Cực Phẩm Vú Em

Chương 446: Nếu là em gái, gả cho con nha


Đọc truyện Cực Phẩm Vú Em – Chương 446: Nếu là em gái, gả cho con nha

Vị Thần Rèn Heist dưới sự trợ giúp của Hỏa Thần Ca Đức, chuẩn bị tốt việc khai lò rèn trang thiết bị. Từ nay về sau, nhưng thủ hạ Huyết kỵ sĩ của Cao Lôi Hoa sẽ không cần lo lắng về vấn đề trang thiết bị nữa.

Hơn nữa, nhóm Huyết kỵ sĩ mà Ca Đức mang đến đầu tiên cũng đã bắt đầu thỉnh giáo tám vị đại hán cấm vực.

– Đúng rồi, mẹ các con đâu? Sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, Cao Lôi Hoa nhìn quanh không thấy Tĩnh Tâm liền hỏi mấy đứa nhỏ.

– Mẹ mang cái chị mà ba đưa về đi đến chỗ chừa bệnh rồi. mới đi thôi à! Cô con gái lớn Nguyệt Nhị kiếm đại một chỗ ngồi xuống, hai tay chống mặt nhìn Cao Lôi Hoa cười cười.

– Hả? Tĩnh Tâm tự mình đưa cô nàng đó đi chừa bệnh à? Lão Cao gải đầu. nói:

– Mấy chuyện này cứ để cho mấy người cá lo liệu chứ.

– Hì hì.

Nguyệt Nhị lắc lắc đầu. ý bào mình cũng không biết.

– Lòng dạ đàn bà, thật đúng là khó hiểu mà. Lão Cao gãi đầu. sau đó hắn ôm quà trứng vào lòng. về chỗ ấp trứng.

Bên kia. Tĩnh Tâm mang cô nàng xinh đẹp mà Cao Lôi Hoa đưa về vào trong phòng khám bệnh của biển San Hô.

Dặn dò thầy thuốc chăm sóc bệnh nhân cần thận. Tĩnh Tâm bắt đầu đi về chỗ Cao Lôi Hoa ấp trứng.

Mà nói ra cũng kỳ, nhìn thây vét thương trên đầu của cô nàng đó được thầy thuôc chừa trị lại cân thận. Tĩnh Tâm lại có cảm giác vui vui trong lòng.

Tuy cô nàng xinh đẹp này nhìn rất đáng thương; nhưng nhìn thấy cô nàng chỉ được Cao Lôi Hoa làm một phép trị liệu sơ sài thì trong lòng Tĩnh Tâm cảm thấy rất ngọt ngào.

Đây có lè là cảm giác chỉ muốn người mình yêu chăm sóc một minh minh mà thôi!

Thử nói xem, có một cô gái nào lại muốn nhìn người yêu minh quan tâm chăm sóc một cô sái xinh đẹp khác không? Đã là người yêu, ai mà không muốn người ấy chỉ chăm sóc cho một mình mình cơ chứ!

Cho nên, nhìn thấy Cao Lôi Hoa không chút nào quan tâm đến cô gái xinh đẹp không thua gì mình. Tĩnh Tâm mới có chút vui vẻ.

Trong hành cung, một lần nữa Cao Lôi Hoa lại chỗ ấp trứng của mình, ôm chặt quả trửng vào lòng.

Mà vây xung quanh Cao Lôi Hoa. bé Kim Toa Nhi- Mộng Ti, cùng với Rudolph cực kỳ tò mò nhìn Cao Lôi Hoa.

Chỉ có cô con gái lớn Nguyệt Nhị ngoan ngoãn ngồi đối diện Cao Lôi Hoa, hai cái tai cử nhích nhích lên.

So sánh với hồi mới gặp thì Nguỵệt Nhị bây giờ đã bức đi tính ngang bướng, có vẻ trầm lặng, ôn nhu hơn nhiều.

– Ôi ôi ôi, Rudolph. cái thằng nhóc này. Đừng có cắn loạn a!


Cao Lôi Hoa đang muốn nói với Nguyệt Nhị thì đột nhiên có phát hiện kinh người, bé Rudolph không biết từ khi nào thì chui vào lòng mình. hơn nữa còn lộ ra hai cái răng sửa, mà lúc này. cái miệng chỉ có hai cái răng sửa này đang nhằm vào quả trứng trong lòng Cao Lôi Hoa cắn một miếng thật mạnh.

-Cộp!

Cao Lôi Hoa gỏ một cái thật mạnh lên trán bé.

Bé Rudolph ăn đau. lập tức dùng ánh mắt trong veo nhìn Cao Lôi Hoa, nhưng như thế nào cũng không chịu nhả ra.

