Bạn đang đọc Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà – Chương 51 + Chương 98
08/04/2022
Edit: Nhật Nhật
Tôi sắp bận sấp mặt, đi từ sáng đến tối rồi. Yên tâm là hàng tồn kho để đăng thì vẫn có, chủ yếu là tôi có nhớ để vào đăng không thôi :)))))))))
…
Chương 97
Nhóm anh đại không vì được khán giả thổi phồng tung hô mà hếch mặt lên trời, đều tự chọn thêm trạng thái, mang danh hiệu để bản thân khác với những người khác.
Hành tẩu trên giang hồ, ai mà không có mấy thứ tốt giấu dưới đáy hòm chứ?
Tống Hân Nhiên lấy ra một chồng bánh nướng lớn tỏa ra mùi hành lá, mang chia cho người quen, mỗi người một cái.
“Bánh này là em tự nghiền bột mì để làm đấy, bên trong cho thêm rất nhiều hành thái, thơm thơm giòn giòn, có thể tăng thêm ba điểm may mắn trong vòng năm phút, mọi người thử một chút xem sao.”
Ở trong game, giá trị may mắn của người chơi là cố định, điểm cơ bản của mỗi người đều là 100, ăn một cái bánh có thể tăng thêm 3% vào điểm cơ bản, cho dù chỉ có thể duy trì trong vòng năm phút thì cũng không ai có thể từ chối sự cám dỗ này. Mọi người nhận bánh Tống Hân Nhiên đưa, cảm ơn cậu nhóc rồi bắt đầu ăn rôm rốp.
Vì thế, Bạch Lê còn giơ ngón cái cho cậu học trò nhỏ của mình, khẳng định sự tiến bộ của cậu nhóc trong khoảng thời gian này.
Tống Hân Nhiên xấu hổ đến độ mặt mũi đỏ rần rần.
Văn Tinh Diệu ở bên cạnh lặng lẽ mở chế độ hiển thị danh hiệu “Người may mắn” trên đỉnh đầu.
Phông chữ màu vàng, trong một biển cách danh hiệu màu trắng lập tức trở thành “Một chấm hồng trong vạn gốc xanh*”, nhưng người khác đồng loạt nhìn lại, ném cho Văn Tinh Diệu một ánh mắt ước ao ghen tỵ.
*Đây là một ý trong bài Vịnh Thạch Lựu của Vương An Thạch. “Vạn lục tùng trung hồng nhất điểm. Động nhân xuân sắc bất tu đa”, được sử dụng như phép ẩn dụ làm nổi bật một sự vật giữa rất nhiều những sự vật khác, đủ để thu hút sự chú ý của mọi người.
Đáng ghét, mặc bộ đồ độc nhất vô nhị trong game, lại còn mang danh hiệu không ai có, kiêu ngạo, thực sự quá kiêu ngạo rồi!
Nhưng mà bọn họ có thể làm được gì chứ? Người ta có tiền, cũng chịu chi, bảo sao lại có nhiều thứ tốt như vậy, hu hu hu.
Bạch Lê nhìn chằm chằm danh hiệu trên đỉnh đầu Văn Tinh Diệu một hồi, âm thầm tính toán giá trị vận may trước mắt của người này, tổng là 105, so với bọn họ nhiều hơn 2 điểm. Nghĩ đến việc đối phương có giá trị vận may cao hơn tất cả những người đang có mặt ở đây, Bạch Lê mỉm cười cổ vũ cho Văn Tinh Diệu.
Lúc Bạch Lê nhìn sang, Văn Tinh Diệu cứng đờ cả người, cảm thấy ánh mắt của cậu có chút nóng bỏng, đến khi thấy Bạch Lê cười với mình, đầu óc hắn lại càng loạn tùng phèo, tưởng là Bạch Lê đã phát hiện ra bí mật nhỏ mà mình che giấu, vành tai lặng lẽ đỏ lên, đến bản thân hắn cũng không để ý tới.
Đường Nghênh ở bên cạnh tỏ vẻ trầm ngâm, không đúng, thật sự rất không đúng. Chỉ gạt người ta có chút chuyện thôi, tại sao lại bày ra cái vẻ mặt như vậy chứ?
Đường Nghênh không có đủ thời gian để nghĩ xem đây rốt cuộc là tại sao, vì rất nhanh Mạc Tụng đã tuyên bố, mọi người có thể bắt đầu mở quà rồi.
Bạch Lê không chút do dự, bóc gói quà ra, túi đồ trên tay cậu phát ra ánh sáng trắng, trăm phần trăm là đồ tốt.
“Máy sản xuất hạt giống”, để ở trong nhà, mỗi ngày có thể cho ra năm hạt giống ngẫu nhiên.
