Đọc truyện Cực Võ – Chương 920: Quan tài cổ
Bất kể Đại Tướng Quân hay Thiên Hoàng đều có toan tính của mình.
Trong hai người thì ai cũng biết Bồng Lai không an toàn nhưng đừng quên lần này bước lên Bồng Lai chẳng phải là người yếu, chẳng phải đội do thám có thể so sánh được bởi vì lần này có đế vị xuất thủ.
Phía Thiên Hoàng, Anh Đinh Thiên Hoàng có một bí mật mà không ai biết hoặc chí ít Anh Đinh Thiên Hoàng nghĩ không ai biết, bí mật về Mikami.
Mikami không phải cái gì cũng không nhớ, cái gì cũng không hiểu, bản thân Mikami thực sự biết Trường Sinh Đan ở đâu.
Mikami không thể nói, chữ nàng viết không ai hiểu nhưng khi mà Anh Đinh Thiên Hoàng chiếm lấy thân thể của Mikami liền nghe được tiếng lòng của nàng, hai người như có một sự kết nối kỳ diệu, chính vì vậy Anh Đinh Thiên Hoàng mới càng mê luyến với nữ tử gọi là Mikami này.
Anh Đinh Thiên Hoàng biết Bồng Lai là gì, theo những gì Thiên Hoàng tìm hiểu được từ Mikami thì Bồng Lai chính là nơi Từ Phúc ở ẩn.
Cái tên Từ Phúc ban đầu Anh Đinh Thiên Hoàng không biết là gì, Thiên Hoàng phải mất một đoạn thời gian tìm hiểu ngược lại từ văn hóa người Hán mới tra ra được Từ Phúc là ai.
Theo những gì Mikami báo cho Thiên Hoàng thì Từ Phúc ra biển Đông đi tìm biện pháp trường sinh bất lão cho Tần Thủy Hoàng, thởi điểm ban đầu Từ Phúc thất bại nhưng năm tháng trôi qua Từ Phúc thật sự tìm được nơi trú ngự của tiên nhân, nơi được gọi là Xuất Vân Quốc trong truyền thuyết Phù Tang.
Xuất Vân Quốc vốn do Đại Quốc Chủ đứng đầu, Đại Quốc Chủ thân là thần linh chí cao vô thượng nhưng cũng không thoát khỏi quy tắc thế gian, không thoát khỏi những suy nghĩ bình thường của phàm nhân, Đại Quốc Chủ cực kỳ ấn tượng với tài năng của Từ Phúc liền giao cho Từ Phúc một nhiệm vụ khiến Từ Phúc tới Phù Tang mang kiến thức của mình giúp đỡ người dân xứ Phù Tang cổ.
Từ Phúc đương nhiên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao từ đó Đại Quốc Chủ thu Từ Phúc làm đồ đệ, dạy Từ Phúc phép trường sinh, Xuất Vân Quốc cũng đổi tên thành Bồng Lai Tiên Đảo.
Từ Phúc gia nhập Xuất Vân Quốc – Bồng Lai Đảo trở thành tiên nhân, luyện phép trường sinh sau đó nghiên cứu trường sinh đại đạo, tìm hiểu trường sinh đan.
Thế gian không phải ai cũng có thể là tiên nhân, muốn thành tiên thành thần phải có quy củ nhất định, Từ Phúc không thể đưa phàm nhân thành tiên nhân vì vậy muốn mang trường sinh thuật nghiên cứu thấu triệt giúp cho phàm nhân đạt được trường sinh, có thể thọ tựa tiên nhân, đây chính là lời hứa của Từ Phúc với Tần Thủy Hoàng, lời hứa mà trước đây Từ Phúc không làm được.
Năm tháng trôi qua, trải qua hơn ngàn năm Từ Phúc rốt cuộc thành công, rốt cuộc bắt đầu thấu hiểu trường sinh, đám người Mikami chính là minh chứng tốt nhất về việc trường sinh thuật tồn tại.
Toàn bộ những điều trên đều là Mikami nói với Anh Đinh Thiên Hoàng hơn nữa Anh Đinh Tiên Hoàng còn mơ hồ tin tưởng bởi trong cổ sử quả thật Từ Phúc cũng cùng tới Phù Tang, mang rất nhiều loại “hạt” đến xứ Phù Tang giúp người Phù Tang phát triển nông nghiệp, Từ Phúc hoàn toàn là nhân vật có thật được ghi chép lại trong lịch sử.
