Cùng Thuyền Chung Gối

Chương 25: Bất động sản bách niên (5)


Đọc truyện Cùng Thuyền Chung Gối – Chương 25: Bất động sản bách niên (5)

Lần họp ban giám đốc thứ hai về hạng mục cải tạo Nguyệt Đàn của bất động sản Bách Niên, vì đi công tác nên Viên Minh Nguyệt không thể tham gia, trong hội nghị Viên Minh Lãng trình bày lại những quan điểm giúp Viên Minh Nguyệt.

Hôm nay Viên Minh Lãng cố ý mặc một bộ đồ đứng đắn, cà- vạt quy củ, dùng máy chiếu trình bày trước các cổ đông, cũng rất hữu mô hữu dạng

(* Hữu mô hữu dạng: là hình dung việc làm hay mô phỏng mà kết quả rất giống với hình mẫu nào đó hoặc đạt được chuẩn mực nào đó; có thể nói là “ra dáng”. Ở đây đại ý chỉ là phân tích có cơ sở, rất có lý.)

Anh nói: “Nhân viên của chúng ta đã tiến hành sơ bộ điều tra dân cư ở Nguyệt Đàn, 90% người dân không muốn dọn đi nơi khác, bởi vì bọn họ chữa bệnh, làm việc, con cái học hành đều diễn ra ở đây, đã thành thói quen đối với cuộc sống ở nơi này. Hơn nữa bọn họ cũng biểu thị đồng ý phối hợp với chính phủ tiến hành cải tạo thành phố, chỉ cần sau đó bọn họ còn có thể trở lại nhà cũ của mình. Chúng tôi cùng với nhân viên bộ phận kiến trúc đã có trao đổi qua, bọn họ biểu thị nếu như chúng ta xác định ra phương án cặn kẽ, rất có thể lấy được trợ cấp của chính phủ.”

Đổng sự môn nghe anh trình bày rõ ràng rành mạch, đều gật đầu, nhưng đối với phương án đó cũng không quan tâm, phương án này nghe thì hay nhưng không thể kiếm được tiền. Anh nói xong, đến phiên Viên Minh Tuấn, Hà Thanh Huy lại đột nhiên hỏi: “Minh Lãng, xin hỏi cái phương án này có thể cho công ty lợi ích gì?”

Viên Minh Lãng cả kinh, trước khi đi Viên Minh Nguyệt đã nhiều lần dặn anh nhưng suýt nữa anh đã quên, may mà Hà Thanh Huy đã nhắc nhở. Viên Minh Tuấn đã chuẩn bị chiếu phương án của mình, Viên Minh Lãng lại đẩy anh ta ra nói: “Tôi chưa nói xong, anh chờ một chút!”

Viên Minh Tuấn tức giận nhưng lại không thể bực tức trước mặt Viên Khánh Niên và những vị trong ban cổ đông, chỉ đành cười theo: “Đừng gấp, từ từ nói.”

Viên Minh Lãng lại mở văn kiện ra, tay chân luống cuống tìm slide nội dung mình cần trình bày, Viên Khánh Niên đã bắt đầu nhíu mày, các thành viên hội đồng quản trị có những biểu hiện khác nhau, có một số người nói: “Minh Lãng, từ từ, đừng hốt hoảng.” Số còn lại thì hoàn toàn không thèm để ý bắt đầu cùng những người khác nói chuyện phiếm.

Cuối cùng Viên Minh Lãng cũng tìm được, tiếp tục nói: “Cái kia…phương án này đối với công ty chúng ta rất có lợi.” Trên trán chảy ra một giọt mồ hôi.

Hà Thanh Huy trấn tĩnh nhìn anh nói: “Có lợi ở chỗ nào? Là có tiền trợ cấp hay là giúp công ty tiến thêm một bước mở rộng sự trợ giúp?”


