Đọc truyện Cưng Chiều Lão Bà – Chương 14: Ở Đây Tôi Lớn Nhất
” Đến rồi ” Ánh Tuyết quay sang nói.
– ” À được ” Ninh Hạ Vũ nghe vậy liền đi theo Ánh Tuyết mà xuống xe .
Đứng trước công ty mà thầm choáng ngợp , mức hoành tráng và quy mô rất lớn nhưng như thế nó mới xứng được với cái danh tập đoàn lớn hàng đầu.
Ninh Hạ Vũ thần thái kiêu sa lạnh lùng sang trọng , Ánh Tuyết thì thanh lịch đơn giản bước vào công ty mà khiến ai cũng phải ngó nhìn .
– Kìa kìa Ninh Hạ Vũ , Ninh Hạ Vũ
– Dáng cô ấy đẹp quá đi
– Người ở ngoài còn đẹp hơn trong hình , mang kính râm mà nhìn cũng vẫn xinh .
Các nhân viên xung quanh nhìn thấy cô liền hào hứng , hôm nay họ nhận được tin Ninh Hạ Vũ sẽ đến công ty để kí hợp đồng nên ai cũng ráo riết viện cớ xuống dưới sảnh để nhìn thần tượng .
– ” Xin chào , tôi đến gặp Vĩ Tổng ” Ánh Tuyết đến vị trí tiếp tân mà nói
– ” À….à tôi sẽ báo ngay ” Cô nhân viên mãi mê nhìn Ninh Hạ Vũ mà quên bén mất liền nhanh tay gọi báo lên trên .
Trong lúc chờ thì cô nhân viên kia liền thừa cơ hội mà chào hỏi thần tượng .
– ” Chị Hạ…Vũ em thích chị lắm , bài hát nào của chị em cũng nghe “
– ” Cảm ơn nhé ” Ninh Hạ Vũ biết là fans của mình nên cũng niềm nở mà đáp lại .
Ai cũng biết Ninh Hạ Vũ rất yêu quý và xem trọng fans của mình , cô luôn vui vẻ trò chuyện khi họ bắt chuyện với Ninh Hạ Vũ.
Có một trường hợp trước kia khi đi lưu diễn tại Bắc Kinh fans đã chờ sẵn ở sân bay khi ra tới nơi thì quả thật rất đông nên bảo vệ đã canh phòng và theo sát để bảo vệ cô một cách nghiêm ngặt nhưng lúc đấy có một fan nữ chạy đến đưa quà vì lần đầu gặp nên có chút mất kiểm soát nên đã bị bảo vệ đẩy mạnh ra lúc đấy Hạ Vũ thấy xong liền quay sang liếc bảo vệ một cái như đang cảnh cáo .
Chờ một lát sau thì một vị thư kí nữ cũng đi xuống rồi đưa cả hai lên phòng .
Nhân viên ở dưới lúc này liền chạy tới chỗ cô tiếp tân kia mà dò hỏi.
– Này cậu và Chị Hạ Vũ nói gì vậy ?
– Giọng có hay không ?
– chị ấy thân thiện lắm , với cả còn cười với tôi nữa
___________
Phòng họp
Cô được đưa vào một phòng họp với một dãy bàn ghế trắng được xắp xếp ngay ngắn thẳng hàng với thiết kế trong phòng thì vô cùng nhã nhặn và thoải mái.
Cả hai cùng ngồi xuống ghế sau đó thư kí kia cũng đi khỏi , vài phút sau thì Vĩ Thành đi vào tay cầm theo hợp đồng với gương mặt hớn hở mong chờ mà ngồi vào ghế .
– ” Chào cô “
– ” Chào anh ” Hạ Vũ mỉm cười nhẹ rồi chào lại .
– ” Hợp đồng chúng tôi có điều kiện cũng khá đơn giản thôi , bênh cô có điều kiện gì thì có thể nói ra ” Vĩ Thành mỉm cười say mê ngắm nhìn sắc đẹp của Hạ Vũ .
– ” Chúng tôi muốn thời gian chụp ảnh và quay là vào buổi sáng hoặc chiều.