Giống cây phát lộc lúc trước, đều là vật phẩm tốt có thể sử dụng lâu dài.
Bạch Lê đối với kết quả này rất hài lòng, xét cho cùng, trong thiết lập của cậu, phải đến khi người chơi lên đến level 30, vật phẩm này mới xuất hiện trong khu mua sắm. Còn giá cả à, 200 tinh tệ một cái, không tính là quá đắt.
“Tôi xong rồi, mọi người tiếp đi.” Bạch Lê nói qua công năng của vật phẩm mình mở được, sau đó thúc giục những người khác nhanh chóng hành động.
Có mở đầu tốt đẹp của cậu, Tống Hân Nhiên mở được một bồ trang phục đầu bếp có thể tăng cường hiệu quả của đồ ăn làm ra, Khương Hoài Bích lấy được một viên đá mở rộng ba lô, sau khi nâng cấp, ba lô sẽ được mở rộng thêm 100 ô chứa đồ, Mạc Tụng nhận được thiết bị tưới nước tự động, lắp đặt trong sân có thể tưới nước cho cùng lúc 20 khối đất ruộng, cách dùng rất đơn giản, chỉ cần đổ nước suối thần kỳ vào trong là được.
Tất cả mọi người đều nhận được vật phẩm ưng ý, đến cả người số đen nhất như Mạc Trúc cũng lấy được một túi hạt giống trúc, 100 hạt, có thể trồng ra được trúc tím.
“Em trai, cho anh mượn cái thiết bị tưới nước kia của chú mày xài đi?” Mạc Trúc thương lượng với em trai ruột nhà mình.
“Biến biến biến, suốt ngày mượn với chả mõ, anh trai, anh già đầu lắm rồi đấy, đừng có xà nẹo như thế nữa, biết không hả?” Mạc Tụng chỉ thấy muốn ọe, lập tức móc món đồ còn chưa cầm ấm tay của mình ra giao nộp.
Đúng lúc, y vẫn còn một ít nước suối thần kỳ, lần nước mở gói nạp cho khán giả xem dư lại, mang ra cho luôn
“Hề hề, cảm ơn em trai nhé!” Mạc Trúc không khách sáo, nhận hết luôn.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả nhìn một màn anh hiền em ngoan này, đầu tiên là ca ngợi tình anh em cảm động trời đất của họ, tiếp đó rất nhanh đã phản ứng lại, hai người này là anh em ruột, thế mà lại cùng nhau xuất hiện ở trong “Vùng đất điền viên”, cả game mới có 5.000 người chơi, hai người này lại may mắn, đều cướp được tiêu chuẩn. Xác xuất này so với việc, người thường tình cờ được ở chung một nhà với thượng tướng Đế quốc còn thấp hơn ấy chứ, thật sự khiến người ta phải ước ao!
Vì thế, khu bình luận trong livestream lại biến thành hiện trường than khóc cỡ lớn.
Mạc Tụng vội vàng nhắc mở mọi người, chú ý xem anh đại [Yêu Tinh] cùng người có điểm cống hiến đứng đầu – [Mi có gan không], họ vẫn chưa mở gói quà của mình ra đâu, chẳng lẽ mọi người không muốn nhìn xem hai anh đại sẽ mở ra được vật phẩm gì à?
Vừa nói thế, khán giả lại lên tinh thần, lau nước mắt ngoan ngoãn ngồi xem.
Không phải Văn Tinh Diệu cố ý không mở gói quà của mình, để mọi người phải chờ lâu, chỉ là đầu óc hắn đang có chút hỗn loạn, trong lúc còn đang cố gắng lấy lại khả năng suy nghĩ, mọi người đã nối tiếp Bạch Lê mở quà xong hết rồi. Thời gian mở quà cũng không kéo dài, chỉ độ hai, ba phút mà thôi, nhưng chờ đến khi Văn Tinh Diệu hoàn hồn, số người chưa mở quà cũng chẳng còn mấy.
Hắn vội vàng kéo sợi dây buộc, mở lớp vải đỏ bao bên ngoài phần quà ra, để lộ món đồ bên trong.
Một luồng ánh sáng vàng rực rỡ tỏa ra, không biết có phải là ảo giác không, mà mọi người thấy luồng ánh sáng này so với lúc ngựa bạch xuất hiện hình như còn chói mắt hơn.
“Anh đại, anh mở được thứ gì vậy?” Mạc Tụng trưng vẻ mặt thèm nhỏ dãi lên, nhìn Văn Tinh Diệu hỏi.
Văn Tinh Diệu liếc mắt nhìn y, không nói gì, chỉ lẳng lặng lấy từ trong ba lô ra một quả trứng to vĩ đại.