Viên Minh Lãng vốn rất rối loạn nhưng nghe anh nói như vậy thì men theo lời của anh rất nhanh đã tìm lại mạch suy nghĩ, nói: “Đối với cái phương án này mà nói, chúng ta phải hoàn toàn bỏ đi doanh thu, thế nhưng, chúng ta phải đưa việc này làm thành đẳng cấp của Bách Niên. Chúng ta phải cho mỗi người đến đó đều biết đây là công trình do bất động sản Bách Niên dựng thành, hơn nữa không có phá bỏ và dời đi, không có phá hỏng môi trường sống xưa cũ của cư dân, giúp bọn họ bảo vệ nhà của bọn họ. Bách Niên không phải là công ty bất động sản lòng dạ hiểm độc hành xử cứng nhắc như trong ấn tượng của mọi người, mà là vì dân chúng bình thường mà thành lập nên công ty gia đình làm ăn lương thiện!”

Câu cuối cùng này của anh rất có trọng lượng, Viên Khánh Niên gật đầu không ngừng.

Đến phiên Viên Minh Tuấn, anh ta vốn là nắm chắc phần thắng nhưng những lời cuối cùng này của Viên Minh Lãng cũng là rối loạn nhịp điệu của anh ta. Anh ta giới thiệu đơn giản việc mua nhà ở, mời kiến trúc sư nổi tiếng để cải tạo thì giá bán ra càng cao hơn nữa. Cuối cùng anh ta nói: “Phương án này của tôi cũng sẽ tạo nên danh tiếng của Bách Niên, dù sao hạng mục Nguyệt Đàn làm cho người ta chú ý, chỉ cần đến lúc đó đóng gói nhà ở truyền thông sẽ giúp chúng ta tuyên truyền, danh tiếng của Bách Niên không ai là không biết.”

Anh ta nói xong, Viên Khánh Niên hỏi: “Mọi người có ý kiến gì không?”

Các thành viên hội đồng quản trị đều tỏ thái độ, có một số ủng hộ Viên Minh Lãng, đương nhiên vẫn là những người lần trước ủng hộ Viên Minh Nguyệt, mặt khác một số người lại ủng hộ Viên Minh Tuấn.

Viên Khánh Niên hình như cũng sớm có dự liệu, lại hỏi Hà Thanh Huy: “Cậu thấy thế nào?”

Hà Thanh Huy nhìn một vòng những người ngồi trong phòng hội nghị: “Từ khía cạnh của bách Niên mà nói, tôi cho rằng phương án của Minh Lãng rất có tính chất lâu dài, có khả năng, cứ tiếp tục như thế tất nhiên có thể thu được danh tiếng vượt trội, danh tiếng đối với Bách Niên vô cùng quan trọng, nếu làm được thì sẽ giúp Bách Niên từ một công ty bất động sản thông thường bay lên thành công ty bất động sản có đẳng cấp được nhiều người biết đến. Thế nhưng theo cá nhân người đầu tư là tôi đây mà nói thì, tôi chỉ đầu tư một hạng mục ở Bách Niên đương nhiên là muốn kiếm tiền ở hạng mục này vì vậy phương án của Minh Tuấn rất có lực hấp dẫn đối với tôi.

Anh nói rất khách quan, bất luận là kẻ nào cũng không thể phản bác, ngay cả Viên Minh Tuấn và Viên Minh Lãng đều không thể tức giận với anh, dù sao anh cũng là con rể của Viên Khánh Niên đồng thời lại là một thương nhân.

Viên Khánh Niên cười một cái nói: “Tôi biết rồi. Vậy bây giờ chúng ta bỏ phiếu bầu. Ai đồng ý với ý kiến của Minh Lãng xin giơ tay!”

Tổng cộng có bốn người giơ tay, tính cả Viên Minh Lãng nữa là năm phiếu.


Viên Khánh Niên: “Đồng ý với Minh Tuấn xin giơ tay!”

Có ba người giơ tay, cộng cả Hà Thanh Huy và Viên Minh Tuấn cũng là năm phiếu.

Bây giờ chỉ còn một phiếu của Viên Khánh Niên mà thôi. Viên Minh Lãng lại cho rằng cuộc bỏ phiếu đã kết thúc, nhất thời sốt ruột nói: “Bên chúng tôi còn có một phiếu của chị tôi!”

Viên Khánh Niên: “Phiếu của con là của Minh Nguyệt, con không có quyền bỏ phiếu!”

