Cuộc Chiến Của Các Pháp Sư

Chương 21: Một vài điều nên biết về hijiri (tt)


Đọc truyện Cuộc Chiến Của Các Pháp Sư – Chương 21: Một vài điều nên biết về hijiri (tt)

-Rồi thế là tốt,chúng ta bắt đầu thôi.

-Vâng.

Xong,ngay lập tức Hijiri lao đến tấn công Takashi với tốc độ và lực khủng khiếp.Nhưng nhờ kinh nghiệm luyện tập cùng Kakeshi nên Takashi có thể né những đòn tấn công đó.Bây giờ Hijiri đã thật sự nghiêm túc,không nương tay chút nào.Hijiri lúc này hoàn toàn khác với ban nãy.Bây giờ Takashi mới hiểu tại sao Yusuru lại nói không nên nương tay với Hijiri.

Còn bên ngoài,mọi người ai cũng ngạc nhiên trước Hijiri lúc này,Hijiri tấn công nhanh và mạnh đến nỗi Takashi chỉ có thể Phòng thủ mà không thể tấn công nổi một lần,đến nỗi ai cũng đứng hình và quan sát Hijiri.Chính bọn họ cũng không tin là Hijiri lại mạnh đến mức đấy.

-Không thể tin được là Hijiri lại mạnh đến mức đấy. – Midori trầm trồ kinh ngạc.

-Thấy chưa,đã nói rồi mà. – Minho vừa cười vừa nói,làm cho mặt Midori hơi đỏ.Nhận thấy mặt Midori hơi đỏ,Minho hỏi:

-Eh,sao mặt đỏ vậy?

-À…à…vì…trời nóng quá ấy mà,trời nóng. – Midori kiếm vội lí do,giả vờ lấy tay quạt quạt.Thấy vậy Minho tưởng thật, dùng mana tạo ra cái quạt,đưa cho Midori và nói:

-Nè,cho mượn.

-Hứ cho luôn không cho. – Midori giật cái quạt ở tay Minho,nói.

-Đấy,không mượn thì thôi,trả đây. – Minho cố giành lấy cái quạt từ tay Midori,nói.

-Rồi rồi,mượn được chưa?

-Cho mượn mà không chịu cảm ơn.

-Cảm ơn,được chưa?


-Tạm được.

-Cái đồ bày vẽ.

-Bà nói cái gì cơ đồ vong ơn bội nghĩa.

-Ông nói cái gì cơ,bày vẽ?

-Bà nói cái gì,vong ơn?

-……………………….

-………………………..

Cả hai người nói đi nói lại bày vẽ và vong ơn,cứ chí chóe nhau mãi không thôi,cuối cùng bực quá,Midori dùng ngay cái quạt của Minho cho mượn định đốp vào đầu Minho một cái,Minho nhìn thấy nên nhanh chóng phá hủy cái quạt, (cái quạt được tạo bằng mana của Minho nên Minho có thể quyết định sự hiện hữu của cái quạt.).Nhưng đâu ai ngờ, Midori lại đánh với lực khủng nên không kịp phanh,không những thế,vì bất ngờ nên đường đi quả đấm bị lệch đi,và kết quả là nguyên một quả đấm của Midori đi chào hỏi cái đầu của Minho.Ăn trọn quả đấm của Midori,Minho ngã lăn ra đất,trên đầu mọc một quả ổi.Lấy tay ôm,xoa xoa cái đầu yêu quý của mình,Minho rươm rướm nước mắt,nói;

-Bà chằn lửa kia,sao mà ác thế hả,có biết là bà vừa mới đánh một cú khá đau không hả?

-Ơ..ơ..tui xin lỗi….tui không cố ý… – Midori cúi xuống xem xét đầu của Minho xem có bị gì không vì vừa nãy cô dùng lực khá mạnh.

-Thế này thì còn gì là Hotboy nữa hả?…huhuhuhu….. – Minho khóc như đứa trẻ bị giật kẹo khi đang ăn ngon lành ý.

-Không sao,không sao,ông không bị chấn thương sọ não hay tổn thương gì đến não hết,tui dùng thuật trị thương chút thì ông khác bình thường mà,nín đi. – Midori lên tiếng dỗ dành Minho như kẻ cướp kẹo dỗ dành kẻ bị cướp kẹo vậy.Thé mà….

-Thật hả ? – Minho nín khóc ngay,ngẩng mặt lên nhìn Midori với ánh mắt long lanh còn đọng nước mắt.


-Thật. – Midori cũng phải buồn cười trước hành động của Minho.

-Rồi đó làm đi. – Minho nói xong ngồi im cho Midori toàn quyền xử lí.

-Đây đây. – Xong Midori bắt đầu dùng thuật trị thương cho Minho,quả ổi trên đầu Minho cũng bắt đầu xẹp.

…………..1 lúc sau……………….

-Rồi đấy,xong rồi. – Midori đứng dậy nói.

-Cám ơn. – Minho ngẩng lên,cười tươi nhìn Midori và nói.

-Ờ…thì…coi như đấy là chuộc lỗi đi. – Midori quay đi chỗ khác nói,có chút cảm giác ngại ngùng,nói.

-Ờ đúng rồi ha,việc gì tui phải cảm ơn bà,tui rút lại câu cảm ơn. – Minho nói rồi đứng lên phủi quần áo.

-…..-_-“…..-đây chính là biểu cảm của Midori,nói không nên lời.

-Hai người.Rắc rối. – Takashi nói.

-Eh,sao ông lại ở đây,tui tưởng ông vẫn đấu với Hijiri. – Minho ngạc nhiên khi thấy Takashi đứng đấy.

-Xong rồi ! – Takashi không nhanh không chậm nói.


-Vậy ai thắng? – Midori hiếu kì xen vào.