Quả trứng kia phải to hơn đầu người, ôm trong tay nặng trình trịch, trên vỏ trứng có hoa văn màu vàng uốn lượn, khiến người ta không thể đoán ra đây rốt cuộc là trứng của loài động vật nào.
Không để khán giả phải đoán già đoán non, Văn Tinh Diệu trực tiếp đọc phần giới thiệu của quả trứng này lên: “Trứng thú cưng bí ẩn, không ai biết sinh vật bên trong là gì, thời gian ấp nở là 15 ngày.”
Lúc nói lời này, hắn tiện thể đánh mắt về phía Bạch Lê, lại thấy cậu lắc đầu với mình, tỏ vẻ: Đừng nhìn tôi, tôi cũng không biết đâu.
Quả trứng này rất có sức hút, chờ nghe Văn Tinh Diệu đọc giới thiệu chi tiết của quả trứng này xong, khán giả trong phòng phát sóng lập tức ồ lên.
“Oa! Là trứng thú cưng kìa, lại còn là sinh vật bí ẩn nữa chứ, rốt cuộc trứng này có thể ấp ra loại động vật nào, là hổ à? Hay sư tử? Hay là gấu đen?”
“Nói không chừng quả trứng này chỉ có thể ấp ra mấy loại đồng vật đẻ trứng thôi, ví như thiên nga? Diều hâu? Hay là chim Bằng* trong truyền thuyết Trái Đất cổ?”
* Chim bằng là một loài chim trong truyền thuyết, được cho là có kích thước tương đối lớn, và hình dạng có nhiều điểm giống một số loài trong họ Ưng. Thiên thứ nhất của Nam Hoa kinh, Tiêu dao du kể rằng: “Biển bắc có con cá tên là Côn, lớn không biết mấy ngàn dặm. Nó biến thành con chim tên là Bằng, lưng của con chim Bằng lớn cũng không biết mấy ngàn dặm. Khi con chim Bằng ấy vỗ cánh bay lên cao, hai cánh nó lớn như đám mây che cả bầu trời. Loài chim ấy, khi biển động, sóng lớn gầm gào, nó liền chuyển về biển nam. Chỗ biển nam ấy là một cái ao vĩ đại do thiên nhiên tạo thành”.
“Ôi dào, tóm lại là rất đỉnh, biết thế là được rồi! Không hổ là anh đại [Yêu Tinh] có danh hiệu Người may mắn, này thực sự là quá may mắn! Tui sắp có một cuộc phỏng vấn quan trọng, thực muốn vào game sờ danh hiệu trên đầu anh đại xin ké tí may mắn quá!”
“Ha ha ha ha! Mấy ông mấy bà nhìn những người chơi khác đi, trông hài ẻ, miệng há hốc ra, định ăn thịt đứa nhỏ luôn chắc?”
“Lầu trên, trước khi nói ra lời này, đề nghị ông đi soi gương một cái, vẻ mặt ước ao của chúng ta đều như nhau cả thôi, hu hu hu.”
“…”
Văn Tinh Diệu lấy trứng ra cho mọi người xem xong thì lập tức cất lại về ba lô. Tuy nói quả trứng này cần phải ấp nở, nhưng may mà không phải kiểu cần chủ nhân mỗi giây mỗi phút ở chung một chỗ, chỉ cần để trong ba lô là sinh vật trong trứng sẽ lớn dần lên, mãi đến ngày phá xác.
Điều này khiến Văn Tinh Diệu thở phào nhẹ nhõm, may mà trứng này không giống gà con của Đường Nghênh, không onl mấy ngày là chết đói cả đàn…
Mà vật phẩm [Mi có gan không] rút được cũng khiến mọi người vô cùng bất ngờ. Gói quà trong tay đối phương cũng phát ra ánh sáng vàng, nhưng không phải vật thực, mà trên giao diện kỹ năng sinh hoạt của người này có thêm một danh hiệu mới – “Game thủ toàn năng”.
Nói cách khác, trước đó [Mi có gan không] chỉ có hai kỹ năng sinh hoạt là “Đào mỏ” và “Thu thập” thì nay y sẽ có cả năm kỹ năng sinh hoạt trong game. Công dụng của danh hiệu này lại càng tốt hơn nữa, hiệu suất của tất cả các kỹ năng sinh hoạt đều được cộng thêm 20%, có thể giúp đối phương tiết kiệm được không ít thời gian.
[Mi có gan không] nhìn thấy phần thưởng của mình thì hài lòng gật đầu, khuôn mặt ban đầu còn đơ như quân cơ nay cũng hiện lên ý cười.
