Cực Võ

Chương 904: Quá nhanh


Đọc truyện Cực Võ – Chương 904: Quá nhanh

Ba người Thiên Mão Đạo Nhân tách đoàn mà đi vì vậy có chết cũng không ai biết.

Thời điểm Thiên Mão Đạo Nhân phát hiện ra Cơ Vô Song dĩ nhiên vẫn đang đi cùng đám người Thiên Hành Giáo nhưng mà sau khi ba người Thiên Mão Đạo Nhân quyết định xong liền hạ lệnh cho môn đồ Thiên Hành Giáo xuống núi trước, đi xuống chân núi đón “đại nhân vật”.

Lúc này đại nhân vật rốt cuộc đến Ngũ Bá Cương.

Người này một thân lam lũ, quần áo có phần rách rưới, bộ dạng đầy vẻ phong trần mệt mỏi, mái tóc đen rũ rượi thậm chí cho người ta cảm giác khô ráp vô cùng, nhìn từ đầu đến cuối giống như ăn mày vậy.

Dĩ nhiên người này không phải ăn mày, ở trên giang hồ kẻ này có danh tiếng cực cao đặc biệt là ở phương nam, hắn gọi Hướng Vấn Thiên.

Hướng Vấn Thiên phải bôn ba rất lâu rất lâu thì mới có thể tới được Ngũ Bá Cương, trên đường gặp không ít phiền toái.

Tới chân núi Ngũ Bá Cương bản thân Hướng Vấn Thiên mới thở ra một hơi dù sao Ngũ Bá Cương cũng là địa bàn của hắn, hắn tạm thời có thể an toàn ở Ngũ Bá Cương.

Hướng Vấn Thiên đến chân núi Ngũ Bá Cương liền nhíu mày lại, hắn nhìn thấy một toán người của Thiên Hành Giáo nhưng mà dĩ nhiên trong đám người này hắn không nhận ra ai.

Hướng Vấn Thiên bình thường rất ít trở về Thiên Hành Giáo, Thiên Hành Giáo ở Ngũ Bá Cương nằm tại quan ngoại, nằm gần Đại Tuyết Sơn so với Nhật Nguyệt Thần Giáo thực sự quá xa xôi, nếu không có đại sự Hướng Vấn Thiên sẽ không tới Ngũ Bá Cương làm cái gì cả.

Nhân sự của Thiên Hành Giáo bản thân Hướng Vấn Thiên gần như không quản dù sao chỉ cần cao tầng Thiên Hành Giáo không đổi là được, cái gì cũng dễ bàn.

Hướng Vấn Thiên không quan sát thấy người quen, ánh mắt liền nhíu lại sau đó rất nhanh di chuyển đến chỗ đám người Thiên Hành Giáo.


Thấy Hướng Vấn Thiên tiến tới đám người Thiên Hành Giáo lập tức ổn định trận thế, cũng như Hướng Vấn Thiên thì đám người này cũng không có ai nhận ra được hắn.

“Đứng lại, nơi này là Ngũ Bá Cương, không phân sự không được phép lên núi “.

Người của Thiên Hành Giáo lúc này tiếp đón đại nhân vật dĩ nhiên không dễ để người khác tiến lên núi đặc biệt là Hướng Vấn Thiên dù sao hiện tại Hướng Vấn Thiên nhìn như ăn mày vậy, lấm lem vô cùng.

Hướng Vấn Thiên thì chẳng phải là nhân vật hiền lành gì, ánh mắt của hắn híp lại, hung quang hiện ra, sát khí từ người Hướng Vấn Thiên ép đến khiến cho hai môn đồ Thiên Hành Giáo sắc mặt tái đi, lảo đảo lùi lại phía sau ba bước.

Hướng Vấn Thiên làm ra hành động này lập tức khiến toàn bộ đội ngũ Thiên Hành Giáo rút ra loan đao, đám người Thiên Hành Giáo vốn hung ác đã quen, đâu có ngại chiến đấu, cho dù đối thủ có là người mạnh hơn đi chăng nữa thì Thiên Hành Giáo cũng không hề sợ hãi, không phải ngẫu nhiên mà Thiên Hành Giáo xuất hiện rất nhiều nhân vật hung ác.

Hướng Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, hắn cũng không muốn ra tay với người của mình, từ trong ngực thản nhiên lấy ra một tấm lệnh bài, tấm lệnh bài này vừa lộ ra đám người Thiên Hành Giáo lập tức cúi đầu, toàn bộ đều quỳ xuống đồng thanh nói.