– Hì hì, hì hì! Ba ba. Ba xem. bé Rudolph dường như rất thích quả trứng trong lòng ba đó. Nguyệt Nhị chống mặt, cười hì hì nói:

– Ba ba, ba thử nói xem. có khi nào quả trứng nờ ra sẽ là một bé gái không. Nêu không sao bé Rudolph lại kích động như vậy.

– ừ? Có đạo lý.

Lão Cao sờ sờ cái cầm bóng loáng không cọng râu của mình. nhìn bé Rudolph cắn quả trứng mà suy nghĩ. Lão Cao cùng có một loại cảm giác như vậy. Mọi người đều nói sắc lang đều có một loại năng lực phán đoán trời sinh. những gã sắc lang này đều có khả năng phán đoán chính xác về giới tính lẫn cấp độ hót girl!

– Nếu không- như vậy đi.

Lão Cao chọc chọc, bêu hai cái má mập mập tròn tròn của bé Rudolph. Nhằm đem cái khuôn mặt bụ bẫm này ra khói quà trứng:

– Như vậy đi. bé Rudolph.

– A?

Bé Rudolph ngước đôi mất trong veo như nước hồ thu nhìn Cao Lôi Hoa, nhưng sống chết vẫn không rời quả trứng; quyết gậm.

– Nếu sau này, quả trửng này nỡ ra là một cô em gái. ba sẽ gả nó cho con, tế nào?! Lão Cao hay nói giỡn nói.

• A?gả?

Lập tức bé Rudolph há cái miệng của mình khói quà trứng; dùng sức gật đầu!

– Ha ha ha ha! Ha ha ha ha! Lão Cao ôm bụng cười ha hà.

– Lôi. có chuyện gi làm anh cười vui thế?

Thân hình xinh đẹp mềm mại của Tĩnh Tâm đi vào, ở ngoài, nàng đã nghe được giọng cười nghiêng ngã của Cao Lôi Hoa

– Ha ha, Tĩnh Tâm. em vê rồi à. Khi nãy em không thấy đâu. Bé Rudolph vừa rồi… Cao Lôi Hoa không tay đang bệu má bé Rudolph ra nói:


– Vừa rồi. Thằng nhóc này nó một mực cắn quả trứng bửu bổi của chúng ta không chịu nhả ra. Anh liền nói, nếu quả trứng này nỡ ra một em gái. ha ha, biết. biết bé Rudolph nói gi không? Ha ha.

– Nói gì?

Con mắt xanh lam xinh đẹp của Tĩnh Tâm dịu dàng nhìn bẻ Rudolph. sau đó có chút đau lòng khi thấy má bé bị bêu cho đỏ hồng, quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa có vẻ trách cử, dạo này thực lực Cao Lôi Hoa có chút gia tăng quá nhanh- nên khống chế lực không được tốt!

– Thầng nhóc này thế mà lại liều mạng gật đầu nữa chứ, ha ha. Cao Lôi Hoa cười nói.

– Nói vậy có nghĩa là cu cậu đồng ý? Tĩnh Tâm cười nói.

– Vậy Lôi. ý của anh thế nào?

Thấy Cao Lôi Hoa bề ngoài có vẻ đồng ý, xong Tĩnh Tâm vần muốn hỏi xem trong lòng lão Cao thể nào.

-Ơ?

Lão Cao ơ lên.

– Em hỏi. nếu mà là con gái thật. vậy có gả cho Rudolph không?

Tĩnh Tâm giảo hoạt cười nói.

Lão Cao nhìn thẳng vào mắt Tĩnh Tâm. sau đó cúi đầu nhìn bé Rudolph.

Trong đôi mắt màu đen của bé Rudolph tràn đầy sự hồn nhiên chân thành.

-Tót thôi!

Cao Lôi Hoa vui vẻ cười nói, tự nhiên ôm lây bé Rudolph. thơm vào má bé một cái:

– Nhưng mà bé Rudolph nè, ba là ba dạy con gái có chút không giống thiên hạ à nha. Nếu em sinh ra là bé gái thì bé Rudolph cũng phải cố gắng à nha! Nếu không tương Lai em gái yêu anh khác thì cũng đừng có trách ba đó. Cao Lôi Hoa cười nói.

– Hè hè! Không sợ!

Đột nhiên bé Rudolph cười quái dị. sau đó cu cậu nói ra một câu mà nửa đời sau khôm thể quên, cố gắng nói:

– Hì hì, lớn, lớn lên, mà không được. con, gạo, gạo nấu. nấu thành cơm!


…..

Lão Cao phun ra một ngụm máu bầm. ngã xuống đất không dậy nồi.

