Cưng Chiều

Chương 17


Đọc truyện Cưng Chiều – Chương 17

Ngũ Triết Nhân thấy Lâm Ngôn mỉm cười, nhãn tình sáng lên: “Cậu là trợ lý đặc biệt của Tô Tử Long hả?”

Lâm Ngôn gật đầu. Đây không phải bí mật, người trong Long Đằng ai cũng biết.

“Nghe nói cuộc hẹn tư nhân của anh ta đều do cậu phụ trách an bài.”

Lâm Ngôn không nói chuyện, nhìn Ngũ Triết Nhân, không biết cậu ta muốn gì.

Ngũ Triết Nhân đi thẳng vào vấn đề: “Chị của tôi thích anh ta, có thể nhờ cậu hỗ trợ an bài một chút không?”

Lâm Ngôn sắc mặt trầm xuống, quay người muốn rời đi, người này thật sự đột ngột, một câu cũng không muốn cùng cậu ta nhiều lời.

Ngũ Triết Nhân ngăn lại Lâm Ngôn:

“Không muốn? Ghen tị? Cậu yêu anh ta a!”

Lâm Ngôn cố giữ vững trấn định, trừng mắt nhìn Ngũ Triết Nhân: “Cậu muốn cái gì?”

“Đừng sợ, tôi không có ác ý, thấy ánh mắt cậu nhìn anh ta…, tôi nhận ra ngay, tôi là GAY.”

Ngũ Triết Nhân nhếch miệng cười cười, lại lộ ra hàm răng trắng đều, một chút cũng không cảm thấy tự ti hổ thẹn.

Những người quen biết với Ngũ Triết Nhân đều biết, vị Ngũ gia này từ trước đến nay làm việc siêu phàm thoát tục, làm người làm theo ý mình, không có người quản cũng không ai dám quản.

Cha Ngũ gia là chuyên gia sinh vật nổi tiếng, tính tình cởi mở, yêu mến một cô gái Tây Ban Nha liền lấy về nhà, hai vợ chồng quanh năm ở nước ngoài làm nghiên cứu, bỏ mặc hai đứa con tự do phát triển.

Người chị hướng nội, vừa mới tốt nghiệp đại học, thi đến toà soạn báo kinh tế làm biên tập, ngày đó bị đồng sự lôi kéo cùng nhau tham gia buổi họp báo về việc Long Đằng thu mua SD, yêu thầm phong thái tuấn lãng Tô Tử Long, ngày đêm tương tư, muốn theo đuổi lại sợ.


Chị em tình thâm, sau khi Ngũ Triết Nhân phát hiện, một mặt mắng chị nhát gan không có tiền đồ, một mặt dùng hết mọi phương pháp điều tra hết thảy tin tức có quan hệ với Tô Tử Long.

Không nghĩ tới Tô Tử Long tư ẩn phòng hộ làm vô cùng tốt, ngoại trừ một ít tư liệu mà mọi người đều biết ra, còn lại căn bản là một giọt nước không lọt, không thể nào tra ra.

Nhưng cũng không phải không có thu hoạch nào, Ngũ Triết Nhân ngoài ý muốn phát hiện trợ lý đặc biệt của Tô Tử Long, Lâm Ngôn, cùng mình học cùng năm khác hệ, hơn nữa theo thư ký Tô Tử Long nói, mọi hoạt động cá nhân của Tô tiên sinh hoàn toàn do Lâm trợ lý an bài, muốn gặp riêng Tô tiên sinh, thỉnh cùng Lâm tiên sinh hẹn trước.

Cùng trường học cùng năm, đã có điều kiện tiện lợi này, muốn tìm Lâm Ngôn thật sự rất đơn giản.

Nhưng, Ngũ Triết Nhân không có lập tức đi tìm, bởi vì hắn phát hiện Lâm Ngôn đúng lúc là loại hình mà hắn ưa thích, cho nên hắn đang đợi thời cơ tốt nhất để gặp Lâm Ngôn.

12 tuổi, Ngũ Triết Nhân đã biết mình thích con trai.

Có lẽ bởi vì kiêu ngạo, cho nên Ngũ Triết Nhân luôn thích những nam sinh vừa biết nghe lời lại vừa tinh khiết.

