Đọc truyện Cưng Chiều Vợ Yêu: Bà Xã Là Bạn Gái Cũ Của Em Trai! – Chương 23
Ngày hôm sau
Các thông tin báo chí đều rầm rộ nhiều tin hot
Nào là…
“Chu Thị vỡ nợ, phải bán lại Chu Thị cho Tần thị, dưới danh nghĩa là Tần Ngọc Nha”
“Chu Tả cùng Chu Miên nắm tay nhau bỏ trốn, bỏ lại Chu phu nhân sống chết chưa rõ”
Còn có tin đồn rằng “CHU MIÊN ĐANG MANG THAI ĐỨA CON CỦA CHU TẢ, SAU HÔM QUAN HỆ BẤT CHÍNH KIA”
Những bài báo luôn rộn ràng, người thì bàn ra tán vào rất nhiều. Có rất nhiều người còn kinh bỉ học. Chỉ duy nhất Quan Chấn Khiêm biết rõ sự thật
Thật sự mà nói thì, đứa bé Chu Miên đang mang là của tên vệ sĩ kia. Còn hình ảnh Chu Tả và Chu Miên ở cùng nhau đều do một tay Thẩm Hiên Trạch sắp xếp.
Nhưng mà… Thấy cũng tội cho lão già Chu Tả, nhưng thôi cũng kệ
[………………]
Ngày hôm nay, là ngày giỗ của Ngụy Quân Nguyệt Phi. Cửu Cửu cùng Chấn Khiêm từ sớm đã đến nơi phần mộ mà bà được chôn cất. Nhìn hình ảnh một người phụ nữ tuổi vẫn còn trẻ, nụ cười tươi như đóa hoa đang nở mà trong lòng của Cửu Cửu quặn thắt lại
– Mẹ, con gái đến thăm mẹ đây.
Cửu Cửu nhẹ nhàng đặt bó hoa bách hợp xuống phần mộ kia. Cô nhẹ nhàng nhìn phần mộ kia và mỉm cười
– Mẹ, những năm qua… Cha có đến thăm mẹ không? Liệu… Cha có nhớ đến ngày giỗ của mẹ hay không? Mẹ… Con xin lỗi…
Người ta nói, phụ nữ mang thai rất dễ xúc động, và đương nhiên Cửu Cửu cũng không ngoại lệ. Chỉ cần cô nghĩ đến hình ảnh người mẹ vì bệnh tật hành hạ cho đến chết, trái tim của cô như ngàn mũi dao đâm vào.
Quan Chấn Khiêm nhẹ nhàng ôm lấy cô, dịu dàng lau đi những giọt nước mắt kia. Bàn tay to lớn của anh nắm chặt lấy đôi tay nhỏ nhắn của cô. Đôi mắt kiên định nhìn về phần mộ
– Mẹ, mẹ yên tâm. Tiểu Cửu hiện tại đã có con bảo vệ. Cô ấy còn đang mang thai, mẹ… Mẹ sắp có cháu ngoại rồi. Mẹ xem, cô ấy sắp làm mẹ người ta rồi mà còn mít ướt như vậy. Có đáng phạt hay không?
– Quan Chấn Khiêm, anh quá đáng!
Cửu Cửu bật cười. Còn anh thì chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng đặt lên môi của cô một nụ hôn nhẹ nhàng và đầy sủng nịnh
– Mẹ, mong mẹ chúc phúc cho chúng con
Kết thúc câu nói của Quan Chấn Khiêm, những làn gió nhè nhẹ thổi qua. Mà dường như bên sâu những tiếng gió đó mang những lời thì thầm của Ngụy Quân Nguyệt Phi đối với hai người họ. Tựa như một lời chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ
Sau khi Cửu Cửu và Quan Chấn Khiêm rời đi. Thì từ xa bước đến làm hình dáng gầy gò của một người đàn ông. Và người đàn ông đó không ai khác chính là Tần Nhạc…
Hằng năm, cứ đến ngày này ông luôn đến viếng thăm bà, Tần Nhạc luôn nhớ những sở thích của bà. Luôn đem đến những bó hoa Bách Hợp xinh đẹp tựa như nét đẹp thuần túy của bà.
