Đọc truyện Cưng Chiều Cả Đời – Chương 53: Đường Tử Thiến bị hắc
Bình luận trên mạng rất kịch liệt, bài đăng diss Cố Hoành nhiều vô kể, đều là mấy thứ giả dối hư ảo, cũng may fans Cố Hoành rất mạnh, tất cả đều phản bác trở lại. Mặc dù như vậy, mặt xấu ảnh hưởng vẫn rất lớn.
Trên diễn đàn có một bài viết làm cho Đinh Văn chú ý, tiêu đề bài viết là ——《Chuyện tình của ảnh đế nào đó và tiểu trợ lý》.
Lúc chị ta nhìn thấy tiêu đề đã không nhịn được cười, nhưng mà xem nội dung thì cười không nổi.
Có một số nội dụng của bài viết là đúng, ví dụ như Đường Tử Thiến đã từng là trợ lý Lục Đan Ny, Lục Đan Ny đưa cô cho Cố Hoành mượn. Điều khác chính là ác ý vô căn cứ, nói Đường Tử Thiến thông đồng với Cố Hoành, khi trở về bên cạnh Lục Đan Ny thì trở nên kiêu căng ngạo mạn lên, không làm việc cho tốt, còn liên tiếp xung đột với Lục Đan Ny. Lần đó bị phỏng cà phê, nguyên nhân là do Đường Tử Thiến, cuối cùng cô lại lấy việc này làm văn chương, tạo nên một hình tượng vô tội, bị khi dễ đáng thương khiến Lục Đan Ny chịu oan ức, hình tượng bị tổn hại. Càng vì vậy nhận được sự bảo vệ của Cố Hoành, để cô làm trợ lý của anh. Hai người dựa vào chức vụ đã làm một chút thủ đoạn gì đó, mọi người có thể tưởng tượng được. Còn chuyện lần trước đánh Kế Hạo Nhiên, đoạn âm thanh video mọi người đều nghe được, Đường Tử Thiến là một trợ lý nho nhỏ dám lên giọng với diễn viên tiền tuyến. Ai cho cô lá gan? Còn không phải cho rằng mình là ảnh đế phu nhân tương lai sao.
Bài viết nói có lý có chứng, rất nhiều người đều tin tưởng, ào ào để lại lời nhắn nói Đường Tử Thiến có tâm cơ.
Bài viết này không phải chuyện đùa, Đinh Văn chia sẻ đường link cho Cố Hoành và Đường Tử Thiến.
Sắc mặt của anh càng ngày càng khó coi, mím môi thành một đường. Đường Tử Thiến cắn môi, kiềm chế nội tâm kích động.
Cô luôn biết giới giải trí là một nơi thị phi hỗn loạn, trắng đen đảo lộn, cũng biết khắp nơi đều là bất công và u ám, mấy lần trở thành tiêu điểm của truyền thông nhưng không có quá nhiều ác ý, vậy mà lần này, viết cô tệ như thế.
Cố Hoành giơ tay ôm lấy bả vai cô, an ủi cô.
“Công khai đi…”
“Không được.” Đinh Văn ngắt lời Cố Hoành: “Bây giờ công khai không có lợi, chỉ sẽ làm bọn họ càng thêm láo xược công kích Tử Thiến.”
Cố Hoành trầm mặc, Đinh Văn nói đúng, bây giờ công khai sẽ làm cho bọn họ đúng lý hợp tình cho rằng mình đúng.
Nhưng mà, Cố Hoành không chịu nỗi Đường Tử Thiến bị bôi nhọ.
Đường Tử Thiến kéo kéo góc áo anh, nói: “Không cần gấp, trên mạng chuyện gì cũng có, nếu đều so đo sẽ bị tức chết. Chúng ta đừng để ý tới, nghiêm túc chúng ta sẽ thua.”
Đinh Văn nhíu nhíu mày, lấy di động ra, vừa gọi điện thoại vừa nói: “Tôi tốn chút tiền kêu người xóa bài viết này.”
