Đọc truyện Cùng ngày ly hôn với đại lão tôi biến nhỏ – Chương 47
Cách đây không lâu, Thẩm Thính có lên hot search vì anh mang thú cưng của mình là con vịt vàng tới
bệnh viện khám bệnh, có hình ảnh có người thật chứng thực cho các fans biết rằng nam thần nhà họ
không phải loại người ghét động vật như thiên hạ đồn mà thay vào đó, anh còn là một người rất yêu
quý động vật nữa.
Có điều, tiếp sau đó không có thêm tin tức về Thẩm Thính, fan cứng ngày ngày lượn weibo của anh xem
có tin gì mới được đăng lên không, trưởng fan club cũng bị các fan dí hỏi chuyện, fan ai cũng muốn
biết tình hình mới nhất của nam thần.
Trưởng fan club kiên nhẫn trả lời fan: “Nam thần đang quay phim mới, mọi người không phải lo lắng
đâu.”
Trưởng fan club ngầm cũng có tí quan hệ với ekip quan hệ công chúng của Thẩm Thính, lúc bình thường
thì cô ấy hay nhận được tin tức cá nhân của Thẩm Thính sớm hơn so với người khác.
Sau khi sàng lọc
lại những thông tin mình nhận được, xác thực là có thể công bố ra bên ngoài thì cô mới đăng lên cho
fan biết.
Bên cạnh việc tuyên truyền thì cô ấy còn làm cả việc ngăn chặn tin tức nữa.
Chẳng hạn, cô ấy nhận được tin Từ Nam Nam muốn gắn mình với Thẩm Thính để tạo đề tài, còn muốn phim
giả tình thật nữa, trưởng fan club loanh quanh trong cái giới này lâu vậy rồi, chỉ cần nghe ekip
quan hệ công chúng của Thẩm Thính nhắc nhẹ là cô ấy biết cần phải giải quyết chuyện này như nào
rồi.
Trên mạng hoàn toàn sóng yên biển lặng, không hề có tí tin nào dính đến chủ đề về Thẩm Thính và Từ
Nam Nam chắc chắn là có công của trưởng fan club.
Nhưng mà dạo này tin tức về Thẩm Thính ở trên mạng quá ít, trưởng fan club lại không ở đoàn làm
phim nên không biết được tình trạng của anh giờ
đang như nào, xong nhìn đống tin nhắn riêng mà các fan kêu gào đòi tin tức, cô ấy cũng cảm thấy có
hơi bị rén.
Bây giờ sao trẻ đông như lá rụng mùa thu, showbiz cũng chẳng hề thiếu trai xinh gái đẹp mà đa số
dân mạng lại là thanh thiếu niên, sự kiên nhẫn chỉ có hạn.
Có khi hôm nay bọn họ chỉ cần trông thấy
một nghệ sĩ nam đẹp trai là lập tức trở thành fan được rồi, ngày hôm sau gặp một nghệ sĩ nam đẹp
trai khác thì sẽ lập tức vứt bỏ người thứ nhất một cách vô tình, đổi sang người thứ hai.
Do đó, nghệ sĩ cần phải có fan cứng cho mình.
Thẩm Thính sẽ không tự mình làm những việc như vậy, ekip của anh làm, kể cả trưởng fan club của anh
cũng chỉ nghĩ đơn giản là muốn có nhiều người thích anh hơn và trở thành fan của anh.
Trưởng fan club đã làm những việc như này nhiều rồi nên là làm cái được ngay.
Cuối cùng thì xế chiều hôm nay cũng có một chị gái mà cô ấy quen gửi thông tin của fan cứng cho cô.
Một video.
Thẩm Thính đang ngồi trên ghế dựa để nghỉ, một chú chó corgi đang nằm trong lòng anh, nó chổng vó
lên trời để lộ vùng bụng trắng như tuyết, chân trước cố lay tay của Thẩm Thính, sau đó, anh giơ tay
lên nhẹ nhàng xoa bụng cho nó, miệng khẽ cong lên, trông thật là dịu dàng.
Bất cứ một cô gái nào cũng sẽ bị hình ảnh này tác động mạnh!