Từ trước đến giờ, người mà trong lòng Tần Nhạc yêu vẫn mãi chỉ có một người là Ngụy Quân Nguyệt Phi. Cũng chỉ là vì tính tình bồng bột tuổi trẻ nên ông đã đánh mất bà mãi mãi, còn khiến đứa con gái duy nhất của mình phải hận mình đến mức…. Không gọi mình một tiếng “cha”
Tần Nhạc khẽ đặt bó hoa xuống. Ông nhẹ nhàng ngồi bên cạnh, mỉm cười
– Nguyệt Phi, em xem. Con bé càng lớn càng xinh đẹp, càng lớn càng giống em. Làm anh không tài nào dám đối mặt. Nguyệt Phi, em hận anh lắm đúng không?….. Mà cũng phải, anh là một người chồng tồi, một người cha tồi tệ. Anh chưa từng làm tròn trách nhiệm của một người chồng, một người cha…. Haha… Đến nổi…. Đến nổi đứa con gái duy nhất cũng hận mình đến thấu xương… Cuộc đời này anh làm gì cũng sai, ngoại trừ yêu em… Nguyệt Phi, anh biết… Anh nói những lời này có vẻ đã quá muộn… Nhưng mà… Ngụy Quân Nguyệt Phi, cả cuộc đời của Tần Nhạc này chỉ yêu mình em!
Tần Nhạc thì thầm rồi tự cười chế giễu bản thân. Ông cứ ngồi ở đó, ngồi cạnh người mình yêu, ngồi cạnh người mà mình đã nợ cả một đời…
[……………]
Còn ở nhà, hôm nay ai cũng biết là ngày giỗ của Ngụy Quân Nguyệt Phi. Nên ai cũng mặc hai màu trắng và đen, ngay cả những người ở Tần thị và Quan thị cũng như vậy. Họ biết ngày này nhiều năm về trước, từng là ngày đau khổ đến tột cùng của cô nên họ chỉ biết thể hiện như vậy
Nhưng mà, trong lòng của Cửu Cửu rất vui. Tuy cô mất đi người mẹ yêu thương mình, nhưng đổi lại hiện tại. Cô có thêm một người dì, một người em gái. Cha mẹ chồng, một người em chồng và có một tấm chồng yêu thương mình… Và cả, một người cha đang muốn hoàn thành trách nhiệm của mình đối với con gái.
Buổi tối hôm đó
Cửu Cửu cùng Quan Chấn Khiêm đứng bên ngoài ban công, nhìn ngắm mặt trăng. Hôm nay lại đúng ngày trăng tròn làm Cửu Cửu liên tưởng đến mẹ, Ngụy Quân Nguyệt Phi cũng nhẹ nhàng, dịu dàng tỏa sáng như ánh trăng, làm con người ta cảm thấy thoải mái.
Cửu Cửu được Quan Chấn Khiêm gắt gao ôm vào lòng, anh khẽ thì thầm
– Bà xã, ở ngoài lâu sẽ lạnh
– Khiêm, anh xem… Trăng hôm nay thật đẹp
– Hừm… Đẹp như vợ anh vậy
– Khiêm, không biết… Cha có nhớ em như em không?
– Bà xã, anh chắc chắn… Ông ấy rất nhớ, sự nhớ nhung và cả sự ân hận, chỉ có hơn chứ không kém hơn em đâu
– Ông xã, liệu sau này. Anh có như vậy không?
– Bà xã, em nghĩ nhiều rồi. Đời này anh chỉ cưng chiều mình em!
Cửu Cửu mỉm cười, xoay người áp mặt vào lòng ngực của Quan Chấn Khiêm, còn vòng tay ôm lấy hông của anh. Ngước mặt lên tinh nghịch nói
– Ông xã, suýt nữa thì em trở thành em dâu của anh rồi!
– Bà xã, em từng là bạn gái cũ của em trai. Nhưng mà đối với anh, em là bảo bối!
– Ông xã