Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 212


Bạn đang đọc Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà – Chương 212


Lúc Bạch Lê ở trong phòng mê mẩn xoa xoa vuốt cuốt chín cái đuôi to mình mất rồi lại tìm lại được, Chúc Mặc Lăng đi sang nhà Hồ Nhất, Hồ Nhị ở cách vách, báo trước cho họ một tiếng để họ có sự chuẩn bị.
Về phần Văn Tinh Diệu, hắn yên lặng về gian phòng ngày trước của mình, sắp xếp ga trải giường và chăn đệm, chuẩn bị ở lại.
Lúc này trên Xingbo cũng là cảnh mưa giông chớp giật.
Nguyên nhân xuất phát từ một bức ảnh chụp trộm, rung lắc, mờ mờ ảo ảo.
Chủ nhân bức ảnh đặt một tiêu đồ rất dễ khiến người ta liên tưởng: Mọi người nhanh tới xác nhận giùm tôi một cái, đây có phải thượng tướng Văn Tinh Diệu của chúng ta không, tôi từ “Hành tinh Phật Nhảy Tường” đi “Hành tinh Sườn Xào Chua Ngọt” thì bắt gặp đối phương ở trên phi thuyền, càng nhìn càng thấy giống người thật.
Bức ảnh được chụp từ dưới lên, một người đàn ông tóc bạc, dáng người xuất chúng tùy ý ngồi cạnh cửa sổ, ngoài cửa hổ là trời sao lộng lẫy, lại không thể che lấp hào quang trên người đối phương.

Người nọ dường như đang nghiêm túc suy nghĩ một vấn đề nào đó, trong bức ảnh mơ hồ cũng có thể nhìn thấy lông mày đối phương hơi cau lại.
Hắn nghiêng đầu, chỉ để lộ nửa khuôn mặt, lại vừa khớp trùng khít với bức ảnh chụp chộm từ khoảng cách xa của “Đế quốc Express” hồi tháng một.
Tháng một năm nay, “Đế quốc Express” tung tin thượng tướng Đế quốc – Văn Tinh Diệu bất hạnh qua đời, còn nói mấy lời gì mà “Đế quốc tiếc thương, ánh sao màu bạc sẽ mãi mãi tỏa sáng!”
Người dân Đế quốc tuy không tin, còn chửi bọn lều báo vô lương tâm, nhưng mãi không thấy Văn Tinh Diệu lộ diện trước công chúng, nên thực ra trong lòng vẫn có chút hoang mang lo lắng.

Sự lo lắng này, theo thời gian trôi qua, càng ngày càng tăng lên.
May là từ cuối tháng ba, liên tục có tin tức tốt truyền đến.


Đầu tiên là có binh sĩ trong quân đội lên diễn đàn game khoe khoang, nói bọn họ có thể có nhiều tiêu chuẩn đăng nhập như vậy đều là nhờ thượng tướng thông qua quan hệ của mình bỏ tiền ra mua.

Sau đó lại có người tiết lộ, khoảng thời gian này gặp được Văn Tinh Diệu ở quân bộ, đồng thời phó quan Đường Nghênh của hắn cũng vô cùng bận rộn, hình như đang dẫn theo một nhóm lớn binh sĩ làm việc gì đó.
Bây giờ là tháng tư, càng ngày càng có nhiều bằng chứng rõ ràng hơn xuất hiện, lại có người chụp được ảnh Văn Tinh Diệu đi ra ngoài, hắn lại còn rất khỏe mạnh, so với mọi người còn khỏe mạnh có sức sống hơn.
Nhóm tráng nam mãnh nữ có sự sùng bái tự nhiên với kẻ mạnh lập tức vọt tới hiện trường.
“Xấu xa X Quý giá: Một đầu tóc bạc này, tròng mắt bị sợi tóc lòa xòa che khuất vẫn lộ ra sắc vàng, ngũ quan tuyệt đẹp, tỷ lên cơ thể hoàn mỹ…!Là ngài ấy, là ngài ấy, chính là ngài ấy, chính là thượng tướng Văn Tinh Diệu, sắc đẹp cùng sức mạnh đều đạt đỉnh, yêu quý của chúng ta!”
“Yi & Ming or Thụy Khâu Khâu: Cám ơn trời đất, thượng tượng thực sự không có chuyện gì, thời gian này thực sự làm tôi lo chết đi được, may mà ngài ấy bình an xuất hiện trước mắt chúng ta.

