Cực Phẩm Thấu Thị

Chương 197: Nghênh đón tôi?


Đọc truyện Cực Phẩm Thấu Thị – Chương 197: Nghênh đón tôi?

Thật ra Vương Phong không biết lực lượng của Long Hồn ra vào gần như đều ngồi máy bay chiến đấu, tuy rằng máy bay trực thăng có thể chở nhiều người hơn, nhưng tốc độ kia còn xa mới có thể so sánh với với máy bay chiến đấu.

Đôi khi có nhiệm vụ khẩn cấp, thời gian cũng giống như sinh mạng, ai sẽ đi lãng phí thời gian chứ?

Quân đội đặc biệt đương nhiên sẽ có đãi ngộ đặc biệt, bằng không làm sao có khả năng mỗi một người lính đều mong muốn tiến vào lực lượng của Long Hồn. 

Cuối cùng, Vương Phong vẫn ngồi máy bay chiến đấu rời khỏi căn cứ quân đội Long Hồn, hơn nữa máy bay chiến đấu này cũng không phải là máy bay chiến đấu bình thường, càng giống như máy bay chiến đấu trong phim khoa học viễn tưởng, có thể xem như là máy bay trực thăng, nhưng cũng không phải là máy bay trực thăng.

Lực lượng của Long Hồn cách thành phố Trúc Hải rất xa, chắc hẳn dùng máy bay bình thường phải tốn gần ba giờ, nhưng ngồi máy bay chiến đấu này, đám người Vương Phong lại chỉ tốn nửa giờ đã đến sân bay của thành phố Trúc Hải.

Đây là lần đầu tiên Vương Phong ngồi máy bay chiến đấu, nhưng xem như đã hiểu rõ nó rốt cuộc nhanh tới mức nào. 

Máy bay ổn định dừng ở giữa sân bay của thành phố Trúc Hải khiến vô số người chú ý. Máy bay chiến đấu rất ít khi xuất hiện ở trong phạm vi tầm nhìn của dân chúng, càng khỏi phải nói là dừng ở sân bay một cách quang minh chính đại như vậy.

“Bạn thân, khổ cực cho anh rồi.” Vương Phong vỗ nhẹ vào thành viên của đội Long Hồn lái chiếc máy bay chiến đấu này, vừa cười vừa nói.

“Không có việc gì, nếu như anh có gì cần, có thể lập tức gọi vào số điện thoại này.” Nói đến đây, hắn lấy ra một tấm danh thiếp, phía trên không có gì cả, chỉ có một số điện thoại. 

“Số điện thoại của ai vậy?”


“Cái này là điện thoại nội bộ của lực lượng của Long Hồn, nếu như anh gặp phải khó khăn gì không giải quyết được có thể gọi vào số điện thoại này, sẽ có đội viên đến đây trợ giúp anh.”

“Còn có chuyện tốt đến mức này sao?” Vương Phong nở nụ cười, sau đó vội vàng thu cái danh thiếp này vào. 

Hiện tại hắn lại có không ít kẻ địch, nếu có thành viên của đội Long Hồn đến đây giúp hắn, vậy không biết sẽ tiết kiệm bao nhiêu công sức cho hắn.

Lực lượng của Long Hồn là quân đội đứng đầu Trung Quốc, bên trong mỗi người đều giỏi giang, Vương Phong nhất định sẽ có lúc phải nhờ tới bọn họ giúp.

“Bạn thân, có thể để tôi mời anh có một bữa cơm hay không?” Nhận được lợi ích, Vương Phong cũng nhiệt tình mời. 

“Xin lỗi, không có mệnh lệnh của đội trưởng, tôi sẽ không được dừng lại ở chỗ này, cho nên anh vẫn nhanh đi xuống đi, tôi còn phải lập tức quay trở lại phục mệnh.”

“Vậy vẫn phải cảm ơn anh nhiều.” Vương Phong cười, sau đó cũng không dừng, chui ra khỏi máy bay.

Tuy nhiên hắn vừa đi ra, lập tức lại sửng sốt, bởi vì hắn nhìn thấy được bên ngoài đều là người đang nhìn về phía bọn họ, dường như đang nhìn thấy cái gì đó kỳ lạ vậy. 

Ở cách máy bay chiến đấu không xa liên tiếp có limousine đỗ lại, những người này đều đang nhìn hắn.


Tuy nhiên, khi nhìn thấy được những người này, Vương Phong sửng sốt, bởi vì hắn biết rõ phần lớn những người này, dù không nhận biết hắn cũng đã nhìn thấy qua, bọn họ đều là ban lãnh đạo chính quyền thành phố Trúc Hải.

Bọn họ thế nào lại chạy tới đây? Sẽ không phải là nghênh đón nhân vật quan trọng nào đó chứ? 

Lắc đầu, Vương Phong không có suy nghĩ nhiều, đi về phía bọn họ.

“Chú Diêu, sao các chú lại tới nơi này?” Đi tới trước mặt đám người Diêu Uyên cũng đang trợn mắt hốc mồm, Vương Phong nghi ngờ hỏi.

“Cháu….” Nhìn thấy được Vương Phong, đám người Diêu Uyên đều chấn động, nói cũng sắp nói không ra lời. 

“Vương Phong, có phải cháu từ Bắc Kinh trở về hay không?” Lúc này, Đường Quốc Quang cha của Đường Ngả Nhu đi tới hỏi, vẻ mặt chấn động.