So với y, phản ứng của người chơi vây xem cùng khán giả xem live lại có chút quái dị.
“Ừm… Nói thế nào nhỉ, tuy phần thưởng này trong game tính ra cũng là độc nhất vô nhị đấy, nhưng sau khi biết đến sự tồn tại của nó tôi lại thấy gan mình âm ỉ đau.”
“Hệ thống trò chơi chắc là nhìn cơm gắp mắm rồi, anh đại chính là dùng Gan để nổi danh, thế nên hệ thống nới trực tiếp đưa tặng phần quà như vậy, sau này anh đại không phải đang cày game thì cũng là đang trên đường đi cày rồi…”
“Lẽ nào đây chính là cảm giác được trò chơi cưng chiều ư? ! Mấy ngươi coi, anh đại cười đến là hạnh phúc kìa, chắc chắn là rất thích phần quà này, thật là một người đàn ông đáng sợ!”
“So ra, tôi vẫn thích trứng thú cưng của anh đại [Yêu Tinh] hơn, ha ha ha, tuy không biết sẽ ấp ra loại thú cưng nào.”
“Ôi! Hoạt động mở hộp đen đã kết thúc rồi sao, tôi còn chưa xem đủ mà! Hi vọng chờ tôi vào game xong, hoạt động như này sẽ lại được tổ chức, đến lúc đó ấy à, số lượng người may mắn với người chơi đen như Châu Phi chắc chắn sẽ càng nhiều, hề hề hề!”
“…”
Chờ [Mi có gan không] mở quà xong, hoạt động livestream mở hộp đen lần này cũng hạ màn thành công, Mạc Tụng cảm ơn tất cả khán giả xem live đã ủng hộ, sau đó tạm thời logout, đi xử lý số quà donate mà khán giả tặng. Người chơi có quà của mình cũng chào nhau rời đi, hoặc là trở về tiếp tục trồng trọt câu cá, hoặc là đi dùng thử vật phẩm mình mới có được.
Bạch Lê, Văn Tinh Diệu, Tống Hân Nhiên và Khương Hoài Bích, bốn người cùng nhau đi về nhà, đang đi thì phía sau lại có người gọi tên Bạch Lê.
Quay đầu lại nhìn, ra là Mạc Trúc.
“[Trúc Tử], có chuyện gì không?” Bạch Lê gọi nick game của Mạc Trúc, nhìn đối phương lấy làm lạ.
Giao lưu giữa cậu và Mạc Trúc không nhiều, tuy tiêu chuẩn game của Mạc Trúc và Quý Anh Kỳ đúng là do cậu tặng, nhưng trước giờ trên game bọn họ vẫn chơi riêng, hôm nay có hoạt động lớn của tập thể người chơi cho nên mới hai người mới ngồi chung nói chuyện phiếm một chút. Giờ Mạc Trúc đặc biệt chạy tới tìm mình, Bạch Lê cũng thấy lạ.
Nhìn về phía sau Mạc Trúc, không thấy hai người Hùng Tịch đâu.
“[Lê Bạch], tôi muốn tặng đồ cho cậu.” Mạc Trúc không để ý động tác nhìn ra phía sau mình của Bạch Lê, móc từ trong ba lô ra một túi nhỏ đựng không ít hạt giống, giải thích, “Không phải tôi lấy được 100 hạt giống trúc sao, dù sao tôi cũng không trồng được nhiều như vậy, muốn chia một ít đem cho. Kết quả là hỏi Hùng già cùng [Lắm lời], cả em trai tôi nữa, bọn họ đều không có hứng thú với cái này, tôi bèn nghĩ ngay đến cậu, không phải phía sau giàn dây leo nhà cậu còn một ít đất trống à, có thể trồng một ít trúc tím ở đó, chờ cây lớn, cảnh sắc trong sân sẽ càng đẹp mắt.”
Lúc Mạc Trúc nói chuyện có chút nôn nóng, nói đến phía sau thì cũng không biết bản thân đang nói gì nữa, nhưng mục đích của anh ta rất rõ ràng, chính là muốn tặng Bạch Lê một túi hạt giống trúc.
Thấy Bạch Lê có vẻ do dự, Mạc Trúc lại vội bổ sung thêm: “[Lê Bạch], trước kia cậu cho hai người bọn tôi hai tiêu chuẩn vào game, bọn tôi tìm mãi vẫn không có cơ hội cảm ơn cậu, chỗ hạt giống này cậu nhận đi, dù sao cũng là tôi mở quà nhận được, còn nhận được nhiều như vậy, dùng cũng dùng không hết. Cả [Yêu Tinh], [Quả Đào] với [Hoài Bích] nữa, mọi người thích thì cũng lấy một ít về đi, nhiều mà!”
