Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 209


Bạn đang đọc Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà – Chương 209


Tổng số trứng thú cưng và thú cưỡi cộng lại cũng có đến 10 nghìn quả, chỉ trong vòng có nửa tiếng, số ảnh chụp thú cưng và thú cưỡi mới phá vỏ bên dưới topic đã có đến bảy, tám nghìn bức, có thể thấy được sự hào hứng, tự hào của người chơi lớn đến thế nào.
Các cư dân mạng phát hiện, những thú cưng mới sinh này thế mà rất ít bị trùng lặp, cho dù có thuộc về cùng một loài, thì ngoại hình cũng có khác biệt rất lớn, không phải kiểu tác phẩm sao chép lại một cách đơn giản, mà những thú cưng này giống như thật sự tồn tại, có thể vĩnh viễn làm bạn, đồng hành cùng người chơi ở trong game.
Có thể thấy được người thiết kế game đã dụng tâm như thế nào ở phương diện này.

Đề tài vòng một vòng thật lớn, lại quay trở về trên người Bạch Lê một cách thần kỳ.
Mà Bạch Lê bây giờ, tạm thời vẫn không hề biết gì về chuyện này.
Giờ cậu đang ngồi trên lưng gấu trúc, tư thế ngồi từ thẳng tắp ban đầu đổi thành nửa nằm sấp, cằm gác lên trên đỉnh đầu gấu trúc, cảm nhận sự mềm mại bên dưới, tay cậu cũng không để yên mà lúc có lúc không gãi gãi phần thịt mềm trên cổ nó, thoải mái đến mức hai mắt đều nheo lại.
Bạch Lê còn phát hiện, gấu trúc có chế độ “Lái tự động”, chỉ cần nói vào tai nó địa điểm mình muốn đến, hông nó sẽ uốn một cái éo một cái, chậm rãi chờ cậu qua đó, hoàn toàn không cần Bạch Lê phải điều khiển.
Chạy nhanh cũng được, chỉ là có hơi xóc nảy, Bạch Lê càng thích ngồi trên lưng gấu trúc, chậm rãi lắc lư theo chuyển động của nó.
ứngGấu trúc thần kỳ, gấu trúc tuyệt vời, cậu đã dùng hành động thực tế để chứng minh, gấu trúc chính là thú cưỡi đỉnh nhất! Trải nghiệm cưỡi thú này, thực sự là có một không hai ~
Đáng tiếc yên trên lưng gấu trúc là loại dành cho một người ngồi, nó cũng chỉ cho phép mình cậu cưỡi, Văn Tinh Diệu không thể hưởng thụ cảm giác này.
Ôi, cục cưng bảo bối như vậy, cậu nhất định phải đối xử thật tốt với nó mới được, chờ lát nữa quay về, cậu muốn sửa sang lại sân vườn một phen, dùng “Thẻ mở rộng” mở th1êm đất trống, diện tích mới toàn bộ đều trồng trúc tím, tích trữ lương thực thực phẩm cho gấu trúc!
Nghĩ đến đó, Bạch Lê ngồi thẳng dậy khỏi người gấu trúc, sửa lại mệnh lênh, quay về nhà.
Lúc cậu cưỡi gấu trúc ra ngoài đi dạo là xuất phát cùng với Văn Tinh Diệu, giờ về đến nhà, ngó qua cách vách, thấy trong sân không có ai, Bạch Lê đoán chắc đối phương đi câu cá rồi, bèn thu hồi tầm mắt, tập trung bố trí vườn trúc trong sân nhà mình.
Gấu trúc “Được thả tự do” lao mình vào chỗ khóm trúc đã lớn, tùy ý bẻ một đoạn xuống gặm, thân thể to lớn của nó dựa vào thân trúc, gió nhè nhẹ thổi qua, lá trúc tươi tốt lay động vang lên tiếng xào xạc, giống như một bản hòa tấu của thiên nhiên.
Bạch Lê mặc kệ nhóc con này, chờ mở rộng diện tích sân xong, cậu lấy mấy hạt giống trúc mình thu thập được ra, trồng xung quanh.
Trong sân trở nên yên ắng, mùi đất mới ẩm ướt trong lành phiêu đãng, bay lên không trung.
*