Trưởng fan club vừa trầm trồ vẻ đẹp của nam thần, vừa khen chó corgi đáng yêu quá, đồng thời cũng
nhanh chóng nghĩ xem nên viết bài như nào để đăng lên.
Sau khi cô đăng lên weibo xong, chưa được
bao lâu, nụ cười của Thẩm Thính đã lên hot search rồi.
Trưởng fan club ghi lại thời gian thực trên bảng xếp hạng hot search, từ vị trí thứ hai mươi ban
đầu đã leo lên vị trí thứ ba chỉ trong một thời gian
ngắn, tất cả đều dựa vào khả năng của fan, không tốn một đồng nào cả.
Có thể thấy được trọng tâm của hot search là việc Thẩm Thính mỉm cười khiến người ta sốc luôn, thấy
bảo là Thẩm Thính ra mắt bao nhiêu năm như vậy nhưng trong ảnh hoặc video mà anh xuất hiện công
khai thì số lần anh cười có thể đếm trên đầu ngón tay.
Cho nên anh mới có danh hiệu là nam thần lạnh lùng! Nhưng bằng vào cái nhan sắc ấy và khả năng diễn
xuất thần, anh vẫn khiến cho các cô gái mê mẩn không biết đường về.
Thế mới thấy là được thấy Thẩm Thính cười là việc khó như thế nào.
Kết quả, lúc nhấp vào hot search thì 80% sự quan tâm của cộng đồng mạng bị chuyển hết sang chú chó
corgi.
“Ở nhà tôi có nuôi chó corgi với husky, mấy hôm rồi phải phá nhà, vốn là tôi định giao chó corgi
cho bạn còn giữ lại chó husky nhưng giờ xem video này xong, tôi quyết định sẽ giữ lại chó corgi,
còn husky thì tiễn chân lên đường.”
“Sao tôi không biết là chó corgi đáng yêu như này nhỉ, nhóc corgi này là sao đây trời?”
“Đậu xanh! Đáng yêu chết mất thôi!”
“Nó còn nhỏ như vậy mà đã biết làm nũng với Thẩm Thính rồi, lại có thêm một kẻ bại trận trước nhan
sắc của Thẩm Thính rồi, lại còn là một con chó nữa chứ.”
“Đáng yêu quá đi, tôi vừa mới search giá thử, không đắt, có thể mua một con được!”
“Tôi vừa mới nhận nuôi một con rùa đen với một nhóc vịt vàng, hu hu, lại nổi hứng muốn nuôi thêm
một chú chó corgi tương tự với ông xã rồi.”
“Tôi không hâm mộ chú chó đâu, tôi hâm mộ Thẩm Thính cơ, nuôi được một chú chó đáng yêu như thế,
anh chính là người thắng cuộc trong cuộc
đời này đấy!”
“@Thẩm Thính, hình như anh nuôi hơi nhiều thú cưng phải không?”
Ngay sau đó, có thêm một bình luận xuất hiện: “Chen ngang phát, nghe bảo chú chó corgi này do Thẩm
Thính nhặt được ven đường á.
Ngoài ra thì anh ấy còn nuôi một chú heo ở khách sạn nữa, loại heo
cảnh mini không bao giờ lớn ấy.”
Bình luận này do một tài khoản V màu cam gửi, tác giả đã được chứng nhận weibo, khoảng năm mươi vạn
fan, bình luận cuối cùng của nick đó được trả lời tới tấp, cuối cùng lên top mục bình luận, tăng
hơn một nghìn fan, có tới mấy nghìn lượt trả lời, đa phần là hỏi có ảnh chụp không.
May mà blogger tài khoản V màu cam này cũng có não, thấy tốt thì dừng lại, không nói thêm gì nữa.
Mà không ai ngờ là, sau khi hot search xuất hiện, weibo vốn không được update của Thẩm Thính lại có
bài đăng lên.
[Thẩm Thính V: Nên đặt tên gì cho nó đây? [xem hình ảnh]]
Trong ảnh, nhóc chó corgi ôm bình sữa neinei, có thể thấy được đây là ảnh chụp vì nó đang ngơ ngác
đối diện với camera.
