Cưng Chiều 72 Biến Hóa: Ngựa Tre, Nhanh Tiếp Chiêu

Chương 56: Chân ai to, ai lên trước 2


Đọc truyện Cưng Chiều 72 Biến Hóa: Ngựa Tre, Nhanh Tiếp Chiêu – Chương 56: Chân ai to, ai lên trước 2

Editor: Hanna

Tiểu Quỷ Đạm quay đầu lại, liền thấy trong hàng ngũ bên cạnh, một thân ảnh màu hồng.

Là ngồi trước bàn bọn họ, một cô bé lịch sự, tên là Tần Như Ca.

Cô ấy hôm nay, một thân áo khoác dài mới tinh, trên đầu cài hai đóa hoa nhỏ tóc xoăn giả, đứng bên cạnh ba mẹ, nhìn qua vừa trang nhã vừa đáng yêu.

Cô gái nhỏ với cô nàng không tính là quen biết, nhưng cũng lưu lại ấn tượng.

Dù sao cũng là một người thấy Ninh Uông Uông là sẽ sáng mắt lên.

Hôm nay dưới tình huống gặp mặt này, Tiểu Quỷ Đạm cảm thấy có chút xấu hổ.

Cô bĩu môi với Tiểu Chấp Mặc, ý bảo anh trả lời.


Ai ngờ, bé trai sau khi nhận được ánh mắt của cô, ôn hòa cười cười, lại chỉ đưa tay xoa xoa mũ trên đầu cô.

Giây tiếp theo, ngược lại thu lại vẻ mặt, thế này mới hướng về phía Tần Như Ca thoáng gật đầu.

”Không phải.”

Hai chữ, lễ phép mà xa cách.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Như Ca nổi lên một chút xấu hổ, ngượng ngùng cười ha ha, không biết nói tiếp như thế nào.

So với không có tiền, Tiểu Đạm Đạm đột nhiên cảm thấy, mang theo một Ninh Uông Uông không thân thiện như vậy ra ngoài, làm cho người ta lại càng không thể không biết xấu hổ……

QAQ

Cô lén lần đến thịt bên hông của Tiểu Chấp Mặc, nhéo một cái, tuy rằng cách lớp áo khoác thật dày, căn bản không có lực sát thương.

Tiếp theo, ôn hòa giải thích với Tần Như Ca: “Chúng tôi lúc trước là dự định thử một chút, nhưng là tôi không cẩn thận đem tiền tiêu hết rồi, cũng chỉ có thể mua một ly kem……”

Cô gái nhỏ căn bản không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, thẳng thắn nói ra sự thật.

”Vậy muốn tôi tìm ba mẹ mượn chút tiền cho hai người không?”

Tần Như Ca lại lặng lẽ liếc mắt một cái Tiểu Chấp Mặc vân đạm phong khinh, do dự mở miệng, mang theo chút dò xét.

Nếu như có thể đủ tiền cho bạn học Ninh Chấp Mặc vay, này có thể so với hôm nay cô đến Dicos ăn càng làm cho người ta vui vẻ!

Mới vừa rồi không có chịu đau cũng hợp với việc Ninh Chấp Mặc nhăn mày, sau khi nghe nói như vậy, lộ ra khuôn mặt nhỏ tuấn tú căng lên.


Anh hiểu rất rõ cô gái nhỏ……

Toan Toan đúng là đáng giá, giá thức ăn rất cao.

Tiểu Chấp Mặc quyết định vẫn là giãy dụa một chút, tay để phía dưới, nhẹ nhàng nhéo nhéo cái tay nhỏ bé.

Da thịt Tiểu Quỷ Đạm rất tốt, mập mạp, cơ hồ nắm không đến xương.

Quả nhiên, cô gái nhỏ không quan tâm cô ta, nhìn ánh mắt Tần Như Ca rõ ràng sáng lên.

Tiểu Chấp Mặc thở dài, có thể trực tiếp chạy lấy người sao?

Nhưng là……

Sau khi cô gái nhỏ chớp chớp con ngươi sáng ngời, lại tối sầm xuống, khôn khéo cự tuyệt: “Không cần, chúng tôi cũng chỉ là ra ngoài chơi, không cần làm phiền chú dì.”

Dứt lời, còn hướng tới hai người lớn bên cạnh Tần Như Ca ngọt ngào cười cười.

Tầm mắt Tần Như Ca dừng ở trên bàn tay gắt gao nắm chặt cùng một chỗ của hai bạn nhỏ, thậm chí Ninh Chấp Mặc còn hơi hơi nghiêng người, thay Tiểu Đạm Đạm ngăn trở những người đi đường, đề phòng cô bị đụng vào……


Ánh mắt của cô ta ảm đảm xuống.

Mãi cho đến khi tìm được chỗ gần cửa sổ ngồi xuống, bưng hai ly kem mà Tiểu Chấp Mặc vẫn bị cảm giác thụ sủng nhược kinh vây quanh.

Khóe miệng chứa ý cười càng sáng lạn, anh liên tục cảm khái: “Thật không ngờ, có một ngày, em thế nhưng có thể ở giữ anh cùng đồ ăn, lại từ bỏ đồ ăn! Xem ra bánh ngọt nhỏ nhà ta cũng không phải là con Tiểu Hầu Tử thôi……”

Cô gái nhỏ đến gần tay Tiểu Chấp Mặc, vươn dầu lưỡi phấn nộn liếm một chút siro dâu tây bên trên ly kem, cảm giác lạnh lẽo kích thích đầu lưỡi, hình cung phản xạ dài hơn bình thường một chút nói: “Bánh ngọt nhỏ nhà anh không phải đều là em ăn sao? Chỗ nào đến lượt Tiểu Hầu Tử?”

Sau khi kịp phản ứng, cô gái nhỏ thở hổn hển đem ly kem thứ hai ăn tiếp, càng liếm không còn một chút nào nước siro dâu tây, thế này mới giải quyết ly kem đầu tiên để trước mặt Tiểu Chấp Mặc.

Sau đó, làm một cái mặt quỷ, diễu võ dương oai.

Cô ăn đầu, anh ăn đáy, ăn ý mà tự nhiên.

Tần Như Ca ở bàn bên cạnh như là bị đui mù, thìa trong tay rơi xuống đất……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.