Viên Minh Lãng tức giận, nhịn không được nắm tay đập mạnh lên bàn, Hà Thanh Huy nhìn xa xa muốn nói hai chị em thật là giống nhau.

Viên Khánh Niên nhíu mày: “Minh Lãng, kiềm chế hành động lại đi!”

Viên Minh Lãng không dám nghịch lại cãi lại bố, không thèm nói gì nữa.

Viên Khánh Niên giơ tay phải lên: “Tôi đồng ý với phương án của Minh Nguyệt!”

Viên Minh Lãng giờ mới biết thì ra là bố mới là người cuối cùng ra quyết định, hơn nữa còn ủng hộ mình và chị gái liền vui vẻ ra mặt.

Viên Khánh Niên nói tiếp: “Thanh Huy nói rất đúng, phương án của Minh Nguyệt rất có lợi cho Bách Niên để phá bỏ hình ảnh cũ, công ty của chúng ta đã phát triển hơn mười năm, bây giờ tình hình cũng không tệ, đương nhiên nhân cơ hội này chúng ta làm tốt hạng mục này thì đẳng cấp sẽ khác, càng ngày càng phát triển.”


Có người ủng hộ Viên Minh Tuấn nói: “Nếu làm như vậy, nói không chừng công ty còn phải bù tiền vào, như vậy sao gọi là làm ăn?”

Viên Khánh Niên: “Thế này, nếu quả thật phải bù tiền, cứ tính cho tôi, đảm bảo các vị không có tổn thất!”

Người nọ nghe xong, khẩu khí ông ta cứng như thế cũng không tiện phản đối nữa.Lần này đến lượt Viên Minh Tuấn tức giận đứng lên, mới đây anh ta thảo luận về phương án của mình cũng có gọi Viên Minh Lãng đến, nhưng Viên Minh Lãng từ trước đến giờ không thích anh ta nên đương nhiên sẽ không có hứng thú đối với phương án của anh ta, còn đối với phương án của Viên Minh Nguyệt thì rất nhiệt tình. Bây giờ Viên Khánh Niên cũng ủng hộ Viên Minh Nguyệt, thật ra thì chủ yếu là chống đỡ cho Viên Minh Lãng vì trong tương lai nó sẽ đảm nhiệm quản lý công ty.

Viên Khánh Niên lại nói với Hà Thanh Huy: “Thật xin lỗi, nhưng tôi có một đề nghị. Số tiền đầu tư Huy Đạt rót vào Nguyệt Đàn sẽ chuyển thành vốn cổ phần, có thể tiến nhập bất động sản Bách Niên, là một trong những cổ đông của Bách Niên, cậu thấy thế nào?”

Ông vừa nói ra đề nghị này, những cổ đông đang ở đây vô cùng kinh ngạc, lúc đầu trong Bách Niên quyền hành to nhất đều nằm trong tay cháu trai và con gái, nội bộ cũng chia ra phe phái, con trai tham gia vào cục diện đã bắt đầu khó bề phân biệt, bây giờ lại xuất hiện một người con rể, quả thực không biết Viên Khánh Niên đang nghĩ cái gì.

Hà Thanh Huy đã sớm biết sẽ có chuyện này xảy ra, anh nói: “Tôi biết đề nghị của ngài rất có lợi đối với tôi, nhưng nếu thật như vậy thì có ảnh hưởng đến lợi ích của những cổ đông khác không?”

Viên Khánh Niên cao giọng nói: “Mọi người hãy nghe tôi nói, tôi nói ra đề nghị này ở đây là vì muốn cho mọi người biết tất cả các quyết định rất rõ ràng. Mặc dù Thanh Huy là con rể của tôi nhưng đồng thời cậu ấy cũng có công ty đầu tư riêng, khi Huy Đạt đầu tư thành công vào trang web Tây Đô thì tài chính lan rộng khắp nơi, các hạng mục đầu tư rất có tiềm lực, nếu như muốn tìm công ty đầu tư, Huy Đạt tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất. Mặt khác, Thanh Huy, tôi còn có một ý tưởng, tôi muốn cậu dựa vào phạm vi tài chính và lực ảnh hưởng của Huy Đạt, trong tương lai khi có một thời gian thích hợp đẩy mạnh Bách Niên ra thị trường Hồng Kông.”