Các fan sao có thể ngờ được rằng thế mà Thẩm Thính lại đăng bài mới về nhóc chó corgi đó chứ, nên
ai cũng nhiệt tình lao vào, tuyệt nhiên không có ai để ý là bản thân Thẩm Thính không có xuất hiện
trong ảnh.
Fan nhanh nhẹn tải ảnh về để lưu giữ, đồng thời edit thành đủ kiểu meme khác nhau trong nháy mắt và
bắt đầu mở cuộc thi về meme.
Tôi là ai, đây là đâu, tôi đang làm gì.jpg Ngơ ~ing.jpg
Ba ba, rót thêm sữa cho con đi.jpg
…
Trong số đó, meme [Ba ba, rót thêm sữa cho con đi.jpg] được nhiều like và phản hồi nhất, thế nên
là, mọi người đều là quên mất nội dung thực sự của bài đăng weibo này là gì rồi.
Bình thường Thẩm Thính không hề quan tâm đến weibo, sau khi có hot search anh mới biết.
Đúng lúc
nhóc con bên cạnh đang ôm bình sữa tươi, chẳng biết anh nghĩ sao mà lại lấy điện thoại chụp một tấm
rồi đăng lên weibo.
Anh lướt phần bình luận, những người thật sự để ý muốn giúp ở trên mạng rất ít, đa số đang bận edit
meme.
Thấy dân mạng đăng meme [Ba ba, rót thêm sữa cho con đi.jpg], anh hơi nhúc nhích ngón tay, bấm like
cho ảnh đó, đồng thời tải nó về.
Thấm Thính bấm like có ý gì hả? Tức là anh thích cái meme đó thôi.
Người edit cái meme đấy sướng như bay lên trời, nhiều người trả lời cô ấy: “Người chị em, meme cô
edit sắp nổi rồi đấy, nam thần khen cô kìa!”
Tần Tang vừa vui vừa buồn với đống tin tức trên mạng.
Vui vì nhóc chó corgi được nhiều người thích,
cậu ta nhìn về phía nó, nếu không phải cậu ta tận mắt chứng kiến Khúc Kim Tích biến thân thì thật
sự là cậu ta không tài nào liên kết được hình ảnh giữa nó với cô.
Điều cậu ta lo chính là có nhiều người để ý đến nhóc chó corgi như vậy thì hai hôm nữa, Khúc Kim
Tích biến thân về như cũ, nhóc chó corgi biến mất liệu có khiến người khác hoài nghi hay không.
Cậu ta kể nỗi lo của mình cho Thấm Thính.
Thẩm Thính nói kiểu bâng quơ: “Nếu thật sự có người hỏi thì cứ bảo là tặng bạn thôi.”
Tần Tang: “…”
Dù sao thì cũng không thể dùng cái cớ như vậy chứ.
Có điều, nhìn dáng vẻ của Thẩm Thính, Tần Tang đành phải nuốt ngược câu nói vào trong, cùng lắm thì
sau này cậu ta chịu khó để ý một chút, cố gắng không để Khúc Kim Tích sau khi biến thân thành động
viện xuất hiện trong tầm mắt của công chúng.
Khúc Kim Kích ngủ thơm mùi sữa, rồi lại tỉnh giấc trong hương thơm của sữa, nhận ra là họ đã quay
lại khách sạn rồi.
Cô đang ngủ trên ghế sô pha mềm mại.
Thẩm Thính ngồi bên cạnh, khoác áo ngủ màu trắng, cúi đầu đọc tài liệu trên tay.
Khúc Kim Tích xoay người lại ngắm nhìn nhan sắc xuất thần của người giám hộ.
Vừa mở mắt ra đã đập
vào mắt nhan sắc bực này, cảm giác như vừa trúng thưởng vậy, khiến người ta cảm thấy sung sướng.
“Dậy rồi à?” Thẩm Thính không ngẩng đầu lên mà giơ một bình sữa mới sang: “Tần Tang pha bằng sữa
bột đấy, uống thử xem.”
Khúc Kim Tích liếc mắt về phía bình sữa trống trơn bên cạnh mình rồi lại bám sang bình sữa Thẩm
Thính đang giơ sát trước mặt mình, mắt cô chuyển dần lên phía núm vú cao su trên bình sữa, nhất
thời không kìm được nuốt nước bọt.