Cố Hoành giơ tay ngăn lại: “Không cần.” Trong lúc nói chuyện, ngón tay của anh nhanh chóng gõ bàn phím. Một chuỗi tiếng Anh trên màn hình máy tính được anh gõ ra, tốc độ rất nhanh. Đường Tử Thiến nhìn đến hoa cả mắt, cuối cùng biến thành nhìn chằm chằm cái tay linh hoạt của anh.
Hơn 10 phút sau, màn hình máy tính thay đổi giao diện Tieba, chỉ có một ít logo được chỉnh sửa, Cố Hoành điều ra một loạt tham số, làm một vài thay đổi.
Hoàn thành xong, đẩy máy tính qua một bên, Cố Hoành siết chặt quả đấm, khớp xương ngón tay phát ra âm thanh “Rắc rắc”.
“Anh làm gì vậy?” Đường Tử Thiến hỏi.
Vẻ mặt của Cố Hoành hòa hoãn chút: “Em mở lại bài viết ra xem.”
Đường Tử Thiến mở bài viết lúc nãy Đinh Văn gửi đến ra, nhưng mà sau khi nhấn vào, trống không một mảnh.
Đinh Văn trở lại máy tính trước mặt mình, vừa rồi máy tính của chị ta mở ra đúng là giao diện bài viết, nhưng bây giờ ngoại trừ một số mã lung tung, thì những cái khác đều trống không. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Tắt trang web rồi mở Tieba ra lần nữa, thì không nhìn thấy gì nữa.
“Cậu đây là hack toàn bộ Tieba?” Đinh Văn khó mà tin được, chị ta cho rằng anh chỉ là xóa bỏ bài viết mà thôi.
Sắc mặt của Cố Hoành không gợn sóng: “Xóa một bài vẫn sẽ có bài khác, không bằng hack toàn bộ cho bớt việc.”
Đinh Văn đỡ trán: “Cậu nói không sai, chẳng qua đây cũng không phải kế hoạch lâu dài, nhiều trang web như vậy, cậu cũng không thể hack hết tất cả. Hơn nữa, ngộ nhỡ bị điều tra ra lại thêm một phiền phức.”
Cố Hoành im lặng một lát, cầm lấy điện thoại gọi cho bạn của anh.
Anh một tay cầm điện thoại, một tay nắm tay Đường Tử Thiến.
Điện thoại vang lên rất lâu mới được nhận, Đường Tử Thiến nghe thấy bên kia là một giọng nam bất mãn mang theo sự nồng đậm của cơn buồn ngủ.
Cố Hoành lời ít ý nhiều nói hết lời, giọng nói ở đầu điện thoại bên kia trở nên phấn khích, chỉ chốc lát sau thì cúp điện thoại.
Đinh Văn cười hỏi: “Cậu kêu bạn cậu ra tay?”
Cố Hoành: “Ừ, cậu ấy thích làm loại chuyện này.”
Đinh Văn nhún nhún vai, thần sắc nhẹ nhàng không ít.
Đường Tử Thiến không hiểu biết bạn bè của Cố Hoành, lúc này là mờ mịt, nhưng mà trong lòng thả lỏng. Cố Hoành và Đinh Văn tin anh ta, còn cô tin bọn họ.
Cố Hoành quay đầu nói với cô: “Sau này giới thiệu cho các người quen biết, cậu ấy vẫn luôn muốn làm quen với em.”
Đường Tử Thiến thụ sủng nhược kinh: “Anh ấy biết em khi nào?”
“Đại khái 6 năm trước.”
“6 năm trước?”
Thần sắc của Cố Hoành không được tự nhiên lắm: “Ừm.”
Đinh Văn nghiền ngẫm nói: “Xem ra có chuyện xưa, cậu cũng không phải là người sẽ tùy tiện nói này kia.”
Cố Hoành không lên tiếng, thì Đường Tử Thiến càng xác định lời nói của Đinh Văn, lòng hiếu kỳ được gợi lên, đột nhiên mong chờ gặp mặt bạn bè của Cố Hoành.
Tieba bị virus, Weibo cũng nổ tung, rất nhiều người đang bàn luận có phải do Tieba có quá nhiều bài viết của Cố Hoành, nên lượng xem quá lớn, làm cho hệ thống tê liệt hay không.