Vừa truy đuổi, liền đắc thủ, chưa từng thất bại, cũng chưa từng quý trọng qua, thời gian kết giao dài nhất duy trì không đến một năm, luôn như vậy nghe lời, đến cuối cùng, hắn thấy chán, đổi kế tiếp.

Quang minh chính đại đổi, không lừa gạt.

Cho rằng như vậy sẽ không phụ lòng tình yêu từng có, không biết phía sau lưng là một trái tim tan nát, một thân còn không rõ nghiệt duyên cùng khoản nợ tình.

Yêu đương đối với Ngũ Triết Nhân mà nói, bất quá chỉ là một trò chơi.

Phát hiện Lâm Ngôn, Ngũ Triết Nhân nổi lên dục vọng chơi trò chơi mới.

Biết được Tô gia muốn làm một bữa tiệc chúc mừng, Ngũ Triết Nhân nghĩ tất cả biện pháp đưa chị cùng tới tham gia.


Không nghĩ tới, Lâm Ngôn cũng tới.

Ngũ Triết Nhân thấy ánh mắt Lâm Ngôn nhìn Tô Tử Long liền biết ——

Lâm Ngôn yêu Tô Tử Long, hơn nữa rất sâu, loại ánh mắt này, Ngũ Triết Nhân từng thu được rất nhiều.

Có khiêu chiến rất tốt, Ngũ Triết Nhân hứng thú càng thêm nồng hậu, dục vọng chinh phục càng cao.

Thấy Lâm Ngôn bởi vì Tô Tử Long bị các cô gái vây quanh, ghen hờn giận dỗi, tất cả cảm xúc đều hiện trên mặt, Ngũ Triết Nhân rất là vui vẻ, tiểu quỷ này, thật thú vị, toàn bộ đã quên chính mình chỉ mới 19 tuổi, so với “tiểu quỷ” nhỏ hơn gần bốn tuổi.

Cho nên.

Lâm Ngôn vừa ra khỏi phòng, Ngũ Triết Nhân cũng đi theo.

Nơi hẻo lánh vắng vẻ, chim hót hoa nở, còn có lúc nào thời cơ tốt hơn sao?

Quả nhiên. Lâm Ngôn nghe xong yêu cầu của mình liền không vui muốn rời đi.

Ngũ Triết Nhân sao có thể uổng phí cơ hội trời cho, ngăn lại Lâm Ngôn, nói ra tâm sự của hắn, lại làm rõ thân phận của mình, thừa dịp Lâm Ngôn còn đang ngây người, cúi đầu bám vào bên tai Lâm Ngôn nói:

“Thầm mến anh ta? Quá cực khổ, không bằng theo tôi a!”

Nói xong, bằng tốc độ tia chớp hôn ngay lên má Lâm Ngôn, làm cho Lâm Ngôn không kịp tiêu hoá phản kháng, Ngũ Triết Nhân thừa thắng xông lên, một tay chống thân cây, định hướng bờ môi Lâm Ngôn hôn tới.


Lâm Ngôn kịp phản ứng, chán ghét, phẫn nộ, sợ hãi, cùng đánh hội đồng trong lòng, nắm chặt nắm đấm chưa kịp vung ra, trước mặt Ngũ Triết Nhân đã bị một cổ lực lượng khổng lồ vung tới, một quyền đánh đến phía xa.

Trong phòng bị một đám phụ nữ vây lấy Tô Tử Long phiền muốn chết, một bụng tà hoả không có chỗ phát, hơi quay người lại, không thấy Lâm Ngôn, tám phần là cáu kỉnh rồi.

Vợ yêu ah, nhìn xem lần sau em còn ép anh tới nữa hay không!

Tô Tử Long thật vất vả tìm cớ, thoát thân đi tìm Lâm Ngôn, cuối cùng tìm được, lại nhìn thấy có người có ý đồ phi lễ vợ yêu, lập tức biển dấm chua bốc lên, tà hoả bộc phát, xông lên nhanh như hoả tiễn!

Tất cả lý trí tan thành mây khói, nghĩ một quyền đánh chết tên khốn kiếp kia!!

Ngũ Triết Nhân từ nhỏ đến lớn, đánh nhau trăm vạn cũng có mười vạn thắng rồi.