Các thành viên hội đồng quản trị nghe nói sẽ đưa ra thị trường liền động tâm. Có biết bao nhiêu công ty bất động sản một khi đưa ra thị trường, tài sản của các vị cổ đông đều tăng lên gấp mấy lần, rất mê hoặc. Lúc này bọn họ lại muốn Hà Thanh Huy có thể đáp ứng ngay lập tức.

Hà Thanh Huy xấu hổ nói: “Thực không dám dấu diếm, đề nghị của ngài tôi rất có hứng thú, nhưng tôi cần phải trở về thương lượng với nhân viên của tôi mới có thể quyết định.”

Viên Khánh Niên cười một cái: “Được, nếu như cần sự phối hợp của Bách Niên, cứ việc nói.”

Hà Thanh Huy gật đầu.


Hà Thanh Huy trở lại Huy Đạt nói cho Dương Thận chuyện này: “Chúng ta đoán không sai, quả nhiên Viên Khánh Niên có chủ ý này!”

Dương Thận: “Cũng có thể xem là một quyết định sáng suốt, lợi dụng chúng ta giúp mở rộng Bách Niên, triển khai đưa ra thị trường, nhưng lẽ nào ông ta không sợ dẫn sói vào nhà sao?”

Hà Thanh Huy liếc xéo một cái: “Cậu nói ai là sói?”

Dương Thận không chút sợ hãi, hí mắt cười: “Lúc trước anh là sói, nhưng bây giờ tôi đang rất lo lắng, còn có một sói mẹ ở phía sau anh.”

Hà Thanh Huy cúi đầu không nhìn anh ta: “Chúng ta vốn là công ty đầu tư, hiện nay đầu tư vào bất động sản rất nóng hổi. Về phần Bách Niên, tôi không có hứng thú.”

“Vậy còn tập đoàn Vũ Hâm đang chờ anh đấy. Nhưng từ trước đến giờ tôi chưa hỏi anh, Thanh Huy, cha anh nhiều năm nay có rất nhiều phụ nữ nhưng lại không có con, rõ ràng đối với anh còn có hi vọng. Rốt cuộc là anh nghĩ như thế nào?”

“Tôi không có hứng thú với Vũ Hâm! Có muốn cũng không có đâu, vấn đề bây giờ là, chúng ta đầu tư vào Bách Niên có triển vọng hay không?”

Dương Thận ngồi trên ghế sa lon, cả người dựa ra đằng sau: “Tôi nghĩ vấn đề bây giờ là, anh đầu tư vào Bách Niên rốt cuộc là làm gì, là muốn kiếm tiền, còn muốn giúp vợ anh đoạt quyền?”

Hà Thanh Huy ung dung nói: “Đều đúng.Trước khi kết hôn tôi đã đáp ứng yêu cầu của cô ấy, giúp cô ấy đuổi Viên Minh Tuấn ra khỏi Bách Niên. Hơn nữa số 17 Nguyệt Đàn có thể giữ lại cũng là nhờ có cô ấy thuyết phục Viên Khánh Niên.”

Dương Thận liếc anh một cái, rất có thâm ý hỏi: “Lần này chị dâu vội vàng đi công tác là anh bảo cô ấy đi phải không? Tránh sóng gió, làm cho Viên Minh Tuấn và Viên Minh Lãng có mâu thuẫn với nhau, thực sự rất thông minh.”

“Là do cô ấy quyết định, trước đó tôi cũng không biết.” Hà Thanh Huy ngẫm lại còn nói: “Gần đây chúng tôi rất ít khi nói chuyện về Bách Niên.”

Cô ấy, chúng tôi, rất không bình thường nha, Dương Thận đứng lên: “Được rồi, tôi sẽ cho người đi điều tra cặn kẽ tình hình năm năm qua của Bách Niên, rồi suy đoán những tình huống trong năm năm đó, sẽ nhanh báo cáo cho anh thôi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.