Tiếp theo về Xuất Vân Quốc bản thân Thiên Hoàng không thể nào xác minh nhưng chớ quên Anh Đinh Thiên Hoàng là người cuồng tín với Thần Đạo, là người cực kỳ ủng hộ Thần Đạo, nếu không phải vì vậy chính trị Phù Tang đã không căng như dây đàn, đã không đến mức Thần Đạo cùng Bái Nguyệt Giáo suýt nữa công khai đánh nhau.
Là một người cuồng tín với Thần Đạo, Thiên Hoàng không thể xác minh Xuất Vân Quốc tồn tại thật sự hay không nhưng mà từ bản tâm Thiên Hoàng đã tin, phải biết Đại Quốc Chủ có địa vị cực lớn trong Thần Đạo, nếu phủ định Xuất Vân, phủ định Đại Quốc Chủ thì khác gì đi ngược lại quan điểm Thần Đạo?.
Từ rất nhiều mặt ảnh hưởng, thởi điểm này Thiên Hoàng thực sự có 9 phần tin tưởng lời nói của Mikami vì vậy Thiên Hoàng càng mong muốn tách đoàn mà đi, càng không cần sự hiện hữu của Đại Tướng Quân.
Mikami là người Bồng Lai, nàng hiểu xu xát tịnh hung.
Mikami tự nhận mình là môn đồ của Từ Phúc Đại Tiên, nàng biết trường sinh đan ở đâu, có cách để Thiên Hoàng thu được trường sinh đan, vậy hà cớ gì phải đi cùng Đại Tướng Quân đây?.
Mang theo quan điểm này Thiên Hoàng cực kỳ tự tin đi lên Bồng Lai hơn nữa số lượng người lên đảo cũng không nhiều, ngoại trừ Thiên Hoàng cùng Mikami thì chỉ vèn vẹn có 8 người.
Nơi ở của thần linh há để cho phàm nhân muốn tới là tới, muốn đi là đi?.
Nơi ở của thần linh há để cho phàm nhân có thể khinh nhờn hơn nữa đây là vấn đề liên quan tới trường sinh, càng ít người biết càng tốt, người đi theo Thiên Hoàng chỉ có thể là thân tín đắc lực, ngoài ra không thể có người khác.
Hơn ai hết Anh Đinh Thiên Hoàng hiểu nếu thông tin về trường sinh đan lộ ra ngoài, theo gió đông mà tới trung nguyên cùng bắc cương thậm chí tây vực… khi đó không ai còn bình tĩnh nổi, khi đó Phù Tang sẽ chịu ngập trời tai ương.
_ _ _ _ __ _ _
Nhóm người Anh Đinh Thiên Hoàng lên đảo thì ở một phía khác nhóm người Đại Tướng Quân cũng lên đảo.
Nhóm người Đại Tướng Quân cũng không nhiều, Đại Tướng Quân bỏ lại toàn bộ quân lính trên thuyền chỉ mang theo khoảng 14 người lên đảo, đội ngũ 15 người này một đường đi thẳng về phía trước, nếu Quỳnh Hương ở đây thì nàng có thể nhận ra đội ngũ Đại Tướng Quân lúc này rõ ràng đang hướng về Quỷ Lâm.
Đội ngũ tuy chỉ có 15 người nhưng thực lực cực kỳ cường hãn, ngoại trừ Đại Tướng Quân là đế vị cao thủ thì còn có 2 chuẩn đế cường nhân, đến Luha còn có thể độc thân mà tiến vào Quỷ Lâm thì đội ngũ nhà Tokugawa càng không thể bị ngăn cản.
Điều duy nhất kỳ lạ ở cái đội ngũ này chính là bọn họ đang khiêng một cổ quan tài bằng đá, cổ quan tài nặng vô cùng thậm chí khiến 10 người mới khiêng được nó hơn nữa tốc độ còn không nhanh.
Nếu Anh Đinh Thiên Hoàng có bí mật là Mikami, một bí mật mà Anh Đinh Thiên Hoàng không muốn chia sẻ với bất cứ ai thì nhà Tokugawa cùng Đại Tướng Quân cũng có bí mật là quan tài đá, một bí mật càng không thể để cho bất cứ ai biết.