Tô Tử Long một quyền mặc dù làm cho trong miệng hắn máu tươi chảy ròng, nằm đủ năm giây mới đứng lên, vẫn là xông lên cùng Tô Tử Long mặt đối mặt bắt đầu đấu đá!

Tình địch gặp nhau, hết sức đỏ mắt, sợ Lâm Ngôn bị thương, Tô Tử Long sớm đem Lâm Ngôn đẩy qua một bên.

Ngũ Triết Nhân càng đánh càng hưng phấn, thì ra Lâm Ngôn không phải đơn phương, trận này trò chơi, càng ngày càng thú vị.

Nhưng không làm cho bọn họ đánh bao lâu, mọi người xông lại kéo hai người ra…

Tô lão phu nhân thiếu chút nữa bất tỉnh, đây là đứa cháu trai thành thục ổn trọng, thâm trầm bất lộ của bà sao? Thật giống như một tên lưu manh đầu đường xó chợ!

Những cô gái từng vây quanh Tô Tử Long không buông tay đồng loạt lui ra phía sau ba mét, may mắn ah, may mắn không cùng anh ta kết giao, trách không được một người đàn ông tốt như vậy lấy không được vợ, thì ra anh ta có khuynh hướng bạo lực.

Bữa tiệc không thể tiếp tục nữa, Ngũ Triết Nhân cùng chị gái của hắn bị người hầu Tô gia khách khí mà mời đi.

Đám khách nhân lễ phép lưu lại một chút lời khách sáo liền từng người một cáo từ ra về.

Tô lão phu nhân giận đến run rẩy, cũng không nhìn cháu trai có bị thương hay không: “Ta mặc kệ cháu có lý do gì! Cháu, cháu mau mau tỉnh lại đi!!” Ngồi trên xe nghênh ngang rời đi, quay về đại trạch.


Toàn bộ biệt thự, ngoại trừ người làm thuê ra, chỉ còn Tô Tử Long cùng Lâm Ngôn.

Hai người cũng không nói chuyện, Tô Tử Long nắm tay Lâm Ngôn vào phòng, lên tới phòng nghỉ lầu hai, người hầu đưa tới cái hòm thuốc liền rời đi.

Vẫn không nói lời nào.

Lâm Ngôn cầm rượu cồn, nước thuốc cẩn thận xử lý miệng vết thương của Tô Tử Long.

Tên tiểu tử Ngũ Triết Nhân này không phải công tử bột, mặc dù toàn thân hắn đều bầm tím, nhưng, miệng vết thương của Tô Tử Long cũng không nhẹ.

Lâm Ngôn lau lau, nước mắt rơi xuống.

Tô Tử Long đem vợ ôm ngồi vào trên đùi, lấy tay gạt đi nước mắt của cậu: “Nhìn thấy doạ người như vậy, kỳ thật không đau!”

Cầm qua bông y tế tẩm rượu cồn không kích thích: “Em yêu, hắn hôn chỗ nào hả?”

Nhìn bộ dáng Tô Tử Long như lâm đại địch, giống như đứa bé ba tuổi muốn bảo vệ bảo bối mình yêu mến nhất, Lâm Ngôn vừa muốn khóc vừa muốn cười vừa đau lòng lại không có cách ——

Tên đàn ông ngày bình thường uy phong lẫm lẫm, vừa gặp phải sự tình có liên hệ với cậu…

Đôi khi, sẽ trở nên trẻ con còn hơn con nít.

Lâm Ngôn chỉ chỉ bên má, xác thực là cần phải tiêu trừ khử độc.

Miếng bông gòn êm ái mà sát qua, môi cũng dán lên, hôn qua đôi má, lại hôn lên môi, dây dưa rất lâu rất lâu.

Lâm Ngôn tự nói với mình không thể quá say mê, trước tìm xem Tô Tử Long còn có vết thương nào khác hay không mới là quan trọng, bình tĩnh lại, chuyển đầu đi chỗ khác, cứng lại rồi!

“Em yêu??” Tô Tử Long theo ánh mắt Lâm Ngôn nhìn lại, bà nội vịn quản gia đứng ở cửa ra vào, sắc mặt trắng bệch…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.