Cưng Chiều Ba Ba Của Bảo Bảo

Chương 2: Bị Bỏ Thuốc


Đọc truyện Cưng Chiều Ba Ba Của Bảo Bảo – Chương 2: Bị Bỏ Thuốc


Bartender lẳng lặng quan sát hai cậu nhóc ngồi trước quầy bar.Cả hai cậu mặt mũi đều sáng sủa, dễ thương .
Điểm đáng nói ở đây chính là hai cậu nhóc này rất ngây ngô và thuần khiết khác hẳn những người kia ở trong quán.

Thành ra mấy con mắt như sói đói vẫn luôn hướng về bên này.
Hắn làm ở đây cũng đã mấy năm rồi, loại người nào mà hắn chưa từng gặp qua.Dạng như hai cậu nhóc này chắc mới bước vào đời.

Bước chân vào chỗ này chỉ làm cừu con cho sói vồ thôi.

Hắn có lòng tốt nhắc nhở.
_ Hai cậu không nên vào đây.
Tiểu Húc bĩu môi hỏi.
_ Ý anh là sao?
Bartender bình tĩnh đáp :
_ Hai cậu không hợp với nơi này.
Tiểu Húc không phục nói :
_ Cái gì mà không hợp? Các anh mở quán bar không phải để vui chơi sao? Thế nào? Bây giờ anh muốn đuổi khách?
Hạo Nhiên ngồi bên cạnh nói nhỏ.
_ Cậu sao thế?
Tiểu Húc ra hiệu cho Hạo Nhiên im lặng.

Sau đó ra hiệu để cậu ta ra tay việc gì cũng đâu vào đấy hết.
Bartender lắc đầu nhìn Tiểu Húc.

Cậu nhóc tóc vàng dễ thương này có vẻ khá bất mãn với hắn thì phải hắn có lòng tốt nhắc nhở nếu như người ta đã cố tình xuyên tạc vậy thì hắn cũng không cố giúp làm gì.
_ Anh không có ý đó.

Em nói đúng lắm.

Bọn anh mở quán chính là để vui chơi mà.

Anh xin lỗi cậu được chưa?
Tiểu Húc vốn đang tức giận nghe anh ta nói vậy.

Cậu hài lòng gật gật đầu.
_ Vậy còn tạm được.
Bartender cười nhẹ :
_ Vậy chúng ta làm quen một chút.

Các em có thể gọi anh là Jay.
Tiểu Húc nghiêm túc đáp lại.
_ Em tên Húc còn cậu ấy tên Nhiên .
Thì ra cậu nhóc ngồi bên cạnh tên là Nhiên.

Hắn nhẹ nhàng liếc cậu nhóc tóc đen một cái sau đó hỏi tiểu Húc.
_Hai cậu muốn uống rượu gì?
Tiểu Húc suy ngẫm một lát.

Cậu ta cố nhớ lại, dạo trước cậu ta đi bar thấy anh trai gọi rượu gì tên Cốc gì ma tai.

Khi đó cậu không được phép uống, nghe nói uống rất ngon.

Cậu đến đây cốt yếu là để được uống loại rượu đó.
Cậu ta hứng trí bừng bừng nói :

_ Chỗ anh có cocktail không?
Jay mỉm cười đáp.
_ Tất nhiên là có.
Tiểu Húc vui vẻ nói :
_ Vậy anh nhanh…!cậu làm gì vậy?
Tiểu Húc ai oán nhìn Hạo Nhiên.
_ Cậu ngắt tớ làm gì?
Hạo Nhiên liếc cậu bạn thân :
_ Ai cho cậu uống rượu?
Thấy Tiểu Húc bất mãn lườm cậu.Hạo Nhiên mặc kệ cậu ta.

Cậu nói với anh Jay :
__Anh cho bọn em hai cốc nước hoa quả.

Cảm ơn!
Jay đứng hình trong chốc lát.
_ Nước hoa quả sao?
” mình nghe nhầm à? Có ai đi quán bar mà gọi nước hoa quả không? Chắc chỉ có hai cậu nhóc này thôi.”
Hạo Nhiên khẳng định.
_ Vâng.
Jay mang vẻ mặt xin lỗi nói :
__Xin lỗi hai em! Chỗ anh không có nước hoa quả!
Hạo Nhiên :
__ Vậy nước lọc cũng được!!
Jay::: 。。。。。。
Cậu không dám uống rượu.

Đơn giản bởi vì tửu lượng của cậu quá yếu.

Một ngụm rượu thôi cũng làm cậu say chếnh choáng.

Bố mẹ cậu tửu lượng cũng rất kém đây là di truyền bẩm sinh.
Lý Tiểu Húc không khác cậu là bao .Cậu ta uống rượu như uống nước lã .Một khi say ngay cả bố mẹ cậu ta cũng không nhận.