Núm cao su ở bình sữa cho người dùng to như vậy, nghĩ một tí là thấy xấu hổ rồi.
Má Khúc Kim Tích dần nóng lên, may mà có bộ lông che giúp, không để cho người khác nhận ra được suy
nghĩ bên trong của cô.
Cô bắt đầu cảm thấy rối rắm, uống hay là không uống đây?
Thẩm Thính dời mắt khỏi tập tài liệu, quay sang nhóc chó corgi vẫn cứ ôm bình sữa không nhúc nhích:
“Không thích uống? Hay là vẫn còn nóng?”
Nói xong thì anh cầm lại bình sữa, thử kiểm tra nhiệt độ thêm lần nữa, xác nhận là nó không còn
nóng thì đưa lại cho Khúc Kim Tích.
Khúc Kim Tích lẳng lặng lắc đầu.
Thôi được rồi, núm cao su thì núm cao su, có ai quy định là người lớn không được phép dùng núm cao
su đâu chứ!
Khúc Kim Tích cắn vào núm cao su, hương sữa bột pha không giống với hương sữa bình thường, sữa bột
vị đậm hơn, cô mút chùn chụt, hoàn toàn
quên mất là Thẩm Thính đang nhìn chằm chằm vào mình.
Đợi đến khi cô uống xong giọt cuối cùng trong bình sữa, cảm thấy tiếc nuối muốn mút thêm chút nữa
thì bình sữa đã bị một bàn tay thon dài cầm đi mất, sau đó, bàn tay ấy cầm khăn tay tới lau miệng
cho cô.
Khúc Kim Tích: “…”
Cô có thể tự mình làm mà!
Thẩm Thính dường như không hề ý thức được hành động của mình đột ngột như nào, động tác tự nhiên
như thể đã làm vô số lần rồi, khiến Khúc Kim Tích cảm thấy ngại không dám phản ứng quá mức, tránh
mình chuyện bé xé ra to.
“Tối nay muốn ngủ ở đâu nào? Sau đó, cô nghe thấy Thẩm Thính hỏi mình: “Sô pha hay là phòng ngủ?”
Khúc Kim Tích dè dặt ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn liếc mang liếc dọc về phía Thẩm Thính.
“Gâu gâu…” Phòng ngủ chỉ phòng ngủ của quý ngài đây hay là phòng ngủ của Tần Tang vậy?
Ngôn ngữ của loài chó nhưng Thẩm Thính nhanh chóng hiểu được ý cô chỉ bằng ánh mắt, đáy mắt gợn lên
ý cười, anh nói: “Cô muốn ngủ ở phòng tôi hay phòng Tần Tang hả?”
Về mặt cảm xúc thì đương nhiên Khúc Kim Tích muốn chọn phòng Thẩm Thính, được nhìn gương mặt đẹp
trai như vậy, chỉ cần nhìn thôi cũng thấy vui rồi.
Nhưng mà lí trí thì lại đang nhắc cô rằng chắc
là Thẩm Thính sẽ không bằng lòng cho cô vào phòng anh ngủ đâu.
Nếu như anh chịu thì đã không nhắc tới Tần Tang rồi, để cô vào luôn phòng anh là xong.
Cô cảm thấy Thẩm Thính hỏi chuyện này vì muốn cô tự giác một chút.
Đúng lúc Tần Tang bước ra khỏi
phòng ngủ, thấy Khúc Kim Tích xoay đầu nhìn về phía mình, thầm kêu khổ tỏng lòng.
Nhưng như vậy cũng không đồng nghĩa với việc cô chọn Tần Tang.
Đùa cái gì vậy, Tần Tang là trợ lý
của Thẩm Thính, tuy cô hay được Tần Tang cho ăn, bản thân cô cũng rất thích Tần Tang nhưng vậy cũng
không có nghĩa là cô chịu ở cùng một phòng với Tần Tang đâu nhé.
Lựa chọn của cô là…!sô pha.