100 hạt giống, trúc tím trồng ra còn có thể tiếp tục mọc lên cây mới, chỉ một mình anh ta dùng thực sự là mãi cũng không hết được.
Bạch Lê thấy anh ta quyết tâm muốn tặng hạt giống, nghĩ một chút rồi đồng ý: “Vậy anh cho tôi một chút đi, để tôi trồng trong sân, cám ơn anh nhé, [Trúc Tử].”
“Hì hì, không cần khách sáo, chuyện này nên mà!” Thấy Bạch Lê chịu nhận tấm lòng của mình, Mạc Trúc vô cùng vui vẻ, nhét luôn cái túi trong tay vào ngực Bạch Lê, “Mấy thứ này đều là chuẩn bị cho cậu, nếu thấy nhiều thì cứ lấy chia cho mọi người là được.”
Bạch Lê cầm túi nhìn thử, hay lắm, bên trong có 80 hạt giống trúc, Mạc Trúc đây là muốn cho gần hết chỗ hạt giống trong tay đi à?
“Chỗ này nhiều quá rồi.” Bạch Lê muốn trả túi lại, không thì cũng phải để Mạc Trúc lấy lại một ít.
Kết quả Mạc Trúc phản ứng nhanh hơn cậu nhiều, lập tức lùi về phía sau mấy bước, lớn tiếng cười nói: “Ha ha ha, nhiều đâu mà nhiều, tôi đủ dùng rồi, [Lê Bạch] nếu cậu thấy nhiều thì chia bớt cho mọi người là được, chia không hết thì có thể cho em trai [Quả Đào] làm thành đồ ăn! Tôi nhớ ra mình còn chút việc, đi trước ha, tạm biệt mọi người!”
Nói xong, chạy biến đi như một làn khói.
Bạch Lê: “…”
Mọi người: “…”
Người anh em, anh không cần phải vậy đâu!
___________________
Bánh nướng
Hạt giống trúc (Tôi không biết trúc trồng được bằng hạt giống luôn ấy, tưởng chỉ toàn trồng bằng thân thôi, mà moi móc một lúc ra thật, hạt giống nó trông dài dài vầy nè)
—o0o—
Chương 98
Buổi tối tám giờ, Bạch Lê nằm trong khoang trò chơi mở mắt ra, mỉm cười.
Không cần biết là vì nhiệm vụ chung đã hoàn thành, hay hoạt động do người chơi tự tổ chức thành công tốt đẹp, cậu đều thấy rất mãn nguyện, tâm trạng cũng tốt hơn.
Nhiệm vụ “Nhà ở của trưởng thôn” thuận lợi hoàn thành, như vậy hoạt động tháng này hẳn cũng có thể nhanh chóng sắp xếp.
Lúc trước, trong thông báo cập nhật, cậu có viết hoạt động “Cao thủ trồng ngô” sẽ bắt đầu vào ngày 15 tháng 2, vốn tưởng thời gian sẽ khá cập rập, không ngờ người chơi lại phấn đấu nỗ lực như vậy, thế mà hoàn thành nhiệm vụ sớm trước dự kiến.
Vậy tối nay cậu sẽ sắp xếp nội dung hoạt động, sau đó thông báo quy tắc trên Xingbo cùng trang web chính thức của game. Nghĩ đến đây, trong nháy mắt Bạch Lê lại cảm thấy tràn đầy động lực.
“Meow?” Đôi mắt màu vàng kim tròn xoe nhìn chằm chằm con người không chớp mắt, nó nghiêng đầu, đuôi hơi vung vẩy, lại không được con người để ý đến. Chí Tôn giận dỗi, bất đắc dĩ phải kêu một tiếng để thu hút sự chú ý của con người.
Rõ ràng trước ngày hôm nay, khi nó và con người cùng tỉnh giấc thì con người sẽ ôm ôm hôn hôn nó trước.
“Ôi, suýt chút nữa là quên mất Chí Tôn rồi.” Bạch Lê không chút xấu hổ nói một câu rồi vươn tay tới vuốt mèo.
Cậu vuốt Chí Tôn từ đầu đến đuôi một lượt, ngay cả phần bụng mềm mềm của nó cũng không bỏ qua. Lúc sờ đến cổ mèo lại thấy lông chỗ đó hơi cứng, Bạch Lê ngẩn người, ghé vào nhìn kỹ. Phát hiện đám lông cứng này không chỉ mọc trên cổ Chí Tôn mà ngay mặt, trán, cằm đều có một chút, giống như một vòng tròn, quây quanh mặt của nó. Màu sắc chỗ lông này so với nhưng chỗ khác cũng đậm hơn, độ dài thì không chênh lệch lắm, cẩn thận nhìn kỹ, Chí Tôn vẫn là em mèo nhỏ xinh đẹp mọi khi.