“Hình như là vậy.” Một đường đi xuống, Vương Phong mặc dù không có hỏi cụ thể lực lượng của Long Hồn ở nơi nào, nhưng là từ trên phương hướng có thể thấy, hắn thật sự từ bên đó trở về.

“Vậy khẳng định chính là cháu không sai.” Nghe được Vương Phong nói vậy, đám người Đường Quốc Quang đều có chút choáng váng. 

Đại khái hơn hai mươi phút trước, bọn họ nhận được mệnh lệnh của trung ương, nói có nhân vật quan trọng sắp đến thành phố Trúc Hải, yêu cầu bọn họ nghênh đón một chút, nhưng khiến cho bọn họ ngà vạn lần không thể nào tưởng tượng được, chính là người bọn họ phải nghênh đón lại là Vương Phong.


Từ lúc nào Vương Phong lại có quan hệ với trung ương vậy?

“Chú Đường, chú nói cái gì? Tại sao cháu nghe không hiểu vậy?” Sắc mặt Vương Phong càng thêm kỳ quái, không biết bọn họ làm ra trận thế lớn như vậy làm cái gì. 

Vương Phong là người do trung ương yêu cầu bọn họ nghênh đón, hơn nữa phía trên rõ ràng nói, người này sẽ ngồi máy bay chiến đấu, Vương Phong vừa rồi không phải là từ trong máy bay chiến đấu đi ra sao?

Tuy nhiên nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Vương Phong, bọn họ cũng thực sự có chút choáng váng, chẳng lẽ còn có hai nhóm người khác nhau sao?

Cuối cùng, vẫn là Diêu Uyên giải thích cho Vương Phong một lượt, khiến cho Vương Phong chợt hiểu ra, người trung ương yêu cầu bọn họ nghênh đón khẳng định chính là mình. 

Có thể ngồi máy bay chiến đấu tới, ngoại trừ lực lượng của Long Hồn có thể làm được, thủ trưởng quân khu cũng không thể ngồi máy bay chiến đấu đi lại, tuy nhiên lực lượng của Long Hồn cũng thật sự trâu bò, lại khiến cho trung ương chủ động lên tiếng.

Nhất định là người áo đen kia muốn nói cho đám người Diêu Uyên một tiếng, Vương Phong là người của trung ương.

Ý tứ này, Vương Phong đã lĩnh ngộ được, tuy nhiên đối phương rõ ràng không có nghĩ tới, hắn thật ra cũng đã sớm quen biết với đám người Diêu Uyên, để cho bọn họ tới đón mình, hoàn toàn là làm chuyện thừa. 

“Không sai, cháu hẳn là người các chú phải đón.” Hiểu rõ tất cả, Vương Phong vô cùng chắc chắn nói.

“Cháu… cháu thành người của trung ương từ lúc nào vậy?” Nhìn thấy được Vương Phong đã khẳng định, đám người Diêu Uyên đều chấn động không nhẹ.

Bọn họ ở đây không ngừng tạo ra công trạng, vì một ngày có thể tiến vào hệ thống trung ương, nhưng Vương Phong này thì hay rồi, hắn không có làm gì, bây giờ lại thành người của trung ương rồi. 


“Cháu sao?” Vương Phong chỉ một chút mình, sau đó mới lên tiếng: “Đại khái chính là một giờ trước đi.”

Lời Vương Phong nói, hiển nhiên không đáng tin, một giờ lại có thể khiến cho lãnh đạo cao cấp phát ra mệnh lệnh như vậy, quỷ mới tin tưởng được.

Tuy nhiên Vương Phong không muốn nói, bọn họ tất nhiên sẽ không hỏi tới, quyền lợi của trung ương lại lớn hơn bọn họ, bọn họ căn bản không có quyền hạn hỏi đến, cho nên bây giờ ánh mắt bọn họ nhìn Vương Phong cũng khác trước. 

Còn trẻ như vậy đã tiến vào hệ thống trung ương, thật sự khiến người ta cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

“Đi thôi, tôi cảm giác chúng ta giống như khỉ làm xiếc vậy, khắp nơi đều có người nhìn.” Vương Phong mở miệng, sau đó hắn cũng không khách khí, trực tiếp chui vào trong một chiếc xe.

“Ha ha.” Nghe được lời Vương Phong nói, những người ở đây đều cười to, người ở chỗ này đều đã nhìn thấy Vương Phong, cho nên nhìn bộ dạng hắn tự nhiên như vậy, cũng hiểu rõ Vương Phong vẫn là Vương Phong trước đây, cũng không có gì thay đổi. 

Tuy rằng không biết Vương Phong làm cách nào tiến vào hệ thống trung ương, tuy nhiên ý tứ phía trên hết sức rõ ràng, đó chính là bọn họ phải dốc hết toàn lực bảo vệ Vương Phong, đây mới là tin tức quan trọng nhất của cuộc điện thoại kia.

Mặc dù không có nói rõ ra, nhưng người ở chỗ này đều là nhân tinh, làm sao có khả năng không rõ được.

Mấy tháng trước, bọn họ không quen biết Vương Phong, thậm chí cũng không có nghe nói qua, nhưng trong nháy mắt này hắn là thành người của trung ương, biến hóa này cũng quá nhanh đi. 

Trên người của hắn có quá nhiều điều thần bí, ai cũng nhìn không thấu được hắn.

“Chú Diêu, thả cháu ở đầu đường phía trước là được, cháu cần làm ít chuyện.” Vương Phong này bỗng nhiên trở về, nhưng không có thông báo với ai cả, cho nên hắn muốn đi tới cử hàng châu báu tìm chị Tuyết, cho chị một sự kinh ngạc.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.