“Tham kiến phó giáo chủ “.

Bọn họ không biết phó giáo chủ là ai, căn bản chưa từng gặp nhưng người cầm lệnh bài này chính là phó giáo chủ, người có quyền sinh quyền sát ở Ngũ Bá Cương, người mà quyền lực không thua gì giáo chủ.

“Hừ, đứng lên đi “.

Hướng Vấn Thiên lạnh giọng mà nói, trong mắt vẫn mang theo hung quang.

“Ta đã ra lệnh cho Thiên Mão xuống núi, hắn ta đâu rồi?, dĩ nhiên dám làm trái lệnh? “.


Hướng Vấn Thiên vốn là bậc ma đầu nam võ lâm, hung tính rất mạnh, sát khí cực cường hơn nữa lại thêm cái chức danh phó giáo chủ trên tay, đám môn đồ Thiên Hành Giáo người nhìn ta ta nhìn người, rốt cuộc cũng không dám nói dối hắn, vội có người vì Hướng Vấn Thiên nói ra mọi việc.

Hướng Vấn Thiên càng nghe sắc mặt càng đen lại, càng nghe nộ khí càng lớn.

Hôm nay biết hắn lên núi dĩ nhiên Thiên Mão còn dám giở trò?, đây chẳng khác nào tát vào mặt Hướng Vấn Thiên hắn.

Hướng Vấn Thiên giết người như ma nhưng mà hành động khi nam hiếp nữ thì hắn còn chưa làm, bình thường không biết thì thôi nhưng mà nay đã biết thì Hướng Vấn Thiên sao có thể để yên được.

Khí thế của Hướng Vấn Thiên bạo nộ, ánh mắt hiện ra hung quang.

“Thiên Mão à Thiên Mão, hay cho một cái Thiên Mão, bản tọa lâu không trở về dĩ nhiên dám cả gan coi thường uy danh của bản tọa? “.

Hướng Vấn Thiên nói xong lập tức ra lệnh.

“Dẫn ta tới nơi đó “.

Mấy chữ ngắn ngủi thôi nhưng mà sao dám môn đồ Thiên Hành Giáo dám không nghe, rất nhanh có người dẫn đường cho Hướng Vấn Thiên tới chỗ của Vô Song cùng Hốt Tất Liệt.

Hướng Vấn Thiên thực sự cảm thấy mình cần lập uy hơn nữa cũng không muốn nhìn Thiên Mão hại đời thiếu nữ nhà người ta.


Ngũ Bá Cương lúc này bị vây vào tình trạng đặc biệt hơn nữa khác với bình thường hiện tại Ngũ Bá Cương có giáo chủ, giáo chủ mà biết việc Thiên Mão làm thì Thiên Mão chết chắc.

Cái chết của Thiên Mão vốn không có gì nhưng mà giáo chủ nhất định sẽ phật ý, Hướng Vấn Thiên tuyệt không muốn nhìn giáo chủ phật ý.

Ngại cái đám người phía sau đi quá chậm, Hướng Vấn Thiên quơ một tên dẫn đường rồi rất nhanh hướng về phía Thiên Mão Đạo Nhân.

Cũng không lâu lắm, Hướng Vấn Thiên liền đến nơi, trong mắt hắn thực sự nhìn thấy Vô Song đang khoanh chân ngồi dựa vào một tảng đá lớn đồng thời bên cạnh Vô Song còn có người… một người mà trong mắt Hướng Vấn Thiên chẳng khác gì khối thịt khổng lồ cả.

Thấy hai người Vô Song mà lại không hề phát hiện ra đám người Thiên Mão Đạo Nhân, nội tâm Hướng Vấn Thiên hơi chìm xuống, Hướng Vấn Thiên rất nhanh bước về phía hai người Vô Song.

Hướng Vấn Thiên vốn tự tin mình là đại cao thủ hơn nữa hắn hành tẩu ở phương nam cũng rất ít gặp trở ngại, một phương ma đầu vô pháp vô thiên, võ công của Hướng Vấn Thiên thực sự rất cao.

Hướng Vấn Thiên ban đầu không thấy đám người Thiên Mão đâu nhưng khi hắn lại gần hai người Vô Song thì rốt cuộc cũng phát hiện ra cái gì không đúng, đó chính là mùi máu.

Hướng Vấn Thiên rốt cuộc dừng lại, trong ánh mắt của Hướng Vấn Thiên… hắn thấy một bãi máu cùng một đồng quần áo, bãi máu thậm chí tạo thành một vũng máu trên mặt đất mang cái mùi máu tanh nồng tỏa ra bốn phương tám hướng.