… Hoặc nên nói là mèo bự.
Trước kia không để ý, có thể là vì lông chưa mọc hết nhỉ? Bạch Lê chớp mắt nhìn Chí Tôn, sau đó luồn tay xuống dưới nách nó, xách lên.
Chí Tôn không ngờ Bạch Lê lại làm vậy, bất ngờ bị cậu nhấc lên như thế, lập túc biết thành một em mèo dài đuỗn.
Bị xách lên như vậy, bộ phận vốn bị lông mèo che lấp tức thì lộ ra trong tầm mắt Bạch Lê. Bạch Lê nhìn sạch sành sanh chỗ riêng tư của Chí Tôn xong, còn cười hì hì trêu chọc, bảo bé mèo Chí Tôn nhà mình sắp lớn rồi.
“Méo? ? Méo! ! !” Chí Tôn hình như nhận ra cái gì đó, cong người, co hai chân sau của mình lên, bắt cầu dùng sức quẫy đạp.
Chờ Bạch Lê nín cười buông nó ra, nhóc con này lập tức chạy vèo đi, chui vào khoang trò chơi núp kỹ, hai mắt cảnh giác nhìn ra ngoài. Sao trước kia nó không phát hiện ra, con người lại có thú vui độc ác như vậy chứ?
Bạch Lê nghiêng người dựa vào khoang trò chơi, cười một lúc lâu. Mãi đến khi cười đủ rồi, cậu mới vẫy vẫy tay với Chí Tôn, đồng thời ngưng tụ mộc thanh linh khí ở đầu ngón tay, so với mọi khi cho nhóc con này còn nhiều hơn, dụ dỗ nó lại gần: “Được rồi được rồi, Chí Tôn đừng tức giận, lại đây tao đền cho này!” Nói rồi, lắc lắc ngón tay với Chí Tôn.
Dạo gần đây, lòng nhiệt tình của người chơi đối với việc trồng trọt cấy cầy tăng cao, giá trị tín ngưỡng cậu nhận được cũng nhiều hơn không ít, ngay cả mộc thanh linh khí cũng đậm lên.
Chí Tôn là một bé mèo không có lập trường. Ngay khi Bạch Lê thả mộc thanh linh khí ra, nó đã rục rà rục rịch rồi, giờ Bạch Lê chủ động gọi nó tới, nó làm sao có thể nhịn được nữa?
Lập tức nhảy lấy đà ngay tại chỗ, vọt vào trong lòng con người.
Đầu vừa đụng vào ngực con người, nó lập tức dùng hai chân trước kéo tay con người tới, vừa liếm vừa cọ, làm đủ trò.
Bạch Lê đã quen với kiểu đút “Bạc hà mèo” này rồi, đối với hành vi liếm tay mình của Chí Tôn cũng lười nói thêm, dù sao cũng là con trai nhà mình, cứ cưng nựng là được.
Chờ mộc thanh linh khí ở đầu ngón tay bị Chí Tôn liếm sạch, Bạch Lê bèn ôm nó ra khỏi khoang trò chơi.
Bạch Lê cứ nghĩ, sau khi hấp thụ mộc thanh linh khí, Chí Tôn sẽ giống như mọi khi, sung sướng tìm chỗ có ánh nắng nằm phơi bụng, một hai tiếng là có thể khôi phục bình thường. Nhưng không ngờ, hôm nay Chí Tôn giống như uống say vậy, cứ đi theo phía sau cậu, bước chân liêu xa liêu xiêu, bốn cái măng cụt nhỏ đi y như rắn, cặp mắt mèo mở lớn, mông lung không có tiêu cự.
Bạch Lê: “…” Làm sao vậy, mộc thanh linh khí còn có thể hít say à?
Quơ quơ tay trước mặt Chí Tôn, phát hiện nó phản ứng rất chậm, Bạch Lê thở dài, cam chịu bế nhóc con này lên, thả xuống giường, để nó ngủ một giấc tử tế.
Hình như cảm nhận được suy nghĩ của con người, Chí Tôn chỉ thoáng giãy giụa mấy cái, rồi ngoan ngoãn co vào trong chăn, nhanh chóng thiếp đi.
Thu xếp xong cho “Ma men nhỏ” nhà mình, Bạch Lê dọn dẹp qua căn phòng, sau đó nằm vào trong khoang trò chơi.
Cậu phải đi thiết lập nội dung hoạt động ngày 15 cho dân cày game đây.