Cùng lúc đó, những người chơi mới cướp được tiêu chuẩn đăng nhập, cũng không thể chờ đợi thêm đăng nhập vào game, trải nghiệm cuộc sống tốt đẹp trong “Vùng đất điền viên”.
[Nguyệt quang] là một trong số những người may mắn cướp được tiêu chuẩn đăng nhập lần này, cô không lên Xingbo hay diễn đàn để khoe khoang giống những người khác, mà chọn trực tiếp đăng nhập vào game.
[Nguyệt Quang] là một nữ thú nhân, mấy năm trước cô mắc chứng đứt gãy gien, thuộc vào nhóm có tình trạng chuyển biến xấu tương đối nhanh, không đến mấy năm, bệnh của cô đã từ giai đoạn đầu chuyển sang cuối giai đoạn giữa.

Khoảng thời gian gần đây, cô càng ngày càng khó kiểm soát trạng thái thú hóa của mình, lúc thì là để lộ tai, lúc thì là tay hoặc chân biến trở về hình thú, thậm chí có lúc còn mọc lông khắp người.

Chuyện này khiến cô không còn dám tự do ra ngoài nữa, ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi và ăn cơm hàng ngày, gần như toàn bộ thời gian còn lại, cô đều ở trong game gỉa lập.
Phần lớn các game giả lập trên thị trường, cô đều đã chơi qua hết, nhưng những trò chơi đó sẽ không tồn tại ở chỗ cô được quá bảy ngày.

Vừa hết bảy ngày, không cần biết là “Điểm động viên tinh thần” của game đó đạt đến bao nhiêu phần trăm thì hiệu quả trị liệu với cô cũng đều tụt dốc không phanh, cho đến khi không còn một chút tác dụng nào nữa.
Nhưng ngay khi cô gần như đã tuyệt vọng, thì báo cáo kiểm tra đo lường của Viện nghiên cứu Đế quốc đã thắp lên một tia hi vọng mới, “Điểm động viên tinh thần” của “Vùng đất điền viên” lên đến 90%, khiến cô cảm thấy mình vẫn có thể được cứu.

Vì thế, cô giảm bớt thời gian chơi game của mình, tìm tòi tất cả những thông tin liên quan đến “Vùng đất điền viên”.

Không tìm thì không biết, mà tìm rồi…!Phát hiện, ngay cả nằm trong khoang trò chơi xem livestream trong game thôi, cũng có thể mang tới hiệu quả trị liệu cho thân thể cô.
Nói trắng ra là, xem livestream trong “Vùng đất điền viên” còn có hiệu quả tốt hơn so với khi cô chơi các game giả lập khác.
Sau khi phát hiện ra điểm này, có một tiêu chuẩn đăng nhập đã trở thành chuyện bắt buộc đối với cô.

May mà, tất cả chở đợi đều đáng giá.

Hít thở bầu không khí trong lành trong game, ngửa mặt cảm nhận ánh nắng chiếu tới, toàn thân đều thấy ấm áp, thỉnh thoảng còn có cơn gió vờn nhẹ qua, nên cũng sẽ không thấy nóng bức.
[Nguyệt quang] muốn thét dài một tiếng, lại hiềm nỗi bây giờ đang ở trong game, đành kiềm lại thiên tính bản thân.