Mà ở một bêb rốt cuộc không nhịn cười nổi- Tĩnh Tâm với Nguyệt Nhị ôm bụng cười

– Khốn, lời này là ai dạy cho trẻ con thế.

Lão Cao lau vết máu trên khóe miệng mình oán giận nói. Con của mình thuần khiết, ngoan hiền là thế, mẹ nó, thằng nào dạy hư nó thế!

Bé Rudolph thuần khiết nhìn lão Cao. không nói được một lời.

– À, ba ba, về chuyện này, con biết. Nguyệt Nhị nhấc tay. lên tiếng.

– Là ai. nói cho ba biết! Mia, xem ta có đi luộc hắn không! Cao Lôi Hoa oán hân nói!

– À, cái người mà dạy cho bé là người mà cả ngày đều gọi bé là anh. cái chú Batman Lucifer đó.

Nguyệt Nhị che miệng cười nói:

– lúc mà chú Lucifer chăm sóc cho bé, đã dạy cho bé một số chuyện mạc danh kỳ diệu gì đó. Dưởng như có nói cái gì mà gạo nấu thành cơm, còn nói mấy cái gì gì mà thế ông lão đẩy xe. thế cười ngựa gì gì đó. nói chung là nhiều chuyện lạ lắm.

– Cái gì? Còn thế ông lão đẩy xe!! Rồi cưỡi ngựa.

Nhất thời lão Cao có một loại cảm giác bàng hoàng choáng váng. chính mình không biết từ lúc nào mắt bị mù. đi ra ngoài lại giao con cho cái thầng dâm dê vô độ Luciíer kia chăm sóc nữa chứ!

– Lucifer, cái thằng, thằng này! Đừng để cho ông mày nhìn thấy! Nếu không, ông nhát định là xử ngươi như một gã đồ tẽ chăm heo. Lão Cao lớn tiếng chửi.

(Chú thích: Đồ tể chăm heo là lấy máu, lột da. phanh thân. rút xương, rút gân )

Từ xa xa, một gã người dời đang bay đến chỗ Cao Lôi Hoa đột nhiên bị hắc xì không biết lý do.

Vị đại hiệp Batman này nhu nhu mũi nói:

– Kỳ quái. là em xinh tươi nào nhớ đến mình thế không biết. Mia, ông đây thật đào hoa

– Ba, còn có.

Bé Rudolph ngẩng đầu, đùng ánh mắt thuần khiết nhìn về phía Cao Lôi Hoa nói:

– Còn có. còn có, Lolia, sáu tám luôn đó!

-Râm!

Một lần nữa. lão Cao đột quỵ.

Hàng ngàn hàng vạn người muốn Cao Lôi Hoa ngã xuống,hàng trăm vị thần muốn đánh bại Cao Lôi Hoa đều không được.


Nhưng chỉ hai câu nói của con. lão Cao đã bị đánh bại.

– Bé Rudolph.

Lão Cao nghiêm túc nâng đầu Rudolph lên. nói:

– Ba nói cho con biết. nhất định phải đem mấy thứ mà cái chú hèn hạ đó dạy cho con xóa khói đầu đi nghe chưa.

-ơ?

Bé Rudolph nghi hoặc nhìn lão Cao.

– Nếu không hả, sau này ba sẽ không gả em gái cho con đâu. Lão Cao cười đầy tà dị.

– Hả.

Bé Rudolph không hiểu, lắc lắc cái đầu.

– Ngoan.

Cao Lôi Hoa thà bé Rudolph xuống dưới.

Sau đó. lão Cao lại muôn vươn tay tiếp tục công việc ấp trứng

Nhưng; đột nhiên, lão Cao lại phát hiện ra bé Kim Toa Nhi- Mộng Ti đều đang ra sức cắn quả trứng.

Mấy đứa con muốn làm gì hả? Khóe miện lão Cao run rẩy

– Ba mẹ.

Bé Kim Toa Nhi mồm miệng gậm trứng nói không rõ:

– Ba mẹ, bọn con cũng muốn được gả em gái.

………………

……………….

– Ha ha. ha ha. ha ha ha…….. Lần này có nhịn cũng không nhịn nổi, Nguyệt Nhị với Tĩnh Tâm lăn ra mà cười, không cần đến hình tượng của mình.

lúc này, Tĩnh Tâm chợt nhớ đến lúc mà Cao Lôi Hoa mới gặp bọn nhỏ. Hồi đó cũng vậy. Cao Lôi Hoa với mấy đứa làm mấy chuyện cười sái hàm ra mất.

Tĩnh Tâm cười tùm tim nhìn Cao Lôi Hoa…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.