Bỏ ra tròn hai tiếng đồng hồ, sắp xếp mấy chi tiết nhỏ thật cẩn thận, Bạch Lê mới chính thức đưa ra thông báo tổ chức hoạt động.
“Vùng đất điền viên V: Chào buổi tối, các game thủ thân mến, hoạt động Cao thủ trồng ngô sẽ chính thức diễn ra vào ngày 15 tháng tháng này, và kéo dài trong ba ngày, hoạt động bao gồm các nội dung như sau:
1. Hội thi trồng ngô. Trong ba ngày người chơi trồng ngô và thu hoạch đổi thành điểm. 10 bắp ngô = 1 điểm, điểm này sẽ được tính vào tổng điểm tích lũy.
2. Hội thi thu hoạch ngô. Mỗi người chơi có thể tham gia 3 lượt/ ngày, báo danh tại chỗ trưởng thôn, mỗi tổ thi đấu gồm 20 người, thưởng điểm dựa theo thứ tự xếp hạng, điểm này sẽ được tính vào tổng điểm tích lũy.
3. Truy tìm kho báu ngô. Trong game sẽ xuất hiện một lượng lớn những đạo cụ có chưa nguyên tố “Ngô”. Tìm được những đạo cụ này sẽ được thưởng một số điểm nhất định, điểm này sẽ được tính vào tổng điểm tích lũy.
4. Kết thúc hoạt động, mở ra giao diện đổi điểm, người chơi có thể dùng điểm tích lũy của mình để đổi vật phẩm. Người chơi có tổng điểm tích lũy cao nhất sẽ nhận được phần quà đặc biệt, là hai tiêu chuẩn đăng nhập của Vùng đất điền viên.
Hi vọng mọi người tích cực tham gia vào sự kiện lần này, chúc tất cả ngủ ngon.”
Bạch Lê thì ngủ ngon thật, nhưng dân mạng nhìn thấy thông báo này thì không ai là ngon giấc cả. Tối hôm nay, người thiết kế trò chơi “Vùng đất điền viên” đã mang đến cho bọn họ một niềm vui bất ngờ!
Tất cả mọi người đều nhắm tới hai tiêu chuẩn game được đưa ra làm phần thưởng kia, ngay cả nội dung chính của hoạt động là gì cũng không rảnh bận tâm.
“Ngủ ngon cái gì mà ngủ ngon! Đừng có ngủ, mau ra đây nói rõ ràng đi, người đứng đầu hoạt động thật sự có thể nhận được hai tiêu chuẩn đăng nhập à?”
“Ối giời ơi! Tôi phải báo lại tin tức này cho bạn gay tốt của mình ngay mới được, để tên đó ở trong game cố gắng phấn đấu, tranh thủ trở thành người đứng hạng nhất, như vậy tôi có thể ké một suất vào game rồi QAQ!”
“Đặt thu mua tiêu chuẩn game trước, tôi ra giá 100 nghìn tinh tệ, các anh em để tôi lên, mai mốt tôi vào được game, các anh em đều có một phần công lao!”
“Tránh qua một bên, để tôi tè một bãi, đánh thức kẻ nằm mơ giữa ban ngày kia dậy! Đều là lúc nào rồi, còn muốn dùng 100 nghìn tinh tệ đi mua tiêu chuẩn đăng nhập chứ? Cỡ 1 triệu may ra còn nghe được!”
“A a a a! Lê Lê quả nhiên không làm tôi thất vọng, thế mà lại cam lòng lấy tiêu chuẩn game ra làm phần thưởng hoạt động, thật sự không biết, đến lúc đó người đứng đầu sẽ là ai, quá may mắn, có thể một phát lấy được tận hai suất vào game!”
“Nội dung hoạt động nhìn cũng thú vị lắm, rất gần gũi với thiết lập chính của trò chơi nha! Không biết đến lúc đó điểm tích lũy có thể đổi được những vật phẩm thế nào, cứ có cảm giác Lê Lê sẽ cho chúng ta thêm một bất ngờ thú vị nữa!”
“@ Toàn bộ người chơi trong Vùng đất điền viên, đã thấy thông báo mới hết rồi đúng không? Nên làm như thế nào không cần phải nhắc nữa chứ, lên hết cho tôi, nên trồng ngô thì trồng ngô, nên thi đấu thì thi đấu, đến lúc đó người đứng đầu nhớ trực tiếp liên lạc, nhanh nhẹn bán cho tôi một suất vào game, đừng có không biết trái phải, nếu không ông đây quỳ xuống van xin đấy!”
“Sao lại chỉ có hai slot? Còn ba cái nữa đâu? Đừng nói là bị Lê Lê mang tặng bạn rồi nhé, thiệt hâm mộ bạn của Lê Lê quá đi!”