Lần đầu tiên đến chỗ này cậu không nghĩ cho tiểu Húc đụng vào rượu.Nói trắng ra là không muốn cậu ấy tự làm mất mặt mình thôi.
Hạo Nhiên khuyên cậu ta :
_ Cậu đừng uống rượu ,chỗ này chúng ta lần đầu đến mà cậu cũng dám uống sao? Cậu không sợ say à?
Tiểu Húc cảm thấy nếu cứ nghe theo Hạo Nhiên thì còn lâu cậu mới có rượu để uống.

Cậu ta lầu bầu phản bác :
_Cậu bị ngáo à? Lần đầu đến thì càng phải uống rượu chứ.

Tớ đi bar một lần rồi! Cậu yên tâm!
Hạo Nhiên trợn mắt :
_ Cậu đi bar hồi nào?
Tiểu Húc ha ha cười :
_Cậu thì biết cái gì.

Lần đó tớ đi cùng anh trai tớ nhưng không phải chỗ này.

Nhìn chỗ này hơi khác khác chỗ tớ được anh trai đưa đi.

Tớ nghĩ Bar nào cũng vậy thôi đi quen là được.

Hạo Nhiên bất đắc dĩ nói đến tình huống xấu nhất giành cho những người say xỉn :
_Cậu không sợ bị người ta bắt đi à?
Tiểu Húc đập bàn trợn mắt hỏi Hạo Nhiên :
_Một thằng đàn ông con trai như tớ thì bắt đi làm gì?
Hạo Nhiên nhún vai đáp :
_ Mổ lấy nội tạng, cưỡng hiếp…..
Tiểu Húc cạn ngôn bỏ một câu :
_ Cậu bị thần kinh.
Cậu ta quay qua nói với Jay:
__Anh làm cho em một ly Coktail
Jay:
__ Em đợi anh chút!
Hạo Nhiên vỗ trán thở dài.

Cậu hướng anh Jay nói :
_ Của em vẫn là nước lọc.
Jay :
_…………
Hạo Nhiên vẻ mặt nghi hoặc hỏi :
_ Đừng nói với em là không có nhé? Em mà say thì ai đưa bạn em về bây giờ?
Jay ra dấu ok biểu lộ rõ hắn đã nghe thấy sau đó tiến hành lấy cốc nước lọc và pha chế rượu.

Giữa năm làm Bartender cũng khó khăn.
________
Jay nhìn cậu nhóc tóc đen ngồi một mình trước quầy.

Từ khi hắn mang cốc nước ra cậu nhóc chỉ im lặng ngồi đó.
Trái ngược hẳn với cậu nhóc.

Cậu bạn tóc vàng đi cùng cậu nhóc giờ không biết đang nơi nao trong quán bar này rồi.

Nhìn Tiểu Húc nhảy nhót giữa đám đông Jay âm thầm cầu phúc cho cậu nhóc này.
_ Bạn em khá thú vị đấy.
Hạo Nhiên đã sớm biết.

Một khi tiểu Húc uống rượu vào thì thật khó bắt cậu ta ngồi im.

Tiểu Húc bây giờ nhảy nhót tưng bừng thế kia cậu cũng đâu thể làm gì.
__Tùy cậu ấy vậy.
Hạo Nhiên mải mê nghe nhạc thì nghe tiếng xôn xao.

Cậu vội vàng tìm kiếm thân ảnh tiểu Húc.

Vậy mà Tiểu Húc trên sàn bar đã không thấy đâu nữa.
Bỗng nhiên một bàn tay vỗ bả vai cậu làm cậu giật mình.
__ Hạo Nhiên! Tớ buồn nôn quá.
Thì ra là tiểu Húc vỗ vai cậu.

Cậu tức giận mắng.
_ Ai bảo cậu uống rượu làm gì?
Cho chừa để xem lần sau còn uống nữa không.

Nói thì nói vậy nhưng nhìn vẻ mặt thật sự muốn nôn của cậu ấy Hạo Nhiên chỉ có thể thở dài ảo não .
_ Sớm biết vậy đã không cùng cậu đi tới đây.
Hạo Nhiên vừa càu nhàu vừa vội vã đỡ tiểu Húc đi vào phòng vệ sinh.
Hai người vừa đi khỏi.

Một người đàn ông cao ráo, điển trai đi đến quầy bar.

Hắn hướng ánh mắt gian tà nhìn cốc nước trên bàn.
“Thật đúng là hai con thỏ
con.

Đêm nay sẽ thú vị lắm đây”.
Hắn bắt truyện với bartender nói liên thiên.

Jay cũng quen biết hắn nên trò chuyện khá vui vẻ.

Lúc Jay quay người lại lấy thêm đá hắn nhanh chóng bỏ một nửa viên thuốc vào ly nước lọc.

Viên thuốc tan ra trong chớp mắt không khiến cho ai nghi ngờ.
Phan Thụy Hồng hắn là khách quen quán bar này.

Ai ai cũng biết hăn có thói chăng hoa.