Đội ngũ không gặp bất cứ vấn đề gì ở rìa ngoài, cho dù thấy Baku hay Oni thì đều không coi là quái sự, chỉ cần giết là được, chỉ cần mở đường là được, sẽ không có vấn đề gì.
Đội ngũ cứ thế đi về phía trước, mãi đến khi thấy một đội ngũ cách đó không xa đang đợi sẵn thì Đại Tướng Quân – Yoshimune mới ra lệnh ngừng lại.
Chỉ thấy đội ngũ trước mặt phải đến hơn 50 người, đi đầu là một trung niên nhân đã ngoài 60 tuổi nhưng ánh mắt tinh minh vô cùng, trên người mặc một bộ quần áo bằng vải thô màu nâu, quần áo rộng hơn cơ thể không ít, từ bộ quần áo khó mà nhìn ra cơ thể người này rốt cuộc là như thế nào.
Sau lưng trung niên nhân này là nguyên một đội ngũ mặc hắc y, bộ dạng nửa giống quan văn nửa không giống, trên đầu đều đội một chiếc mũ hình đầu chim bằng xương lớn che kín toàn bộ dung mạo.
Trung niên nhân thì cũng thôi đi nhưng mà đám người mặc hắc y đằng sau thực sự kỳ dị một cách khó tả, ít nhất Đại Tướng Quân cảm thấy phi thường ngứa mắt.
Đại Tướng Quân cùng trung niên nhân rốt cuộc đối mặt với nhau, nhìn trung niên nhân thực sự quá mức bình thường, Đại Tướng Quân không khỏi trầm giọng.
“Ngươi là Từ Phúc? “.
Trung niên nhân nghe vậy mỉm cười, nụ cười cực kỳ hiền lành như một lão nông vậy.
“Tại hạ đúng là Từ Phúc, gặp qua Đại Tướng Quân “.
Từ Phúc vừa dứt lời thân ảnh Đại Tướng Quân biến mất, Đại Tướng Quân đã lướt qua người Từ Phúc, chặt bay một cánh tay của hắn.
Đại Tướng Quân – Yoshimune được coi là nhân vật rất gần với Lý Thương Hải hơn nữa trên tay hắn có thần binh, một thanh thần binh đủ để làm Nguyệt Chủ – Lý Thương Hải cẩn thận vạn phần.
Nói là thần binh thật ra không quá đúng mà phải nói là yêu binh, trong tay Đại Tướng Quân Yoshimune chính là thanh yêu binh trú danh – quỷ kiếm Muramasa.
Thanh kiếm này thật sự chém rất ngọt, lưỡi kiếm cắt đứt cả xương không để lại một phần thừa nào bất quá kẻ tự nhận là Từ Phúc căn bản không cảm thấy đau đớn cứ như cánh tay phải bị chặt không phải tay của hắn vậy.
Từ Phúc lúc này nhoẻn miệng cười mà nói.
“Đại Tướng Quân, người làm rơi vật này rồi “.
Lúc này Đại Tướng Quân ánh mắt co rút lại, bao kiếm vốn đeo bên hông hắn chẳng biết từ bao giờ đã nằm trong tay trái của đối phương, dĩ nhiên sự việc chưa dừng ở đây, phần cánh tay bị chặt của Từ Phúc vậy mà bắt đầu sinh ra thịt, thịt lúc nhúc đắp lên nhau như vô số con dòi chuyển động, cảnh tượng làm người ta cảm thấy buồn nôn vô cùng.
Cũng không bao lâu cảnh tượng này liền kết thúc, cánh tay phải của Từ Phúc đã mọc lại nguyên dạng như chưa có việc gì xảy ra.
Nhìn thấy toàn bộ những điều xảy ra trước mặt bản thân Đại Tướng Quân trong lòng tràn ngập kiêng kị đối với Từ Phúc bất quá khí thế không thể thua đối phương, Đại Tướng Quân thản nhiên tiến về phía trước, đưa tay đoạt lại vỏ kiếm chậm rãi đeo vào bên hông rồi nói.
“Dẫn đường đi “.
Từ Phúc mỉm cười xoay đầu lại, theo động tác xoay đầu của hắn toàn bộ 50 hắc y nhân cộng đồng xoay người, cứ thế đoàn người chậm rãi hướng về Quỷ Lâm.