Đọc truyện Cực Phẩm Vú Em – Chương 449: Ảo thuật
– Thụ yêu, lần này xem như ngươi lập công lớn. ngươi có muốn cái gì không? Tâm tình lão Cao rất tốt. liền hỏi.
– Muốn cái gì…?
Sâm Lâm Thụ Yêu suy nghĩ thật lâu, mới nói:
– đúng rồi. chủ nhân, ta có Thể hay không nhờ ngài một việc.
– Chuyện gì? Chỉ cần ta có thể làm. ta sẽ cố giúp ngươi hoàn thành Cao Lôi Hoa hứa hẹn. nói.
Nhát thời hai mắt Thụ yêu tỏa sáng, nói: – Chủ nhân. ngài có thể giúp ta có một mảnh rừng rậm không?! Tốt nhất. là loại rừng chỉ toàn cây mẹ ẩy!
– Rừng cây mẹ? Lão Cao lau mồ hôi nói:
– Cây mà cũng có cha có mẹ nữa sao?
– Tất nhiên rồi. cây tùng là cha, cây mai là mẹ chủ nhân đừng nói là ngài không biết à nha?
Sâm Lâm Thụ Yêu nghi hoặc hỏi.
– Được rồi. nguyện vọng này cũng không tính quá mức. Đến lúc đó ta sè kêu Saga với Nguyệt Sư cho ngươi mảnh đất nào cằn cỗi để cho ngươi trồng một rừng mai. Coi như là thực hiện công tác xanh hóa đế quốc Bỉ Mông với Quang Minh.
Lão Cao nói, lúc này hắn chỉ cảm thấy sau lưng mình chảy mồ hôi như thác nước. Thầm nghĩ trong lòng: Tùng làm cha. Mai làm mẹ, cái này cũng được sao?!
– Cảm ơn chủ nhân. Sâm Lâm Thụ Yêu cảm ơn.
– Cao lão đại, lão đại, cô gái kia đâu? Đã trộm đô rồi chạy rối à?
Cửa hành cung bị người đẩy ra, huyết kỵ tướng Thần Rèn vổ cái đầu bóng lưởng của mình hùng hổ chạy vào. ở phía sau hắn. huyết kỵ tướng Ca Đức chậm chậm tiêu sái tiến vào.
– đúng vậy. con bé đó đúng là loại người lòng dạ đen tối. Cao Lôi Hoa mĩm cười nói:
– Thần Rèn, ngươi đi kêu mấy tay dưới. nói cho tổ chức Lôi đem tin tức ‘một con ả hồ ly trong đám ma thú trộm một cái chìa khóa’ loan truyền ra ngoài.
– Để cho người tổ chức Lôi loan truyền tin này sao? Chủ nhân. người có vẻ làm chút việc thừa rồi. Cái tin tức này. Phỏng chừng người tin không bao nhiêu đâu.
Heist lại vuốt cái đầu bóng của mình, nghi hoặc nói. Chỉ cần người có chút chỉ số IQ trên trung bình một chút thì cũng có thể dễ dàng nghĩ ra được việc có người trộm được đồ trong tay Cao Lôi Hoa là một chuyện phi lý đến mức nào.
– Người có ánh mắt tất nhiên cũng biết trong chuyện này có vắn đề. nhưng số người đó dù sao cũng không nhiều. Ngươi chỉ cần rải tin này ra là được! Cao Lôi Hoa nói.
– Không thành vắn đề. chủ nhân. Đầu bóng lưởng cười hè hè nói.
– Còn nữa. Ca Đức. ngươi mang một đám người, phụ trách bảo vệ cho con bé Huyễn Hồ kia. Nếu cần thì lâu lâu các người nhảy ra đánh cho cô nàng một chút. Đã diển kịch thì diền cho lớn vào.
Cao Lôi Hoa nói.
– Vâng. chủ nhân. Ca Đức lên tiếng.
– Sau đó, đến khi Ca Đức ngươi theo đuôi con bé đó đến đại bản doanh của đám ma thú thì nhớ chỗ đó giùm ta…
Cao Lôi Hoa vỗ về quà trứng trong lòng:
– Đợi đến ngày con ta ra đời, thì đó cũng là ngày tàn của hòn đão đó, ta sẽ đánh nó chìm ngiễm.
– Vâng!
Ca Đức lên tiếng, cùng đầu bóng lưỡng với Sâm Lâm Thụ Yêu rời khỏi hành cung của Cao Lôi Hoa, nhanh chóng đi chấp hành mệnh lệnh.
Ra một loạt mệnh lệnh xong, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ôm quả trứng ngồi tựa xuống giường.
Kỳ thật. Cao Lôi Hoa luôn lo lắng kê hoạch này có thành công hay không.