“Hâm mộ +1”
“Hâm mộ +2”
“…”
Đây mới chỉ là phản ứng của nhóm cư dân mạng thôi, chờ người chơi trong game đi ra, được dân tình nhắc nhở, biết mình sắp phải đối mặt với một hồi “Ác chiến” thế nào, thì ai ai cũng phải khen Bạch Lê một câu “Có dũng khí”! Có thể lấy tiêu chuẩn đăng nhập game ra làm phần thưởng hoạt động, chắc cậu là người đầu tiên kể từ khi “Giải thi đấu thiết kế game giả lập” ra mắt ấy nhỉ!
Nhưng ngẫm lại thì thấy cũng đúng, lấy sức hút của “Vùng đất điền viên” bây giờ, trong một phạm vi nhất định, game ắt hẳn có chút tiếng tăm, biết bao nhiều người đang ngày ngày la hét kêu gào, muốn người thiết kế nâng cấp thiết bị tạo dựng game kia, cho nên tiêu chuẩn đăng nhập cũng trở nên quý giá hơn hẳn. Số may cướp được chính là chuyện vui, phần mộ tổ tiên cũng phải bốc khói xanh đấy!
Đột nhiên có một ngày, mộ tổ của một người có thể bốc lên tận ba cột khí xanh, ai lại không vui cho được?
“Đã biết! Tôi lập tức đi chuẩn bị dịch dinh dưỡng chuyên dụng cho khoang trò chơi đây, ba ngày này tôi sẽ không ra ngoài, căn chặt từng giây từng phút để trồng ngô với thu hoạch ngô, tôi không tin mình không kiếm được nhiều điểm tích lũy nhất!”
“Tôi phải tranh thủ đi khai khẩn hết chỗ đất trống trong sân mới được, nghe đâu hiện giờ một sân có thể mở tối đa 100 khối đất ruộng.”
“A a a, tôi vừa mới mở mấy gói nước suối thần kỳ xong, may mà chưa có xài, chờ hoạt động bắt đầu, tôi sẽ tưới hết chúng nó vào ruộng ngô!”
“Ờmmm… Nghe ông nói vậy, tôi đột nhiên nhớ ra, [Mì Giòn] hình như có nhiều nước suối thần kỳ lắm, vậy không phải là để tên nhóc này chạy trước cả đám rồi sao?”
“Đừng nói [Mì Giòn], còn cả anh đại [Yêu Tinh] – chiến sĩ thi đua hệ nạp tiền nữa kìa, tôi dám cá, chờ hoạt động bắt đầu một cái, bọn họ đều dùng nước suối thần kỳ hết cho xem! !”
“Ôi vậy hả… Xem ra hoạt động thi đấu thứ nhất chúng ta không tranh nổi rồi, vẫn nên nỗ lực rèn luyện động tác cùng phương pháp bẻ ngô nhanh đi! Còn cả hoạt động thứ ba nữa, tìm kho báu gì gì đó, không phải cứ có tiền là được, chủ yếu phải xem vào may mắn nữa ~~”
“Đã hiểu đã hiểu, các anh em, chúng ta vẫn còn cơ hội! Đến lúc đó, lật tung toàn bộ game lên, tôi không tin tôi không tìm ra đạo cụ ngô, khà khà!”
“…”
Nói tóm lại, sau khi Bạch Lê đăng thông báo lên xong, vô luận là bạn mạng hay người chơi trong game thì đều bắt đầu hành động. Người chơi ai nấy đều khởi động làm nóng người, thề sẽ cướp được vị trí đứng đầu.
Mà bên Bạch Lê lúc này…
Sờ thấy thân nhiệt Chí Tôn cao hơn so với bình thường, trên mặt Bạch Lê lộ vẻ lo lắng. Nhưng dùng mộc thanh linh khí kiểm tra trên dưới người nhóc con này một lượt, lại không ra vấn đề gì, nó chỉ đang ngủ rất say sưa ngon lành mà thôi.
Cậu không có kinh nghiệm nuôi thú Noãn Quang, cũng không biết tình huống này là bị làm sao, đoán chắc có lẽ do lông trên người Chí Tôn dài nên nó bị nóng, vì thế Bạch Lê hạ nhiệt độ trong phòng xuống năm độ, sau đó mới chui vào trong chăn.
Trong bóng tối, Bạch Lê nhìn chằm chằm Chí Tôn một lúc lâu, thấy hình như sau khi hạ nhiệt độ xong, nhóc con này thoải mái hơn một chút, cậu bèn chìm vào giấc nhủ.
Mãi đến tận khi ngủ say, tay cậu vẫn khoát lên hờ lên chân Chí Tôn, vô thức vuốt ve trong mơ.