– Bọn tớ nữa! – Kỳ,My,Như và Lami hét to
– À! Nếu cậu ở đây luôn thì hãy nhập học nhé! Tớ sẽ nói bác lo dùm hồ sơ cho cậu. – Nó nói
– Ừm .. Cũng được!
– Và tên cậu nữa. Cứ gọi là Lami nghe kì kì. Đăng kí hồ sơ bằng tên thật của cậu luôn đi.
– Ừm .. Dương Lam Nhi .. Là tên thật của tớ ..
– Tên cậu nghe dễ thương quá! – Như tủm tỉm cười
– Chơi với cậu lâu vậy mà chỉ biết cậu tên Nhi,giờ mới biết họ tên,nghe nữ tính quá xá! – My cười
– Đừng trêu tớ nữa!
[ Do đã biết tên thật của Lami nên gọi là Nhi nhé! ] Nhi mặt đỏ bừng,mặt nhăn lại. Kỳ hỏi:
– Lami .. À quên .. Nhi,ở lại đây nhé?
– Không được. Tớ phải về nhà sống chứ!
– Ở đó nguy hiểm lắm!
– Không sao mà!
Nhi nở 1 nụ cười tự tin,rồi vẫy tay tạm biệt tụi nó,bắt taxi về nhà
” Lami .. Cẩn thận nhé! Cậu mà có chuyện gì tớ khóc đến chết mất! ” Kỳ ngồi đó,đôi mắt ánh lên vẻ lo lắng ” FSA .. Tại sao chúng ta phải là FSA chứ? Nếu không sẽ không có 1 ai phải chết cả .. ”
_______________
Nhờ có nhỏ bạn hối tớ mới viết đây >///…
Thân tặng nhỏ bạn ” dễ thương ” đã hối tớ viết truyện a ~ dandandean