Máu của ai thì Hướng Vấn Thiên không biết nhưng mà quần áo trên mặt đất thì Hướng Vấn Thiên thấy quen mắt vô cùng, đây chính là quần áo của Thiên Mão Đạo Nhân.

Vốn là kẻ gan lớn, Hướng Vấn Thiên vẫn tiến tới, bàn tay hơi kéo đống quần áo này ra lập tức thấy bên trong rơi ra một vật, một tấm lệnh bài có chữ Mão, lệnh bài trưởng lão của Thiên Hành Giáo.

Hướng Vấn Thiên vừa thấy cái lệnh bài này liền biết việc lớn không tốt, đúng lúc này vốn đang nằm trên mặt đất cả người Hốt Tất Liệt ngồi bật dậy, ánh mắt mở ra nhìn Hướng Vấn Thiên.

Trong phúc chốc Hướng Vấn Thiên cảm thấy hô hấp trở nên khó khăn hơn bao giờ hết, huyết mạch toàn thân như không có cách nào khống chế tuy nhiên hắn cũng không yếu như Thiên Mão, hắn còn có thể chạy.

Hướng Vấn Thiên vội xoay người bỏ chạy, hắn biết lần này chỉ sợ gặp phải siêu cấp cường nhân trong truyền thuyết nhưng mà Hướng Vấn Thiên thật ra vẫn cảm thấy may mắn dù sao hắn tin tưởng Hốt Tất Liệt không đuổi được mình, ai bảo Hốt Tất Liệt quá béo?.


Đáng tiếc Hướng Vấn Thiên đoán sai, hắn quay đầu vừa chạy đã thấy một bàn tay đặt lên vai mình, một thứ kình lực khủng bố bóp nát bả vai của Hướng Vấn Thiên sau đó một luồng cự lực kéo ngược hắn về phía sau.

“Cục thịt” trong mắt hắn dĩ nhiên nhanh không thể tưởng tượng, lập tức đã chế trụ Hướng Vấn Thiên sau đó kéo ngược hắn về chỗ Vô Song tuy nhiên Hốt Tất Liệt cũng không lập tức lựa chọn giết Hướng Vấn Thiên mà chỉ điểm huyệt đối phương.

Hốt Tất Liệt thân thủ rất nhanh đưa tay vào ngực Hướng Vấn Thiên, không mất quá nhiều sức hắn liền tìm được một tấm lệnh bài, nhìn vào tấm lệnh bài này án mắt Hốt Tất Liệt híp lại.

Hắn không rõ lệnh bài này là cái quái gì cả nhưng vừa nhìn đã thấy không tầm thường hơn nữa Hốt Tất Liệt cũng nhìn ra Hướng Vấn Thiên mạnh hơn xa Thiên Mão Đạo Nhân, như vậy thì dĩ nhiên không cùng cấp với Thiên Mão.

Đến tận bây giờ Hốt Tất Liệt vẫn chưa quên một việc, hắn chưa quên Thiên Mão từng nói giáo chủ của bọn họ là siêu cấp mỹ nhân.

Mỹ nhân vẫn luôn làm cho Hốt Tất Liệt hứng thú.

Khống chế xong Hướng Vấn Thiên, Hốt Tất Liệt lại động, chỉ vài giây hắn đã hiện ra trước mặt tên môn đồ của Thiên Hành Giáo.

Môn đồ của Thiên Hành Giáo quá sợ hãi liền ngã ngửa ra sau, sắc mặt trắng bệch nhưng mà Hốt Tất Liệt sẽ không giết kẻ này, nắm lấy lệnh bài trong tay ném thẳng xuống đất mà nói.

“Ta cho ngươi ngửa ngày truyền tin, nếu không muốn tên ăn mày kia chết thì gọi giáo chủ của các ngươi tới đây, sau nửa ngày giáo chủ của các ngươi còn chưa tới thì đến nhận xác thằng ăn mày này đi “.

Trong mắt Hốt Tất Liệt bản thân Hướng Vấn Thiên đúng là không khác gì ăn mày.

Nói xong một câu, Hốt Tất Liệt lại xoay người, rất nhanh trở về làm hộ pháp bên người Vô Song.

Nếu Cơ Vô Song là món chính… Hốt Tất Liệt thật sự rất hy vọng giáo chủ Thiên Hành Giáo có đủ tư cách làm món phụ cho hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.