Nhưng do cô quá thong thả, nên cô còn chưa kịp xoay đầu lại để bò một vòng quanh sô pha để biểu đạt
ý định ngủ trên sô pha của mình, Tần Tang đã vội lên tiếng trước.
“Cô Khúc, cô không…!không thể ngủ cùng với tôi được đâu.” E rằng đây là lần đầu tiên kể từ khi
nhậm chức tới nay, một người chuyên nghiệp như Tần Tang lại nói lắp.
Khúc Kim Tích: “???”
Ai muốn ngủ với cậu ta chứ hả!
Tần Tang ra khỏi phòng để rót cho mình một cốc nước nhưng giờ cậu ta chẳng dám rót nước nữa, cũng
không dám ngó thử Thẩm Thính xem anh thế nào mà lùi dần về phía phòng như là phản xạ có điều kiện,
nhanh chóng đóng cửa lại, định coi như mình chưa từng ra ngoài.
Khúc Kim Tích: “…”
Cô ngẩng đầu lên thì lập tức đối diện với đôi mắt có vẻ nặng nề của Thẩm Tích.
“Khó mà biết cô thích Tần Tang tới vậy đấy.” Thẩm Thính bình thản ôm cô dậy, đi thẳng tới trước cửa
phòng ngủ của Tần Tang: “Mở cửa.”
Tần Tang cứng còng người lại mở cửa ra, bốn mắt nhìn nhau với Khúc Kim Tích, vẻ mặt cậu ta kiểu:
“Cô Khúc, cô hại chết tôi rồi.”
Thẩm Thính mặt không biểu cảm đẩy nhóc chó corgi vào trong lòng Tần Tang.
Giờ cho Tần Tang mượn một trăm lá gan thì cậu ta cũng không dám nhận! May mà chưa để cậu ta phản
ứng lại, nhóc chó corgi đã sủa rồi, bốn chân quơ quào ra vẻ muốn quay về lòng Thẩm Thính.
Tần Tang đầu lóe sáng, nhanh chóng nói: “Anh, anh hiểu nhầm ý của cô Khúc rồi, cô ấy muốn ngủ phòng
anh ấy, có phải không cô Khúc?”
Bấu chặt vào quần áo của Thẩm Thính nhằm tránh để anh giao mình cho Tần Tang, Khúc Kim Tích chẳng
nghĩ gì mà gật luôn.
Nếu vào phòng Tần Tang ngủ thật, đến lúc cô trở lại thành người thì còn ở chung với Tần Tang kiểu
gì được nữa cơ chứ.
Thẩm Thính cúi đầu: “Muốn ngủ với tôi? Khúc Kim Tích: “Gâu!” Muốn!
Thẩm Thính ôm cô quay về phòng mình, Tần Tang trán toát mồ hôi lạnh, lòng vẫn còn sợ hãi, nhanh
chóng đóng cửa lại.
Cảm nhận được là mình được Thẩm Thính đặt lên trên giường rồi, Khúc Kim Tích mới giật mình nhận
ra…
Tối nay, cô với Thẩm Thính sẽ cùng nhau ngủ trên một chiếc giường? Thẩm Thính mà lại chịu ngủ chung
với cô ý hả?
Đầu cô loạn hết cả lên, trước mắt tối đen, cô ngẩng cái đầu lông mượt như nhung lên, đúng lúc nhìn
thấy dây buộc áo tắm của Thẩm Thính.
Khúc Kim Tích: “!”
Cúi đầu trông thấy gương mặt hoảng sợ của chú chó corgi, Thẩm Thính nhanh tay cởi áo ngủ xong vứt
lên trên giường, trùm kín chú chó corgi luôn.
Sau khi thay đồ ngủ thoải mái, anh quay đầu nhìn lại thấy một cục bông nho nhỏ đang nhô ra ở chỗ
lúc nãy, nhưng mà cô chưa có bò hẳn ra ngoài được mà chỉ nhô ra một chút, giống như kiến bò trên
chảo lửa.
Trông thấy khe hở dưới cái áo ngủ, Thẩm Thính cúi người xuống, nổi hứng chơi xấu đè tay xuống.
Khúc Kim Tích: “Gâu gâu gâu!” Sao lại không chui ra được nhỉ?.