-Hijiri. – Takashi có vẻ vui vui nói.

-Sao ông thua vậy? – Minho cố ý giả nai,hỏi.

không nói gì ,Takashi chỉ đưa cây kiếm bị gãy ra trước mặt,cây kiếm đấy bị gãy làm đôi mặc dù cả 2 thanh đều được làm từ cùng một loại nhiên liệu.Nhìn thấy vậy,ai cũng ngạc nhiên ngoại trừ Minho,Yunho,Yusuru và Temari.Vì từ nhỏ đến lớn,cho dù đấu với ai hay đấu bằng cái gì,vũ khí của đối thủ luôn gãy trước vũ khí của Hijiri.

-Hahaha,biết ngay mà. – Minho vừa cười vừa nói.

-Biết ngay? – Takashi khó hiểu,hỏi.

-Uk.Cậu cần phải biết thêm nhiều điều nữa về Hijiri đi. – Minho cười cười nói.

-Nói thử. – Takashi có vẻ hiếu kì nói.

-Tự túc là hạnh phúc nha ông bạn. – Minho nói rồi phắn ngay qua chỗ Hijiri.Cao hứng hỏi:

-Kiếm gãy vào phát thứ mấy vậy Hijiri?

-Phát thứ 4 thì phải…… – Hijiri nói.

-Phát thứ 4 thật á? – Minho có vẻ không tin Hijiri.

-Uk. – Hijiri gật đầu cái rụp.

Cái gì,cậu ta còn trụ được đến phát thứ 4 trong khi bố,mẹ,Yunho và mình mới phát đầu đã gãy. – Minho nghĩ thầm trong đầu.

-Nè Yusuru,nói tôi nghe thêm về Hijiri đi. – Takashi đi về phía Yusuru,nói.

-À ý ông là một vài điều nên biết về Hijiri ấy hả?


-Uk.

-Thì Hijiri không ăn được cay hay mặn,không thích ăn hành,tỏi gừng,giềng,ghét bừa bộn,thích ngủ nướng,có thể ngủ mọi lúc mọi nơi,thích ăn bánh bao,thích anime,nghe nhạc,thích màu xanh dương và xanh lá,sợ tất cả các loại côn trùng như là chuột,gián,dế,ve sầu,…(-_- : ôi trời) và các con vật,không thích bạo lực,ghét đánh nhau,thích luyện tập,sợ ma, nhát,sử dụng tốt các loại vũ khí,nhưng tốt nhất là kiếm,khá dễ tin người và điều quan trọng nhất mà ông cần biết về Hijiri là một khi đã nghiêm túc thì không gì là không làm được,kể cả phải làm một việc mà Hijiri bình thường không dám nghĩ đến,là………. – Yusuru nói đến đây thì nhón lên,ghé sát vào tai Takashi và nói nhỏ chỉ để cho vừa đủ 2 người nghe:

-Giết người. – Rồi Yusuru lại đứng bình thường,nói tiếp:

-Nhưng trường hợp đó chưa bao giờ xảy ra và nó chắc cũng chỉ có 1% xảy ra thôi,nên cậu không phải lo……………..À đúng rồi,còn một điều nữa tôi chưa nói cho ông biết. – Yusuru có vẻ như nhớ ra gì đó,nói.

-Sao,điều gì?

-sắp rồi,nhớ quan sát kĩ Hijiri đấy. – Yusuru nhìn Hijiri,nói.

-Tất cả học sinh cuối giờ ở lại chạy hết 3 vòng sân mới được về,ngoại trừ 4 em Takashi,Hijiri,Yusuru và Midori.Còn bây giờ thì chuyển sang luyện tập về di chuyển. – Temari dõng dạc nói, vừa dứt lời,cả lớp đã nhao nhao lên,nhưng ngoại trừ Hijiri,đứng trời trồng,khóe môi giật giật,cười không ra cười.Tất cả những điều này đều nằm trong tầm mắt của Takashi.

-Ra vậy ra vậy. – Takashi lẩm bẩm.

-Tại sao lại có Midori nữa vậy mẹ? – Minho bất mãn lên tiếng hỏi.

-Vì Midori có dùng mana để thực hiện 1 trong 2 ma pháp đặc trưng của em ấy. – Temari nhàn nhã trả lời câu hỏi của Minho.

-Nếu nói vậy thì con cũng phải được như vậy chứ,vậy tại sao con lại phải chạy. – Minho tiếp tục phản bác.

-Con bé nó đã dùng thuật trị thương cho con đầu tiên thay vì tự dùng cho bản thân (lúc nói trời nóng ý,dùng thuật này có thể giúp làm giảm bớt ảnh hưởng của nhiệt độ bên ngoài),và con bé nó cho con mana còn gì (mana của Midori sẽ trị thương bằng cách để bị hấp thụ và hồi phục nó từ bên trong ),còn con thì có mỗi cái quạt thôi cũng không cho.-Temari hơi khó chịu nói.

-Ơ…..nhưng….. – Minho ú ớ không nói thành một câu.

-Cứ rõ vậy đi,phạt cái tội luyện tập mà không chịu luyện tập,còn bây giờ thì tập về di chuyển,ai dùng được thuật dịch chuyển tức thời thì xếp một hàng,ai độn thổ một hàng,ai bay một hàng,ai chạy một hàng,còn lại nhảy thì một hàng (thường thì những người có thể nhảy thì là những người có thể tạo ra vòng tròn ma pháp ở mọi lúc mọi nơi và có thể đứng lên nó,sử dụng sức bật của nó hoặc làm điểm tựa để di chuyển.)

Và kết quả là Takashi – dịch chuyển tức thời,Minho,Yunho – bay,Midori,Yusuru – nhảy,Hijiri – chạy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.