Kết quả phát hiện, người anh em đừng bên cạnh mình đã đang dùng sức vỗ ngực kêu gào.
“Áu áu áu! Quả nhiên là giống hệt như những gì tên kia nói, chỉ xem livestream không thể đã nghiền như tự mình vào game trải nghiệm được, quá sung sướng, tôi chỉ hận mình không có nhiều thêm mấy lá phổi để hít hết không khí ở đây vào bụng!”
[Nguyệt quang]: “…” Được rồi, là do cô cả nghĩ, cô không nên đánh giá quá cao sự nhẫn nại của thú nhân vũ trụ.
Vì vậy, cô vui vẻ gia nhập vào đám đông đang điên cuồng ăn mừng, chờ tâm trạng kích động ban đầu qua đi, mới đi tìm NPC trưởng thôn nhận nhiệm vụ đầu tiên.
Trên đường đi, cô không chút do dự nạp khoản tiền đầu tiên vào game, sau đó mua “Gói quà nạp lần đầu”, món đồ không thể thiếu của mỗi một người chơi mới.
Nhìn “Gói quà nạp lần đầu” cùng “Gói quà người chơi mới” mà Bạch Lê gửi tặng đang nằm trong ba lô, [Nguyệt Quang] hài lòng mỉm cười, sau đó xoa xoa hai tay vào nhau, bắt đầu mở gói!
Mặc dù không mở được món đồ quý hiếm nào, nhưng cảm giác căng thẳng khi mở gói quà mà không biết bên trong có gì cùng sự thỏa mãn mà nó mang lại vĩnh viễn ghi dấu trong lòng cô.
Tiếp đến là nhiệm vụ làm cỏ, tìm một mảnh đất tốt, hợp phong thủy để dựng nhà, [Nguyệt Quang] vội vội vàng vàng bắt tay vào làm, từ đó bắt đầu hành trình chữa trị chứng đứt gãy gien.

Hi vọng thực sự sẽ có kỳ tích xảy ra.
Có người sẽ dựa theo hướng dẫn cho người mới ở trên mạng vũ trụ để làm nhiệm vụ theo từng bước, cũng có người hoàn toàn không làm theo kinh nghiệm của người đi trước, để bản thân tự do làm những gì mình thích.
ID game [Bờ nước trong veo] chính là một người chơi không đi theo lối mòn như vậy.
Lúc tạo nhân vật, y tiện tay điền bảng câu hỏi thăm dò, sau đó bị phân đến thôn số 1748.


Đây là, một thôn có nguồn nước khá dồi dào, địa thế tương đối thấp, có thể tùy tiện thấy mấy ao nước nhỏ ở khắp nơi, mà vì quan tâm đến sinh hoạt của người chơi, nên xung quanh cũng có khá nhiều sườn đồi thoai thoải, người chơi đều chọn dựng nhà của mình ở những chỗ này.
Nhưng mà [Bờ nước trong veo] không làm vậy, sau khi nhận nhiệm vụ, y đi vòng quanh thôn ngó nghiêng một vòng, xem hết tất cả những chỗ đất còn trống, sau đó chọn một khoảnh đất hình chữ “Hồi –回”.

Vòng bên ngoài tất cả đều là nước, chỉ có phần đất ở giữa là hỏi nhô lên, không dễ bị ngập nước.
Chỗ tốt, đây thực sự chính là vùng đất trong mơ của mình mà, [Bờ nước trong veo] lội nước đi vào, vừa hát vừa dọn dẹp cỏ dại trên mặt đất.

Chẳng mấy chốc, chỗ này đã mọc lên một căn nhà tranh nhỏ, y lại cùng rong biển chỉ có ở thôn mình bao quanh một vòng phía ngoài sân, rất có không khí của một đảo biệt lập.
Sau đó, [Bờ nước trong veo] không vội làm nhiệm vụ tiếp mà đi tìm NPC để hỏi thăm xem bờ biển nằm ở hướng nào, một đường thẳng tiến.

Xung quanh nhà đang còn trống trơn, y muốn trang trí cho nó một chút, đá cuội đủ mọi màu sắc cùng những vỏ sò xinh đẹp là một sự lựa chọn không tồi.
Dù sao cạnh nhà y cũng sẽ không có hàng xóm nào, vòng bên ngoài nhà kia có thể để ý thỏa sức sáng tạo.
Chiếm thêm diện tích, get√
Như [Bờ nước trong veo] vẫn còn tính là thành thật chán.
Có mấy người chơi luôn chờ được vào game phải nhịn đã lâu, nhận nhiệm vụ xong thì không chịu đi làm cho nghiêm chỉnh, trái lại lôi kéo NPC hỏi đủ thứ trên trời dưới bể, đến cả Hoa nữ bình thường luôn tốt tính cũng không biết phải làm sao, gấp đến độ hai má đỏ bừng, cuối cùng vẫn là hệ thống phải nhảy ra, gán cho người chơi kia tội danh “Trêu chọc NPC”, trừ 10 điểm thiện cảm của đối phương với tất cả các NPC, người nọ mới chịu dừng lại.
Chuyện này chưa xong, chuyện khác đã tới.