Hôm nay người này mai người kia.

Sớm có người bị hắn bức bách lên giường cũng chỉ nuốt hận.
Hắn có tiền, nhà hắn có quyền chức ai làm gì được hắn.

Những mặt hàng ở đây hắn đã chơi chán.

Đã lâu rồi không thấy được mặt hàng nào như hai con thỏ vừa rồi làm sao hắn có thể bỏ quá đây.
Khi hai người các cậu đi vệ sinh quay trở lại thì người đàn ông đó đã đi.

Tiểu Húc một phen nôn mửa cũng mệt nhoài.

Hạo Nhiên cũng mệt không kém.

Cậu xoa xoa vai lên án Tiểu Húc.

_ Lần sau tớ còn cùng cậu tới đây tớ là con chó.

Tiểu Húc lầm bầm :
_ Nhiên …cún …con.

Hạo Nhiên đập bàn cảnh cáo :
_ Có tin lão tử đánh chết cậu?
Tiểu Húc hi hi ha ha cười.
_ Cậu….!cậu….!ừm….!cún con……!
Hạo Nhiên bất lực nhìn người say xỉn mồm vẫn lầu bầu nói cậu là cún con.

Dám nói cậu là cún con, mai tỉnh rượu cậu ta biết tay với cậu.

Tiểu Húc mò mẫm điện thoại di động trong người.

Hạo Nhiên nhìn cậu bạn mình mò mãi không ra bèn giúp cậu cầm lấy .Còn trông chờ vào việc người say xỉn nghe máy sao.
Nhìn thấy tên người gọi tới hiển thị trên màn hình.

Hạo Nhiên sửng sốt đồng thời cũng có chút căng thẳng.

Người gọi tới là anh trai cậu ấy.

Có nên nghe hay không đây.


Cậu do dự hỏi Tiểu Húc:
_ Anh trai cậu gọi tới đấy.
Tiểu Húc ngơ ngác.
_ Anh nào cơ?
Hạo Nhiên vỗ má cậu ta một cái.
_ Anh trai ruột ….thịt ! Lý Tĩnh Hiên của cậu gọi đó.
Tiểu Húc thanh tỉnh một chút cười hì hì đáp :
_ Nghe đê! Có gì đâu mà phải sợ anh nào.

Bao nhiêu người gọi tới tớ nghe hết.
Hạo Nhiên nghe vậy không do dự bắt máy :
__Alo! Anh Tĩnh Hiên hả? Em là Hạo Nhiên ạ.
Lý Tĩnh Hiên nhíu mày nghe tiếng huyên náo qua di động :
_Hai người đang ở đâu? Tiểu Húc đâu?
Hạo Nhiên liếc Tiểu Húc ,thật thà khai báo .
_Bọn em đang ở bar.
Lý Tĩnh Hiên nhíu mày.
_ Đi bar?
Hạo Nhiên nghe thấy giọng anh trai Tiểu Húc có vẻ khó chịu.
_ Là thế này anh ơi! Tụi em đang ở quán bar G, đường XX.

Anh có thể lái xe đến đón tụi em không ạ? Tiểu Húc cậu ấy say rồi.

Em cũng hết cách mang cậu ta về.

Anh thừa biết em trai của Anh thế nào mà.
Lý Tiểu Húc ngồi bên cạnh bất ngờ hô hoán lên :
_ Hạo Nhiên ! Hú~ nhảy nhảy nhảy!! Nhảy đê! Nhảy lên nào!! Lên là lên là lên……….
Hạo nhiên: 。。。。。
Tĩnh Hiên:。。。。。
_Được rồi! Cậu trông trừng em trai tôi một lát tôi lái xe tới ngay.
Trong lúc chờ, Hạo Nhiên tự nhiên khát bèn lấy ly nước uống vài ngụm.

Sao cậu thấy vị khác lạ ,mùi vị có hơi chua chua.

Không lẽ nước lọc ở bar khác với nước lọc cậu uống hằng ngày.

Cậu nghi hoặc nhìn Jay.
Jay thấy vậy bèn hỏi :
_Có chuyện gì muốn nói với anh sao cậu nhóc?
Hạo Nhiên:
_A — Không! Không có gì.
Jay:
_。。。( không có gì cậu nhìn tôi thắm thiết vậy làm gì)
Một người trong góc quán bar âm thầm nhìn về phía hai cậu nhóc.

Con mồi đã vào bẫy chỉ cần thu hoạch thôi.

Ánh mắt của hắn ngày càng trở nên hưng phấn.

Con mồi mà Hắn đã ngắm đến không bao giờ thoát.
___________
Kịch trường:
Mẹ tác giả :
__ Muốn ăn con ta sao?
Hồng phong lưu:
__ Tất nhiên muốn rồi! Bà ra giá đi! Mà thôi xíu con bà cũng vào tay tôi thôi!
Mẹ tác giả:
__ Chưa chắc đâu !


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.