Bạn đang đọc Cưng Chiều Chàng Ngốc – Chương 20
Luồng điện từ tai truyền nhanh đến não bộ làm cho nó tê dại, cả trí óc và cơ thể của hắn đều đã bị cô thôi miên, u mê phục tùng mệnh lệnh được ban ra.
-“Ngoan lắm! Bây giờ hả miệng ra!” – Cô hài lòng cười khẽ.
Môi mỏng vừa hé mở, Hạ Lam lập tức đưa lưỡi ướt át vào nhẹ nhàng khiêu khích chiếc lưỡi rụt rè bên trong, môi lưỡi quấn quýt được một lúc cô đột ngột dừng lại, lên tiếng dụ hoặc.
-“Bây giờ anh hãy làm giống như tôi vừa làm đi.”
Vương Tuấn khẽ khàng mở mắt, mơ màng nhìn đôi môi anh đào, một xúc cảm thèm thuồng xa lạ mạnh mẽ điều khiển hắn tìm đến vành môi căng mọng, đói khát hút lấy chiếc lưỡi đinh hương rồi liếm láp đôi môi mềm, hắn tham lam hút cạn mật ngọt và dường như không có ý định buông tha cho môi lưỡi của cô.
Hạ Lam cười thầm trong lòng, hết sức nhu mì đáp lại nụ hôn cuồng dại, dịch ngọt bị hắn tham lam hút lấy không kịp nuốt xuống liền trào ra bên ngoài, dưới ánh sáng mập mờ tạo thành một vệt sáng lung linh. Một tay hắn vô thức siết chặt lấy chiếc eo thon thả, một tay giữ sau gáy, kéo cô đến thật gần để giữa họ không còn một khe hở nào.
Nụ hôn nóng bỏng dây dưa kéo dài, đánh thức tất cả bản năng của người đàn ông. Cả người hắn bắt đầu nóng ran, hơi thở nặng nhọc gấp gáp, hai tay gần sắp không thể kìm nén được khao khát muốn chạm vào da thịt tươi mát bên trong chiếc đầm ngủ mỏng manh.
Khi hô hấp cạn kiệt thì đôi môi mỏng tham lam mới miễn cưỡng dừng lại, hai mắt anh tuấn đục ngầu nhiễm màu dục vọng say mê nhìn vào đôi môi đỏ mọng đã quyến rũ hắn.
Hạ Lam cười quỷ dị, cúi xuống hôn lên chóp mũi cao cao, hôn lên đôi môi mỏng rồi kéo dài xuống cổ, hai tay thuần thục cởi ra từng nút áo pajamas đen, vuốt ve mơn trớn cơ bụng 6 múi săn chắc đã làm cô mê luyến, miệng bắt đầu di chuyển xuống đảo lưỡi vài vòng quanh hai điểm nhỏ cứng rắn, luôn cả những vết sẹo xung quanh đều được cô triệt để yêu thương. Tay nhỏ rất thức thời di chuyển sâu xuống bên dưới nhẹ nhàng ma sát khu vực nhạy cảm đang có khuynh hướng phình to, tuy cách hai lớp vải nhưng cũng đủ làm cho dục vọng của Vương Tuấn ngứa ngáy mà rục rịch.
Rời khỏi bờ ngực vạm vỡ, Hạ Lam một lần nữa lại tìm đến quấn chặt lấy môi lưỡi của Vương Tuấn, hắn lúc này không thể kìm nén được nữa, kéo cao làn váy, luồn đôi tay lớn vào bên trong vuốt ve tấm lưng nhẵn nhụi. Họ luyến tiếc rời nhau khi dưỡng khí đã cùng cực suy yếu, Hạ Lam bước xuống, kéo Vương Tuấn đứng lên, cất giọng ma mị : “Cởi hết quần ra!”
1
Mệnh lệnh lại được ban ra, Vương Tuấn chỉ biết ngây ngốc làm theo, nhanh nhẹn lột sạch nửa thân dưới, Hạ Lam hài lòng mỉm cười, cởi bỏ quần lót của mình, ném sang một bên.
Đẩy thân thể cao lớn ngồi lại vị trí cũ, Hạ Lam lại leo lên chế ngự ở trên, cái vật nam tính giữa cô và hắn không cần cô ra lệnh cũng đã cứng rắn từ bao giờ. Cô nhổm người lên, một tay chống vào bờ vai to khỏe, tay còn lại dịu dàng cầm lấy dục vọng thô to của hắn chầm chậm chà sát vào nơi tư mật của mình. Cảm giác có chút xấu hổ vì đây là lần đầu tiên cô phải làm chủ cuộc vui, và vì tên ngốc nào đó đang nhìn cô đắm đuối đến quên cả việc chớp mắt. Nhưng kệ đi, đã đến nước này mà dừng lại thì cả cô và hắn đều sẽ phát điên.