Chưa được bao lâu, nhóc bướng bỉnh đã nước mắt nước mũi giàn giụa chạy về tìm mẹ, mách là có người dân cướp kẹo hồ lô của nhóc không trả, còn ăn hết ngay trước mặt nhóc ấy, vì thế lại thêm một lượt điểm thiện cảm -10 -10 -10…
Sau không biết bao nhiêu lượt thăm dò bên bờ vực nguy hiểm, đám người chơi này cuối cùng cũng chịu đủ cảnh bị NPC cùng hệ thống vùi dập, đàng hoàng trở lại.

Nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ có người nghĩ ra mấy ý tưởng kỳ lạ, khiến mấy thôn mới này luôn nằm trong tình trạng gà bay chó sủa.
Phải hai ba hôm sau, loại ham muốn khám phá này mới tiêu tan hết, trồng trọt một lần nữa trở thành hoạt động chủ đạo trong game.


Đương nhiên, cái này là chuyện về sau, tạm thời không nhắc đến.
*
Một lượng lớn người chơi mới tràn vào, đồng nghĩa với việc có thêm nhiều tín ngưỡng, mộc thanh linh khí ngưng tụ được cũng nhiều hơn.
Khoảng mười giờ tối, Bạch Lê nhận ra gì đó, vội vàng chào tạm biệt với Văn Tinh Diệu rồi logout.

Chờ đến mười một giờ, Bạch Lê vì tiếp nhận một lượng lớn tín ngưỡng cùng mộc thanh linh khí trong thời gian ngắn rơi vào hôn mê.
Do trước đó đã nói qua với Chúc Mặc Lăng rằng bên mình có chút chuyện, bảo đối phương không cần lo lắng rồi, nên khi ý thức rơi vào trong bóng tối, Bạch Lê vẫn khá thả lỏng.
Cậu phát hiện, cho dù bản thân đang ở trong bóng tối, cậu vẫn giữ lại được một tia ý thức hiếm hoi, sau đó nó càng ngày càng sáng, mãi cho đến khi lấp đầy toàn bộ không gian
Xung quanh ý thức, không biết từ lúc nào có dấu hiệu sinh hoạt của con người vừa lạ vừa quen, còn có tiếng nói cười truyền tới.

Đỉnh đầu dương như có mấy bàn tay vô hình đang vuốt ve, khiến cậu có cảm giác thanh thản, an tâm.
Ý thức không biết mệt mỏi tiếp tục tiến về phía trước, rất nhanh tiếng nói cười kia đã biến mất, sau đó là trùng tộc hung ác, chiến trường tàn khốc, thú nhân ngã xuống, hành khúc sôi sục…!Hình ảnh giống như những mảnh vỡ nhanh chóng lướt qua.

Phía trước xuất hiện ánh sáng màu xanh lục, ý thức đột nhiên tăng nhanh tốc độ đi tới, khiến Bạch Lê cũng cảm thấy tò mò, rốt cuộc ý thức của cậu đang dẫn cậu đi đâu.
Ánh sáng màu xanh lục càng lúc càng rực rỡ, cũng càng ngày càng lớn, nó tạo thành một hình tròn khổng lồ, bao bọc lấy ý thức của Bạch Lê.

Trong một khắc choáng váng, dường như có thứ gì đó xuyên qua, thông qua ý thức của mình, Bạch Lê nhìn thấy thứ trước mắt.
Đó là một hành tinh màu xanh lục, đâu đâu cũng có thú con lông xù.
Cũng là “Hành tinh Hi Vọng” trong miệng người dân Đế quốc.
– –o0o—.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.