Trước đó, sở dĩ không lộ diện, chắc có lẽ là đi làm nhiệm vụ bí mật nhỉ? Nói chung không có chuyện gì là tốt rồi!”
“Tô tô: Ừm, có sao nói vậy, thượng tướng của chúng ta thực sự quá đẹp trai, không biết sau này sẽ tiện nghi cho ai nữa, chậc!”
“Nữ đầu bếp muốn thành tiên: Trời ạ, người đàn ông này, từ đầu đến chân, ngay cả cọng tóc trên đầu cũng chọc trúng vào gu thẩm mỹ của tôi, từ đây, tôi lại có thêm một nam thần nữa, hức hức hức!”
“Tô tô: Lầu trên, tôi đoán nam thần khác của thím chắc cũng là Lê Lê nhỉ? Tuy tôi chưa từng nhìn thấy dáng vẻ ngoài đời của Lê Lê, nhưng tôi đã ở trong đầu tưởng tượng ra hình bóng cậu ấy cả trăm lần rồi, toàn thân cậu ấy đâu đâu cũng tỏa ra ánh sáng thánh khiết, dẫn chúng ta đi về phía hi vọng, khà khà!”
“Nguyên: Cùng chung nam thần +1!”
“Một: Có anh chị em nào ở “Sườn Xào Chua Ngọt” không, tôi có một suy nghĩ lớn mật, không thì mọi người ngẫu nhiên đi gặp thượng tướng nhà mình cái đi?”
Cái này liên quan đến việc đu idol ngoài đòi thực, Văn Tinh Diệu nói thế nào cũng coi như là người của công chúng, hơn nữa hắn còn đang giữ chức vụ quan trọng trong quân đội, loại hành vi bám đuôi, gặp người là xông lên xin chữ ký này, thấy thế nào cũng không thích hợp.


Vì thế, đề nghị này không có nhiều người tán thành, rất nhanh đã bị nhấn chìm trong đám bình luận thổi phồng khen ngợi các kiểu.
Cư dân mạng không có ý tưởng gì thì không tính, nhưng cho dù có ý tưởng nào thật thì sẽ không nói ra trên mạng vũ trụ.
Tìm kiếm hành tung của thượng tướng cái gì kia, vẫn nên làm bí mật thì tốt hơn.

Hoặc nói cách khác là xem duyên phận, biết đâu một ngày đẹp giời nào đó, bọn họ cũng có thể vô tình chạm mặt với thượng tướng.
Văn Tinh Diệu đang vuốt phẳng ga trải giường, thì đột nhiên thấy sau lưng lành lạnh, đột nhiên có cảm giác nguy hiểm kỳ lạ.
Những hắn nghĩ nát óc cũng không ra, cảm giác nguy hiểm này rốt cuộc từ đâu mà có, rất nhanh đã ném nó ra sau đầu.
Bạch Lê nghịch đuôi của mình đủ rồi lại thu nó về, giả vờ như đã nghỉ ngơi xong, thay quần áo ở nhà rồi đi ra khỏi phòng.
Trong phòng khách, Hồ Nhất và Hồ Nhị đã đến, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của cậu chủ nhỏ nhà mình tự nhiên là vô cùng kích động.

Bọn họ thật sự không ngờ, cậu Bạch, người hỗ trợ rất lớn trong việc chữa trị chứng đứt gãy gien cho tộc trưởng lại chính là em trai tộc trưởng.

Cảm giác của tộc trưởng không sai, người sai là bọn họ!

Là do bọn họ có mắt như mù, nên mới không không phát hiện ra khí chất ngời ngời của cậu chủ nhỏ!
Mấy người vốn quen biết từ trước, tùy tiện trò chuyện đôi ba câu đã phá vỡ cảm giác xa cách lúc đầu, trở nên thân thiết hơn.
Chúc Mặc Lăng thương lượng với Bạch Lê, xem lúc nào thì nên công bố tin tức “Đã tìm được cậu chủ nhỏ Chúc Thanh Lăng của tộc Thiên Hồ” ra ngoài, Bạch Lê cân nhắc đến tình huống đặc thù bây giờ của mình, cộng thêm việc cậu còn muốn giúp Chúc Mặc Lăng chữa bệnh, sớm ngày khôi phục, không thích hợp bị quấy nhiễu, nên uyển chuyển từ chối lời đề nghị dẫn cậu về nhà, còn mở tiệc chiêu đãi long trọng của Chúc Mặc Lăng, tỏ vẻ mỏi việc cứ để như cũ thì hơn.
Nhưng mà, có thể thông báo cho người trong tộc biết, bọn họ là một đại gia tộc đoàn kết, chỉ cần nhắc trước để mọi người không rêu rao chuyện này ra ngoài thì sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Vừa vặn Tống Hân Nhiên cũng là thành viên của tộc Thiên Hồ bọn họ, Bạch Lê cũng không sợ dọa đến cậu nhóc.
Bất ngờ tìm lại ký ức, hình như cũng không ảnh hưởng quá lớn đến sinh hoạt của Bạch Lê.