Trên bảng hot search Weibo, Cố Hoành và Đường Tử Thiến bay lên No.1, nhấn mở ra xem, vẫn có rất nhiều bài viết, ngay cả bài viết Tieba kia, cũng được sao chép đến Weibo.
Dưới Weibo có rất nhiều người nói lời khó nghe, cái gì bạch liên hoa tâm cơ, còn có người gửi tin nhắn mắng cô. Tâm tình của Đường Tử Thiến vừa chuyển tốt thì bây giờ lại trở nên tồi tệ.
Cố Hoành lấy di động của cô đi, thoát khỏi Weibo, đặt di động qua một bên: “Đừng xem nữa.”
Đường Tử Thiến nâng khuôn mặt vui vẻ lên, lúc cô cười đôi mắt cong cong: “Ừm, không xem, dù sao em không phải là người như vậy, thanh giả tự thanh(*).”
(*) Thanh giả tự thanh: trong sạch tự mình biết.
Cố Hoành xoa xoa tóc cô, cười một cái, nói: “Ừm, em là người đáng yêu.”
Đường Tử Thiến rất hưởng thụ, nụ cười ngọt ngào hơn.
“Chú ơi, vậy con đáng yêu không?” Quả hạch trong miệng Tiểu gia hỏa còn chưa nuốt vào, nói chuyện không rõ lắm, nhưng biểu cảm rất nghiêm túc.
Cố Hoành gật đầu: “Đáng yêu.”
Đinh Văn đi qua bế con trai lên: “Thành Thành nhà ta đương nhiên đáng yêu, nếu tối nay không kén ăn thì đáng yêu hơn.”
Tiểu gia hỏa nhìn Đường Tử Thiến hỏi: “Vậy chị có kén ăn không ạ?”
Cố Hoành trả lời cậu bé: “Chị không kén nhất, cái gì cũng ăn, hơn nữa ăn rất nhiều.”
“Có thật không ạ?” Tiểu gia hỏa kinh ngạc quan sát Đường Tử Thiến một chút: “Ăn rất nhiều không phải sẽ trở nên mập mạp sao ạ?”
Đường Tử Thiến nỗ lực cứu vãn mặt mũi: “Chị không có trở nên mập mạp là bởi vì chị thích rèn luyện a, rèn luyện nhiều không chỉ không mập mà còn sẽ trở nên rất khỏe mạnh.”
“Sẽ trở nên giống chú sao ạ?”
Đinh Văn nhịn không được đả kích con trai: “Con nào có đẹp trai như chú, hơn nữa chú rất cao.”
Tiểu gia hỏa quả nhiên bị đả kích, có chút thương cảm cúi đầu xuống. Đường Tử Thiến vội vàng an ủi: “Em sẽ đẹp trai hơn chú, với lại chỉ cần cố gắng ăn cơm cố gắng rèn luyện, thì ngoại hình sẽ rất cao, hơn nữa, em đáng yêu hơn chú nhiều.”
Tiểu gia hỏa lập tức được chữa khỏi, đưa tay muốn Đường Tử Thiến bế.
Trẻ con đều thích người ôn nhu lại lương thiện với mình, tiểu gia hỏa quấn lấy Đường Tử Thiến như vậy, cứ muốn cô bế, không chịu đổi người khác cũng không chịu xuống đất.
Cố Hoành nói dẫn bọn họ đi ăn lẩu, cầm đồ của bọn họ rồi đi xuống lầu.
Mặc dù Tiểu gia hỏa gầy, nhưng đã 5 tuổi, hơn 20kg, Đường Tử Thiến vóc dáng nhỏ như thế, Cố Hoành đau lòng, vì vậy dỗ cậu bé bế lên tay mình.
Đinh Văn: “Tôi bế cho, ở dưới nhất định còn có chó săn ngồi canh, ngộ nhỡ bị bọn họ viết lung tung thì làm sao?”
Nhưng tiểu gia hỏa bướng bỉnh, một hai đòi Cố Hoành bế.
Cố Hoành: “Không sao, ai viết lung tung thì hack tài khoản người đó.”
Đường Tử Thiến: “…” Có một kỹ năng đặc thù quan trọng cỡ nào.