Hạ Lam luôn duy trì luật động ở tay, rất nhẹ nhàng và từ tốn ma sát cho đến khi cảm nhận được sự nhầy nhụa bắt đầu trào ra, bao bọc bên trên phái nam căng bóng tạo thành một lớp màn lấp lánh, tuy vậy cô vẫn tiếp tục kích thích làm cho cậu nhóc phải run run gào thét muốn giải tỏa tâm tình riêng tư.
Hơi thở cả hai dần trở nên nặng nề, cả thân thể to lớn nóng bức khó chịu đến cực hạn, Vương Tuấn lúc này đã bị dục vọng khống chế hoàn toàn, hắn vô thức vuốt ve làn da trắng mịn của Hạ Lam bắt đầu từ hai đùi thon thả, kéo cao dần rồi dừng lại trên cặp mông tròn trịa, nơi này căng tròn đàn hồi, hắn rất thích!
Hạ Lam bị hai tay của Vương Tuấn rong ruổi chơi đùa trên da thịt nhạy cảm, kích thích dục vọng trong cô khiến cho chất lỏng trong suốt ướt át tuôn trào, do ma sát liền trở thành vô vàn bọt trắng li ti.
Đầu óc si mê là thế, vậy mà Hạ Lam vẫn có tâm trạng đùa giỡn tên ngốc, cô đột ngột dừng lại mọi động tác, tiến đến thổi khí nóng vào tai hắn : “Có thích không?”
Vương Tuấn ngây dại gật đầu : “Rất thích!”
Hạ Lam nhếch khóe môi tà mị, giọng nói mềm dẻo mê hoặc : “Anh thích cái gì?”
-“Tôi… tôi… rất thích cô!”
Hạ Lam cười thầm trong lòng. Đúng là tên ngốc! Nhưng… cô đã lỡ yêu tên ngốc này mất rồi!
Liếm nhẹ vành tai mẫn cảm, Hạ Lam vui vẻ thì thầm : “Tôi cũng rất thích anh!”
Không để cho Vương Tuấn kịp xúc động, cô đã nhấc cao hông, chầm chậm ngồi lên cây gậy đói khát bên dưới. Khi đã chạm đến nơi sâu nhất, cô giữ yên vài giây để quan sát biểu cảm trên gương mặt tuấn lãng lần đầu tiên được nếm trải tư vị ân ái.
Chết tiệt! Cái mặt ngờ nghệch đần thối ra như vậy mà sao cô lại thấy đáng yêu đến lạ lùng! Hay cô mới chính là người bị hắn thôi miên!?
Đặt hai tay lên đôi vai rộng, Hạ Lam gạt suy tư sang một bên, thong thả di chuyển lên xuống, luồng điện từ nơi giao hợp lan nhanh ra khắp thân thể của đôi nam nữ, làm cho cả hai không nhịn được mà bật ra tiếng rên nhẹ.
Đôi mắt sâu không thấy đáy của Vương Tuấn đã bị Hạ Lam mạnh mẽ khuấy động, bao ưu tư sầu não đã bay sạch, tất cả những gì còn sót lại là hình ảnh phản chiếu của cô và sắc dục tràn lan.
Không khí xung quanh như cô đặc lại khiến họ khó nhọc thở gấp, Vương Tuấn đột ngột bóp chặt cặp mông tròn mịn, gầm nhẹ một tiếng rồi phóng thích tất cả tinh hoa vào bên trong.
Cả thân thể Hạ Lam mỏi nhừ, xụi lơ gục đầu vào hõm cổ rắn rỏi, thở hồng hộc.
Vương Tuấn lần đầu tiên trải nghiệm tư vị tuyệt khoái nên vẫn chìm đắm trong cơn mê, nhưng tay vẫn không quên siết chặt cô gái.
Sau vài phút ổn định hơi thở và nhịp tim, cô mới thều thào lên tiếng: “Anh sao rồi? Có thoải mái không?”
Gương mặt tuấn lãng nhanh chóng đỏ ửng, âm điệu khàn khàn như còn chưa thoát khỏi cảnh tiên: “Rất… thoải mái!”
Hạ Lam ngồi thẳng dậy, nở nụ cười ngọt ngào như đường mật.
-“Vậy mình đi ngủ tiếp nha?”
-“Ừm!”