Sau khi mấy người họ ăn trưa xong thì ai đều về phòng người nấy, bắt đầu công cuộc chơi game giống thường ngày.
Văn Tinh Diệu đưa Bạch Lê về phòng trước, đang chuẩn bị đi về phòng cách vách của mình thì vạt áo lại bị cậu kéo lại.
“Hả? Làm sao vậy?” Văn Tinh Diệu khó hiểu nhìn Bạch Lê một cái, chuyện cần nói hình như bọn họ đều đã nói cả rồi, chắc là…!Không còn chuyện gì nữa nhỉ?
“Không có chuyện gì cả.” Bạch Lê vô tội nhìn Văn Tinh Diệu, “Anh về phòng mình làm gì, khoang trò chơi rộng rãi lắm, anh không muốn vào chơi game cùng em à?”
Không cần biết là ngoài hiện thực hay ở trong game, hai người đều phải dính lấy nhau, ai bảo bọn họ là người yêu chứ? Bạch Lê nghĩ một cách đương nhiên.
Mà Văn Tinh Diệu lại bị lời Bạch Lê nói làm cho khó thở, hai ngày trước khi hắn rời đi kia, đều là hắn mặt dày mày dạn, dùng đủ loại lý do kỳ quái ở ở lại phòng Bạch Lê, như vậy mới có thể tiếp xúc thân mật, thế mà bây giờ, Bạch Lê khôi phục ký ức xong lại càng chủ động hơn trước, một đôi mắt hồ ly nhìn hắn chằm chằm không chớp, đang chờ đợi câu trả lời, điều này khiến Văn Tinh Diệu có cảm giác mình bị “Quyến rũ”.
Đề nghị như vậy, ai mà có thể từ chối được?
Liếc nhanh về phía Chúc Mặc Lăng một cái, phát hiện anh ta đã vào phòng, cửa cũng đóng chặt, càng không cần lo lắng gì.

Văn Tinh Diệu cười với Bạch Lê, kéo tay cậu đi vào phòng.

Dê, vào, miệng, cọp.
Sau khi hai người online, phát hiện hôm nay “Thôn Nấm” vô cùng náo nhiệt.

Tìm người hỏi thăm một chút, lập tức biết được nguyên nhân.
Hôm qua [Vảy Xám] đưa tin lên diễn đàn trò chơi, nói [Đầu Sắt], heo đực nhà mình mang thai, đến giờ vẫn không biết là do con heo nái nào làm.
Vì bụng heo rừng quá lớn, trông như có thể sinh con bất cứ lúc nào, [Vảy Xám] vội vàng đọc mấy quyển hướng dẫn đỡ đẻ cho heo, chuẩn bị đâu vào đấy.
Hôm nay lúc login, [Vảy Xám] phát hiện heo rừng của mình đang nằm rên hừ hừ, trông dáng vẻ rất khó chịu, vì thế bèn cho nó uống nước tinh khiết, lại thêm đồ ăn thú cưng cao cấp, còn săn sóc giúp nó quạt gió, lau chùi thân thể, chăm sóc heo ba chờ sinh hết sức chu đáo tận tâm.
Trong lúc này, Mạc Tụng cũng đến chỗ một người một heo, lắp đặt thiết bị phát sóng trực tiếp.

Mãi đến khi có khán giả xem live khiến nghị [Vảy Xám] đi lên sờ sờ, xem rốt cuộc heo rừng mang thai mấy đứa, tỉnh cảnh mới dần dần mất khống chế.
Chạm vào xong, không thấy thai động, da thịt bên dưới mềm nhũn toàn mỡ là mỡ.

Thế này đâu có giống mang thai, rõ ràng chỉ là tăng cân bình thường thôi!
Tuy không tìm ra nguyên nhân khiến heo rừng mập lên, nhưng điều này cũng không cản trở việc [Vảy Xám] hành hung thú cưng của mình.

Bây giờ y đã đuổi theo heo rừng chạy quanh thôn đủ ba vòng rồi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.