Cao Lôi Hoa không phải là người hay chơi tâm kế. cho nên kế hoạch này không hoàn mỹ, thậm chí có thể nói có trăm ngàn khe hở.
Có lẽ, trừ bỏ Huyễn Hồ là người trong cuộc. Có lẽ mọi người khác đều nhìn thấy chuyện này có vấn đề bên trong.
Cho nên. việc Cao Lôi Hoa phải làm tiếp theo là tận lực làm cho Huyễn Hồ không có thời gian suy nghĩ phát giác ra lỗ hổng trong bản kế hoạch này………..
Nhưng về mặt tình báo tin tức mà nói. tổ chức Lôi đều khiến cho mọi người nhìn vào mà khâm phục.
– Thứ hai. kỳ thật cho dù giờ chúng ta có kể chuyện tập kích này cho Cao Lôi Hoa. thì hắn có thể làm gì bây giờ?
Lai Nhân Tra Lý cười hà hà nói.
– Nói như thế là sao? Nguyệt Sư hỏi.
– Đừng quên lúc này ông ba yêu quý của con đang làm cái gì! Lai Nhân Tra Lý đắc ý nói:
– lúc này, ông ba yêu quý của con đang phu đản! Mà trong lúc phu đản. cho dù hắn biết một loạt chuyện tốt mà đám ma thú làm thì sao nào, chỉ sợ hắn chỉ có thể làm ra bộ dáng hờn giận mà thôi. Chậc chậc, kỳ thật ta thực sự chở mong cái bộ dạng hờn giận của Lôi Hoa như thế nào. Ha ha.
– Ha ha.
Nguyệt Sư cười ha ha, gật gật đầu. Đúng vậy, lúc này ba đang làm công việc cực kỳ quan trọng; nói thì ba cũng bó tay!
– Đúng rồi. chú Tra Lý. Chú thử nói xem. đám ma thú này đã ra tay với ba chưa? Ngừn! một lúc. Nguyệt Sư lại hỏi.
– Ta nghĩ, hẳn là không có đi. Lai Nhân Tra Lý nghĩ một lúc. nói:
– Nếu có thì đám ma thú cũng không chạy về phía đế quốc Bỉ Mông gây loạn đúng không? Tội gì chúng phải dùng con để bức Cao Lôi Hoa xuất hiện chứ.
Ngaỵ lúc Nguyệt Sư và Tra Lý đang nói chuyện thì một bóng vàng lao đến với tốc độ cực nhanh!
– Cái gì vậy!
Mắt Nguyệt Sư trợn lên. cảnh giác cầm lấy cây cự đao sau lưng mình. Con ngươi Lai Nhân Tra Lý lóe ánh vàng. Thần chỉ đồng đã mở ra!
– Là Huyễn Hồ. một loại ma thú rất thú vị. Lai Nhân Tra Lý cười hè hè nói.
– Ma thú? Sao cháu không cảm thấy một chút hơi thở ma thú trên người nó nhỉ? Nguyệt Sư có chút nghi hoặc. nếu không phải tốc độ của con hồ lỵ này chạy quá nhanh.
không hề ngăn chặn được. lực lượng trên người Huyễn Hồ bị rút sạch trơn. Cơ thể vô lực chìm xuống đáy biển.
– Bắt lấy nó!
.-
Lai Nhân Tra Lý hét lớn một tiếng.
– Để ta!
Tay Nguyệt Sư cầm lấy cự đao sau lưng; đứng trên lưng Hoàng Kim Bỉ Mông chém mạnh xuống dưới!
– Bùm!
Nước biển không chịu nổi lực đánh. tan biến mất- vô tình tạo thành một thông đạo chân không!
Chỉ trong nháy mắt. Nguyệt Sư đã nhảy xuống sát người con Huyễn Hồ, cầm đao chem mạnh!
Ánh đao. từ trên cao đi xuống! Một đao này, đủ để chia đôi con Huyễn Hồ này!
Ngay tại này nguy hiểm như thế này. Huyễn Hồ vẫn không chút hoang mang!
– Ô ….ô….
– Từ trong miệng con hồ ly vang lên một âm thanh ô ô cổ quái. Sau đó. trong mắt con hồ ly lóe lên ánh kim!
Không ai có thể xem thường Huyễn Hồ các nàng? không có thân thể mạnh mẽ như cự long. không có ma pháp thiên biến vạn hóa như những con ma thú siêu giai khác!
Nhưng Huyễn Hồ có là ảo thuật làm cho mọi người điên cuồng!
Đao trong tay Nguyệt Sư. tạm dừng trong phút chốc
Cậu không bao giờ có khả năng chém xuống một đao này nữa.
Ơ trước mắt cậu, con Huyễn Hồ này đột nhiên mở ảo, sau đó, biến thành một con Cửu vỹ hồ ly