Còn buổi tối Hạ Vũ luôn phải đi lưu diễn nên đôi khi sẽ kẹt lịch ” Ánh Tuyết nói .
– ” Được , cái đó chúng tôi hiểu ” Vĩ Thành vui vẻ đồng ý .
Lúc này cánh cửa lại mở ra Lục Tử Ngạn lại bước vào khiến cho Vĩ Thành ngây người.
Thường thì về thị trường hay quản cáo sản phẩm thì Tử ngạn đâu có góp mặt đâu mà tự nhiên hôm nay lại xuất hiện , nghĩ một hồi thì nhớ ra Tử Ngạn có ý với Hạ Vũ nên mới đến đây .
– ” Lục Tổng “
– ” Lục Tổng “
Ánh Tuyết và Hạ Vũ đứng lên chào , Hạ Vũ bây giờ ngại chết đi được.
Buổi sáng ra đường quên khấn hay sao mà xuôi vậy còn gặp phải hắn ta , cô cười gượng rồi ngồi xuống .
– ” Hạ Vũ tiểu thư ở ngoài xinh hơn trong hình nhiều nhỉ ? Đặc biệt là khi ngủ ” Lục Tử Ngạn đây là đang muốn chọc tức cô đây mà .
Đang uống nước mà nghe xong câu đó cô liền sặc nhẹ một cái xong quay qua lườm nguýt anh rồi đáp ” Quá khen , tôi không dám nhận ” cũng không quên đưa ra một nụ cười gượng gạo đầy oán trách .
Bầu không khí trở nên ngột ngàng nồng mùi thuốc súng cả Ánh Tuyết và Vĩ Thành đều cảm nhận được , họ đồng loạt nhìn nhau rồi Vĩ Thành lên tiếng phá vỡ bầu không khí .
– ” A…à ta nói sơ về kế hoạch và hợp đồng một chút đi “
Mọi người nghe vậy cũng gật đầu mà làm việc , trong suốt cuộc hợp thì Lục Tử Ngạn chẳng nói gì mà cứ chống cằm nhìn thẳng vào cô.
Nhìn một cách quang minh chính đại chứ không phải là lén lút , chịu không được cô liền đưa chân sang đến chân hắn dùng lực đá một cái làm hắn đau điếng lên nhưng phải cố gắng nhịn không lên tiếng , còn cô thì vui vẻ khoái chí mà vờ như không biết chuyện gì.
Cái chân bị thương mà bã cũng vẫn yangho mà .
Gần một tiếng sau thì cũng kết thúc mọi người đứng lên chuẩn bị ra về .
– ” Hợp tác vui vẻ ” Cả hai giọng nam cùng vang lên tay họ đồng thời đưa ra muốn bắt tay .
Ninh Hạ Vũ nhìn thấy liền e ngại không biết nên bắt tay với ai , sếp lớn nhất ở đây là cái tên Lục Tử Ngạn còn người làm việc trực tiếp với mình là Vĩ Thành.
Thật khó khăn , cô đưa mắt nhìn cả hai dường như họ đang tranh đấu bằng ” ánh mắt “
Lục Tử Ngạn đẩy tay Vĩ Thành ra thì cậu ta lại đẩy tay lại , cứ như thế mà đẩy qua đẩy lại liên tục rồi còn dùng ánh mắt để giao đấu .
– Để tôi ( VT )
– Là để tôi mới đúng ( LTN )
– Tôi là người làm việc trực tiếp với cô ấy (VT )
– Cô ấy là của tôi ( LTN )
– Cô ấy là Thần Tượng của tôi , phải để tôi ( VT )
– Ở đây tôi lớn nhất ( LTN )
– Tôi thua rồi , nhường cậu đấy ( VT )
Sau một hồi tranh cải bằng mắt một cách điêu luyện và kịch tính thì Vĩ Thành cũng đành bỏ cuộc , tay cũng rụt lại rồi bỏ vào túi quần.
Lục Tử Ngạn nhìn thấy liền cười nhếch mép như rằng mình vừa đánh thắng một trận đấu lớn , Hạ Vũ cũng ngần ngại một chút rồi đưa tay lên bắt với Tử Ngạn .
– ” Hợp Tác Vui Vẻ “