Quả nhiên có rất nhiều phóng viên ở bãi đỗ xe, lúc nhìn thấy nhóm người Cố Hoành đi ra thì không ngừng chụp ảnh. Bọn họ không dám bước lên phỏng vấn, núp ở chỗ xa 5 6 mét chụp. Cố Hoành che chở tiểu gia hỏa không để cậu bé bị chụp.
Khi anh mở cửa xe, những phóng viên này cũng đi mở cửa xe, rõ ràng là muốn đi theo. Cố Hoành dừng lại, nhìn về phía phóng viên, cảnh cáo nói: “Các người nên có chừng mực, nếu đi theo nữa, tôi sẽ không khách sáo.”
Lúc anh nói chuyện giọng điệu rất lạnh, ánh mắt hung ác, bất nộ tự uy(*).
(*) Bất nộ tự uy (Không giận tự uy): dùng để mô tả một người, mặc dù không giận nhưng vẫn không hề suy giảm tính khí trang nghiêm.
Cố Hoành nói xong thì lên xe, Đường Tử Thiến ngồi ở ghế phụ, Đinh Văn dẫn con trai ngồi ghế sau.
Xe chạy đi, Đường Tử Thiến cẩn thận quan sát phía sau: “Bọn họ không đi theo.”
“Bọn họ sợ Cố Hoành.” Đinh Văn cười nói.
“Con không sợ chú!” Tiểu gia hỏa lớn tiếng nói, bộ dáng rất tự hào.
Đường Tử Thiến quay đầu lại nói với cậu vé: “Chị cũng không sợ.”
Bầu không khí bởi vì sự ấu trĩ của Đường Tử Thiến trở nên nhẹ nhàng.
Ăn xong lẩu trở lại khách sạn, vẫn có phóng viên ngồi canh, còn là mấy người khi nãy, nhìn thấy vẫn là ba người bọn họ, cảm thấy cũng không gì để chụp, tùy tiện chụp mấy tấm thì không di chuyển.
Tin tức trên mạng vẫn rất nhiều, chỉ là mấy cái tin hot nhất đã bị xóa. Những ảnh chụp trước khi đi ăn lẩu cũng được đăng lên trên mạng, tiêu đề ám chỉ đứa trẻ có quan hệ với Cố Hoành. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Chẳng qua rất nhanh đã có một vài đạo diễn và minh tinh vào bình luận, dùng kiểu nói đùa chỉ ra đó là con trai của Đinh Văn.
Sau đó, fans Cố Hoành đăng một chủ đề Weibo… “Trái tim ấm áp của thiên sứ Cố ảnh đế”.
Các cô nói nhìn Cố Hoành lạnh lùng không thích cười, lời nói cũng không nhiều lắm, làm việc nghiêm túc đến tận cùng, nhưng mà rất ấm áp, đối với nhân viên công tác tốt, đối với trợ lý tốt, đối fans rất tốt, đối với trẻ con cũng tốt như vậy. Người đàn ông thế này, các cô cũng muốn.
Trở lại khách sạn không bao lâu, bạn Cố Hoành gọi điện thoại tới, nói muốn cho anh một kinh hỉ, Cố Hoành nhíu mày truy hỏi, anh ta lại thừa nước đục thả câu nói một tiếng nữa sẽ biết, sau đó dứt khoát cúp điện thoại.
Nói là kinh hỉ, nhưng Cố Hoành không thư giãn nổi.
Con trai Đinh Văn buồn ngủ nên ầm ĩ, chị ta dẫn về phòng.
Đường Tử Thiến phát hiện Cố Hoành có tâm sự, hỏi anh đã xảy ra chuyện gì.
Cố Hoành nói thật với cô.
Lần này, Đường Tử Thiến cũng khẩn trương.
Một tiếng sau, không phát hiện có chuyện gì không đúng. Đường Tử Thiến tập trung tinh thần lướt tin tức, trước khi cô phát hiện Đại lục mới, Lý Húc đã gọi điện thoại tới. Đầu tiên anh ta cười to ba tiếng, sau đó kêu Đường Tử Thiến xem Weibo Kế Hạo Nhiên.
Đường Tử Thiến lập tức tìm kiếm tên Kế Hạo Nhiên trên Weibo, sau đó phát hiện anh ta vừa mới đăng một bài viết.